Bạn đang đọc Ta Là Đại Pháp Sư (Ngã Thị Đại Pháp Sư) – Chương 74: Thành vi bích họa đích nguyên soái
Quang mang thánh khiết sán lạn từ trên thân ta chớp động, trong nháy mắt đã biến thành hai tiểu quang cầu tinh oanh trên tay ta. Tiếp đó ta đưa hai tiểu quang cầu đó án trên ngực của Ngõa Nhĩ Tư và Lợi Đa Khắc.
Đây là ma pháp chung cực trị liệu thánh quang hệ “Sinh mệnh đích quang huy”. Bất luận thương tích có trầm trọng đến đâu, chỉ cần còn một hơi thở cũng có thể phục nguyên trong chớp mắt. Tuy nhiên chiêu này cần một lượng ma lực khổng lồ, ngay cả trong đám thiên sứ cũng gần như chỉ có “Sí thiên sứ” mới có thể sử dụng.
Ngõa Nhĩ Tư cùng Lợi Đa Khắc toàn thân đầy thương tích nghiêm trọng, nhưng Lợi Đa Khắc thân đã trúng kịch độc mà “Sinh mệnh đích quang huy” đối với độc tố không có hiệu quả. Ta vẽ một phù hiệu của hắc ám hệ ma pháp trên trán lão, độc tố trên thân thể lão lập tức theo phù hiệu thoát ra thành một đám mây đen.
Ha ha, ai nói là hắc ám hệ ma pháp chỉ có thể dùng để hủy diệt, giải độc cũng thừa sức đấy chứ.
Độc tố trong thân thể Lợi Đa Khắc trong giây lát đã bị hút ra hết, lão cực kỳ kinh ngạc nói: “Vô Danh…”
Ta vung tay ra dấu, nói: “Có gì để sau này hãy nói, bây giờ Tể tướng phủ đang bị đám phản quân công kích, bọn ta hãy đánh lui bọn chúng rồi nói sau.”
Ngõa Nhĩ Tư và Lợi Đa Khắc gật gật đầu. Ca Ny không nhẫn nại được nữa chớp động thân hình phi ra ngoài đại sảnh, ta cũng ra theo.
Tể tướng phủ mĩ lệ ngăn nắp hiện giờ đã biến thành một trường đồ sát lớn, vô số binh sĩ bao vây chặt chẽ đến con ruồi cũng không bay lọt tiến công liên tục không ngừng. Long Đạt đang soái lĩnh gia nhân và thân binh trong phủ liều mạng kháng cự. Nhân số của bọn họ tuy ít nhưng có bọn Á Dạ, Lị Vi Nhã giúp đỡ nên nhất thời vẫn có thể đứng vững trước những đợt công kích của bọn loạn quân.
Vị ma pháp kiếm sĩ ma vũ song tuyệt Lị Vi Nhã huy động Băng Tinh kiếm cố thủ một mình ở đại môn. Xung quanh nàng nằm la liệt không biết bao nhiêu thi thể, tất cả đều bị một kiếm táng mạng.
Hổ Phách có Băng Tuyết Nhân trợ giúp triển khai kết giới chống cự lại ma pháp công kích của bọn ma pháp sư trong đám phản quân, Á Dạ thì không ngừng phóng ra hắc ám hệ ma pháp đáng sợ, vừa phóng ra đã quét bay một đám phản quân lớn.
Soái lĩnh quân tiến công chính là quân đoàn trưởng “Hổ chi quân” Cách Lý trong tứ đại quân đoàn của Lai Nhân Cáp Đặc. Hắn hiện nay đã hơn bốn mươi tuổi, lúc nào cũng thèm muốn cái chức Tổng trưởng quân sự của đế quốc. Nhưng Phỉ Ni Khắc Thất Thế một mực chọn Ca Ny dụng binh như thần. Nếu không phải vì nàng là nữ nhân lại tuổi còn quá trẻ thì Phỉ Ni Khắc Thất Thế đã sớm tuyên bố bổ nhiệm nàng rồi.
Chính vì điều này mà Cách Lý đối với Phỉ Ni Khắc Thất Thế đã sớm có lòng bất mãn. Khi Quang Đào Phỉ Ni Khắc hứa hẹn nếu soán ngôi đoạt vị thành công sẽ phong hắn làm Tổng trưởng quân sự của đế quốc, tên nguyên soái này đã phản bội triệt để đối với quân vương của mình.
Long Đạt Tuyết Lan Đặc là tể tướng đương thời của Lai Nhân Cáp Đặc hai mươi năm nay, hưởng uy vọng cao vời vợi trong nước. Quang Đào thân vương đã từng thăm dò lão nhưng bị cự tuyệt thẳng thừng. Bởi vậy nếu hắn soán ngôi thành công thì tất sẽ trừ bỏ lão trước tiên.
Sức đề kháng của Tể tướng phủ ngoan cường hơn so với dự liệu của Cách Lý, không những hắn tấn công đã lâu mà vẫn không hạ được mà còn bị thương vong không ít binh sĩ. Cách Lý xem ra tâm lý không tự chủ được thập phần khẩn cấp. Hắn dơ tay ra hiệu, trọng kỵ binh sau lưng hắn vẫn dĩ dật đãi lao lập tức bày ra thế trận công kích tề chỉnh tiến lên phía trước. Đám binh sĩ đằng trước vội vàng né tránh nhường đường.
Lị Vi Nhã đang thủ ở đại môn nhìn thấy thế trong lòng kinh sợ. Uy lực công kích tập trung của trọng kỵ binh một mình nàng không thể chống cự được. Nàng dùng cả hai tay nắm chặt Băng Tinh kiếm bắt đầu vịnh xướng chú văn. Băng Tinh kiếm tinh oanh trong suốt trong nháy mắt biến thành đen nhánh, đó đương nhiên là kết quả của việc gia trì hắc ám hệ ma pháp.
Trong một năm tu luyện ở Ma giới, kiếm thuật và ma pháp của Lị Vi Nhã đều tiến bộ nhảy vọt rất nhiều. Ngay cả ma pháp sơ cấp và trung cấp của hắc ám hệ ma pháp nàng đều có thể tự do sử dụng.
Á Dạ cũng đã nhìn thấy điều này, nàng vội phi thân đến bên cạnh Lị Vi Nhã bắt đầu ngưng tụ hắc ám lực lượng.
Không trung đột nhiên vang dội tiếng sấm sét rung trời, tiếp theo vô số đạo chớp điện cao áp từ không trung đánh thẳng xuống, phạm vi bao phủ một vùng vài chục mét.
Khôi giáp nặng nề trên mình trọng kỵ binh là vật dẫn điện rất tốt. Bị chớp điện công kích trên phạm vi rộng bọn chúng và chiến mã của mình tới tấp ngã xuống co giật trên mặt đất, một số tên thậm chí còn bị điện chớp đánh trúng trực tiếp cháy thành than.
Ta xuất hiện giữa hai người Á Dạ và Lị Vi Nhã, vòng tay ôm eo hai người nói: “Phích lịch cửu thiên của lôi hệ ma pháp hiệu quả thật không tồi chút nào.”
Hai người nhìn thấy ta lập tức trở nên vạn phần vui sướng lao thẳng vào lòng ta nói: “Lai, bọn chúng…”
Ta mỉm cười nói: “Các nàng không cần phải nói nữa, ta biết hết rồi.”
Chớp điện kích trên diện rộng đã ngừng lại, hơn một trăm trọng kỵ binh khí thế hùng hổ cùng với ngựa của chúng toàn bộ nằm thẳng cẳng trên mặt đất, biến thành thi thể vô hồn.
Nguyên soái Cách Lý nhìn thấy cảnh đó không tự chủ được vừa kinh hãi vừa đau đớn, hô lớn: “Ma pháp sư đi đâu hết cả rồi? Còn không mau trừ khử ma pháp sư đối phương đi.”
Mấy chục ma pháp sư đi theo trong quân đang lao tâm khổ tứ nhằm phá giải thủy hệ phòng ngự kết giới do Hổ Phách và Băng Tuyết Nhân lập nên, nghe thấy thế không nhịn được cười khổ. Thủy hệ kết giới của đối phương kiên cố hơn bọn chúng tưởng tượng rất xa, một đống ma pháp sư hợp lực lại công kích đã lâu mà chẳng có chút hiệu quả gì. Giải thích duy nhất là bên đối phương có đại ma pháp sư ma lực cường đại. Ngay cả kết giới còn không công phá được thì bọn họ có thể làm được gì nữa đây?
Bảy gã siêu cấp khô lâu long kỵ binh đã xuất hiện giữa đám binh sĩ bắt đầu đồ sát, ngay cả long kỵ binh cũng không thể chịu nổi một đòn của bọn chúng.
Ta vẫn chưa hài lòng bèn khai mở “Lục mang triệu hoán trận” giữa không trung. Đao Tử, Ngốc Qua, Lạn Tử, Kim Tử bốn tên triệu hoán thú hiện thân giữa chiến trường mang theo cuồng phong, lôi điện với sức hủy diệt không gì cự được cùng “Long viêm” đáng sợ phát động tiến công về phía đám binh sĩ.
Trong nháy mắt, trên một ngàn binh sĩ dưới sự công kích “đáng yêu” của lũ gia hỏa này đã thịt nát xương tan.
Cách Lý đại kinh thất sắc mắt thấy bộ hạ của mình không ngừng kêu thảm táng mệnh sắc mặt lập tức trở nên xanh lè. Hắn điên cuồng rống lên một tiếng nâng trường thương trong tay, giục ngựa lao thẳng về hướng Đại địa chi hùng Lạn Tử, hiện thân của sức mạnh.
Bàn tay gấu to lớn của Lạn Tử vung lên một cái làm dậy lên kình khí vô song cùng cát đá sắc nhọn. Vô số binh sĩ bị một chưởng của hắn đánh cho máu thịt be bét.
Cách Lý thúc ngựa toàn lực phát xuất tuyệt kỹ “Đột thứ” đánh về phía Lạn Tử. Trường thương như chớp giật tốc độ nhanh vô cùng mang theo toàn bộ lực công kích của hắn và chiến mã sắp đâm trúng Lạn Tử thì mặt đất phía trước bất ngờ nổi lên một bức tường đất.
Nguyên soái Cách Lý trong lúc không phòng bị không thể thu thế được cả người lẫn ngựa lao thẳng vào bức tường đất. Trường thương của hắn đâm xuyên qua tường đất dính vào đó, trông cứ như kẻ nào đó đâm xuyên qua một đống cà chua, bộ dạng trông thật tức cười.
Chỗ Cách Lý đâm vào tạo thành một cái hố lõm vào bên trong tường đất, hắn dính luôn vào đó. Trước khi ngất xỉu hắn còn lắp bắp nói: “Là…là…địa hệ ma pháp Đại địa đích khôi giáp. làm sao…làm sao lại …có ma thú…có ma thú…có thể sử dụng ma pháp…”
Lời chưa nói hết hắn đã ngất đi, nhưng thân mình “tạo hình” một cách quái dị trên tường đất. Ai bảo lực công kích của hắn quá mạnh mẽ, giờ đây đã thành một bức “bích họa”, cũng là mình làm mình chịu thôi.
Thảm trạng của Cách Lý làm cho đám binh sĩ vốn đã cực kỳ hoảng sợ lại càng thêm hồn phi phách tán. Bọn chúng không hẹn mà cùng bỏ chạy, quăng mũ vứt giáp vác xác chạy tứ tung.
Mặc dù tạm thời bọn ta thắng trận này, nhưng về phía Tể tướng phủ thì thương vong rất lớn. Ngay cả phu phụ Long Đạt và Lệ Khải cũng thụ trọng thương, còn tên tiểu tử Phổ Hi Tuyết Lan Đặc chỉ còn thoi thóp chút hơi tàn. Ta như con cháu trong nhà liên tục dùng thánh quang hệ ma pháp tiến hành trị liệu cho họ, bận bịu một hồi lâu vẫn chưa có cơ hội nghỉ ngơi.
Cho dù vậy, Tể tướng phủ cũng bị mất một nửa số nhân thủ, cực kỳ thê thảm.
Ngõa Nhĩ Tư và Lợi Đa Khắc đem những gì bọn họ biết được về việc Quang Đào thân vương phát động chính biến mà họ đã trải qua tường thuật cặn kẽ lại cho ta.
Cuộc chính biến của Quang Đào thân vương đã được trù mưu tính kế từ lâu, nhưng do tự nhận thấy lực lượng của mình không hơn được Phỉ Ni Khắc Thất Thế nên hắn phải ẩn nhẫn không dám phát động.
Lúc này Lai Nhân Cáp Đặc phát động một cuộc tấn công lớn đối với Băng Tuyết vương quốc. Vốn dĩ Phỉ Ni Khắc Thất Thế định giao quyền chỉ huy tối cao cho Ca Ny, nhưng Quang Đào thân vương cực lực tiến cử Ước Lan Đa vương tử làm chủ soái, khuyên Phỉ Ni Khắc Thất Thế để cho vương tử lập quân công để ngày sau còn có cơ sở để lên ngôi vua. Phỉ Ni Khắc Thất Thế mặc dù không phải là một vị vua hồ đồ nhưng cũng là phụ thân nên hy vọng con của mình có thể có triển vọng, hơn nữa lại có Ca Ny, Ngõa Nhĩ Tư hai viên đại tướng hai bên, nên cũng không thể xảy ra vấn đề gì lớn. Vậy nên Phỉ Ni Khắc Thất Thế đã mang quyền chỉ huy tối cao giao cho Ước Lan Đa vương tử.
Thật đáng tiếc là Phỉ Ni Khắc Thất Thế không hiểu hết về con trai bảo bối của mình. Được sự xúi bẩy của Quang Đào thân vương, Lan Đa vương tử vốn đã tự cao tự đại cực độ lại càng thêm kiêu căng. Vì thế nên trước mặt bọn Ca Ny hắn vẫn một mực làm theo ý mình, cuối cùng thì thất bại thê thảm.
Thảm bại trong cuộc chiến ở băng nguyên tuy không hoàn toàn là trách nhiệm của Ước Lan Đa vương tử, nhưng nếu lúc đó do Ca Ny hay Ngõa Nhĩ Tư chỉ huy thì kết quả sẽ không thể như vậy được, ít ra cũng không phải chịu thương vong to lớn như vậy.
Hai quân đoàn “Long, Phượng” trung thành với Phỉ Ni Khắc Thất Thế trong cuộc chiến tại băng nguyên đã mất hết lực lượng tinh nhuệ, “Kỵ sĩ chi hoa” Ca Ny Tuyết Lan Đặc đã thất tung không thấy đâu. Điều này đối với Quang Đào thân vương mà nói đương nhiên là cơ hội tốt ngàn năm khó gặp. Hắn liên lạc với những người ủng hộ mình trong triều chiểu theo sách lược đã định sẵn cuối cùng cũng phát động chính biến.
Bọn chúng trước tiên khống chế đám cận vệ hoàng cung, bắt Phỉ Ni Khắc Thất Thế đem cầm tù. Sau đó lợi dụng lúc Lợi Đa Khắc chưa biết gì ngầm hạ “Bất diệt chi độc” trên người lão, đồng thời lấy danh nghĩa Lợi Đa Khắc mời Ngõa Nhĩ Tư đến Sở nghiên cứu ma pháp. Nhưng Ước Lan Đa vương tử mới thật là đáng thương và đáng tiếc. Vì hắn là kẻ kế thừa vương vị thứ nhất nên ngay trong thời khắc đầu tiên Quang Đào thân vương phát động chính biến đã bị sát hại thảm tử, Một đại tuyệt thế mĩ nam tử đã biến mất khỏi thế giới này như thế đó.
Khi Ngõa Nhĩ Tư đến được Sở nghiên cứu ma pháp thì “Bất diệt chi độc” trong cơ thể Lợi Đa Khắc đã phát tác. Đám phản quân đã mai phục từ trước lao ra chém giết. Khi hai người đã hãm vào tuyệt cảnh thì ta và Ca Ny đã xuất hiện.