Đọc truyện Ta Là Nữ Phụ Vô Hại – Chương 20: hap 17
Chiều ngày hôm đó , cô và hai người anh đã có mặc tại trung tâm thương mại Aeon Mall (= Siêu Thị Nhật á ) . Sự việc là như thế này :
Sáng đi học gắp => Chưa lên coi phòng ngủ => Đi học về => Mới biết ngủ ở phòng dành cho khách => Bị bệnh ở sạch ?! => Phàn nàn + ăn vạ => Cử người đi theo=> Bốc thăm => thần xui xẻo ghé thăm hai anh em ( =_= ) => Nhiệm vụ cao cả lọt vào tay hai người => Đi theo trông nom + giữ trẻ?! ~( ^v^~ )
Đúng là sự thật luôn phủ phàn ,haiz …..
Hai anh em cô hiện tại mặc đồ ừm…. cứ cho là khá đơn giản , ăn mặc như bao bạn trẻ bình thường không có gì nổi bật lắm
Cô mặc một cái yếm váy màu đen cộng thêm với áo thun trơn tay dài màu trắng . Đôi giày sandal đế bành mì quai ngang màu đen , mái tóc nâu được cô búi thành củ tỏi , môi tô một ít son màu hồng . Nói chung nhìn cô rất là năng động , dễ thương
Anh cô mặc một cái áo thun trơn màu đen cổ tròn . Quần jean dài qua gối được mài rách , mang đôi giày thể theo màu trắng . Mái tóc ngố vẫn thế , đeo túi vải chéo của cô có ba màu trắng , nâu và nâu đất trong một cái túi .
Nhìn hai người giống hai bạn trẻ đi chơi bình thường nhưng có tên nào đó đi theo thì trở thành khác thường
Anh họ cứ gọi là Minh Huy đi ha, mặc một cái áo sơ mi kèm theo một chiếc áo len cổ tròn cùng màu đen + áo khoác phong cách hải quân hai hàng nút , quần bó ống côn đem . Mang đôi giày da cũng đen nốt , còn đeo thêm một cái kính đen bản to nữa chứ .
Haiz …… Khi để anh đi vào giữa hai người họ thì giống như người nổi tiếng và hai tên theo đuôi ( =_= ) . Còn không là hai tên quản lý và ngôi sao nổi tiếng . Đắng lòng ….
Đi mua gần xong hết , thì định kiếm chỗ nào ngồi nghỉ sẵn tiện ăn tối luôn . Bất ngờ đã đến với cô ?! Nam / nữ chủ có mặc đông đủ nhể ! Để coi
Anh Thư mặc một cái áo khoét nách rộng màu đỏ , váy đen ngắn trên đầu gối . Tóc tím được xõa ra , môi đỏ hồng , mang thêm đôi giày cao gót màu đen . Nhìn thật xinh đẹp , quyến rũ
Tuyết Anh mặc một cái áo croptop tay dài màu trắng có chữ Hawaii làm lộ ra vòng eo thon gọn của cô. Quần jean dài màu đen bó sát cặp chân dài . Mang đôi giày thể thao màu đen, mái tóc được nhuộm lại thành màu đen xõa qua vai , môi tô đỏ cam . Nhìn cô năng động , vui tươi
Muôn màu muôn vẻ nhỉ , hèn chi mà mấy nam chủ sao không thích được …. Đành đi lặng lẽ thôi nếu không muốn đám người kia thấy được.
” Thanh , Thanh ” Nhật Di kêu cô . Cô nghĩ thầm ” Chết mợ bị phát hiện rồi , xui xẻo thiệt chứ ” bây giờ còn có nước lơ đi luôn chứ sao .
Ai dè tên ngôi sao nào đó nhiều chuyện ” Thanh , có người kêu em kìa ”
” Có đâu , chắc anh nghe nhằm á . Em đâu có nghe ai kêu đâu ” Cô ngượng cười
” Thanh , Thanh à ” Thế là xong đời cô rồi . Đành ngậm ngùi đi qua chỗ đó , nguy hiểm luôn luôn rập rình .
” Ủa , trùng hợp vậy , mấy bạn cũng đi mua đồ à ” cô tươi cười với đám người đó ( miễn cưỡng = giả tạo )
” Ừm . Sao hồi nãy mình kêu bạn sao không nghe thấy ? ” bắt đầu tới giờ của thánh soi
” Có hả ?! mình đâu có nghe thấy đâu . Thông cảm lỗ tai mình bị lãng ”
” À , rồi . Ủa mà ai đây ? Không phải Minh Huy lớp mình à , hai bạn thân quá ha ” soi tiếp
” Uk ” Huy trả lời ngắn gọn
” Ừm , mà người bên cạnh là ai vậy ?”
” Hỏi nhiều quá vậy . Có thân thiết lắm đâu cái gì cũng hỏi cũng soi, cái con người… ” Huy bực bội nói , chưa kịp nói hết đã bị cô bịt cái mồm gây họa lại . ” Haha, anh hai mình đó ” mà cô cũng công nhận một điều rằng anh họ cô đứng chung với họ nhìn có vẻ ngang tầm hơn á.