Ta Là Pokemon (Pokemon - Đấu La)

Chương 30: Shiny Umbreon 2


Đọc truyện Ta Là Pokemon (Pokemon – Đấu La) – Chương 30: Shiny Umbreon 2

[Chúc mừng hoàn thành nhiệm vụ: Tìm Pokemon trong Tinh Đấu đại sâm lâm]

“…” (==) 

[Hoàn thành nhiệm vụ, phần thưởng: 

Kỹ năng ẩn_Hidden Ability_ Anticipation _ trạng thái phòng ngự (đề phòng)

Tặng thêm chiêu thức thứ 10

Thưởng khuyến khích, tặng 10000 điểm

Tình trạng hiện tại:

Nguyễn Bạch Li 

Nickname: Tiểu Vi 

Giới tính: Nữ 

Loài: Eevee, Pokemon tiến hoá 


Level 47

Ability: Anticipation

HP_120

Attack _98

Defense _99

Sp. Attack_96

Sp. Defense_96

Speed_106

Attack moves:

Wish _ Tackle _ Swift _ Stored Power _ Hyper Voice _ Quick Attack _ Shadow Ball _ Refresh _ Protect 

Điểm: 164920]


“…” Vì sao cô thấy nhiệm vụ này quá đơn giản đi? Có cảm giác hố hố thế nào ấy? Hay là do cô tưởng tượng? Chắc là do cô tưởng tượng thôi… nhỉ? 

Nhìn “khối thịt khét” đen thui thùi lùi còn đang sống thoi thóp trước mặt, Bạch Li lắc lắc đầu “Bỏ đi, trước mắt cứu… đồng loại cái đã…” Quyết định xong, cô nhịn đau chân trước, lết lết về phía thịt khét sống nào đó… “Tại sao là bên phải chứ? Mình thuận “tay” phải a~” Cô khóc không ra nước mắt (QAQ) Khi đến gần Shiny Umbreon, cô lập tức kiểm tra tình trạng của nạn nhân… nhìn qua thì cô có thể đoán được là con Pokemon này bị thương với bị phỏng nặng… nếu nói hai chữ là rất nặng, thì ba chữ là cực kì nặng… Ờ ngửi thấy mùi khét là cũng đủ hiểu rồi… nhìn vị nạn nhân còn đang sống thoi thóp, cô thực sự thấy rất ngạc nhiên vì “khối thịt khét” này không có “chín”… Nghĩ đến đây thì cô mím môi, cả người run run nhịn cười. Hít một hơi thật sâu để bình tĩnh, tập trung vấn đề trước mặt mình, trước tiên nên tìm cách rửa vết thương đã, sau đó mới trị thương… mấy vết thương này nhìn nặng quá… để chắc ăn cô không nên trị như thường lệ là ăn một viên hồi sức…

Từ hệ thống, lấy từ kho chứa đồ của mình một cái khăn ướt để vệ sinh vết thương… Cô thật sự khá là ngạc nhiên, lúc cô đạt được cấp 40 thì hệ thống lại cho thêm lĩnh vực sản phẩm mới trong “Vật phẩm” Nên trừ bốn ô “Vật hỗ trợ”, “Vật hồi phục”, “Trái cây” với “Chiêu thức” thì tự nhưng có thêm “Đồ cá nhân”… thực sự lúc cô nhìn thấy cái ô này, xem nó bán gì… xem xong thì cô triệt để im luôn… không biết nói gì hơn là im lặng (==) Vì sao ư? Vì trong ô “Đồ cá nhân” toàn bán quần áo, đồ nội thất, trang sức linh tinh… Nếu nói quần áo, trang sức có chức năng phòng ngự hay gì thì thôi, cô không nói… Đằng này, quần áo trang sức mà nó bán là cho người chứ không phải cho Pokemon… Lúc đó tâm trạng của cô thực muốn đánh người a (=-=) 

Quay lại vấn đề chính! Sau khi vệ sinh vết thương xong, cô lập tức mua một viên trị phỏng_ Burn heal, nhét vào miệng Umbreon sau đó cô liền tìm thông tin con Umbreon từ hệ thống… kết quả thông tin khiến cho cô đen mặt (==|||) 

[Tên:??? 

Giới tính: Nam

Loài: Umbreon, Pokemon ánh trăng

Level 60

Ability:???

HP_250

Attack _???


Defense _???

Sp. Attack_???

Sp. Defense_???

Speed_???

Attack moves:??????????]

“Vì cái gì mà toàn dấu chấm hỏi không vậy?! Chẳng phải là cung cấp thông tin sao?!” (=□=) “Tại sao thế này? Chẳng lẽ bị lỗi?” Bạch Li băn khoăn một hồi, lại không thấy hệ thống nói gì nên cô chỉ nghĩ là hệ thống có giới hạn, cô không hề nghĩ sâu xa rằng hệ thống là được Tiên Đế tạo ra nhưng… xét cho cùng nó vẫn là nhân viên làm công không lương a… Tuy hệ thống là của cô nhưng… nó làm sao dám đem thông tin của BOSS cho cô được?! Vậy nên Bạch Li không hề biết… mãi cho đến khi thật lâu sau này cô biết được thân phận thật sự của ai đó thì mới rõ ràng…

Bạch Li liền mua một viên hồi sức cấp 4, hồi phục 200HP, với viên hồi sức cấp 2 hồi phục 50HP… Ừ nên tiết kiệm… nhét hai viên thuốc cho bệnh nhân, cô có thể thấy các vết thương và vết bỏng lành lại bằng mắt thường cũng thấy được… Đột nhiên thấy ngoại thương trị xong, cô chợt có ý nghĩ “Tại sao mình không mua một viên hồi sức cấp 6 luôn mà phải mua từng loại, từng loại thế này? Viên hồi sức cấp 6 là Full restore a! Chỉ một viên thôi là phục đủ nguyên thanh HP với trị hết mọi vấn đề ngoại thương như bị phỏng, bị trúng độc, bị tê liệt, vân vân… Sao bây giờ mình mới nghĩ ra?!” (QAQ) Cô hít một hơi bình tĩnh lại, cô nên tập trung chữa trị cái đã… 

Các vết bỏng và vết thương đã lành lại… nhưng đó mới là ngoại thương thôi, đã lo với chữa thương thì nên làm đến cùng… cô vận dụng linh lực với tinh thần lực dò xét cơ thể của Umbreon, thì phát hiện nó bị nội thương, không những thế… dường như ở trong con Umbreon này… có một cỗ lực lượng đang kềm thực lực của nó… tình trạng này giống như là… bị phong ấn? Bạch Li nhướng mày nhìn “khối thịt khét đang sống” cô cảm thấy con Umbreon này không đơn giản… có khả năng nó không phải cấp 60… có thể hơn. Tóm lại là cô nghĩ rất đơn giản, không suy nghĩ sâu xa gì… cô chỉ nghĩ rằng con Pokemon này level của nó rất cao, bị tai nạn lạc đến đây nên vô tình sức mạnh bị phong ấn… đơn giản vậy thôi. Chữa nội thương thì cô có thể áp dụng linh lực để chữa… còn cái phong ấn thì cô chịu, cô đã làm hết sức có thể rồi… không nghĩ nhiều nữa, cô bắt tay điều trị… 

Vì một chút bất cẩn của bản thân mà hắn ở trong tình trạng thê thảm như vầy… Dạ Lãnh Thiên hắn vừa mới bước qua kết giới của thế giới này thì đột nhiên bị ám toán… Đúng vậy… chiến thần như hắn vừa bị gài bẫy, ai đó đặt hai cái pháp trận… Một cái trên người hắn, một cái ở kết giới của Đấu la đại lục… hắn chỉ cần đi qua thôi là pháp trận khởi động khiến sức mạnh của hắn bị phong ấn tạm thời, bị nội thương là điều không thể tránh nhưng tệ nhất là việc đi kèm với phong ấn là cơ thể hắn bị hóa hình!… Đối với việc vừa trải qua với những việc xảy ra gần đây, không cần nói hắn cũng biết là ai đứng đằng sau bày trò. Còn ai khác ngoài Dạ Hàn Phong ca ca hắn với tên họ Mộc kia đâu? Chỉ khi ở với hai người đó thì hắn mới hạ cảnh giác xuống… Tuy không biết mục đích của hai người là gì mà tính kế gài bẫy mình, trước mắt hiện giờ hắn sẽ theo ý hai tên đó… Nhưng sau khi xong việc hắn sẽ đòi lại hết gấp mười lần! 

Vừa nghĩ thế thì lúc này đây hắn cảm thấy linh lực của ai đó thăm dò cơ thể mình, hắn lập tức cảnh giác, hàn ý nổi lên “Ai?!” Lạnh lùng mở mắt, cảnh tượng hắn thấy là một sinh vật lông nâu kỳ quái có nét giống cáo với đôi tai dài lạ… Nhìn nó tuy thương tích khắp người, chân phải phía trước hơi giơ lên, nhìn cũng đủ hiểu là trật chân rồi… Vừa nhìn là hắn nhận ra ngay trước mặt hắn là người hắn cần đền bù. Nguyễn Bạch Li, người bị biến thành Pokemon… nhìn đôi mắt tràn đầy sự tập trung nghiêm túc với lo lắng, cộng thêm hiện giờ linh lực của cô đang trị nội thương của hắn… Bất tri bất giác, hắn bỏ địch ý đi… chỉ còn lại sự lạnh lùng cùng cảnh giác…


Mãi lo tập trung chữa trị nên Bạch Li không hề để ý ai đó đang nhìn mình cho đến khi cô trị hầu hết nội thương trong cơ thể của nạn nhân thi mới cảm giác là mình đang bị nhìn chằm chằm…

“Ah?” Thấy đôi mắt vàng lạnh lùng nhìn mình thì cô hơi run người “Anh tỉnh rồi?” Tuy là Pokemon… nói thật thì cô cũng không biết phải xưng hô thế nào… chỉ biết giới tính thôi nên cô quyết định xưng hô bình thường luôn! Như thế đỡ mệt hơn nhiều (=v=) Mà cô nên nói gì bây giờ? Ạch! Lần đầu tiên giáp mặt với một con Pokemon… trong trường hợp thế này… cô cảm thấy hơi khó đỡ nổi… (°v°)… Thôi kệ đi! Cứ tự nhiên bình thường là được… Mà ngôn ngữ cô đang nói từ trước tới giờ đúng là ngôn ngữ của Pokemon nhỉ? Nhỉ? (°,°”)

“Anh vẫn ổn chứ? Còn có khó chịu ở đâu không?” Đáp lại Bạch Li chỉ là ánh mắt lạnh lùng của Dạ Lãnh Thiên… Cô nhìn hắn, tuy cô biết Umbreon là loài có tính tình lạnh nhạt nhưng không hiểu sao con shiny Umbreon ở trước mặt cô ngoại trừ lạnh lùng cùng cảnh giác ra thì có khí chất vương giả nữa? Hay cô nhìn lầm? 

Thầm lắc đầu cho qua, mở hệ thống ra nhìn bản đồ… cô không hề hay biết rằng Lãnh Thiên nhìn thấy được hệ thống nhưng hắn không nói gì. Cô nhìn bản đồ và tìm được phương hướng ra khỏi rừng… nhưng tìm nhóm của Đường Tam thì…

“Hệ thống không có chức năng gì như là định vị GPS hay gì sao?”

[Khi cô đạt cấp 70 thì hệ thống mới có chức năng này]

“…” (=-=) “Vậy có cách gì tìm đến chỗ Tam ca và mọi người không?”

[Hệ thống có thể giúp cô định hướng, nhưng tôi nói cho cô biết trước là hướng hệ thống chỉ cho cô là dựa vào nguyên tác mà phân tích nên xát suất chính xác là khoảng 70%… vậy cô có đồng ý tôi chỉ hướng không?]

“Đồng ý” Không cần băn khoăn hay nghĩ gì nhiều, cô đồng ý… độ chính xác là 70% đáng để thử, cho dù là 1% cô cũng muốn thử một lần. Xong rồi nhìn qua Dạ Lãnh Thiên, cô tuy cứu hắn nhưng không có nghĩa là cô phải dắt theo… nói cô ích kỉ hay gì cũng được, cho dù ở kiếp trước nếu gặp tình huống tương tự thì cô sẽ gọi cứu thương, đưa người ta đi bệnh viện… khi thấy ổn thì cô sẽ về. Là người lạ thì cô giúp như thế là đã tận tình rồi… ở đây cũng thế, cô cứu hắn… cho dù trị chưa hết nội thương nhưng vậy là ổn rồi, sau đó cô sẽ giải thích chút tình huống rồi chỉ hướng rời sâm lâm cho Dạ Lãnh Thiên… quyết định thế nào là tùy hắn thôi…

“Tôi là con Eevee, anh nhìn cũng biết rồi” Cô cười cười “Tên tôi là Nguyễn Bạch Li… anh là Umbreon nhưng chắc cũng có tên riêng chứ? Anh tên gì?”

“…”

Không thấy câu trả lời, cô chỉ cười cười cho qua, cô phải nhanh đi thôi kẻo không bắt kịp nhóm của Tam ca “Dù sao thì tôi có việc cần phải đi… À mà nơi này không phải là thế giới của Pokemon, không biết vì sao anh lạc được đến đây nhưng anh cần phải cẩn thận… Thế giới này có hồn thú, hoàn toàn khác hẳn pokemon… con người ở đây săn giết hồn thú, họ có thể nhầm lẫn chúng ta thành hồn thú đâu” Nói rồi cô chỉ về một hướng “Đi thẳng theo hướng này là ra khỏi rừng, cách rừng khoảng trăm dặm là nơi có người ở… quyết định thế nào tùy anh…” Trong lòng cảm thấy tiếc nuối nhưng cô không thể giúp gì được hơn…

“Rất vui vì gặp được một Pokemon khác ở thế giới này… anh bảo trọng” Nếu có duyên thì sẽ gặp lại… Cô thầm nghĩ rồi đi cà nhắc theo hướng ngược lại với hướng mà cô chỉ, tốc độ cô đi khá chậm… nhưng nếu áp dụng Quick attack thì sẽ đỡ hơn… Bạch Li rời đi mà không hề hay biết có đôi mắt dõi theo cô cho đến khi cô khuất bóng… mà sau này cô không ngờ cái duyên này… đến rất nhanh… nhanh không tưởng được (=,=”)


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.