Đọc truyện Ta Là Pokemon (Pokemon_Đấu La) – Chương 9: Rèn Luyện Một Năm
Suốt ba tháng trời trôi qua một cách nhanh chóng, mọi việc vẫn theo một nhịp điệu rõ ràng và việc gì đến cũng phải đến…
Sáng hôm đó như thường lệ, Bạch Li cùng Đường Tam tu luyện xong thì về, trong ba tháng này cô suy nghĩ và ra quyết định. Cô sẽ ở lại, tuy có chút buồn nhưng đây là vì Đường Tam và vì bản thân, trong một năm tới cô sẽ tăng cường thực lực sau đó mới theo hắn. Vả lại…một năm trong học viện sẽ là khởi đầu cho Đường Tam, để hắn làm quen trước sẽ tốt hơn và…quấy rầy tình cảm của người ta sẽ bị trời phạt a
~Trong 3 tháng này Bạch Li đạt được cấp 21 và học được 2 chiêu thức mới, bản thân cô hiện giờ là
Nguyễn Bạch Li
Nickname: Tiểu Vi
Giới tính: Nữ
Loài: Eevee, Pokemon tiến hoá
Level 21
Ability: Run away
HP_65
Attack _52
Defense _51
Sp. Attack_47
Sp. Defense_53
Speed_59
Attack moves:
Growl _ Tackle _ Swift _ Tail whip _ Sand Attack _ Quick Attack _ Bite _ Refresh
Điểm: 2265
Ở trên vai Đường Tam, Bạch Li biết rằng thời khắc mà Đường Tam rời khỏi Thánh Hồn thôn sắp tới gần…và y như cô nghĩ, khi về tới nhà thì không thấy Đường Hạo đâu cả. Đường Tam thì băn khoăn cha hắn đi đâu thì Đường Hạo đã về
“Tiểu Tam, sáng sớm ngươi đi làm gì đấy?”
“Ta đi ra ngoài rèn luyện thân thể. Ta sáng sớm cùng Tiểu Vi tập chạy bộ”
“Ân” Đường Hạo cũng không truy cứu, nhàn nhạt nói “Hôm nay ngươi không cần tái luyện tập chú tạo nữa, thu thập đồ vật đi, mai Lão Kiệt Khắc sẽ đưa ngươi đi Nặc Đinh thành” Đôi tai Bạch Li vểnh lên, cô hiểu điều mà Đường Hạo nói là gì. Lẳng lặng nhảy xuống từ vai Đường Tam, lúc này nên để cho hai cha con tâm sự nói chuyện với nhau thì tốt hơn. Nghĩ đi, nghĩ lại thì chắc cô nên vào rừng kiếm chút thảo dược nhỉ? (•w•) Tìm chút thảo dược trị thương, trị cảm, cho dù chưa thấy Đường Tam bị cảm bao giờ nhưng ai biết được chứ? Cẩn tắc vô áy náy mà lị (°w°)… Đây không phải là cô trù ẻo gì đâu nha…
…
Ngày hôm sau, Bạch Li nhìn Đường Tam viết vài chữ trên mặt đất rồi cầm lấy gói bọc trên giường, Đường Tam ngồi xổm xuống rồi xoa đầu cô
“Ta đi, ngươi ở lại chiếu cố cha ta như lúc chiếu cố ta” “Vi eeve vi” Cứ để cho ta, Tam ca yên tâm Bạch Li gật đầu nhìn Đường Tam. Hắn cũng nhìn cô rồi cười nhẹ, có Bạch Li ở cùng cha thì hắn cũng yên tâm được phần nào. Hắn sao lại không thấy được chứ? Mấy tháng qua cô tìm rau quả dại cho nhà hắn, cố gắn dọn dẹp nhà cửa theo cách mà cô có thể làm…không biết từ lúc nào mà hắn lại coi cô là đứa em nhỏ của hắn. Nên hắn cũng nhờ cha hắn chú ý đến cô và Đường Hạo cũng đáp ứng hắn rồi. Đồng thời đi học viện hồn sư ở Nặc Đinh thành ngoại trừ học tập thì hắn tranh thủ tìm thông tin để xem cô là gì. Đường Tam chuẩn bị đứng lên thì nghe tiếng cô
“Vii vi evee vi” Dược thảo trong này, Tam ca nhớ dùng phòng có việc Bạch Li tay vịn lên gói bọc của Đường Tam mà nhắc nhở hắn
“Ta nhớ mà” Nhìn hành động của cô sao hắn không hiểu chứ? Nhớ tối hôm qua vật nhỏ nào đó nhét vào lòng hắn cả đống thảo dược khiến hắn buồn cười và ấm áp…
Nhìn Đường Tam cùng Lão Kiệt Khắc đi, Bạch Li liếc nhìn buồng trong thì thấy Đường Hạo bước ra. Hắn đứng kế bên cô, nhìn hình bóng của con hắn với lão trưởng thôn đi xa đến khi khuất dần. Sau đó hắn đột nhiên quay vào, nhìn dòng chữ mà Đường Tam để lại. Đọc xong thì Đường Hạo lấy ấm nước đang nấu uống từng ngụm, từng ngụm… Uống xong hắn cũng không làm gì, chỉ đứng đó…nhưng Bạch Li chú ý là trong mắt hắn lại nổi lên một tầng thủy ý Hạo thúc muốn khóc sao? Yên lặng nhìn Đường Hạo, Bạch Li bước đến gần hắn
“Vii” Hạo thúc… Cô không biết làm sao, cô cũng chỉ có thể kêu an ủi hắn
“Ta không sao” Đường Hạo nhàn nhạt trả lời nhưng giọng nói có chút xúc động…
Ngày hôm đó trôi qua rất yên lặng, Bạch Li nhìn hướng mặt trời đang dần lặn xuống…Một năm…trong vòng một năm rèn luyện phải lên được cấp 30 Nhìn chân trời đằng xa, cô quyết tâm Tam ca cũng phải cố lên Bạch Li mỉm cười nhẹ nhàng…
…
Mình xin lỗi, chương này hơi ngắn mình biết. Mình sắp tới có 2 ngày thi nên tuần sau sẽ không có chương mới, mình đang học hè nên mới thế (=w=) Cùng lắm là T2 hoặc T3 tuần tới, tức ngày 22, 23 mới có chương mới.
Hy vọng mọi người thông cảm cho mình
Mình cám ơn nhìu