Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 11: Linh Nhi muốn trọn đời bên Thiếu Gia


Bạn đang đọc Ta Là Vua Giác Đấu – Chương 11: Linh Nhi muốn trọn đời bên Thiếu Gia

(Tết rồi khá bận bịu nên chap ra hơi mỏng nhé)

Kinh ngạc qua đi. Vũ Lôi Vân và mọi người đều đáp xuống bên cạnh Vũ Lôi Phong, Vũ Lôi Đình đã biến mất từ lúc nào.

*- Lôi Phong, ngươi làm sao có thể có thân thể mạnh như thế a? *

Vũ Lôi Uy kinh ngạc hỏi. 300 kg a, chưa bao giờ hắn thấy một người đấu sĩ Nhất Tú nào có thể chịu được khi mang trên người, vậy mà Vũ Lôi Phong em hắn lại có thể ngày ngày dạo chơi sinh hoạt với chúng.

Vũ Lôi Phong cười cười gãi đầu nói:

– Kiên trì mà thôi, kiên trì mà thôi.

– Tam đệ, mau đánh ta một quyền xem sao, nhớ phải dùng toàn lực.

Vũ Lôi Danh tò mò, hắn lập tức ưỡn bụng ra kêu Vũ Lôi Phong đấm vào. Hắn và anh trai Vũ Lôi Uy đã là đấu sĩ Cửu Tú, tuy vừa rồi rung động nhưng đòn đó khó có thể làm họ bị nhột.

– Tam đệ, dùng hết sức của đệ đi. Ta chỉ dùng Nguyên lực phòng ngự ngang với Đấu Sĩ Tam Tú mà thôi.

Mọi người nghe vậy đều hướng mắt nhìn về hướng Vũ Lôi Phong, hắn không có cách nào khác liền đồng ý.

Vũ Lôi Phong tập trung khí lực lại, hắn kết hợp nội lực và ngoại lực trong cơ thể vào tay phải. Chân trụ Chảo Mã Tấn, tay thủ thế Song Long Đao, đây là cách thủ thế cơ bản và toàn diện của võ thuật Cổ Truyền.

– Nhị ca, đắc tội.

Vụt


Trong ánh mắt kinh ngạc của Linh Nhi, Vũ Lôi Phong gần như biến mất tại chỗ. Cũng khó trách, Linh Nhi mới chỉ 14 tuổi, nàng còn chưa được tiếp xúc với Giác Đấu, giờ đây tốc độ của Vũ Lôi Phong lại nhanh đến tận cùng.

Do luôn mang trên mình 300 cân nên khi cởi bỏ tạ ra khỏi người thì Vũ Lôi Phong chạy vô cùng nhanh, hắn cảm thấy cơ thể mình nhẹ nhàng và bay bổng như chim vậy.

BỐP

Mọi người vô cùng kinh ngạc, dù có sự chuẩn bị tâm lý nhưng họ cũng không tránh khỏi sững sờ. Vì cảnh trước mắt bọn họ, Vũ Lôi Danh bị đẩy lui ra sau năm bước mới ổn định lại thân hình.

Ánh mắt Vũ Lôi Danh khẽ đổi, một đấm của Vũ Lôi Phong nện vào bụng hắn tuy không gây ra tổn thương quá lớn nhưng lại không hề chễ chịu chút nào. Hắn chỉ xuất ra thực lực của đấu sĩ Tam Tú mà thôi. Thế nhưng thân thể của một Cửu Tú vô cùng cường hãn.

– Tam đệ, thân thể của đệ thật mạnh a, thân pháp cũng không tồi. Một Phàm nhân như vậy thực sự lũ Nhất Tú có xách dép cho ngươi cũng không xứng. Chỉ tiếc ….

Nói đến đây Vũ Lôi Uy cũng không nói nữa, ánh mắt vô cùng bất đắc dĩ và tiếc hận.

– Lôi Phong, sao ngươi có thể mang theo những thứ nặng như vậy?

Vũ Lôi Vân lúc này mới lên tiếng.

– Phụ thân, lúc đầu ta cũng chỉ mang 60 cân trên người mà thôi, về sau thấy quen thuộc thì ta lại tăng lên một chút, cứ thế mà thôi.

Vũ Lôi Vân ngạc nhiên một lúc cũng không hỏi nhiều. Thấy con trai hắn mạnh mẽ như vậy hắn cũng rất yên tâm. Vũ Lôi Phong về sau ít nhất không ăn thiệt thòi với những đấu Sĩ Nhất Tú và Nhị Tú. Về phần sấp sao cao hơn, hắn cũng không dãm nghĩ, nếu chỉ có tôi luyện thân thể không thôi thì không thể làm gì được một đấu sĩ thực thụ.

Bởi vì từ đấu sĩ Nhị Tú trở lên, họ có thể nắm trong tay năng lượng nguyên tố, hay thuộc tính. Những thuộc tính này tùy người có thể lĩnh ngộ. Ở Phong Vân Sơn này, chủ yếu là đấu sĩ tu luyện Phong thuộc tính.


Thở dài một hồi, Vũ Lôi Vân và mọi người quay đầu rời đi. Vũ Lôi Phong lúc này chợt nhớ ra nhiệm vụ Tiểu Na vừa giao cho hắn.

– Phụ thân, Ta muốn thử chiến đấu với đấu sĩ Nhị Tú mạnh nhất trong môn.

Vũ Lôi Vân quay đầu lại, nghĩ đến thực lực một đấm kia hắn cũng có một chút lo lắng, nhưng với tốc độ của con mình hắn cũng không quá để trong lòng.

– Được! Năm ngày sau tại quảng trường, ta sẽ cho ngươi đánh một trận với Thiên Hưng.

Nói xong thân ảnh Vũ Lôi Vân biến mất không thấy.

Vũ Lôi Uy tiến lại nói với Vũ Lôi Phong

– Tam đệ, Thiên Hưng này là đệ tử Phong Lôi Môn mới gia nhập một năm trước, hắn là kẻ có thiên phú SR màu tím của Thiên gia, phụ thân vì Thiên gia đưa tới nên thu hắn làm đồ đệ ngay mà không cần qua khảo nghiệm. Hiện nay hắn đã là Nhị Tú Cửu Trọng đỉnh phong. Tu luyện thêm vài tháng nữa hẳn sẽ đột phá lên Tam Tú. Ngươi phải cẩn thận.

Vũ Lôi Danh nói thêm.

– Ta còn quan sát nó không ít, Thiên Hưng đã thành thạo cách khống chế thuộc tính Phong, thường thì đấu sĩ Tam Tú mới có thể hoàn toàn khống chế Phong, nhưng kẻ này thiên phú cực mạnh, chỉ đạt đến Nhị Tú Cửu Trọng đã có thể đưa thuộc tính Phong vào công kích cơ bản. Đối với Nhị Tú thì đây là một thiên tài.

– Tỉ thí mà thôi, hai huynh cũng không cần quá lo lắng.

Vũ Lôi Phong mỉm cười, hắn sau cú đấm ban nãy cũng có chút tự tin về lực thân thể mình. Tiểu Na không cho hắn tu luyện trước khi đấu với Thiên Hưng thì làm sao. Với kinh nghiệm võ thuật, nội lực và tốc độ hiện tại. Hắn cũng đủ sức chiến một trận.

Sau khi hai người Vũ Lôi Uy rời đi, Vũ Lôi Phong quay về trong nhà. Linh Nhi đã chuẩn bị sẵn nước tắm cho hắn. Vũ Lôi Phong lại véo má nàng mấy cái mới chịu nhảy vào bồn. Linh Nhi bị nhéo má dần cũng quen. Những hôm Vũ Lôi Phong mải luyện tập mà không véo má nàng còn làm nàng thấy ngày hôm đó như bị thiếu mất cái gì đó.


– Anh Phong, hôm nay anh thật oai nha.

Linh Nhi cười nói, khi một mình không có ai ngoài hai người nàng mới dám nghe lời Vũ Lôi Phong mà gọi hắn là anh.

– Chuyện này cũng không quá khó, em có muốn một ngày nào đó mình trở thành cường giả ngao du thiên hạ không?

Linh Nhi trầm tư một chút rồi nhìn thẳng vào mắt Vũ Lôi Phong, hai má nàng đã hồng hồng từ lúc nào.

– Thiếu gia. À không. Anh à. Mục tiêu cả đời này của Linh Nhi cũng chỉ có một mà thôi. Đó là được theo chân thiếu gia, được hầu hạ thiếu gia cả đời này. Phu nhân đối với Linh Nhi ơn sâu như biển, cả đời này Linh Nhi không bao giờ quên, Linh Nhi đã sớm xem phu nhân như mẫu thân mình vậy.

– Gọi là anh nhớ chưa.

Vũ Lôi Phong đi đến bên người Linh Nhi, khẽ hôn nhẹ lên trán nàng.

– Linh Nhi, đa tạ em. Anh muốn em sau này sẽ mãi đi theo anh, sẽ là một cánh tay đắc lực của anh trong tương lai. Sống trên Đại Lục Thúy Hằng này cần phải mạnh mẽ mới có thể tồn tại.

Nói xong Vũ Lôi Phong lại hôn thêm một cái lên má Linh Nhi rồi mới quay lưng về phòng ngủ. Linh Nhi đứng đờ ra đó, thiếu điều sắp ngất vì hai cái hôn kia.

– Thiếu gia, ta cũng sẽ trở nên mạnh mẽ.

Ánh mắt Linh Nhi khẽ biến, nàng không biết rằng quyết định hôm nay sẽ khiến tương lai nàng khủng bố đến mức không bao giờ nàng dám tưởng tượng. Một nữ nhân chỉ cần hơi nhíu mày, cả Đại Lục Thúy Hằng rung chuyển.

Sáng hôm sau, Vũ Lôi Phong lại đến chỗ thợ rèn tăng khối lượng tạ, việc đeo tạ này Vũ Lôi Phong đã sớm quen, hơn nữa lại trăm lợi không có một hại nào. Lần này hắn tăng mỗi quả lên 55 cân, tổng cộng 330 cân. Ngoài ra hắn cũng thiết kế riêng cho Linh Nhi một đôi giày, hai đôi găng, mỗi món nặng 1 kg. Hắn muốn rèn luyện Linh Nhi dần dần từ bây giờ.

Trở lại nơi ở, hắn đưa bộ tạ cho Linh Nhi, dặn dò nàng chỉ khi đi tắm mới được tháo ra, còn không lúc nào cũng phải mang trên người, mỗi tháng hắn sẽ tăng 1 kg cho nàng. Linh Nhi cũng không từ chối.

An bài xong xuôi, Vũ Lôi Phong lại mang tạ vào và ra sân tiếp tục những bài tập như ngày trước, đối với việc này hắn đã cho là lịch sinh hoạt của mình. Nếu ở không hắn cũng chẳng có việc gì làm. Tiểu Na lại không cho hắn sử dụng tính năng Tu Luyện.

Ngoài chống đẩy, Vũ Lôi Phong còn mua một ít vũ khí để luyện. Hắn ở kiếp trước biết sử dụng khá nhiều loại. Kiếm, Đao, Nhị khúc côn, Trường côn, Thương, …. Lần này hắn luyện tập những bài quyền có cả tạ trên người.


– Miêu Gia Kiếm, Hồng Gia Đao, Bán Nguyệt Thương, Lão Mai Côn, Tứ Linh Đao, Hổ Hầu Quyền, Tứ Trụ Quyền, Lưu Hoa Quyền, Thuận Nghịch Quyền, Phi Ưng Quyền….

Từng bài quyền kiếp trước được Vũ Lôi Phong thi triển ra, Linh Nhi đứng bên ánh mắt vô cùng tập trung, nàng không ngờ những quyền pháp nước chảy mây trôi này được thiếu gia mình thi triển ra.

Tập đến tối mịt, Vũ Lôi Phong lại hướng dẫn Linh Nhi cách luyện nội công, phương pháp “ Mạ “ bộ kéo đẩy. Xong xuôi, Linh Nhi với 6kg tạ trên người cùng với hắn đứng trên mỏm đá luyện Mạ.

Linh Nhi tiến bộ khá nhanh, Vũ Lôi Phong nói gì liền hiểu làm hắn khá bồi hồi. Nhớ khi xưa ở Trái Đất, người yêu hắn có khuôn mặt vô cùng giống Linh Nhi, nàng tên Thúy Hằng. Hắn gặp nàng tại nơi học võ. Vũ Lôi Phong ( Tuấn) ngày trước chú tâm luyện võ cũng chỉ vì nàng học chung. Nàng giống hệt Linh Nhi, vô cùng có thiên phú võ thuật.

– Linh Nhi, anh dạy em bộ Tấn, có thể em không hiểu, nhưng mỗi ngày hãy đi bài này khoảng mười lần. Về sau em sẽ hiểu.

Vũ Lôi Phong dạy võ cho nàng, hắn được cấp bằng Huấn Luyện Viên nên cách dạy hắn thừa biết. Để bắt đầu học cần phải đứng chắc bộ Tấn, vì nó là cơ sở của tất cả thứ gọi là Võ Thuật.

– Lập Tấn

– Chắp tay Phật tử bái Quan Âm

– Ngồi xuống đo Tấn

– Lên Trung Bình Tấn

Từng bước luyện tập cho Linh Nhi, nàng tiến bộ rất nhanh. Vũ Lôi Phong cũng cho đó là niềm vui của cuộc sống nơi đây. Ngày luyện cơ bắp, quyền pháp, đêm luyện nội công cùng Linh Nhi. Hắn cũng không quên thi thoảng đến vấn an Vân Thủy Tiên và phụ thân Vũ Lôi Vân. Cũng không quên đến gặp hai ca ca thử khả năng chiến đấu của mình.

Năm ngày sau, Trận chiến giữa tam thiếu gia Vũ Lôi Phong và đệ nhất tân đệ tử năm trước Thiên Hưng cuối cùng cũng sắp tới.

Hết chương 11…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.