Ta Là Pokemon (Pokemon_Đấu La)

Chương 24: Huyền Quy


Đọc truyện Ta Là Pokemon (Pokemon_Đấu La) – Chương 24: Huyền Quy

Đúng như Bạch Li nghĩ, ba người thú vũ hồn hươu, dê, ngựa đều không cưỡng lại được, cả ba đều run bần bật khi nhìn thấy Đới Mộc Bạch vũ hồn phụ thể, thậm chí đều lùi về mấy bước. Vả lại theo thiên tính thì động vật ăn cỏ phải sợ động vật ăn thịt rồi… không nói đến Đới Mộc Bạch vũ hồn là hổ, Mã Hồng Tuấn vũ hồn là phượng hoàng, cũng thuộc hàng vương giả của bầu trời. Kết hợp khí thế của hai vị vua một trên cạn, một trên trời đều ở trước mặt… con nào chịu nổi? Tất nhiên… vũ hồn lam ngân thảo của Đường Tam… bị lờ luôn rồi (=v=)
Lúc này đây, vị sư phụ của Thương Huy học viện mới lên tiếng ngăn đồ đệ của hắn. Hắn nhận ra lũ học trò của mình không phải là đối thủ của ba người trước mặt… có lẽ là ngoại trừ người sở hữu ngân lam thảo, thì vũ hồn của hai tên thiếu niên kia là vũ hồn cường đại, chưa kể đến tên bạch hổ đã là hồn tôn hơn 30 cấp, nhìn hắn còn trẻ hơn đứa đệ tử nhỏ nhất của mình. Dù hắn có thể hạ gục lũ nhóc trước mặt… nhưng họ có vũ hồn mạnh như vậy, lại có người là hồn tôn… có khả năng là có bối cảnh ở đằng sau, không khéo hắn lại đắc tội với trưởng bối của bọn chúng.
“Ta là Thương Huy học viện, viện chủ ngoại viện Diệp Tri Thu. Xin hỏi các ngươi là người của tông phái nào?”
Thấy Diệp Tri Thu không cần phóng hồn lực vẫn thản nhiên đứng trước mặt, Đới Mộc Bạch có thể khẳng định tên sư phụ này hồn lực mạnh hơn hắn nhiều. Đới Mộc Bạch chưa kịp trả lời thì thằng mập chen vào
“Chúng ta là học viên của Sử Lai Khắc học viện”
Diệp Tri Thu hơi bị bất ngờ, ánh mắt toát ra vẻ suy tư “Sử Lai Khắc học viện à… hình như ta chưa từng nghe qua”
Đới Mộc Bạch hừ lạnh “Đó là do ngươi cô văn quả lậu”

Được Tiểu Vũ ôm trong lòng, Bạch Li thầm đính chính Không phải do người ta học thức không tinh thông, mà là do học viện nghèo quá nên danh tiếng quá bé a (=,=) Quả thật là thế… Đới Mộc Bạch hơi oan uổng vị sư phụ này rồi. Khi nghe vị lão sư này không biết Sử Lai Khắc… cô cảm thấy hơi đồng tình Phất Lang Đức Mà… bắt đầu có chuyện rồi đây Cô nhìn qua hướng Diệp Tri Thu, nếu hắn biết được việc cả nhóm không phải từ học viện nổi danh gì thì hắn tất nhiên sẽ không để yên cho Sử Lai Khắc quái, hắn nhất định sẽ ra tay lấy lại thể diện cho học viện Thương Huy. Quả nhiên như cô nghĩ, Diệp Tri Thu không hề do dự, đôi mắt hắn loé lên hung quang phóng xuất vũ hồn của hắn
“Huyền quy phụ thể” Thú vũ hồn Huyền quy. Một vòng tròn sáng màu đen gợn sóng từ Diệp Tri Thu phát ra, khí thế mạnh mẽ đè lên ba người Đới Mộc Bạch. Tứ chi hắn hơi rút lại, cái mai giáp thật lớn trồi trên lưng. Từ cơ thể của Diệp Tri Thu hiện lên năm cái hồn hoàn, một trắng, hai vàng, hai tím…
Hình dáng của vị sư phụ Thương Huy bây giờ giống như là người lai rùa… Bạch Li trố mắt nhìn hắn (O_o) nếu bây giờ hắn mang theo vũ khí và da hắn chuyển thành màu xanh lá cây, thì cô nhất định sẽ thốt lên “Cos Ninja rùa hả?!” Ninja rùa là bộ phim hoạt hình hồi nhỏ cô rất thích coi nha~
Bạch Li nhìn qua con cọp trắng, con phượng hoàng béo rồi nhìn sang rùa đen… Thêm con rồng nữa là đủ bộ tứ linh. Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ Cô nghĩ nghĩ Vũ hồn của gia tộc Đại sư là rồng… hình như gọi là… Lam… Lam Điện Bá Vương Long (=^=) Nghĩ tiếp Mà… vũ hồn rồng nhà Đại sư là rồng xanh dương, Thanh Long là rồng xanh dương hay xanh lá nhỉ? Cô thầm thắc mắc… mà hình như cô hơi lạc đề rồi…

Ở nơi nào đó, một vị trung niên có vẻ mặt cứng ngắt hắt xì…

“Các ngươi còn nhỏ, không hiểu chuyện nên ăn nói lung tung. Mau gọi sư phụ của các ngươi ra đây” Diệp Tri Thu ra vẻ rộng lượng nói
Mập mạp ngoác miệng kêu lên “Chỉ dựa vào cái lão Vương bát đản nhà ngươi mà cũng muốn gặp sư phụ ta sao? Mấy người chúng ta cũng đủ thu thập ngươi rồi”
Nghe ba từ “Vương bát đản” Bạch Li nhìn Diệp Tri Thu rồi nhìn sang tên béo, cô đổ mồ hôi ròng ròng Vũ hồn người ta là rùa… lại mắng người ta là rùa đen rúc đầu… người ta thế nào cũng tức điên lên cho coi (=v=”)
Diệp Tri Thu vũ hồn vốn là con rùa đen, cho nên đúng như Bạch Li đoán… hắn rất kỵ ba chữ “Vương bát đản”… thằng mập này lại phạm vào điều tối kỵ đó. Diệp Tri Thu tức giận cười gằn “Được lắm! Đã như vậy thì ta sẽ giáo huấn thay sư phụ các ngươi, chúng ta ra ngoài kia” Rồi bước ra ngoài, đám người Thương Huy cũng theo sau mà ra… Nói thật thì khi hắn bỏ đi, cái mai giáp màu đen sau lưng hắn nhúc nhích khá là tức cười đi.
Đới Mộc Bạch bèn thấp giọng với Đường Tam “Lão già này hồn lực trên 50 cấp, hơn nữa lại là Huyền quy thú vũ hồn sư, chúng ta phải hết sức cẩn thận mới được. Ta ở phía trước chống chọi công kích của hắn, ngươi phải hành động thật nhanh đó. Ta sợ không cầm cự được lâu”
Đường Tam bèn nói “Cũng chưa chắc đã thua đâu, hắn dù hồn lực mạnh hơn nhưng vũ hồn cũng có điểm yếu” Lúc này ở ngoài, có mấy người đi ra nghe được Đường Tam, hắn bèn tiếp tục phân tích
“Vũ hồn của Diệp Tri Thu là Huyền quy, ta khẳng định hắn là một gã phòng ngự hệ chiến hồn sư. Ngoài một ít có khả năng công kích ra, tuyệt đại đa số kỹ năng của hắn là phòng ngự. Bởi vậy, vũ hồn của hắn so với chúng ta mạnh hơn nhiều nhưng sức uy hiếp cũng không lớn lắm. Hồn lực cao chỉ thích hợp cho thủ đoạn công kích, nên hắn không uy hiếp chúng ta được bao nhiêu. Vì vậy để đối phó hắn, ta có hai phương pháp”

Đường Tam là đệ tử chân truyền của Đại sư, nên đối với lý luận về vũ hồn nhận thức so với người khác rõ hơn nhiều. Chỉ cần nhìn sơ qua vũ hồn của Diệp Tri Thu, hắn cũng đoán ra được khá nhiều điều. Đường Tam bèn nói ra hai phương án của mình cho mọi người. Thứ nhất là lợi dụng tốc độ tấn công nên hắn, Đới Mộc Bạch và Chu Trúc Thanh sẽ đảm nhiệm đối đầu. Dùng tốc độ nhanh gây rối và đánh vào điểm yếu của đối phương, nhưng phòng ngự của vũ hồn Huyền quy là cực mạnh. Hầu hết các đòn tấn công sẽ không ảnh hưởng đến Diệp Tri Thu, chưa kể đến độc của Ngân lam thảo không thể thông qua mai giáp mà thấm vào người.
Vậy nên hắn đề nghị sử dụng phương pháp thứ hai, cũng giống như phương pháp thứ nhất là ba người bọn hắn đối đầu. Tà hoả của Mã Hồng Tuấn có hiệu quả đặc thù, tuỳ thời cơ mà tấn công từ bên ngoài. Tiểu Vũ thì phụ trách tiếp ứng, Áo Tư Tạp thì bổ cấp hương tràng cho mọi người. Tuy hồn lực không bằng Diệp Tri Thu, nhưng Đường Tam sử dụng chiến thuật lấy số lượng áp đảo lực lượng. Mọi người nghe hắn đề xuất xong đều tán thưởng, nhưng có hai người không mấy vui vẻ
“Đường Tam, còn ta thì sao?” Trữ Vinh Vinh nhíu mày
“Evee vii” “Còn muội nữa” Ở trong lòng Tiểu Vũ, Bạch Li kêu lên. Nếu cô tham gia đấu có thể gây chú ý cho các hồn sư xung quanh, nhưng cô thật sự không muốn bị ngoài lề, cảm giác rất… khó chịu đi. Cô biết Đường Tam không sắp xếp cho cô là vì sự an toàn của cô, lúc ở học viện thì cũng là bất đắt dĩ mới cho cô đấu…
Đường Tam ngây người một lúc bèn nói “Ngươi có vũ hồn đặc biệt, cứ tùy cơ mà ứng biến” Nói rồi hắn nhìn qua Bạch Li, thấy cô nhìn hắn với ánh mắt lấp lánh mong đợi… hắn thầm thở dài, Đường Tam bất đắt dĩ nghĩ nghĩ. Dù gì thì vũ hồn của Trữ Vinh Vinh là Thất Bảo Lưu Ly tháp, nếu vì sự xa lánh, lạnh nhạt của mọi người mà không bảo vệ nàng ta kịp thời… Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất… quyết định xong, hắn nhìn cô “Tiểu Vi bảo vệ Trữ Vinh Vinh”
Mọi người nhìn Đường Tam, Bạch Li thì ngây người một chút rồi vui vẻ gật gật đầu. Nhảy khỏi người Tiểu Vũ, cô chạy lấy đà đến chỗ Trữ Vinh Vinh và nhảy lên vai nàng ta. Biết là mọi người không hiểu hắn bèn nói một câu “Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất” Với tình hình cả nhóm lạnh nhạt với Trữ Vinh Vinh hiện nay cộng câu nói của Đường Tam, mọi người hiểu ra. Còn Bạch Li thì sao? Cô thật sự không quá quan trọng lắm, chỉ cần có thể góp sức giúp mọi người là cô vui rồi.
Mọi người cùng nhau ra ngoài chuẩn bị giao đấu, Trữ Vinh Vinh ra sau cùng, trông có vẻ hơi ủ rũ và đầy tâm sự. Bạch Li thấy thế, ở trên vai nàng bèn kêu nhẹ một tiếng an ủi. Nàng nhìn cô một chút rồi cười nhẹ, tâm trạng của nàng cũng khá hơn một chút thì lúc này bên tai nàng truyền đến âm thanh
“Muốn mọi người chấp nhận ngươi là thành viên của Sử Lai Khắc học viện thì phải dùng hành động chứng minh ngươi có đủ tư cách” Trữ Vinh Vinh ngước đầu lên bắt gặp Áo Tư Tạp mỉm cười với mình, không biết vì sao hai bên má của nàng đỏ lên khẽ gật đầu với hắn.

Bạch Li chỉ cười cười, cô bèn nghĩ đến phương pháp tấn công của Đường Tam… Ở trong game nhiều lúc gặp con Pokemon có sức phòng ngự cao, cô có ba cách để hạ gục đối phương. Thứ nhất là giống Đường Tam là dùng tốc độ để chiến thắng, thứ hai là sức tấn công_ Attack_ phải mạnh hơn lực phòng ngự của đối thủ, thứ ba là dựa vào hệ_ type_ của đối phương mà chọn ra khắc tinh của hệ đó… Thường thường để đảm bảo chắc ăn thì cô chọn cách thứ ba, cách thứ nhất và thứ hai là phòng hờ khi cô không có hệ để khắc, hai cách đầu là cô dựa vào level mà nhắm chừng… tuy không hiệu quả bằng, lại thách thức hơn phương pháp thứ ba nhiều… nhưng ít ra cũng có kết quả.
Rất nhanh, mọi người đã ra khỏi thị trấn. Trên đường ra thị trấn thì tâm trạng của Diệp Tri Thu cũng bình tĩnh hơn nhiều, nhìn thấy bảy đứa nhỏ trước mắt, hắn bèn trầm giọng “Ta cho các ngươi một cơ hội, bây giờ nhận lỗi thì còn kịp”
Đới Mộc Bạch cười khà khà “Sai ư? Sai thì sao? Mà đúng thì sao? Phải coi nắm tay ai cứng hơn. Đánh thắng chúng ta rồi nói cũng không muộn” Nghe Đới Mộc Bạch nói thế, Bạch Li thầm nghĩ Cảm giác Đới lão đại có vẻ… lưu manh khi nói câu này… hay là mình tưởng tượng nhỉ? (=,=)
Tới nước này thì Diệp Tri Thu muốn không ra tay cũng không được, hắn tức giận hừ một tiếng “Các ngươi cùng lên luôn đi, ta thay mặt học viên dạy dỗ các ngươi cách làm người vậy”
Mập mạp cười hắc hắc “Nhớ kỹ nhe! Chúng ta không phải là người, mà là quái vật!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.