Ta Là Hàn Vũ Thiên

Chương 20: Hào Môn Thế Gia Tụ Hội


Bạn đang đọc Ta Là Hàn Vũ Thiên – Chương 20: Hào Môn Thế Gia Tụ Hội


Hàn Vũ Thiên bước ra khỏi phòng, hắn không vội trở về mà đảo một vòng qua phòng dược liệu.

Hàn Vũ Thiên dùng linh thạch để mua linh dược, hắn còn đổi một ít linh thạch sang vàng, sau đó mới rời khỏi Thanh Hoa lâu.

Hàn Vũ Thiên đi tới một y quán mà Hàn gia hay bốc thuốc, hắn dùng vàng mua phàm dược rất nhiều bỏ vào túi trữ vật rồi rời đi.

Hàn gia phủ đệ một nô bộc chạy từ bên ngoài vào đại điện thở gấp nói:
“Thiên công tử đã trở về.


Lục vị gia chủ ở trong đại sảnh đều hơi bất ngờ, Hàn Vũ Đạo híp mắt nói:
“Thiên nhi không phải nói hai năm mới về sao? Mới 5 tháng đã trở về rồi.


Nô bộc kia cung kinh nói:
“Thuộc hạ không biết, chỉ nghe binh lính ở thành tới thông báo là xe ngựa công tử đã về Bát Quan thành.


Mấy vị gia chủ nghe thấy tiếng ngựa hí bên ngoài đồng loạt đứng dậy, bọn họ vẻ mặt cười tươi như hoa bước ra bên ngoài.


Hàn Vũ Thiên, Giao lão, Tiêu Hạo và Tiêu Nhiên từ bên ngoài bước vào đã thấy mấy vị gia chủ chờ ở đây.

“Thiên nhi, mới mấy tháng mà con đã trở về rồi sao?”
Hàn Vận Lai bước tới đầu tiên vỗ vai Hàn Vũ Thiên cười nói, Hàn Vũ Thiên nét mặt có chút bất đắc dĩ nói:
“Gặp một số rắc rối nên phải quay về Bát Quan thành, đợi một thời gian sau sẽ trở lại Lang Lăng lịch luyện một lần nữa.

“— QUẢNG CÁO —
Một bàn tay chộp tới, Hàn Vũ Thiên lách người né tránh một trảo vồ tới hư ảnh kia.

Bóng người một chưởng đỡ lấy bị bức lui hai bước, Hàn Ma Viêm nội lực rối loạn ngước nhìn Hàn Vũ Thiên.

Hàn Vũ Đạo giật mình quát:
“Hỗn xược!”
Hàn Vũ Thiên híp mắt lại khí tức bạo nộ, Âm Sát khí phiêu miễu quấy nhiễu toàn bộ người ở Hàn gia.

Hắn hơi phát giác bản thân hơi mất kiểm soát liên thu về Âm Sát khí, Hàn Vũ Thiên xoay người trở về thư phòng, trận pháp bế quan tự động kích hoạt.

“Chuyện này là sao?”
Hàn Vũ Đạo nhìn về phía Giao lão có chút khó hiểu, Giao lão thi lễ nói:
“Công tử chỉ là bị một ít chuyện ở Lang Lăng, nên tâm trạng hiện tại không được ổn cho lắm, lão nô sẽ cố khuyên công tử bình tĩnh lại.


Hàn Vũ Đạo gật đầu, Hàn Ma Viêm hơi cau mày hỏi:
“Đại ca, Han gia chúng ta còn một bộ công pháp khác sao?”
Hàn Vũ Đạo kinh ngạc lắc đầu nói:
— QUẢNG CÁO —
“Hàn gia vốn chỉ có một quyển Hàn Băng Tiên Điển, 1 trang đầu ở trong Hàn gia, 2 trang còn lại thì vẫn còn ở mật đạo, đệ đã từng tham khảo qua rồi.


Hàn Ma Viêm cau mày suy tư một lúc lâu nói:
“Thiên nhi vừa này dùng một trảo kia làm ta nội lực bị rối loạn, hẳn là một bộ công pháp từ bên ngoài đi.


Hàn Vũ Đạo lắc đầu nói:
“Thiên nhi đã tự lĩnh ngộ được ở trong thư phòng đấy.



Hàn Ma Viêm nhướng mày kinh ngạc, Hàn Tống cười nói:
“Lúc trước Thiên nhi bộc phát khí tức kia ra cũng làm nội lực của bọn ta rối loạn như vậy.


Hàn Tuyên lại tiếp lời nói:
“Thiên nhi nói đây là bí mật mà hắn tự lĩnh ngộ được.


“Nếu là bí mật của Thiên nhi thì không cần đào sâu vô ha.


Hàn Xuyên cười cười vỗ vai lục đệ, Hàn Ma Viêm nhìn về thư phòng thở dài một cái trở về đại điện.

Giao lão bước tới thư phòng gõ cửa nói:
“Công tử! “— QUẢNG CÁO —
“Ta biết ông định nói gì, trở về nghỉ ngơi đi.


Âm thanh của Hàn Vũ Thiên từ ở trong thư phòng truyền ra, Giao lão cũng chỉ biết thở dài dẫn hai người họ Tiêu về phòng.

Mấy ngày sau, Bát Quan thành lại có mấy chiếc xe ngựa xa hoa đi vào, nhưng hào môn thế gia của các thành khác tới đây để tham dự đấu giá hội của Thanh Hoa lâu.

“Tống Hoành Thiên của Tống gia Quyền Châu thành tới.



Một vị trung niên áo bào cam phong thái quý tộc bước ra khỏi xe ngựa.

“Lý Hiên Trác của Lý gia Liên Thục thành đến.


Một nữ tử thanh bào vóc người đầy đặn khuôn mặt xinh đẹp từ xe ngựa bước ra.

“Đinh Kiến của Đinh gia Trường An thành đến.


Một người nam tử khoác áo choàng lấp lánh những viên pha lê quý giá bước ra khỏi xe ngựa.

Từng cái danh môn thế gia của các thành tam lưu xung quanh đều tới Bát Quan thành, chỉ có Tống gia, Lý gia và Đinh gia là người của thành trì nhị lưu tới xem đấu giá.

Hội đấu giá 20 năm một lần của Thanh Hoa lâu lần này là ở Bát Quan thành, nơi đây sớm thôi sẽ xuất hiện những tán tu hội tụ.

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.