Ta Là Pokemon (Pokemon - Đấu La)

Chương 34: Đợt huấn luyện thứ nhất


Đọc truyện Ta Là Pokemon (Pokemon – Đấu La) – Chương 34: Đợt huấn luyện thứ nhất

Sau một ngày nghỉ ngơi… và có thể nói là kinh ngạc với một vài người đối với sự xuất hiện của thành viên đen thùi lùi mà chúng ta cũng biết rõ là ai. Trừ việc đó ra thì mọi thứ vẫn ổn, đồng thời Đường Tam cũng bắt đầu với sự nghiệp buôn bán ám khí của mình, có thể nói là mọi chuyện khá thuận lợi với tất cả mọi người trong học viện Sử Lai Khắc… có điều sự yên bình thuận lợi này hiển nhiên là không kéo dài được lâu.

Hôm nay là bắt đầu huấn luyện đợt một, theo mặt tích cực với nhóm học sinh mà nói thì họ sẽ khá là được lợi trong tu luyện đi? Vì người huấn luyện bọn họ là sư phụ của Đường Tam, là Đại sư cơ mà… nên chắc không đến nỗi nhỉ? Mãi thật lâu, rất lâu sau này… tất cả đều nổi danh, có người hỏi cảm nhận của cả nhóm về đợt huấn luyện của Đại sư. Vừa hỏi thì không hiểu sao bầu không khí của nhóm trở nên âm u, ủ rủ… rồi họ đồng thanh trả lời “Địa ngục trần gian” Tuy nhiên chuyện đó tính sau, quay lại vấn đề chính (^-^)

Sáng sớm, Tiểu Vũ bế Bạch Li và kéo Trữ Vinh Vinh đến nhà ăn… tất nhiên là Dạ Lãnh Thiên theo sau. Vừa đến thực đường, mùi thơm phức của món thịt kho đập vào mũi của Bạch Li, cô vui vẻ nhìn Đại sư khi thấy hắn chuẩn bị đồ ăn sáng cho mọi người… Nhìn dĩa cơm trộn thịt kho trước mặt, hai mắt cô tỏa sáng, miệng thì cười tươi rói (^v^)… vị Đại sư nào đó vô tình thấy được thì cũng nhếch môi cười bất đắc dĩ, suốt mấy năm quan sát tìm hiểu tiểu hồn thú này. Tuy không thu hoạch được gì nhiều về cô, nhưng ít ra hắn cũng biết được tính tình của cô, đồng thời cô rất khác với những con hồn thú khác… Ánh mắt Đại sư liếc về phía tên Pokemon lông đen nào đó… bây giờ lại xuất hiện một con hồn thú lạ bám theo Tiểu Vi, có lẽ ngoại trừ huấn luyện lũ nhỏ ra thì hắn nên tiếp tục quan sát và nghiên cứu về hai con hồn thú này…

Nhìn mọi người dần dần tập trung trong sân, ngồi trong bóng râm gần đó, Bạch Li cùng Dạ Lãnh Thiên lẳng lặng quan sát… thực ra chỉ có mình cô ngồi nhìn thôi, Lãnh Thiên thì nằm rồi. Cô liếc mắt nhìn vị Shiny Umbreon kế bên mình, tối hôm qua Lãnh Thiên không hề ngủ trong ký túc xá nữ mà ngủ ở trên cây gần cửa sổ, lúc ăn thì cô chú ý hắn ăn rất lịch sự và nhã nhặn. Bạch Li không ngờ Pokemon cũng hiểu biết lễ nghi lịch sự tới vậy… nhìn hắn nằm nhắm mắt, cô không biết là hắn nhắm mắt thôi hay ngủ không nữa… thôi kệ, không nên quấy rầy giấc ngủ của người khác Quấy rầy giấc ngủ của người ta thì sẽ bị người ta đập (°w°) cô gật gù với ý nghĩ của mình rồi tiếp tục quan sát lớp học ngoài trời…

Đại Sư để hai tay sau lưng, đứng ở giữa thao trường và nhìn bảy tên học trò dựa theo tuổi xếp hàng. Hôm nay học cũng chỉ có một vị sư phụ, Phất Lan Đức viện trưởng đã nói qua rồi… tất cả các vị giáo viên của học viện bắt đầu từ hôm nay đều phối hợp Đại sư tiến hành dạy học.

Ánh mắt Đại Sư lạnh lùng nhìn qua từng vị học sinh “Ngày mai vào lúc bữa sáng, ta hy vọng các ngươi điều có mặt sớm tại thực đường. Sau khi ăn xong cần phải có thời gian tiêu hóa, không thể lập tức tiến hành vận động mạnh. Mặt trời vừa lên, ta sẽ chuẩn bị tốt bữa sáng… trong vòng nửa canh giờ còn không có đến, vậy thì không cần nói nhiều, sẽ không được ăn sáng”


Ánh mắt mạnh mẽ từ trên người Đại Sư lướt qua một lượt. Hắn đương nhiên nhìn ra có vài người không để lọt tai nhưng cũng không nói thêm gì nhiều… hắn đưa ra một cái chén trước mặt mọi người rồi nhàn nhạt nói “Ai có thể làm nát cái chén này?”

Mã Hồng Tuấn xì một tiếng “Đơn giản vậy thôi sao?”

Giọng nói của Đại sư không nhanh không chậm mà nói tiếp “Ta nói là không dùng hồn kỹ, năng lực hồn cốt, thân thể, đạo cụ hay bất kỳ tiếp xúc nào mà làm vỡ nó” Nói rồi liếc nhìn Mã Hồng Tuấn “Học sinh mập muốn thử không? Làm được ta mời ngươi một buổi ăn”

“Không phải là bữa ăn miễn phí, ngươi tưởng ta ngốc hả?!”

Bạch Li đổ mồ hôi hột, cô có cảm giác Đại sư đang khiêu khích mấy người không phục thì phải… còn ra chiêu dụ dỗ nữa chứ… Mà Đại sư đang là dụ dỗ hay khiêu khích thế?! Sao mình có cảm giác là cả hai (O_o) Bạch Li thầm nghĩ rồi nhìn qua Mã Hồng Tuấn …Mà cũng không quá hiệu quả lắm…

Sự việc diễn ra kế tiếp khiến cô nghĩ lầm rồi, khi nhìn người nào đó vừa mới không thèm nghe Đại sư dụ bữa ăn… thế mà bây giờ đang giơ hai tay hướng về cái chén, cố gắng làm vỡ cái chén bằng cách nào đó… mặt thì nhăn nhó tập trung cao độ nhìn chằm chằm cái bát trước mặt như thể cái chén vô tri đó có mối thù truyền kiếp với tên mập hắn vậy. Không biết có phải do cô tưởng tượng hay gì không, vì khi Mã Hồng Tuấn tìm cách cho cái chén vỡ thì cô có thể thấy hai chữ “Tên đần” rất to trên mặt của con phượng hoàng béo. Bạch Li nghĩ nghĩ, theo như những gì Đại sư “thách” tên mập thì nói tóm gọn và dễ hiểu là làm bể cái chén mà không có bất kỳ tiếp xúc nào… nếu vậy thì cách duy nhất để làm vỡ bát là dùng hồn lực đánh lên… nếu là trong trường hợp của Bạch Li là dùng linh lực làm bể.

Mã Hồng Tuấn gầm nhẹ một tiếng, do sự tác động hồn lực của tên mập… cái chén bay lên rồi rớt xuống đất nhưng không bị gì, còn y nguyên. Mập mạp hếch mũi lên trời và Bạch Li thề là cô thấyhai chữ “Tên đần” trên mặt Mã Hồng Tuấn còn to hơn lúc đầu (=-=)


“Làm tốt lắm, mà cái chén không nát không có đồ ăn” Hiển nhiên là Đại sư rất thẳng thắng mà cho tên béo một chậu nước lạnh…

Việc này bắt đầu thu hút những người khác, Đới Mộc Bạch cũng hào hứng lên thử… kết quả là cái chén chỉ rung lạch cạch một chút và hắn bị Mã Hồng Tuấn chọc cho một phen…

“Ha! Bữa ăn ngươi cũng không có!”

“Thằng ngốc này!!!” Bạch hổ bị Phượng mập chọc cho quạu rồi

Lúc này Đại sư bắt đầu giảng giải về tri thức khả năng khống chế hồn lực mà ông tìm hiểu… đối với Bạch Li thì theo một cách nào đó là hắn đang ra oai (=v=) Tóm lại là theo Đại sư thì khả năng khống chế hồn lực rất có lợi trong các trận chiến, trong những tình huống nào dùng hồn lực thế nào, dùng bao nhiêu là đủ… nếu biết khống chế và áp dụng đúng cách thì có khả năng thắng đối thủ mạnh hơn bản thân. Hắn lướt nhẹ nhìn qua các vị đệ tử đang chăm chú lắng nghe, sau đó nhẹ nhàng giảng giải tiếp mà làm như không thấy ánh mắt từ không phục cho đến kính nể của vài vị học viên. Theo lý thuyết mà hắn tìm hiểu thì những hồn sư có hồn kỹ ngoại phóng hay hồn lực tụ tập ở bên ngoài cơ thể tạo thành chiêu thức, thì sẽ có ý thức và trải nghiệm qua khống chế hồn lực… và theo cách hiểu của Bạch Li là khí hồn sư khống chế hồn lực tốt hơn thú hồn sư nhiều (=w=)

Lần lượt từng vị học viên bắt đầu thử khống chế hồn lực và kết quả có ba người làm cho chén bị bể… Thật ra thì chỉ có Đường Tam với Tiểu Vũ là làm bể bát đúng theo yêu cầu thôi, còn nàng mèo Chu Trúc Thanh khi thử… làm hoài không được nên nàng mất kiên nhẫn, bực mình và tức quá nên… E hèm! Chị đập luôn cái chén rồi… (==”)


Đại sư ho khụ một tiếng rồi bắt đầu nói “Bây giờ các ngươi đã hiểu rõ tình trạng của bản thân rồi chứ? Tiếp theo đây sẽ là đặc huấn lực khống chế hồn lực, làm cho hồn lực phát huy mạnh hơn, chính xác và hiệu quả hơn. Và lần này, mỗi người các ngươi ít nhất sẽ học kỹ năng mới ngoài hồn kỹ”

Lúc này đây khí thế của học viên dâng trào, tràn đầy kính phục nhìn Đại sư… nếu ban đầu có không phục, thì bây giờ với những lý luận phân tích đơn giản đã chỉ ra những điều cần thiết trong chiến đấu và tu luyện là họ phục hoàn toàn. Chưa kể bây giờ có thể có thừa một hồn kỹ mà không cần hồn hoàn, thử hỏi sao họ không phục? Thử hỏi sao họ không kích động?

“Đại sư nói đi! Muốn chúng ta làm gì?” Áo Tư Tạp suýt nữa là la lên

“Chúng ta sẽ chấp hành nghiêm túc!” Mã Hồng Tuấn kích động

“Ừm…” Đại sư, Ngọc Tiểu Cương đưa tay lên cằm… đăm chiêu suy nghĩ như thể đang nghĩ tới một nan đề khó vậy. Mọi người hồi hộp nhìn hắn thì hắn cất tiếng “Phất Lan Đức thật là keo kiệt, chưa từng mời mình ăn một bữa. Lần này phải ăn cho thỏa đáng”

“Hả?” (O.o)

Chẳng phải là Đại sư định lên lịch huấn luyện sao? Sao tự dưng nói cái gì thế? Bạch Li khó hiểu nhìn vị trung niên đại thúc


“Ta muốn ăn một bữa sang trọng tại đây” Đại sư đưa ra tấm hình một phòng ăn của một tiệm ăn… Bạch Li có thể nói là xứng tầm nhà hàng 5 sao “Ăn những món này” Hắn đưa ra một chuỗi thực đơn các món ăn ngon, đắt tiền và cầu kỳ… Các vị đệ tử chết lặng kể cả Đường Tam… tất cả đều ngơ người, đầu óc của họ thực không theo kịp vị đứng đầu Vũ hồn lý luận này, họ cần thời gian tiêu hóa…

Có lẽ… đây là điển hình “Ông nói gà, bà nói vịt” quá Bạch Li thầm nghĩ

“Đại sư… muốn chơi viện trưởng thì hơi khó… rồi cũng là đệ tử chúng ta mời chứ ai…” Tiểu Vũ hơi hơi đen mặt

“Không” Đại sư rất nhẹ nhàng đáp, sau đó dội một quả bom “Các ngươi giúp ta làm cơm làm phòng là được”

Tập thể sốc đơ người, tiếng sấm vang dội khiến họ chết đứng tại chỗ… còn Bạch Li thì khi vừa nghe xong thì suýt té Đại sư… bụng của người cũng đen quá đi Cô đổ mồ hôi hột (=,=)

Dạo này mình hơi nhức đầu nên ra chương hơi trễ chút… hahaha xin lỗi nha ^^

Các bạn nghĩ sao về chương này? Mình nghĩ chèn vài tình huống trong truyện tranh chắc sẽ thú vị hơn chút (^^) Ha ha mong mọi người phát biểu ý tưởng a~


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.