Ta Là Pokemon (Pokemon - Đấu La)

Chương 13: Đới mộc bạch


Đọc truyện Ta Là Pokemon (Pokemon – Đấu La) – Chương 13: Đới mộc bạch

5 năm sau…

Cái nóng buổi trưa thiêu đốt khiến cho người người khó chịu, tuy vậy người dân ở Tác Tán thành vẫn làm việc và sinh hoạt bình thường, mặc cho cái nóng gay gắt.

Từ phía cửa tây của thành, hai người trẻ tuổi bước vào, một nam và một nữ khoảng 12 tuổi…à còn tính một tiểu thú đang ngồi trên vai thiếu nữ. Nam nhìn hoà nhã, lanh lợi và dễ nhìn với mái tóc dài gần ngang vai. Bộ trang phục màu lam giản dị, nổi bật với chiếc đai lưng có hai mươi bốn viên ngọc trang trí. Nếu nói nam dễ nhìn thì thiếu nữ kế bên hắn tỏa ánh hào quang làm lu mờ hắn rồi. Chỉ có thể tổng kết vị thiếu nữ này là…cực kỳ dễ thương, mái tóc đen dài quá mông được tết thành bím, chiếc quần trắng ôm sát đùi với cái áo hồng phấn nhìn vô cùng đáng yêu. Cô gái đã đủ làm chú ý, huống chi trên vai nàng có tiểu thú kỳ lạ, đáng yêu, khiến cho mức độ chú ý tới nàng tăng lên gấp đôi. Hai người nam nữ này nhìn cực kỳ có tinh thần…chỉ có tiểu thú trên vai thiếu nữ là cực kỳ uể oải. Họ không phải ai xa lạ, chính là Đường Tam, Tiểu Vũ và Bạch Li

Tiểu Vũ vuốt nhẹ trán lau mồ hôi, bất mãn nói “Rốt cuộc cũng tới Tác Tán thành rồi, thật không hiểu Đại sư nghĩ gì. Rõ ràng là có vài tòa Trung cấp học viện tỏ vẻ vô điều kiện chiêu thu chúng ta, nhưng hắn lại cho ngươi đến một cái học viện không có cấp bậc khảo thí”

Đường Tam mỉm cười nhìn nàng “Sư phụ để cho ta tới khảo hạch, nhưng cũng không nói cho ngươi tới. May mà Ba Lạp Khắc vương quốc với Pháp Tư Nặc hành tỉnh cạnh nhau, nếu không ngươi chẳng phải là càng bất mãn sao?”

Tiểu Vũ trợn mắt, liếc nhìn hắn “Thật không có lương tâm, người ta còn không vì ngươi sao? Ai biểu người là ca ca của ta chứ. Dù sao ngày kia mới khảo thí. Ta mặc kệ, hai ngày này ngươi phải bồi ta đi chơi Tác Tán thành, bồi thường cho tâm hồn non nớt của ta”

Đường Tam bật cười “Đường đường là đại tỷ của Nặc Đinh học viện liên tục 6 năm mà còn non nớt? Cho đám tiểu đệ kia của ngươi thấy, không biết họ có thể lập tức đi nhảy sông không?”

“Mặc kệ, ngươi có đáp ứng không?” Nàng bĩu môi nhìn hắn

“Tuỳ ngươi là được…Bất quá, đi đường xa như vậy ngươi không thấy mệt sao? Chúng ta nên tìm một chỗ ở trước đã, cũng nhanh đến giữa trưa rồi, cũng nên ăn cơm” Đường Tam cười cười, hắn liếc nhìn Bạch Li “Vả lại Tiểu Vi nhìn cũng uể oải lắm rồi, nên tìm chỗ trọ thôi” Đúng là Bạch Li nhìn rất uể oải, mấy năm qua ở cùng nhau nên họ cũng biết là cô cực kỳ không thích trời nóng. Hễ thời tiết nóng bức là cô đều uể oải như vậy, không muốn làm gì hết. Tuy nhiên, cho dù trời nóng thế nào, mà lúc đó có chuyện cần làm là cô sẽ cố làm xong rồi mới nằm trườn ra. Như để công nhận lời của Đường Tam, cô rên rỉ kêu lên một tiếng “Vii…” (==)

“Đúng là trời hơi nóng” Tiểu Vũ gật gù “Nên đi thôi” Vừa dứt lời thì tiếng động khả nghi từ bụng ai đó réo lên. Bạch Li xấu hổ, hận không có cái lỗ nào để cô chui vào. Nhìn hành động xấu hổ đỏ mặt của cô đang dụi đầu vào cổ của Tiểu Vũ để giấu mặt, khiến cho hai người bật cười “Ca, ta nghĩ vẫn nên đi ăn trước” Đường Tam cười gật đầu đồng ý với nàng


Vừa gặm cái bánh bao, vừa khóc thầm trong lòng. Cô bị mất hết mặt mũi rồi a~ (TT^TT) suốt 5 năm qua ở cùng Đường Tam với Tiểu Vũ, cô cũng thường cùng hai người giao đấu. Đấu với Đường Tam thì còn đỡ đi…chứ đấu với cô nàng Tiểu Vũ… cô luôn cố gắng cách một khoảng cách nhất định với nàng… kinh nghiệm rút ra từ những người hy sinh anh dũng sau khi nếm Nhu kỹ của nàng ta (=v=”) và trong số những nạn nhân đó có cả Đường Tam nữa… Bạch Li thật sự không muốn bị “mần thịt” bởi Tiểu Vũ tỷ đâu (TTwTT) và khi giao đấu thì cô cũng không tung hết sức, lý do? Cô hiện giờ là cấp 46…tương đương với hồn thú 4 vạn 6 nghìn năm…cô không muốn gây án mạng a~ Nếu hiện giờ so sánh với hồn sư thì cô đấu ngang tay với Hồn Vương trên cấp 50…nên cô chưa bao giờ tung hết sức…trừ những lúc tập luyện một mình. Hiện giờ bảng cá nhân của cô là

Nguyễn Bạch Li

Nickname: Tiểu Vi

Giới tính: Nữ

Loài: Eevee, Pokemon tiến hoá

Level 46

Ability: Run away

HP_112


Attack _90

Defense _92

Sp. Attack_90

Sp. Defense_89

Speed_98

Attack moves:

Wish _ Tackle _ Swift _ Stored Power _ Sand Attack _ Quick Attack _ Shadow Ball _ Refresh _ Protect

Điểm: 154940


Trong vòng 5 năm mà cũng chỉ tăng được 10 cấp… Từ khi lên cấp 38 thì tốc độ tu luyện của cô chậm lại… Cô không thể hấp thụ quá 100 điểm linh khí, khi hỏi hệ thống thì cô mới biết rằng, cơ thể của cô hiện nay giống như bình chứa, có giới hạn mỗi lần hấp thu. Nếu tiến hoá thì sẽ hấp thu được nhiều hơn, nhưng vẫn có giới hạn. Trừ khi cô hoá thành người thì giới hạn sẽ được phá bỏ, việc này khiến cho Bạch Li không biết nói gì hơn là im lặng (==) Cô bó tay! Chịu thua rồi! Nếu có cờ trắng thì cô nhất định sẽ vẫy cờ. Lúc đó cô chỉ thở dài rồi hỏi khi nào mới tiến hoá được? Thì hệ thống trả lời thế này [Khi thời điểm tới sẽ báo cho cô, vậy nhé~] Cô muốn lật bàn! (=□=) Gì mà khi thời điểm tới chứ?! Lúc nào cũng thần thần bí bí như vậy, muốn cô bị bệnh tim sao?! Nói thẳng một lần là có người chết à?! Bỏ đi! Riết rồi cũng dần quen, thái độ thái hoá thì người mệt cũng là cô nên Bạch Li kiềm nén lại rồi cũng chẳng muốn nói hay hỏi hệ thống thêm cái gì. Cô sợ cứ tiếp tục thì cô sẽ chết vì đau tim mất, cô còn yêu đời lắm a~ Hồi tưởng xong thì cô đen mặt (==) “Sao hệ thống không thể tử tế một lần chứ?” Mãi suy nghĩ không để ý cho đến khi mùi hoa hồng thoang thoảng đập vào mũi cô, khiến cho cô cảm thấy thoải mái và đỡ mệt do trời nóng. Lúc này Bạch Li mới nhận ra là Đường Tam đang đặt phòng trọ

“Phiền toái cho chúng ta thuê 2 gian phòng”

Người phục vụ nhìn Đường Tam rồi nhìn Tiểu Vũ, trong mắt toát ra sự hâm mộ “Tiên sinh, ngài xác định là 2 gian phòng sao?”

“Có gì không đúng sao?” Đường Tam hỏi

Trong mắt người phục vụ toát ra sự mập mờ “Xin lỗi, nơi này chúng tôi chỉ còn một gian thôi” Bạch Li nhìn chằm chằm tên phục vụ “Hm?” Cô nhìn thấy sự mập mờ trong mắt hắn

“Một gian?!” Đường Tam nhíu mày

Người phục vụ nhấn mạnh “Đúng vậy, còn một gian. Nhưng ngài yên tâm, phòng của chúng tôi rất lớn và tiện nghi. Thừa cho hai người ở” Nghe người phục vụ nói với ánh mắt mờ ám giữa Đường Tam và Tiểu Vũ…Bạch Li (°□°) “Cái…Cái tên này đang nghĩ cái quái gì thế?! Hắn không thấy là Tam ca với Tiểu Vũ tỷ mới có 12 thôi sao? Còn là trẻ vị thành niên đấy!”

Tiểu Vũ lơ đễnh nói “Vậy một gian là được rồi, lúc chúng ta tại Nặc Đinh học viện thì không phải ở cùng một ký túc xá sao? Này có là gì đâu? Còn có thể tiết kiệm mua chút quần áo đẹp mà” Bạch Li đổ mồ hôi hột nhìn cả hai người “Hai người là không hiểu ám chỉ của người khác hay là giả vờ không hiểu vậy?” (=v=”) Cô thực sự không hiểu nổi, người ngoài cuộc thì thấy rõ ràng còn người trong cuộc sao lại mờ mịt thế?! “Dù sao thì nơi đây kết hôn sớm là chuyện thường”… (=.=)… “Quỷ thần thiên địa ơi! Mình đang nghĩ cái quái gì vậy trời?!” Bạch Li gào thét trong lòng (=□=) “Đầu óc mình hôm nay có vấn đề rồi…là do trời nóng quá sao?” Được rồi…cô công nhận là mỗi lần trời nóng, ngoại trừ mệt mỏi ra thì cô có những suy nghĩ quái đản, nhưng suy nghĩ này là quá đà rồi! Bạch Li xụi lơ trên vai Tiểu Vũ, đầu cô gần như muốn bốc khói

“Tiểu Vi sao thế? Còn thấy nóng hả?” Tiểu Vũ liếc nhìn thấy cô nằm xụi lơ “Viii…” Bạch Li cũng chỉ kêu cho có lệ, nàng hiểu lầm là cô mệt “Đừng lo, sắp xong rồi” Nghe như vậy cô thực sự muốn khóc “Mình thật tệ mà~ Đầu óc mình đúng là có vấn đề mới nghĩ thế” (TT^TT) “Mà hình như lúc này là có nhân vật mới xuất hiện”

“Ta nói này, gian phòng này hẳn là thuộc về ta chứ” Nghe giọng nói, Bạch Li suy nghĩ “Nhắc tới Tào Tháo là Tào Tháo đến” Nhìn qua thì thấy ba người đi tới, một nam, hai nữ. 2 cô gái nhìn trẻ trung và xinh đẹp, đặc biệt họ là chị em sinh đôi, nhưng nổi bật không phải là họ. Chàng trai anh tuấn ở giữa với tóc vàng phi tán sau lưng, dài gần tới eo với đôi mắt lam kỳ dị. Tuy chàng trai chỉ cao hơn hai chị em nữa cái đầu, nhưng nhìn qua thì chị em sinh đôi còn lớn tuổi hơn thiếu niên. Thấy thế thì trên đầu Bạch Li có mấy vạch đen (=-=) “Đại ca… sau này đường tình của ngươi sẽ rất khó khăn đây”

“Ngươi là người mới sao? Không biết là nơi này luôn lưu cho ta một gian phòng sao?”


Người phục vụ sửng sốt “Ngài là?”

Đới Mộc Bạch không có kiên nhẫn, nói “Gọi quản lý của ngươi ra đây” Nhìn người phục vụ chạy tìm quản lý, Bạch Li nhíu mày nhìn Đới Mộc Bạch “Cái này đúng là vô lý! Sao tự nhiên tranh phòng chứ?” Cô hiểu đây là thế giới cường giả vi tôn, nhưng đạo lý đúng sai là vẫn nên có…Tuy biết là thế nhưng mà tâm của cô không chấp nhận được

Đường Tam nhàn nhạt nói “Vị Đại ca này, tựa hồ là chúng ta tới trước”

“Vậy thì sao?” Mộc Bạch lạnh lùng nói, hắn không có thói quen giải thích cho người khác. Thấy thế, Bạch Li chỉ thầm thở dài “Đạp trúng đuôi thỏ rồi”

Như cô đoán, Tiểu Vũ không dễ dàng chịu thiệt như thế. Chớp mắt một cái nàng đã đứng bên cạnh Đường Tam “Không sao cả, cho ngươi nhanh cút!” “Tiểu Vũ tỷ đúng thật uy vũ!” (=v=”) Bạch Li đổ mồ hôi ròng ròng…

Vì không muốn để cho Tiểu Vũ chịu nhục nên Đường Tam lên giao đấu với Đới Mộc Bạch. Bạch Li cũng chẳng ngạc nhiên hay quá lo lắng gì mấy, đây chỉ là một trong những khởi đầu cho một huyền thoại của đại lục này. Nên cô cũng chỉ ngồi quan sát hai người giao đấu với lo lắng suôn thôi…có điều khi nhìn thấy thân hình của Đới Mộc Bạch càng ngày càng đồ sộ sau mỗi đợt thi triển hồn kỹ và quần áo rách. Bạch Li nhịn không được nghĩ “Làm hồn sư cũng phải tốn tiền mua quần áo a~” (=^=)

….

Chương này mình viết hơi vội, mình đăng chương mới với lời chúc các bạn có năm học tràn đầy may mắn và thuận lợi ^^

Đồng thời mình xin đặt câu hỏi, để mình dễ dàng chuẩn bị cho những chương tới. Hy vọng các bạn hợp tác ^^

Khi nhóm Đường Tam đấu với Triệu Vô Cực để vượt qua khảo thí. Bạch Li có nên tham chiến cùng không?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.