Bạn đang đọc Ta Là Vua Giác Đấu – Chương 103: Trở Về Thôn Bắc Lay
Trong không gian kì lạ, Vũ Lôi Phong cùng ba vị lão bà đang thay nhau đặt tên cho con Quỷ Bóng Đêm.
– Được! Từ nay trở đi, ngươi gọi là Hắc Ảnh!
Hắc Ảnh ngửa cổ lên trời rống to như thể hài lòng về cái tên mới của mình.
– Được rồi, Hắc Ảnh, ngươi lệnh cho đám thuộc hạ thuần phục chủ nhân mới đi!
Vũ Lôi Phong khẽ xoa đầu Hắc Ảnh.
Hắc Ảnh bay lên, bản thể lớn trở lại thành một con Quỷ Bóng Đêm to bằng tòa nhà, nó gầm lên mấy tiếng
Nhất thời, có gần trăm con Nguyên Yêu Thú 6 sao và hơn mười con Nguyên Yêu Thú 7 sao thu nhỏ bản thể bay về phía Vũ Lôi Phong.
Chúng thú còn lại vì chưa đột phá 6 sao nên chỉ có thể phủ phục tại chỗ
– Tham kiến chủ nhân! Tham kiến chư vị phu nhân!
Chúng thú hóa thành những Nguyên Yêu Thú nhỏ bằng con chó ở Trái Đất, mười con 7 sao đứng đầu và gần trăm con 6 sao đứng sau, đồng loạt cúi đầu trước mặt đám người Vũ Lôi Phong
– Chủ nhân! Chúng là thuộc hạ của ta, nay ta đã thuần phục người nên người dĩ nhiên là chủ nhân mới của chúng
Hắc Ảnh hạ cánh đứng đầu chúng thú, Vũ Lôi Phong chắp tay đứng nhìn hàng ngàn Nguyên Yêu Thú rậm rạp chằng chịt đang phủ phục trên mặt đất khẽ mỉm cười
– Phong Vân Môn! Các ngươi cứ chờ đó! Món nợ này bổn công tử sẽ từ từ trả đủ
Vũ Lôi Phong hô lớn, Linh Nhi và Lưu Thiên Kim cũng siết chặt nắm tay
Chỉ có Hồ Điệp Y vẫn chưa quá nắm rõ mối thù với Phong Vân Môn nên nàng mờ mịt
Vũ Lôi Phong ngồi trên lưng Hắc Ảnh, nó bay qua bay lại giữa đám Nguyên Yêu Thú, Vũ Lôi Phong liên tục kết ấn
– Khống Thú Thuật! Áp Chế!
– Khống Thú Thuật! Áp Chế!
…
Hơn hai ngày, Vũ Lôi Phong mới thu hết cả đám thú trong không gian này, kể cả Nguyên Yêu Thú 2 sao hắn cũng không bỏ sót, tổng cộng trong Không Gian Thú lúc này có hơn một vạn con
p/s: 1 vạn bằng 10.000
Trong Không Gian Thú, chúng thú ngơ ngác nhìn mọi thứ xung quanh
– Chủ nhân! Nơi này thật tuyệt, Yêu Khí phát ra còn mạnh hơn cả Huyết Băng Phách Lôi Liên, chúng ta ở đây tu luyện chắc hẳn sẽ đột phá nhanh đến tận cùng a
Hắc Ảnh nhìn cảnh vật trong Không Gian Thú, nơi này như là một hòn đảo, có đầy đủ mọi thứ của một hòn đảo không lồ.
Núi, sông, hồ, đất, cỏ cây và quan trọng hơn là, Yêu Khí ở đây còn nồng đậm hơn khí tức mà Huyết Băng Phách Lôi Liên phát ra, nếu ở trong đây, Nguyên Yêu Thú tu luyện chắc hẳn nhanh hơn bên ngoài Đại Lục Thúy Hằng gấp mấy lần
Vũ Lôi Phong cũng bất ngờ, hắn tưởng Không Gian Thú cũng giống Rương Vô Hạn, là một không gian vô minh vô định, không ngờ nơi đây lại là thiên đường của Nguyên Yêu Thú
– Sao nào? Bất ngờ không?
Tiểu Na xuất hiện bên cạnh Vũ Lôi Phong, nàng mỉm cười hỏi
Vũ Lôi Phong run run giơ ngón cái lên, hắn cảm thán
– Tiểu Na! Nàng quá bá đạo rồi a
Hắc Ảnh thu xếp cho đám thuộc hạ, dặn dò chúng yên tâm ở đây, khi được chủ nhân triệu hồi sẽ được thoát ra ngoài
Đám thú không có ý kiến gì, chúng ngược lại còn thích ở trong Không Gian Thú hơn
– Chủ Nhân, nơi đây ở đâu vậy? Ta chưa từng nghe nói đến có địa phương thần kỳ như vậy a
Hắc Ảnh hỏi Vũ Lôi Phong
– Trong người ta!
Vũ Lôi Phong hờ hững đáp, Hắc Ảnh bất ngờ và khó tin nhưng nó không dám thắc mắc nhiều
Vũ Lôi Phong ý niệm khẽ động, hắn và Hắc Ảnh lại lần nữa hiện ra trong không gian phong bế
Vù một cái đã xuất hiện trở lại chỗ cũ, Hắc Ảnh há hốc mồm kinh ngạc, nó triệt để tin chủ nhân mình không có chém gió
…
Trong hai ngày này, Linh Nhi và Lưu Thiên Kim đã nói cụ thể về tình hình Phong Lôi Môn, trong Phong Vân Sơn, mối thù với Phong Vân Môn và cuộc thi Tứ Môn Tranh Tài.
Cũng nói rõ cho nàng nghe về Trần Lệ, cô gái xuất hiện trong ảo ảnh khi hợp bích
– Nói như vậy, chàng dùng thủ đoạn bảo mệnh dịch chuyển hai muội đến không gian vô định sau đó mất trí nhớ và rơi xuống chỗ của ta sao?
Hồ Điệp Y bất ngờ, nàng khó có thể tin được rằng một lần đào mạng của hắn lại từ phía Đông Bắc thẳng đến phía Tây Đại Lục Thúy Hằng a
– Dịch chuyển đến đâu không đến, lại rớt vào sân nhà nàng, cái này phải gọi là duyên trời định a
Vũ Lôi Phong từ xa nói vọng đến
– Lôi Phong! Chúng thú đâu hết rồi?
Linh Nhi thắc mắc, hai hôm nay hắn cùng Hắc Ảnh bay tới bay lui, đám thú đông nghịt giờ không còn một con khiến các nàng không tài nào hiểu được
– Chúng đang ở chỗ hai năm qua các nàng ở đấy
Vũ Lôi Phong mỉm cười
– Là chỗ đó sao? Đánh chết muội cũng không vào đó nữa đâu
Linh Nhi phồng to má, nàng không muốn vào cái không gian yên tĩnh buồn tẻ như vậy một lần nào nữa
– Lôi Phong à.
Lúc hợp bích, chàng có thấy…
Lưu Thiên Kim chợt hỏi Vũ Lôi Phong
– Ta có thấy.
Âm Phong Môn, Trần Lệ!
Vũ Lôi Phong đáp, Hồ Điệp Y lại hỏi
– Tại sao? Tứ Kiếm Hợp Bích sao có thể sinh ra dị tượng như vậy?
Vũ Lôi Phong thở dài, hắn nhớ lại lúc Tiểu Na nói chuyện cùng mình trong Không Gian Thú
– Tiểu Na! Sao lúc hợp bích, ta lại thấy hình ảnh Trần Lệ của Âm Phong Môn vậy?
Tiểu Na thản nhiên đáp
– Ta làm
– Tại sao?
– Tại nàng ta đẹp
– Vậy thôi sao?
– Đúng, chỉ vậy thôi, ngươi nên chuẩn bị tinh thần đi, sẽ có nhiệm vụ để ngươi đi hốt nàng về hậu cung thôi
Vũ Lôi Phong thở dài
– Sao nàng cứ muốn ta lập hậu cung vậy
Tiểu Na cười cười
– Vì độc giả muốn thế! Vì Tiểu Na ta mê gái đẹp
…
Vũ Lôi Phong gãi đầu
– Chắc là trùng hợp thôi
Linh Nhi, Lưu Thiên Kim và Hồ Điệp Y bán tín bán nghi, nhưng cũng không cách nào giải thích được
– Nơi đây không còn gì để làm nữa rồi, về thôi!
Vũ Lôi Phong duỗi cái lưng mỏi, sau bao gian nan thì kết quả vẫn tốt đẹp, hắn thành công chinh phục được Hồ Điệp Y và bắt được một con Quỷ Bóng Đêm cực hiếm, bá vương trong phi hành Nguyên Yêu Thú
Tại nơi Huyết Băng Phách Lôi Liên từng mọc, Vũ Lôi Phong dùng Trường Hồng Kiếm khắc lên vách đá từng chữ
– Huyết Liên Se Duyên.
Hoa Tình Nở Rộ
Xong xuôi, hắn và Hồ Điệp Y mới mỉm cười rời đi
Trên lưng Hắc Ảnh, bốn người đứng nhìn lại không gian này một lần cuối rồi quay lưng, Hắc Ảnh gầm lên một tiếng sau đó hóa thành một tia chớp đen lao đi
– Tốc độ thật nhanh, Phong Lôi Hắc ưng không có cửa a
Linh Nhi trầm trồ
– Hắc Ảnh chính là Quỷ Bóng Đêm, hay còn gọi là Tà Ma Dực Long, là bá vương trong phi hành Nguyên Yêu Thú, nó mang trong mình hai thuộc tính chính là Phong và Lôi, cả hai đều là thuộc tính mạnh nhất về tốc độ, thế nên Quỷ Bóng Đêm mới gọi là vương giả trong phi hành
– Hồ Điệp Y giải thích cho Linh Nhi nghe, nàng cũng có Bách Khoa toàn thư nên những vấn đề nhỏ nhặt này Điệp Y biết rõ
Hắc Ảnh gầm lên, một luồng sáng mang Phong Nguyên Lực nồng đậm bắn ra từ miệng nó, luồng sáng bắn thẳng lên bầu trời, bất ngờ bầu trời vỡ vụn, lộ ra một hang động
– Thì ra nơi đây là một bí cảnh
Lưu Thiên Kim nói, lúc trước các nàng theo chân Tiểu Hắc lại phải lặn sâu xuống lòng đất mới vào được, giờ đây Hắc Ảnh trực tiếp tạo một lối đi
Rời khỏi hang, khu rừng đầy tro tàn lại hiện ra trước mắt mọi người, lần này Hồ Điệp Y đã là Thất Tú Đấu Sĩ – Nhập Hồn Cảnh nên các giác quan nàng tinh tường hơn rất nhiều, đã có thể thấy được thôn Bắc Lay lờ mờ phía xa mấy dặm
Nhìn thấy thôn Bắc Lay, Hồ Điệp Y chợt nhìn Vũ Lôi Phong nói
– Lôi Phong…Chúng ta…bao giờ mới trở lại Phong Lôi Môn
Ba người Vũ Lôi Phong, Linh Nhi và Lưu Thiên Kim nhìn nhau, có thể cảm nhận được Hồ Điệp Y không nỡ rời đi nơi này
Vũ Lôi Phong ôm Điệp Y vào lòng, hắn nói
– Nàng yên tâm.
Ta sẽ giải quyết hết thảy
..,
Thôn Bắc Lay, mọi người đang miệt mài dựng lại các ngôi nhà vốn đã hơi hơi đổ nát lại bị Linh Nhi đập thành nát bét
– Này! Con gì đen thui phía xa vậy?
Một người đang trộn vữa bỗng chỉ tay về phía xa
Đám người nhìn theo, chỉ thấy một sinh vật toàn thân đen thui, trông giống một con dơi khổng lồ, nhưng lại khá giống loài rồng
– Nà..Này…Nó có hơi…to quá không?
Đám người thôn Bắc Lay sợ hãi nhìn con thú đang càng ngày càng tới gần
– Hình….Hình như nó đang nhằm thẳng vào thôn ta bay tới…!
– Không ổn, mau báo cho trưởng thôn, có Nguyên Yêu Thú tập kích
Thôn Bắc Lay dừng mọi hoạt động, ai nấy chuẩn bị tinh thần chiến đấu và…chạy trốn khi đánh không lại
– Từ từ đã! Trên lưng nó có người
– Đám người hôm trước lại kéo đến gây chuyện sao?
– Không! Là Điệp Y! Là Điệp Y! Điệp Y trở về rồi!
– Còn có Lôi Phong thiếu gia cùng nhị vị phu nhân
– Đều đã trở về! Tốt quá!
Cả thôn thở ra một hơi nhẹ nhõm, từ sau khi Hồ Điệp Y mang Vũ Lôi Phong rời đi đã ba ngày vẫn chưa thấy quay lại, đám người trong thôn vô cùng lo lắng cho Hồ Điệp Y
Hắc Ảnh thu nhỏ thân hình, bốn người Vũ Lôi Phong nhảy xuống trước sân rộng
– Mọi người! Điệp Y về rồi
Hồ Điệp Y lao vào vòng tay của mọi người trong thôn, nàng cẩn thận nhìn lại xem thôn có thiếu ai đó hay không
Nhìn quanh thôn Bắc Lay, hiện tại nó vốn đã nát lại càng nát.
Linh Nhi khó hiểu hỏi
– Mọi người.
Ba hôm nay chúng ta đi vắng cái Thiên Sí Tông kia lại đến quấy phá hay sao mà ngổn ngang vậy
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, sau đó dùng ánh mắt sợ hãi nhìn Linh Nhi
Linh Nhi còn chưa hiểu chuyện gì thì Lưu Thiên Kim thì thầm vào tai nàng
– Linh Nhi! Do chiêu Trăn Trối của muội đấy, chứ thực ra chẳng ai tới cả
Linh Nhi đỏ mặt lè lưỡi gãi gãi đầu
– Vô ý mà thôi, thật xin lỗi mọi người
Linh Nhi vội xấu hổ cúi đầu xin lỗi
Lão Trưởng Thôn vội vàng khua tay, hắn không dám nhận lời xin lỗi này a, thực ra mạng của cả thôn là do nàng cứu, bể mấy chục căn nhà không chút ảnh hưởng
Trương Bá Bá đánh giá Hồ Điệp Y, ba ngày không gặp, nàng dường như có chút thay đổi, mà thay đổi thế nào hắn lại không cách nào hiểu được
Dò xét tu vi của Hồ Điệp Y, chợt Trương Bá Bá khó hiểu
– Điệp Y! Sao ta không thể nhìn ra tu vi của con nữa vậy?
Hồ Điệp Y mỉm cười nhìn Vũ Lôi Phong, nàng vươn tay ra, Linh Hồn Lực vận chuyển, một đốm lửa màu xanh lá bùng cháy trong lòng bàn tay Hồ Điệp Y.
– L…Li…Linh…Linh Hồ…Linh Hồn Lực?
Trương Bá Bá và Lão Trưởng Thôn lắp bắp thốt ra từng câu, trong cổ họng dường như bị nghẹn lại
Cùng lúc đó, quanh người Hồ Điệp Y, Nguyên Lực êm dịu của Mộc Hệ bùng phát
– Không….! Không thể nào!
– Thất….Thất Tú! Là Thất Tú Nhất Trọng – Nhập Hồn Cảnh Nhất Trọng
Cả một đám người ngoại trừ Vũ Lôi Phong, Linh Nhi và Lưu Thiên Kim ra thì ai nấy đều trợn mắt, há miệng to hết cỡ
– Điệp Y! Ba ngày nay con trải qua những gì? Sao có thể đột phá nhanh như vậy? Mới hôm trước con còn là Tam Tú Nhị Trọng mà?
Trương Bá Bá sốt rột kéo Hồ Điệp Y ngồi xuống
– Chuyện là…
Hồ Điệp Y kể lại cho mọi người nghe về Huyết Băng Phách Lôi Liên, việc chúng Nguyên Yêu Thú hàng vạn con thì Vũ Lôi Phong đã từng dặn dò nên nàng không có kể, chỉ kể về cuộc chiến với Quỷ Bóng Đêm và khảo nghiệm Huyết Băng Phách Lôi Liên mà thôi
– Quỷ Bóng Đêm! Chẳng lẽ là Nguyên Yêu Thú trong truyền thuyết, bá vương của bầu trời, song hệ Nguyên Yêu Thú Phong Lôi, Tà Ma Dực Long sao?
Lão trưởng thôn vuốt chòm râu bạc, ánh mắt run run nhìn con vật giống rồng giống dơi, mắt giống mèo đen thui to bằng con chó đang ngồi để Linh Nhi vuốt ve kia.
– Đúng vậy, nó là Quỷ Bóng Đêm 8 sao – Xuất Hồn Cảnh a
Hồ Điệp Y xác nhận
Vũ Lôi Phong chợt nói
– Trưởng thôn! Tối nay người có thể kêu gọi cả làng đến sân rộng được không? Tiểu bối có đôi lời muốn nói với mọi người.
Trương Bá Bá và lão trưởng thôn nhìn nhau, sau đó lão gật đầu
– Được, tối nay ta sẽ gom toàn bộ tộc nhân Bắc Lay đến nhà Rông
– Đa tạ người!
Vũ Lôi Phong cúi chào, sau đó dắt tay Linh Nhi và Lưu Thiên Kim về nơi ở của mình
Hồ Điệp Y mỉm cười nhìn theo, nàng cùng Trương Bá Bá về nhà
Nhìn điệu bộ của Hồ Điệp Y, Trương Bá Bá khó hiểu vô cùng, cảm giác Hồ Điệp Y có chút khác thường, cử chỉ dường như không đúng lắm
…
Trong nhà, trên giường có ba con người đang nằm ngủ lăn lóc, không ai khác chính là ba người Vũ Lôi Phong, Linh Nhi và Lưu Thiên Kim a, cả ba đã sớm mệt mỏi vì ba ngày lăn lộn, nhất là Vũ Lôi Phong, hắn dùng Khống Thú Thuật hai ngày liền a
Đặt báo thức cho cái đồng hồ mua ở khu vực 4.0 của cửa hàng Hệ Thống KOF, Vũ Lôi Phong định ba giờ chiều sẽ dậy
Trước lúc về, Vũ Lôi Phong còn dặn mọi người đừng ăn cơm trước khi tới nhà rông tụ họp