Ta Là Nữ Phụ Tốt ~ Nữ Chính Đừng Độc Ác

Chương 7: Đi học


Đọc truyện Ta Là Nữ Phụ Tốt ~ Nữ Chính Đừng Độc Ác – Chương 7: Đi học

” Pí po…”
” Cha mẹ mất rồi..”
” Haha…mày là đứa mất cha mẹ..”
” Đồ mồ côi…”
” Em đã không qua được vòng kết..”
” Màng nhĩ em khôg sao…”
” Đừng đàn nữa , nó thật khó nghe..”
“Rầm..”
Cô lật ngồi dậy , mặt mày ướt ướt . Lại là cơn ác mộng đó … Đã bao lâu rồi cô lại mơ thấy nó ? … Cô ngẩn người suy nghĩ mà không biết anh đang nhìn cô . Từ lúc cô bật dậy anh đã thức rồi.
” Nguyệt Nguyệt ! Sao vậy em..” Anh nhìn rồi đưa tay lắc lắc trước cô .
” À.. Không gì ..chỉ là gặp ác mộng thôi ..” Ừm chỉ là ác mộng.
” Huhu..anh không muốn Nguyệt Nguyệt bị bắt ..”
” Bị bắt ?”
” Tại có lần anh mơ thấy mình bị bắt . Nguyệt Nguyệt nói đó là ác mộng ..” Vừa nói anh dụi vào ngực của cô …
Cô bó tay với anh…” Này ! Em còn đi học .. Bỏ ra”
” Không a~ bính bong của Nguyệt Nguyệt mềm lắm không bỏ ra đâu ..” Anh vẫn không biết vẻ mặt của cô ra sao cứ dụi vài ngực cô mãi . ( Mèo Dii: ta nghi nghờ anh Hàn không có mất trí nha .)

———Ta là phân tuyến bính bong——–
Thay đồ xong , cô đứng ngắm mình trong gương. Tóc nâu dài được xoã ra . Khoác lên mình là áo sơ mi trắng có cái quy hiệu ngôi sao màu bạc . Quần đen ôm sát chân tới đầu gối ( Mèo Dii : quần lửng á hả ?)
. Chân mang một đôi converse full đen. Cô mang theo cái túi chéo màu đen nốt.
Trong khi cô đang nhìn mình trong gương thì anh đã làm xong bữa sáng . Hai trứng 4 xúc xích , coi như cũng có dinh dưỡng đi .
” Nguyệt Nguyệt ăn sáng này .”
” Ân..ra liền ”
Cô ăn thử . Ừm cũng được mà không bằng tay nghề 5⭐️của cô a~ . Cô đưa ngón cái ra . Ngon lắm Hàn ca.
Ăn xong cô bái bai anh rồi tung tăng đi học. Mới bước khỏi nhà thì cô nghĩ : ra đường rồi có bị hun giống trước kh ta??
Thôi kệ nó đi , gì tới rồi sẽ tới .
Cô tung tăng đi trên phố mà đâu ngờ ngoài đường lại ùn tắt giao thông vì cô . Ai bảo cô có sức hút chi .
Theo truyện thì Nguyệt Nguyệt chơi rất được bọn con gái .. Tụi nó đều biết Nguyệt Nguyệt không như lời đồn . Chứ chơi 8 năm mà kh hiểu nhau là bỏ luôn cho rồi. Bước đến cổng trường Chậc…quá đẹp mà như lâu đài trong cổ tích ấy . Cô bước đến lớp thì có 2 người chạy ra ôm lấy cô
” Nguyệt Nguyệt , cậu có sao kh ? Huhu…tớ xin lỗi vì kh đến thăm cậu được..”
” Tớ cũng vậy a~… Nguyệt Nguyệt tha cho bọn tớ nha..”
@.@ Fuck , gì mà bu như bu ruồi vậy .” Stop , cho hỏi hai người là ai ..? ”
Hả ? Nguyệt Nguyệt quên 2 đứa mình..Đm . Chơi 8 năm mà quên ..
” Quên ? Sao quên ?” 2 đứa đồng thanh nói.
” Xe hun ! Âu Dương Nhi !” Cô bình tĩnh nói . Hừm ! Theo như nguyên tác thì 2 ng này là Lưu San San và Hiên Ngọc . Lưu San San là em họ của Lâm Thiên còn Hiên Ngọc là em của Hiên Dật Phong , thằng cha đẹp mà điên trong bệnh viện.
” Con tiện đó ! Xuất ngày làm bạch liên hoa câu dẫn người khác lên giường . Hãm hại con cưng của bà.. ..huhu” Lưu Lộ Lộ tức giận rồi giả vờ khóc mà nói
” Tự làm mình bị thương rồi đổ tội của em iu của bà rồi dám vào bệnh viện làm với anh bà lắm mà.. Hứ..bà khinh” vừa nói vừa ôm lấy cô.
” Thôi! Đừng làm mưa nữa.. 2 người muốn tớ đứng đây tới bao giờ .. Huh? Hình như là Lộ Lộ và Ngọc Ngọc ? Đungs kh ? ” cô giả bộ nhớ ra rồi chỉ vào người đang ôm lấy mình .
” Nhớ rồi … ” 2 người đồng thanh .
” Cô vào lớp kìa..” Cô nhìn phía hành lang thấy có cô giáo nên giục 2 quỷ bám này về chỗ .
———-Ta là phân tuyến buồn ngủ ———-
Sau giờ học cô đi ngang phòng âm nhạc . Thấy cây đàn cô lại nhói đau .. Cô từ bê ngoài đi vào , nhẹ nhàng đăt tay lên bàn phím …cô nhắm mắt bấm một nốt nhạc… Ting .. Cô vui mừng nhìn bàn tay mình .. Cô đàn được .. Cô nghe được… Vậy là lão Thiên trả lại cho cô cái ước mơ nhỏ .
Cô hít sâu …nhẹ nhàng ngồi xuống .. Đặt 2 tay lên những nốt nhạc ….
Ting~ Ting~……..
Cô nhẹ nhàng đàn khúc dạo và hát ..

When I need motivation
……
My one solution is my queen
……
Cause she stay strong
……
Yeah yeah
……
She is always in my corner
……..
Right there when I want her
……….
All these other girls are tempting
……
But Im empty when youre gone
…….
And they say
..
Do you need me

Do you think Im pretty
…..
Do I make you feel like cheating
….
And Im like no not really cause
…,,
Oh I think that Ive found
….
myself a cheerleader
…….
Nhẹ nhàng và bình tĩnh … Cô đâu biết trong lúc mình hát có khán giả xem …
Bốp ..Bốp Hàn Phong anh bất ngờ nha .. Trong trường này lần đầu anh nghe người ta đàn hay như vậy . Phải ..rất giống Nguyệt Nhi của anh ( Mèo Dii : Ai còn nhớ anh Hàn Phong ở kiếp trước kh nè ?)
Cô quay lại nhìn người vỗ tay khi nảy . Má ớiii.. Trai đẹp … Tóc đen chảy ngược , mắt nâu khói ..Da trắng ..ối ối tiểu mỹ thụ
” Xin lỗi.. ” cô cúi người rồi chạy ra khỏi phòng .. Vọt cái là về nhà.. ( Mèo Dii : chị đi gì nhanh dậy trời..)
.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.