Đọc truyện Ta Là Mèo, Không Phải Hổ! – Chương 17
Meow ô~~~~ Hôm nay Lương Lương bị Ngọc Đế kéo ra sau phòng không biết làm cái gì nha.
Chúng ta một nhà cơm nước xong xuôi xong, vây lại một chỗ, nghe chủ nhân và Huyễn Phong nói chuyện kỳ thú ở tiên giới.
Tiểu Hổ ngoài người nhà là chủ nhân ra, còn có Huyễn Phong và Hổ ca ca nữa a…
“Cái gì?! Ngươi nhìn Thái Bạch, Nguyệt Lão ra cái gì vậy, bề ngoài của bọn hắn là lão nhân?” Huyễn Phong trợn mắt nhìn ta và Hổ ca ca.
Cái gì là sao! Ta chưa nhìn thấy bọn hắn, làm sao biết bọn hắn có bộ dạng gì nha!
Tiểu Hổ thấy trong phòng sách của chủ nhân có sách nói, bọn họ rất già rất già rồi, râu mép cũng dài lắm rồi á!
Những cuốn sách kia là do chủ nhân mua ở dưới núi á.
Meow ô~~~~ Tiểu Hổ là một mèo biết chữ a!
“Ta nói cho các ngươi biết, Thái Bạch là một tiểu quỷ còn chưa dứt sữa a, mà Nguyệt lão chính là lão yêu suốt ngày cầm chỉ đỏ đùa mấy lớn nhỏ hài thôi.” Huyễn Phong vẻ mặt thần khí, giống như đang giả dạng cổ giả thuyết giáo.
“Chưa dứt sữa? Sao Thái Bạch là hài nhi sao?” Trong ấn tượng của Tiểu Hổ, hắn cho dù không phải lão nhân, cũng không phải là hài nhi nha!
“Không đúng không đúng, Tiểu Hổ đừng nghe hắn nói bậy.” Chủ nhân ôm ta, để cho ta ngồi gối hắn. “Thái Bạch chỉ là thích uống sữa tươi thôi.”
Meow ô~~~ Tiểu Hổ nhìn thấy Hổ ca ca sinh khí còn Huyễn Phong lại có vẻ mặt hâm mộ a!
Thì ra sao Thái Bạch thích uống sữa tươi…
“Cho nên hắn rất thường tới cái địa phương tên là Địa phủ.” Huyễn Phong nhìn chủ nhân giúp ta gãi ngứa, bẹt miệng mà nói.
“Tại sao lại xuống Địa phủ?” Ta hỏi chủ nhân, hắn cười cười.
Sau đó ta bị Hổ ca ca ôm về, nằm trong ngực Hổ ca ca, nghe hắn nói: “Nhất định là bởi vì ở trong Địa phủ có bọn đầu trâu mặt ngựa a!”
Đầu trâu mặt ngựa?! Tiểu Hổ mắt mở lớn hết cỡ.
Meow ô~~~~ Tiểu Hổ không có hiểu nha!
Thích uống sữa tươi và đầu trâu mặt ngựa thì có liên quan gì với nhau? Đầu bò với mặt ngựa không phải chuyên dùng để câu hồn đó sao?
“Kỳ thật không phải tìm mặt ngựa, Thái Bạch xuống Địa phủ chủ yếu là tìm đầu bồ.” Huyễn Phong hồi phục lại vẻ mặt tươi cười, y giải thích “Địa phủ có một cái nông trại rất lớn, ở đó có bò và ngựa được nuôi dưỡng tốt nhất a, mấy con ngựa ở đó… chạy trốn rất nhanh, mà… thịt bò và sữa bò ở đó đều là đồ ăn ngon nhất. Diêm Vương ở Địa phủ mở một quán cơm, tên là “Tiệm cơm Tiền Nhiều”, Địa phủ hàng năm đều là dựa vào quán này mà thu rất nhiều tiền a.”
Meow ô~~~~ thì ra đầu trâu mặt ngựa không phải dùng để câu hồn, mà chỉ là dùng để ăn thôi a.
Bò dùng để ăn, mã dùng để sử dụng.
Meow ô~~~~ một ngày nào đó nhất định phải tới ăn thử “Tiệm cơm Tiền Nhiều” mới được.
Tiểu Hổ cuối cùng cũng hiểu tại sao ở dưới núi mọi người chỉ nhớ rõ bên trong Địa phủ có đầu bò cũng mã diện rồi, chúng nổi danh như vậy là vì chúng đều là công cụ phát tài của Địa phủ a.
“Đúng rồi đúng rồi, còn Nguyệt lão chưa có nói a! Vừa rồi Huyễn Phong nói Nguyệt lão là người mê chỉ đỏ.” Meow ô~~~~ Tiểu Hổ cũng thích chơi cầu len đó, Nguyệt lão có phải là đồng loại của Tiểu Hổ hay không a?
“Hắc hắc, hiện tại tối rồi, ngày mai lại nói chuyện của Nguyệt lão cho các ngươi nghe ha!” Huyễn Phong cười cười nói, sau đó ôm lấy chủ nhân trở về phòng.
Hừ! Huyễn Phong thật ghê tởm!
Chỉ nói một nửa rồi thôi, làm Tiểu Hổ Hổ hiếu kỳ nha!
Trong mấy cuốn sách của chủ nhân đều không có đề cập qua Nguyệt lão, Tiểu Hổ nghe thấy trong tên của hắn có một chữ “lão”, liền cho rằng hắn là một lão nhân gia. Lại nghe được Huyễn Phong nói như vậy, Tiểu Hổ chỉ biết bề ngoài của Nguyệt lão nhất định không có già a.
Meow ô~~~ Tiểu Hổ thật sự muốn biết nha! “Hổ ca ca có biết chuyện của Nguyệt lão không?”
Hổ ca ca kéo ta trở về tiểu ốc, vừa đi vừa trả lời “Ta chỉ biết hắn rất thích đứng ở dưới mặt trăng mà thôi, vì thế mọi người mới gọi hắn là “Nguyệt lão””.
Hình như là đứng rất lâu nha…
Meow ô~~~ Có chút đồng tình với Nguyệt lão!
“Tiểu quỷ, ngươi hôm nay tinh thần đặc biệt tốt nha!” Hổ ca ca cùng ta tắm xong, còn chưa kịp mặc quần áo đã hắn ẵm lên giường.
“Bởi vì hôm nay có rất nhiều chuyện thú vị để nghe a…” Tiểu Hổ thích nhất là nghe chuyện thú vị.
“Thấy ngươi có tinh thần như vậy, vậy hôm nay chúng ta tiếp tục a!” Hổ ca ca hình như đã quyết định gì rồi thì phải.
Meow ô~~~~ Hắn lại ngăn Tiểu Hổ lại rồi kìa… Tiểu Hổ không thể ăn nha! Sao Hổ ca ca cứ thích lè lưỡi liếm ta hoài vậy?
Meow ô~~~~ Hổ ca ca lại bị bệnh sao? Hắn mỗi lần sinh bệnh đều cứ như vậy hoài sao?
Meow ô ~~~~( tiếng kêu không rõ…)