Bạn đang đọc Ta Là Menfuisu: Chương 2
Bờ sông Nile, giữa những hàng hoa sen xanh xinh đẹp, một thiếu nữ mỹ lệ đang đứng chắp tay khẩn cầu. Nàng sở hữu một mái tóc đen dài, đôi mắt nhắm lại những hiện rõ nét mi dài cong vuốt, làn da bạch ngọc, dáng người thon gọn yểu điệu khoác lên một bộ y phục đen tuyền, sa y như sương sớm xung quanh càng khiến nàng trở nên mờ ảo.
Nàng quỳ xuống, giọng nói thiết tha nhìn vào làn nước sông huyền ảo:
– Hỡi nữ thần Haby, người mẹ sông Nile vĩ đại của Ai Cập, xin người hãy che chở cho đứa con của người, hoàng tử Menfuisu. Cầu xin người hãy vươn tay giúp đỡ cho người em nhỏ bé của ta. Ta nguyện trả bất cứ cái giá nào, chỉ cầu Menfuisu tỉnh lại.
Sau khi nàng khấn nguyện, làn nước sông Nile bỗng ánh lên một ánh sáng huyền diệu rồi biến mất.
Trước một cổng điện âm u đen tối, xung quanh có áng mây dập dờn, từng hồn ma lũ lượt kéo vào, hai bên điện có ngưu đầu mã diện đứng canh. Ngẩng đầu lên ta có thể thấy được ba chữ uy nghiêm tạc trên cổng điện “Diêm La Điện”.
Aki đứng trước điện Diêm La nhìn vào, sờ mũi nghĩ:
– Này vui nha, không lẽ Diêm La điện có thật sao?
Sau đó hắn liền tiến vào trong chính điện. Giữa điện lúc này có một trung niên nhìn rất oai phong, người cao tám thước, da đen tuyền, râu dài, đầu đội mũ chuồn chuồn thời xưa. Nhìn thì uy nghiêm lắm, nhưng dưới sự quan sát kỹ lưỡng của Aki, hắn phát hiện, hai mắt của trung niên này nhắm lại, khóe miệng còn chảy ra một ít nước miếng. Thì ra… hắn đang ngủ a!
Aki vội che miệng, ngăn bản thân cười ra tiếng. Hắn đánh tiếng ho lên vài cái:
– Khụ!
Theo tiếng ho của hắn, người nho sinh ngồi bên dưới vị trung niên kia liền nhận ra, tiến lên lay lay trung niên nhân vài cái, nhỏ giọng nhắc:
– Đại nhân, đại nhân.
Trung niên kia rốt cuộc tỉnh lại. Hắn mơ màng nhìn Aki, lắc đầu cho tỉnh táo một chút, cất tiếng hỏi:
– Ngươi là?
– Ta là Aki Matsuri, người mới chết hôm nay. _ Aki rất bình thản trả lời.
Sau đó hắn lại nghi ngờ nhìn trung niên kia:
– Ngươi là Diêm La Vương?
– Đúng vậy. _ Không hề thấy vẻ mặt kì quái của hắn, Diêm La Vương gật đầu khẳng định.
Aki nhìn nho sinh bên cạnh:
– Vị này chắc là phán quan đi? Nơi của các ngươi làm việc rất không quy củ. _ Ừm, xuống Diêm La điện mà còn bình thản như vậy. Aki đúng là có phong cách, không hổ là thiên tài đệ nhất giới kinh doanh Nhật Bản.
Phán quan nghe hắn nói không những không giận, ngược lại ngượng ngùng gật đầu:
– Để ngươi chê cười. Ngươi đợi chút, ta sẽ tra Sinh Tử Bộ xem về ngươi. _ Dứt lời liền bước xuống mở Sinh Tử Bộ tra xét.
Qua một lát, vị phán quan kia ngẩng đầu lên, lo lắng nhìn Diêm La Vương, lại thương cảm nhìn Aki nói:
– Đại nhân, hắn là Aki Matsuri, khi còn sống làm cả chuyện tốt lẫn chuyện xấu. Hắn… hắn… _ Nói tới đó liền do dự lấp lửng.
– Nói! _ Diêm La Vương không hiểu chuyện gì, đập bàn quát.
– Hắn hưởng thọ tám mươi tuổi. _ Phán quan không biết làm sao, cúi đầu nói.
– Cái gì? _ Lần này là Diêm La Vương và Aki đều bất ngờ.
– Ta năm nay 24 tuổi. _ Aki vô cùng chắc chắn nói với phán quan. Diêm La Vương cũng nghi ngờ nhìn lại.
Sau đó lập tức đập bàn kêu:
– Truyền Câu Hồn La Sát.
Một nữ nhân xinh đẹp như yêu tinh, nàng có mái tóc màu đỏ dài được cột cao, dáng người nóng bỏng, quần áo vô cùng hở hang, chỉ miễn cưỡng che được những bộ phận chính.
Nàng tiến vào liền nháy mắt với Aki và phán quan, õng ẹo nói với Diêm La Vương:
– Ai nha, đại nhân. Người ta còn nhiều chuyện phải làm lắm nha. Người tuyên người ta vào đây làm gì? Có phải muốn phối hôn cho ta với soái ca này không? Ai nha, người phải hỏi ý người ta trước đó nha. _ “Soái ca” ở đây đương nhiên là chỉ Aki rồi.
– Cô nương, tuyệt đối không phải. _ Aki cười, lùi một bước né khỏi tay nàng vươn tới.
– Ai nha, soái ca, làm gì lạnh lùng vậy? Người ta chỉ giỡn thôi nha. _ Câu hồn la sát cũng không để ý, tiếp tục cười đùa với hắn.
– Đùng! _ Diêm La Vương tức giận đập bàn một cái.
Ngài chỉ vào Câu Hồn La Sát hỏi:
– Câu hồn, việc của ngươi là đưa hồn người đã chết về. Người ta chưa chết ngươi đưa về đây làm chi vậy? Hắn hưởng thọ tám mươi sao bây giờ đã xuống?
Câu Hồn La Sát nghe Diêm La Vương hỏi thì giật mình nhìn lại. Nàng chỉnh lại tác phong chắp tay tâu:
– Đại nhân. Giờ Dậu hôm qua có một tai nạn máy bay. Người trên đó tổng cộng hơn 200 người. Gần đây thiên tai lũ lụt rất nhiều. Thần không thể tự mình quản hết được nên mới phái người đến đó thu hồn. Hồn của vị này là thu được từ trong lần đó. Không hiểu có chuyện gì xảy ra. _ Lời tâu rành mạch, rõ ràng, tác phong nghiêm túc, hoàn toàn không có chút gì giống người đùa giỡn ban nãy.
Diêm La Vương nghe vậy liền nhìn qua phán quan. Phán quan cúi xuống tra xét liền ngẩng lên tâu:
– Đại nhân, đúng là người này có một kiếp nạn năm 24 tuổi. Nhưng nhân họa đắc phúc, trong người có tử vi tinh chiếu mạng, không chết được ạ.
Nghe lời phán quan, mặt Câu Hồn La Sát trắng bệch vội quỳ xuống:
– Ti chức làm việc thất trách. Mong đại nhân phán tội.
Diêm La Vương đã hiểu rõ mọi chuyện, nhưng cũng không muốn phán tội nàng. Câu Hồn La Sát làm việc vô cùng nghiêm túc, lỗi này là phạm lần đầu tiên. Ngài liền phất tay, một luồng tiên lực nâng Câu Hồn La Sát lên:
– Thôi, lần đầu phạm lỗi nên tha. Ngươi lui xuống đi. _ Câu Hồn La Sát liền tạ ơn, đứng lên lui xuống.
Diêm La Vương nhìn Aki, không biết làm sao, có chút lúng túng nói:
– Thật có lỗi, cấp dưới làm việc thất trách, làm phiền đến ngươi.
Aki ngược lại không sao cả, nhún vai nói:
– Không có gì. Chỉ là bây giờ ta làm sao đây? Đi đầu thai? Hay ở đây luôn? Thi thể ta chắc bị cá ăn rồi, không hồi sinh được đâu. _ Hắn căn bản không có gì lưu luyến lắm nên cũng không tức giận mấy. Chỉ lo lắng tương lai chút thôi.
– Đâu được. Người sống sao có thể ở điện Diêm La, kì đầu thai của ngươi cũng chưa tới. _ Lần này tới phiên Diêm La Vương phiền não. Làm sao đây?
Bỗng nhiên có một luồng sáng lóe lên. Một nữ nhân xinh đẹp, khuôn mặt ánh lên vẻ từ ái, khoan dung. Nàng sở hữu một mái tóc vàng cùng một đôi mắt lam bảo thạch vô cùng xinh đẹp. Nàng khoác trên người một bộ y phục Ai Cập cổ. Vô cùng thánh khiết và trang nghiêm.
Nàng nhìn Diêm La Vương, dịu dàng cười hỏi:
– Diêm La, hay là để hắn cho ta đi?
Diêm La Vương nhìn nàng, nghi hoặc hỏi:
– Haby, nàng tới đây làm gì?
Nữ thần Haby cười giải thích:
– Ta phải bảo vệ pharaoh của Ai Cập cho tới khi hắn trưởng thành. Nhưng do sự bất cẩn của ta đã để hồn của hắn đi đầu thai mất. Lúc ta phát hiện thì đã trễ. Hiện giờ hắn là người thừa kế duy nhất. Nếu không có hắn thì Ai Cập sẽ loạn. Nhưng ta lại không tìm được linh hồn có đủ sức gánh vác đất nước thay thế hắn. Nên ta đành phải sang đây tìm. Ta thấy vị trước mặt đây đầy đủ cốt cách để làm một pharaoh. Ngươi để hắn quay lại thế gian làm vua cũng xem như một phần tạ lỗi. Hết kiếp này ta sẽ đưa linh hồn hắn quay lại ngay.
Nghe nàng nói, Diêm La Vương cũng gật gù:
– Ừm, cũng được. Vậy nàng có thể hỏi hắn. Nếu hắn nguyện ý ta sẽ đưa hắn cho nàng.
Haby nghe vậy liền vui mừng nhìn sang Aki, cười:
– Ngươi có nguyện ý không?
– Cũng được. Nhưng nữ thần Haby, không phải hình tượng của người trong Ai Cập cổ là đầu cừu sao? _ Một thắc mắc không hề liên quan, nhưng cũng hợp với tính cách của Aki, hắn vốn rất tin tưởng những tri thức của bản thân, nhưng nếu có gì đó bị sai thì phải sửa lại.
Nghe lời hắn hỏi, Haby bật cười. Nàng vui vẻ đáp:
– Đúng vậy. Nhưng là thần, ta có thể tự do thay đổi vẻ bề ngoài của bản thân. Như vầy không dễ nhìn sao?
– Đúng là dễ nhìn hơn. _ Aki gật đầu đồng ý. Hắn hoàn toàn không tưởng tượng ra được viễn cảnh bản thân đứng nói chuyện với một con người đầu cừu.
Nhưng sau đó, hắn liền kỳ quái hỏi:
– Bây giờ đã là thế kỉ 21, làm gì có pharaoh?
Nữ thần Haby có vẻ rất thích Aki, không hề tức giận, tiếp tục giải thích:
– Đây chỉ là một thế giới nhỏ do bản thân ta tạo ra mà thôi, không phải là thế giới thật sự của đấng sáng tạo. Ngươi có thể xem nó như một câu chuyện hư cấu. Trong đó cũng thường gặp các vị thần lắm nha.
– Vậy nếu ta nhập vào thân xác của pharaoh đó thì có thể làm thay đổi ý muốn của người không? _ Điều này thì hắn phải hỏi. Đắc tội thần không tốt chút nào.
– Không sao đâu. Ngươi cứ làm theo ý ngươi thích. Chỉ cần để cho sứ giả của ta sống là được. Không cần câu nệ bất cứ thứ gì đâu. Ta sẽ không xen vào. Ta thích sự thay đổi, khuôn mẫu quá sẽ không hay. _ Nàng nói như nhắc về một trò chơi. Được rồi, cũng không có gì, con người vốn là đồ chơi của các vị thần mà. Có điều nghe nàng nói vậy Aki cũng không để ý nữa. Có thể làm theo ý mình thì sao phải để tâm đến người khác?
– Giờ đi nha. _ Nữ thần Haby cười với hắn, mở ra một lỗ hổng toát ra thất thải quang mang.
Aki gật đầu định bước vào thì Câu Hồn La Sát tiến đến, đưa cho hắn một hộp gỗ Tử Đàn:
– Ngươi phải xuống đây là do lỗi của ta. Đây là quà tạ lỗi. Trong này có hai viên linh đan. Chúng có thể giúp ngươi có được năng lực bay lượn và khống chế một nguyên tố. Viên màu đỏ giúp ngươi có khả năng khống hỏa. Viên màu xanh giúp ngươi có khả năng khống thủy. Ngươi chỉ có thể uống một viên. Viên còn lại tùy ngươi định liệu.
Aki cảm kích nhìn nàng nhận lấy. Hắn cũng không sợ có năng lực kỳ lạ sẽ xảy ra chuyện gì. Hắn xuyên về là thời cổ đại, là pharaoh. Người cổ đại rất mê tín. Pharaoh vĩ đại có chút năng lực đặc biệt thì có gì kỳ lạ chứ?
Sau đó hắn liền bước vào lỗ hổng đó. Khi tiến vào, hắn liền cảm giác có một lực hút đem hắn kéo tới hút vào bên trong. Hắn chỉ mơ màng nhìn thấy bản thân bị hút về phía một thiếu niên chừng mười lăm tuổi, liền ngất đi.
p/s: Không liên quan, nhưng mình cũng muốn giải thích một chút ọi người. Năng lực điều khiển nước, lửa mà mình nói trong truyện chỉ là khả năng điều khiển một lượng nước, lửa nhất định mà thôi, chứ không phải là vô hạn. Hơn nữa, nước, lửa mà họ điều khiển chỉ có những sức mạnh vốn có của chúng. Ví dụ như lửa có thể đốt cháy, nước có thể khiến người ngạt thở, chứ không thể hóa thành một thanh kiếm sắc bén.
Vả lại nếu điều khiển quá nhiều nước, lửa trong thời gian dài sẽ khiến họ hao tổn sức mạnh rất nhanh, nên năng lực này cũng không tuyệt vời lắm đâu.
Ừm, coi như tác giả spoil tý thôi. Đừng để ý nhiều nhé. Vì mình muốn khiến truyện có chút khác biệt so với nguyên tác ấy mà. Mình chỉ là lần đầu viết truyện nên còn theo mô-típ cũ nhiều chỗ lắm. Nếu đọc thấy chán quá thì mong mọi người góp ý, mình sẽ cố gắng sửa đổi.
À, đừng hiểu lầm khi đọc chương 1 nhé. Mình rất thích Carol, nên tuyệt đối sẽ không bôi đen nhân vật đâu, chỉ đổi cặp đôi thôi.
Còn có a, truyện không có yếu tố ngược (vì mình đau lòng a), cho nên mong mọi người bỏ lỗi.