Ta Là Đại Pháp Sư (Ngã Thị Đại Pháp Sư)

Chương 72: Đề thân


Bạn đang đọc Ta Là Đại Pháp Sư (Ngã Thị Đại Pháp Sư) – Chương 72: Đề thân

Bất quá ta mặc dù để cho Băng Tuyết Nhân đồng hành nhưng đã thi pháp thay đổi dung mạo, biến nàng từ một tuyệt thế mĩ nữ quốc sắc thiên hương thành một thiếu nữ bình thường thanh thanh tú tú. Đó cũng là một việc bất đắc dĩ khi không có biện pháp nào khác.. Dù sao nàng cũng là “Lãnh huyết nữ vương” Băng Tuyết Nhân có thể khiến Lai Nhân Cáp Đặc vương quốc hao binh tổn tướng. Nhưng nếu như người Lai Nhân Cáp Đặc nhận ra thân phận nàng, ta vẫn có thể dễ dàng tiêu diệt cả vương quốc Lai Nhân Cáp Đặc.
Không thể nghĩ rằng Hổ Phách cũng tham gia vào cái đám náo loạn để đòi đi theo. May mà thân hình nàng nhỏ bé cao có ba thốn nên tuỳ tiện cất tại đâu cũng không dễ dàng bị địch nhân phát hiện. Bất quá nàng thích được trốn trong ngực ta, Phỉ Thuý nghịch ngợm cũng xuất hiện cùng nàng bắt đầu ôm cánh tay ta líu la líu lo không ngừng. Tuy nói thanh âm các nàng các nàng như oanh thanh yến ngữ thập phần hấp dẫn, nhưng trên thân một đại nam nhi lại xuất phát âm thanh kiều mị của nữ nhân, nếu để người khác nghe thấy nhất định xem ta là kẻ biến thái.
Trong thành có vài người nhận ra Ca Ny lập tức cung cung kính kính đi tới hành lễ chào hỏi (‘Kỵ sĩ chi hoa’ Ca Ny Tuyết Lan Đặc là niềm tự hào của Lai Nhân Cáp Đặc vương quốc, có uy vọng cực cao trong lòng nhân dân). Ca Ny đều nhất nhất hoàn lễ. Cũng có nhiều người liếc sang nhìn Á Dạ, Lị Vi Nhã hai vị tuyệt sắc mỹ nữ. Họ nhìn ta như một kẻ hung tợn, do ta đã cải biến dung mạo cùng với Băng Tuyết Nhân, dưới con mắt bọn họ tự nhiên bị biến thành bảo tiêu và thị nữ.
Khó khăn lắm mới thoát được sự quan tâm hỏi han nồng nhiệt của bao nhiêu người. Ta chua chát nói với Ca Ny: “Nàng thực sự được hoan nghênh a…”
Ca Ny hé đôi môi thơm ngát cười ngọt ngào, cái miệng nhỏ nhắn dán vào tai ta: “Thiếp chỉ thuộc về một mình chàng, nguyện làm một tiểu nữ nhân dưới những đôi cánh của chàng. Chàng không phải đang ghen đấy chứ?”
Từ lúc nào mà tiểu ny tử này học được cái cách bất lương của Phỉ Thuý vậy? Ta “cắn” một cách “hung hăng” trên đôi môi anh đào của nàng, nói: “Tiểu ny tử, tối nay ta sẽ không tha cho nàng, hãy đợi đấy mà xem.”
Ca Ny vừa ngượng vừa giận lườm ta nói: “Bổn tiểu thư không sợ ngươi đâu.” rồi quay đầu đi.
Nói ra thì chắc chẳng có ai tin được, như ta tự nhận là một người háo sắc như mệnh mà thuỷ chung đối với Ca Ny một đại mỹ nữ thiên hạ hiếm thấy lần này vẫn không xuống tay được. Mặc dù Ca Ny đối với ta ta toàn tâm toàn ý nguyện dâng hiến tấm thân kiều mị cho ta hái hoa bẻ cành, nhưng trong lòng ta vẫn luôn chẳng có tâm tình tìm hoa, thật là kỳ quái a.
Hành vi quân tử của ta đối với Ca Ny về sau gần như dẫn đến một trường phong ba. Vào lúc này ta chưa biết tới điều đó.
Ca Ny dẫn chúng ta đến Tể tướng phủ của Lai Nhân Cáp Đặc vương quốc. cũng là gia đình của nàng.
Vệ binh ở cổng phủ sau khi thấy Ca Ny trở về thì lập tức vừa kinh vừa hỉ, vội vàng đến trước mặt hành lễ cùng lúc có kẻ nhanh chóng vào trong phủ để bẩm báo.
Ca Ny dẫn chúng ta tiến vào Tể tướng phủ, mới bước chưa được vài bước đã thấy một đám người đông, nam có nữ có, gìa có trẻ có đủ cả tụ tập lại nghênh đón.
Ca Ny yêu kiều gọi: “Mẫu thân” rồi lao thẳng vào lòng của một tuyệt đại mĩ nữ phong hoa tuyệt đại khí chất cao quý. Dung mạo bà ta với Ca Ny thập phần giống nhau, như là tỷ muội thì hợp lý hơn là mẫu thân và nhi nữ.
Lệ Khải, mẫu thân của Ca Ny, ngày trước hẳn là Lai nhân Cáp Đặc đệ nhất mĩ nữ. Bất quá danh hiệu đó ngày nay đã nhường lại cho nữ nhân bảo bối của bà.
Á Dạ, Băng Tuyết Nhân, Lị Vi Nhã ba người đều mất mẫu thân từ nhỏ. Ta cũng đã rời bỏ mẫu thân hơn một năm nay rồi, cảnh gia đình đầm ấm trước mắt khiến bọn ta thấy cay cay trong mắt, trong lòng đều nhớ đến mẫu thân của mình.
Cùng đi với Lệ Khải ra nghênh đón là các hảo bằng hữu cùng trưởng bối của Ca Ny. Phổ Hi Tuyết Lan Đặc đệ đệ của Ca Ny (Chính là thiếu niên kiêu ngạo tại Thiên tinh học viện). Vừa nghe tin tỉ tỉ thất tung, hắn liền vội vã quay về.

Ngày đó ta đã để lại một ấn tượng thập phần sâu sắc cho Phổ Hi (Nói bậy, lúc đó cái cách ta xuất hiện ở Thiên tinh học viện rất hung hăng, lại có một số tuyệt đại giai nhân bầu bạn hai bên, hắn mà quên được thì mới thật là kỳ quái). Hắn sau khi vui vẻ đón tiếp tỉ tỉ trở về đã dời ánh mắt về phía bọn ta, từ trên lưng ngựa đã nhận ra ta và Á Dạ.
Trong khi hắn đang ngạc nhiên quan sát ta thì Ca Ny li khai khỏi người thân đến bên cạnh ta giới thiệu: “Mẫu thân, chư vị thúc bá, đây là Ngô Lai đại ca, là ân nhân cứu mạng con, những người này là hảo tỷ muội của con: Á Dạ, Lị Vi Nhã cùng Băng Tuyết Nhân.”
Mục quang của Lệ Khải lướt qua chúng ta, ngạc nhiên nói: “Có phải ‘Ái Nhĩ Tiên Khắc phá hoại thần’ cùng ‘Huyễn Chi Kiếm Sĩ không? Ny Ny, con thật biết chọn bạn tốt a?””
Ta ưu nhã hướng về phía Lệ Khải cung thân hành lễ theo tiêu chuẩn ma pháp sư: “Ca Ny đã không chỉ một lần miêu tả hình dung diễm lệ của bá mẫu, hôm nay vừa được gặp đã thấy những từ ngữ mà nàng dùng để miêu tả rất không chính xác. Vẻ đẹp của bá mẫu đẹp hơn cả trăm lần so với mô tả của cô ấy.”
Bất kỹ nữ nhân nào cũng hoan hỉ khi được nam nhân tán tụng vẻ đẹp của mình. Lệ Khải cũng không phải ngoại lệ, hà huống bà ta thật sự mĩ lệ, vô cùng xứng đáng nhận những lời tán tụng của ta.
Được ta vỗ mông ngựa vô cùng điêu luyện, Lệ Khải cười sung sướng nói: “Ngô Lai tiên sinh bất tất phải đa lễ như vậy. Lời đồn đại về tiên sinh quả không sai.”
Thắng trận đầu, ta trong lòng thầm nghĩ đến tư thế giơ hai ngón tay hình chữ “V” biểu thị thắng lợi.
Sau lời giới thiệu đơn giản kết thúc, chúng ta kéo cả đám đông đúc đó tiến vào phòng khách, chỉ thấy một trung niên nam tử thân hình cao gầy mang khí độ phi phàm đang ngồi trên một chiếc ghế lớn ở vị trí trung tâm của phòng khách.
Ca Ny đến trước trung niên nam tử, âm thanh run rẩy: “Phụ thân, hài nhi đã trở về”
Tể tướng Long Đạt Tuyết Lan Đặc của Lai Nhân Cáp Đặc vương quốc hai khoé mắt rưng rưng lệ, tay vỗ nhẹ lên thân đứa con gái bảo bối, bình tĩnh nói: “Con có thể trở về là tốt rồi, có thể trở về là tốt rồi…”
Sau khi Ca Ny giới thiệu cho ta làm quen với phụ thân của nàng. Long Đạt nghiêm túc nhìn ta nói: “Ngươi là người Ba Bố Ni Tạp vương quốc? ”
Ta vội vàng nói: “Không, ta không phải, ta là một ma pháp sư phiêu lãng không có quốc tịch. Trước đây ta tham gia vào ‘Chư tộc vũ đấu ma pháp đại hội’ với tư cách đại biểu Ba Bố Ni Tạp là vì ta có một món nợ đặc biệt với Ác Đặc quốc vương.”
Trên gương mặt nghiêm nghị của Long Đạt đột nhiên xuất hiện nụ cười: “Ta nghĩ rằng ngươi đã có điểm yếu nào đó bị ông ta nắm được, chắc do bàn tay ông ta sắp đặt.”
Ặc ặc? Sao ông ta lại biết được như thế? Dường như ông ta biết rất rõ về Ác Đặc quốc vương.
Long Đạt nhè nhẹ thở ra một hơi, ánh mắt biến đổi thập phần thâm thuý, sau đó lại trở nên trầm tư nói: “Hơn ba mươi năm trước ta và Ác Đặc cùng nhau bắt đầu dấn thân vào mạo hiểm trên Thánh Ma đại lục. Đức hạnh của hắn ta nắm rất rõ, hiện tại thì vật còn người mất a.”
Nguyên lai ông ta và Ác Đặc lão hồ li có một quá khứ như vậy, thảo nào mà có thể đoán chính xác ta ngày đó bị Ác Đặc quốc vương bức bách phải đại diện cho người Ba Bố Ni Tạp vương quốc tranh đua.

Trông bộ dạng của ông ta thì có vẻ cũng không tán thành cuộc chiến tranh trên Thánh Ma đại lục. Ta cũng không cần phải che dấu kế hoạch nữa bèn nói: “Bá phụ, lần này ta hộ tống Ca Ny tiểu thư hồi gia có hai việc quan trọng, việc đầu tiên là…”
Ta đột nhiên hướng về phía ông ta quỳ xuống nói: “Tại hạ cùng Ca Ny tiểu thư tâm đầu ý hợp, thề kết chung thân, cũng mong bá phụ đáp ứng để Ca Ny kết hôn với tại hạ.”
Ca Ny không nghĩ ta lại trực tiếp đề nghị với phụ thân của nàng việc cầu hôn. Trong thâm tâm nàng chắc cũng ngượng ngùng, nhưng một cỗ dũng khí vô thanh giúp nàng can đảm quỳ xuống bên cạnh ta hướng về phụ thân để biểu đạt tâm ý của mình.
Long Đạt vốn già dặn kinh nghiệm đoán ra vài điểm từ thần tình của con gái bảo bối khi ở trước mặt ta, nhưng cũng không ngờ ta lại trực tiếp cầu hôn như vậy. ông ta ‘trở mặt’ ngay lập tức đứng lên. Bọn Lệ Khải, Phổ Hi đang ở trong phòng cũng ngạc nhiên nhìn chúng ta.
Đằng sau ta là Lị Vi Nhã, Băng Tuyết Nhân, Á Dạ ba người đang nhìn nhau mỉm cười, nhất thiết không thể nói hết bằng lời.
Cuối cùng Long Đạt ngồi lại xuống ghế, tính toán xem nên đáp lại lời cầu thân của ta như thế nào. Ta bắt đầu tung ra quả tạc đạn thứ hai : “Long Đạt tể tướng, ta tới Lai Nhân Cáp Đặc còn có sự việc trọng đại thứ hai là giải trừ minh ước giữa Lai Nhân Cáp Đặc và Thiên giới, kết thúc chiến loạn trên Thánh Ma đại lục.”
Những lời nói của ta so với lời cầu thân càng khiến cho mọi người ngạc nhiên gấp trăm lần, mục quang của Long Đạt lúc này trợn lên, lạnh lùng nói: “Rốt cuộc ngươi là ai?”
Khi ông ta quát lên, ta đồng thời cũng nhận ra một cỗ tinh thần lực lượng bức thẳng vể phía mình, cường độ chắc không dưới Ca Ny.
Ta tự nhiên là không bị tinh thần lực lượng của ông ta xâm nhập, mãnh nhiên giương mục quang nhìn lại ông ta. Thần quang tại song mục đột ngột phát ra “Tinh thần thứ”.
Tinh thần lực lượng của Long Đạt gặp phải sự công kích “Tinh thần thứ” của ta thì quay ngược trở lại. Ông ta lúc đó đại kinh thất sắc, vì tinh thần lực lượng phản phệ trong chớp nhoáng đã phá huỷ thần kinh não bộ của mình.
Dưới sự thôi động ý niệm của ta, tinh thần lực lượng vô hình vô chất chất theo lỗ tai của Long Đạt làm chấn động bức tường chắn phòng thủ tạo ra một kẽ hở (tương đương với ‘Niệm động lực’)
Ta mỉm cười: “Long Đạt đại nhân đừng nên kích động. Ta tịnh không phải người trên Thánh Ma đại lục, thậm chí không thuộc về thứ nguyên thế giới này. Ta đến từ một thế giới khác nơi tuyệt nhiên không giống với nơi đây. Bất quá trước mắt ta có thể tính là người thuộc Ma giới.”
Long Đạt như vừa thoát khỏi kiếp nạn lại nghe ta tự giới thiệu không ngăn được thần sắc đại biến: “Nguyên lai ngươi là ác ma, ngươi đã dùng biện pháp gì mê hoặc Ca Ny?”
Thân hữu của Ca Ny trong phòng bắt đầu đứng dậy tiến về phía chúng ta, hình thành một cỗ khí thế trấn áp.

Ca Ny vội nói: “Phụ thân, mẫu thân, bọn họ không như vậy…. , sự tình bọn họ không như mọi người tưởng, ta và Lai chân tâm tương ái, chàng không phải ác ma…”
Bọn người Long Đạt nhận định Ca Ny không biết bị ta dùng một dạng tà pháp mị hoặc nào đó nên mới có hành động như vậy, tự nhiên sẽ không nghe nàng nói. Phổ Hi ‘đinh’ một tiếng bạt xuất trường kiếm tuỳ thân chuẩn bị hướng về phía ta xuất thủ.
Trước ngực ta đột nhiên quang mang lấp lánh. Chỉ thấy Hổ Phách, Phỉ Thuý hai vị tinh lnh công chúa từ trong cổ áo của ta bay ra, huyễn hoá thành hai vị tuyệt sắc mỹ nữ đứng phía trước ta hộ vệ. Á Dạ, Lị Vi Nhã, Băng Tuyết Nhân, ba người đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.
Ta cười: “Mọi người sớm hay muộn cũng là người mình, lúc này không cần phải khẩn trương như thế. Long Đạt đại nhân, ta tịnh không có dùng bất kỳ ta pháp nào với Ca Ny, Bởi vì ta căn bản không cần dùng đến nó. Thân phận cuối cùng của ta ư, chẳng có cách gì để nói cả, ta là…”
Một cỗ khí tức năng lượng to lớn vô song đột nhiên theo thân thể ta tán phát ra bên ngoài, sau lưng ta hắc bạch quang mang lấp lánh. Sáu cánh đen sáu cánh trắng, thập nhị thần ma vũ dực đã xuất hiện phía sau lưng ta.
Lúc này năng lượng của ta đã ở hình thái cuối cùng. Ta trở thành một dạng như Lộ Tây Pháp cùng Chư thần chi vương. Lúc này ta đang dùng chung cực hình thái phát tán ra một cỗ khí tức vương giả có thể so sánh với Thần chủ và Ma vương, âm thầm chấn nhiếp từng người một.
Ta trầm giọng, tiếp tục nói: “Là ‘Ma Thần Vương’.“
Vương giả cùng cường giả khí tức của ta khiến bọn Long Đạt căn bản không còn có ý niệm xuất thủ. Phổ Hi thay vì hống hách thì cánh tay nhũn ra, trườn kiếm trên tay chỉ chực rơi xuống đất.
Ca Ny sợ ta xuất thủ đối với thân nhân của nàng, ôm lấy cánh tay ta, nôn nóng nói: “Lai, không nên…”
Ta thấy gương mặt nàng kinh hoàng và khiếp hãi, trên gương xinh đẹp rưng rưng lệ chắc hẳn do trong lòng rất đau thương. Đưa tả thủ khẽ lau những giọt lệ trên mắt nàng, ta nói: “Ny tử ngốc, không cần phải lo lắng, bọn họ là người thân của nàng, ta không thể đối xử với họ như thế được.”
Ta thu hồi vũ dực phía sau, năng lượng khí tức cũng biến mất.
Vang lên một tiếng ‘Bịch’, vài người khi sức ép đột nhiên biến mất nhũn ra vô lực ngã xuống đất.
Long Đạt mặt cắt không còn giọt máu nói: “Ngươi. . .ngươi nghĩ thế nào…”
Ta dịu dàng ôm Ca Ny vào trước ngực: “Ta không muốn nói quá nhiều. Ta đã đến gặp bá phụ để cầu thân và để yêu cầu ngài giúp đỡ thuyết phục Lai Nhân Cáp Đặc quốc vương giải trừ minh ước với Thiên giới.”
Băng Tuyết Nhân bỗng nói: “Long Đạt tể tướng, hoàn cảnh hiện nay ta nghĩ rằng ngài đã rõ. Lai Nhân Cáp Đặc các ngài đã đại tổn thương nguyên khí trong cuộc chiến với Băng Tuyết vương quốc. Minh hữu của các ngài là Hoả tinh linh và Thú nhân tộc đã bị diệt tộc, Địa tinh linh cùng Sâm lâm tinh linh đã bị Phong, Lôi lưỡng tộc tinh linh liên quân áp chế tại Tinh linh sơn cốc, căn bản đã không còn tác dụng. Chỉ có giải trừ minh ước với Thiên giới, rút khỏi chiến tranh mới là sự lựa chọn tốt nhất của Lai Nhân Cáp Đặc các ngài.”
Lời nói thẳng thắn của nàng đã đi đúng vào tâm trạng của Long Đạt, ông ta không lạc quan lắm với cục thế. Hiện tại Băng Tuyết Nhân đã phân tích và chỉ rõ những nỗi lo lắng trong lòng của ông ta. Thân hình Long Đạt run lên, trầm giọng nói: “Ngươi là ai?”
Mặc dù người con gái này xuất hiện với dung mạo bình thường, nhưng thân thể phát ra một cỗ khí chất cao quý điển nhã. Một người kiến thức rộng lớn như Long Đạt, ngay từ cái nhìn đầu tiên đã xác định thân phận của người thiếu nữ này quyết không phải phàm nhân. Vị hắc y mĩ nữ bên cạnh nàng có một cái gì đó lạnh lùng diễm lệ bức nhân, khí chất cao quý đó làm người ta căn bản không có cách nào che dấu.
Băng Tuyết Nhân sau một hồi chất vấn Long Đạt, hướng về ta: “Lai, có thể không?”

Khi hiểu ra ta lập tức mỉm cười, cánh tay nhẹ nhàng đưa lên mặt nàng đọc một câu chú văn, trong lòng bàn tay tức thì lấp lánh ánh sáng…
Sau khi ta bỏ tay ra, một trang quốc sắc thiên hương khuôn mặt tuyệt mĩ hàm chứa vẻ cao quí xuất hiện dưới ánh mắt của mọi người.
Long Đạt nhìn thấy không thể nhịn được kinh hoảng hét lên: “Băng Tuyết Nhân nữ vương?”
Những người trong phòng tức thì chấn kinh vạn phần. Thật sự không ai ngờ nàng chính là kẻ tử thù của Lai Nhân Cáp Đặc vương quốc, người cai trị Băng Tuyết vương quốc và là vị “Lãnh Huyết nữ vương” tương truyền lãnh khốc vô tình.
Băng Tuyết Nhân hướng về Long Đạt yêu kiều nói: “Đã lâu không gặp, Long Đạt tể tướng, thế nào, không hoan nghênh ta, vị nữ vương của vương quốc địch nhân này hay sao?”
Long Đạt hoang mang: “Đâu có, đâu có. Nữ vương tự thân đại giá quang lâm đó là vinh hạnh của ta. Nói đi nói lại còn có Ma giới ‘Ma thần vương’ các hạ nữa, là Long Đạt vừa rồi đã thất lễ.”
Băng Tuyết Nhân cười đưa tay kéo Ca Ny đang ở trong lòng ta ra, ôm lấy vai nàng nói: “Bá phụ cũng đừng quá đa lễ, bây giờ ta và Ca Ny cùng là hảo tỷ muội cùng chung mệnh vận trên một con thuyền. Ta đương nhiên là vãn bối của ngài.”
Long Đạt sớm đã nhìn ra Băng Tuyết Nhân và ta có quan hệ phi phàm, nên khi nghe thấy thế cũng không quá ngạc nhiên.
Thân phậnc của Băng Tuyết Nhân đã bị bóc trần khiến mọi người dồn hết sự chú ý đến nhất cử nhất động của nàng. Trong phòng vô hình trung không khí cũng dịu xuống.
Ta hướng về phía Long Đạt nói: “Bá phụ, Tuyết Nhân đã phân tích cho ngài thấy, ta nghĩ rằng ngài cần phải đưa ra quyết định đi?”
Long Đạt thở dài: “Nếu không phải Ca Ny, vì nhân dân Lai Nhân Cáp Đặc, ta Long Đạt Tuyết Lan Đặc có chết cũng quyết sẽ không khuất phục ngươi, bất luận ngươi là ai. Được rồi, ‘Ma Thần Vương’ Ngô Lai, ta đáp ứng lời cầu thân của ngươi, cũng đáp ứng ngươi sẽ đề xuất việc giải trừ minh ước với Thiên giới với quốc vương bệ hạ.”
Tảng đá trong tim Ca Ny được hất bỏ đi ngay tức thì, kêu to một tiếng, xúc động ào vào lòng Long Đạt, hạnh phúc quá bật khóc.
Ta cũng thở phào một hơi. Nói thật ta cũng thật sự sợ Long Đạt là một lão già bảo thủ ngoan cố. Nếu ông ta không đáp ứng yêu cầu của ta, ta thật sự có thể xuất thủ với họ không?.
Long Đạt quả là danh bất hư truyền, là một người có nhãn quang, giúp cho ta không phải khó xử.
Sự tình tiếp theo thì rất dễ dàng, Long Đạt bắt đầu cùng bọn ta thảo luận làm thế nào khiến quốc vương Phỉ Ni Khắc Thất Thế đồng ý giải trừ minh ước với Thiên giới. Để tỏ vẻ tôn kính ta (nên nói là uý kị ta thì đúng hơn), ông ta thường xuyên hỏi ý kiến ta. Nhưng về mặt này ta thuần tuý là một kẻ ngốc, không có cách nào trả lời ông ta được. May mà có vị anh minh nữ vương Băng Tuyết Nhân đứng ra thay mặt ta cùng đàm luận với bọn người Long Đạt.
Cuối cùng, chúng ta quyết định vào buổi thượng triều ngày mai Long Đạt sẽ giới thiệu bọn ta với Phỉ Ni Khắc Thất Thế để ta đường hoàng thi triển thực lực của mình, Phỉ Ni Khắc Thất Thế là người thức thời, dùng lực lượng của ta để uy hiếp lại có thêm lời khuyên của Long Đạt có thể làm hắn phải đồng ý.
Tất nhiên, nếu như có được thêm vài đại thần trong triều trợ giúp, cơ hội thành công sẽ cao hơn.
Thế là ta quyết định trước tiên tìm Lợi Đa Khắc cùng Ngoã Nhĩ Tư, hy vọng có thể thuyết phục họ tương trợ.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.