Bạn đang đọc Ta Là Đại Pháp Sư (Ngã Thị Đại Pháp Sư) – Chương 70: Đoạt hồn
Lâm Toa công chúa đối với việc này cũng không sao tin được, hướng tới hai vị “Sí thiên sứ” nói: “Chư vị thúc thúc cũng không cần quá tự trách mình như thế, có lẽ tất cả những điều này đã được định sẵn rồi. Chúng ta cùng Ma giới trải qua hàng vạn năm chinh chiến, có tổn thất cũng là điều tất nhiên, các vị nên nghỉ ngơi đi.”
Bọn Gia Bách Liệt hai người cáo từ lui ra. Lâm Toa Công chúa khẽ thở dài, trrong đôi mắt đẹp chảy ra hai hàng lệ long lanh, tự nói với mình: “ Ta làm sao đây? Bây giờ đến cả Lôi Khiết Lạp cũng không còn nữa, Quang minh chiến thiên sứ cả quân đoàn cũng bị tiêu diệt, ta phải làm sao mới được đây….”
Một âm thanh nhẹ nhàng từ phía sau vang lên: “Công chúa điện hạ tôn kính, ta đến để thông báo cho công chúa những việc cần làm đây.”
Lâm Toa công chúa nghe thấy cực kỳ kinh ngạc, quay người về phía sau thì thấy một nam tử cao to, trên mặt có một vết sẹo dài nổi bật nhưng không hề cảm thấy bất kỳ một chút lệ khí nào lộ ra.
Trên vai gã là một nữ tinh linh tóc bạc cực kỹ mĩ lệ đang ngồi, thân hình cao ba thốn đang thoải mái tựa vào cổ áo gã, trông thật là đẹp đẽ và thú vị.
Lâm Toa công chúa đối với nam tử kỳ dị này nảy sinh một cảm giác thân quen như đã từng gặp qua người này rồi. Nàng ngầm ngưng tụ ma lực, lạnh giọng nói: “Ngươi là ai? Làm thế nào ngươi vào được đây?”
Nàng không hề cảm thấy một chút lực lượng nào từ người nam tử này.Ngay cả khí tức của tinh linh kia nàng cũng không cảm nhận được. Điều này thật không bình thường. Cách giải thích duy nhất chỉ có thể là nam tử này đã cô lập toàn bộ khí tức. Ngay cả “Sí thiên sứ” cũng vô pháp cô lập lực lượng không cho phát tiết ra một chút nào như thế này a. Gã lại còn khống chế ngăn cách được cả khí tức của tinh linh kia nữa.
Đáng sợ quá !
Khoé miệng nam tử uể oải điểm một nụ cười nói: “Công chúa điện hạ đúng là quý nhân thường hay quên a. Một năm trước đây kế sách của cô đã làm cho ta khốn khổ, mới gần đây lại sai người truy sát ta không hề lưu tình, hại ta phải tìm đến công chúa để than phiền.”
Lâm Toa công chúa mĩ mục điểm thần quang, quang minh năng lượng kiếm sán lạn lập tức xuất hiện trong tay. Nàng chậm rãi buông từng chữ một: “ Ngươi là Ma Thần Vương Ngô Lai.”
Nam tử thần thông quảng đại như thế, lại có mĩ nữ tinh linh làm bạn, đương nhiên chỉ có thể là ta, là thiên tài ma pháp sư cực kỳ vĩ đại Ngô Lai. (TG: Quả là một kẻ mặt dày!)
Ta nở nụ cười đặc trưng của mình, nói: “Công chúa vô cùng tôn quý cuối cùng cũng nhớ ra ta, nhân vật nhỏ bé này. Ta thật là vô cùng vinh dự. Ôi! Công chúa không cần phải khẩn trương bạt kiếm như vậy, hôm nay ta tới đây không phải để ám sát nàng.”
Lâm Toa công chúa khôi phục vẻ lãnh tĩnh, quang kiếm trong tay vô thanh vô tức tiêu tán, gương mặt xinh đẹp chăm chú nhìn ta không hề sợ hãi nói: “Vậy các hạ hiện thân một cách thần bí như vậy nhằm mục đích gì?“
Tinh linh trên vai ta bay tới huyễn hoá thành nhân hình rồi đứng bên cạnh ta, biến thành một tuyệt sắc đại mĩ nữ thiên kiều bách mị.
Lâm Toa công chúa ánh mắt ngưng trọng nói: “Ngươi có phải Phong tinh linh công chúa Phỉ Thuý?”
Tinh linh mĩ nữ điểm nụ cười hàm tiếu gật đầu thừa nhận.
Trong cuộc chiến tranh tại Thánh Ma đại lục thì Phong, Lôi tinh linh hai tộc không trực tiếp tham chiến. Song Thiên giới triển khai quân tại Tinh linh sơn cốc, cùng Địa tinh linh và Sâm tinh linh kết thành đồng minh (Sâm tinh linh là một dạng tinh linh, thể hình cùng với nhân loại không khác biệt, điều duy nhất khác biệt là họ có một cặp tai nhọn rất xinh đẹp. Bọn họ không như ngũ tộc nguyên tố tinh linh vốn có ma lực nhưng đều là những thần tiễn thủ xuất sắc. Đẳng cấp cao như Sâm tinh linh hoàn toàn có khả năng thông qua khế ước mà triệu hoán nguyên tố tinh linh), nên họ không dám tự hành động.
Ta trước khi về Ma giới có đến Tinh linh sơn cốc thăm hai người bạn cũ là Phong tinh linh công chúa Phỉ Thuý và Lôi tinh linh vương tử Thiểm Điện. Hảo bằng hữu gặp nhau thì tự nhiên vô cùng cao hứng.
Đại khái là uống rất nhiều rượu (Ta là một người có tửu lượng kém, bất quá rượu nho lên men quả thực là mĩ tửu uống rất ngon) Ta thật không có cách nào nhớ được mình hồ đồ thế nào lại cùng Phỉ Thuý công chúa lập thành khế ước, sau khi tỉnh rượu không còn cách nào để khước từ.
Chủng tộc tinh linh quả có khả năng cùng nhân loại lập thành khế ước, một khi khế ước được thành lập thì nhân loại có khả năng sử dụng lực lượng của tinh linh, nhưng khế ước một khi được thành lập thì không có khả năng giải toả.
Những điều trên tóm lại chỉ là những khế ước do hạ cấp tinh linh cùng với nhân loại lập ra. Nhưng khế ước của ta đã lập với tinh linh công chúa trong lúc say mèm chỉ sợ là thuộc loại độc nhất vô nhị. Ta thật sự không biết quyết định của ta và Phỉ Thuý công chúa nên nhận định là hạnh vận của ta hay là một sự may mắn ngớ ngẩn đây.
Ta trở về Ma giới để thông báo với Lộ Tây Pháp rằng quyết định trước tiên là xử lý Lâm Toa công chúa. Phỉ Thuý tự nhiên cũng theo gót bọn Á Dạ mà nàng mến mộ.
Thôi không nói về những chuyện đó nữa. Ta thấy Lâm Toa công chúa từ trạng thái kinh hoảng đã khôi phục vẻ lãnh tĩnh, trong tâm thầm tán thưởng nói: “Công chúa, hôm nay ta đến đây là có chuyện trọng yếu muốn bàn với nàng. Ta từng nghe danh Thiên giới đệ nhất tài nữ là người rất thích đàm luận.”
Cặp mắt mĩ lệ của Lâm Toa công chúa chợt thoáng qua một tia dị sắc rồi biến mất. Nàng ngồi xuống ghế một cách ưu nhã nói: “Ngươi còn gì nữa thì nói đi, ta nghe đây.”
Ta cười hi hi nhìn về hai cái cửa sổ tâm hồn tuyệt mĩ của nàng, nói: “ Mục đích ta đến đây là muốn cầu hôn công chúa.”
Cái gì?
Lâm Toa công chúa lập tức đôi mắt tuyệt đẹp trợn ngược lên, không dám tin vào tai mình nữa. Nàng kích động quát lên: “Ngươi đang nói chuyện vớ vẩn gì thế….”
Lời nàng còn chưa dứt đã thấy trong mắt ta loé lên thần thái kỳ dị sắc, tâm trí lập tức trở nên mơ mơ hồ hồ.
Công chúa Lâm Toa vốn thông minh tài hoa nên ý thức được đó là lực lượng tâm linh của đối phương đang xâm nhập vào tâm linh của mình. Vừa rồi gã cố tình kích động nàng để tạo ra một lỗ hổng trong không gian tâm linh của nàng, rồi mới bất ngờ xâm nhập vào.
Nàng mặc dầu ý thức được điểm này song căn bản không có cách nào phản kháng nào. Vì tinh thần lực lượng của ta thì căn bản là nàng không có khả năng kháng cự. Huống hồ trong tâm linh nàng đã xuất hiện một lỗ hổng. Sở dĩ Lâm Toa công chúa có khả năng mà không sao chống cự được còn vì linh hồn nàng ta đang trầm luân……trầm luân…….
Ta chỉ cố ý dùng lời nói đảo điên làm tâm trí của Lâm Toa công chúa chấn động, sau đó lại dùng tinh thần lực lượng mạnh mẽ bất ngờ xâm nhập vào tâm linh qua ánh mắt.
Lâm Toa công chúa không hổ là thần tộc đệ nhất kì nữ tử, trong tình huống bất lợi như vậy nhưng vẫn có khả năng dùng tinh thần lực lượng kháng cự không cho ta xâm nhập. Ta tăng thêm tinh thần lực lượng phát xuất ra đồng thời dùng ý niệm sử xuất Hắc ám hệ ma pháp “Đoạt hồn”, cùng với tinh thần lực lượng xam nhập vào thế giới tâm linh của Lâm Toa công chúa.
“Đoạt hồn” là một dạng tinh thần của hắc ám hệ ma pháp, hỗ trợ sự xâm nhập của tinh thần lực lượng có thể thao túng linh hồn đối phương, biến đối phương thành nô lệ của mình, thật đáng sợ vô cùng. Nhưng điều kiện đầu tiên để thi pháp là tinh thần lực lượng của mình phải lớn hơn đối phương rất nhiếu, nếu không sẽ làm cho tinh thần mình bị huỷ diệt và bị hãm nhập vào trạng thái điên cuồng. Nếu muốn sử dụng “Đoạt hồn ” trên người Lâm Toa công chúa, một nữ hài có ý chí kiên cường như vậy thì cách duy nhất có hiệu quả mà Lộ Tây Pháp đã nói với ta là cần phải tạo ra kẽ hở trong tâm trí nàng.
Trong khi ta toàn lực hướng tớii Lâm Toa công chúa thi triển “Đoạt hồn” thì trên thân hình mềm mại của Phỉ Thuý xuất ra một đạo quang mang kì dị, trong phòng bỗng xuất hiện một cỗ khinh phong.
Đây là phong hệ ma pháp “Phong chi hộ phong”, có khả năng ngăn cách ma lực bên trong và bên ngoài, để những thiên sứ bên ngoài không cảm ứng được những dao động ma lực bên trong phòng tán phát ra.
Quang mang trong cặp mĩ mục của Lâm Toa công chúa nhạt dần, khả năng phản kháng của nàng ta càng ngày càng yếu đi, cuối cùng khi ánh sáng linh tính trong mắt biến mất thì cặp mắt nàng trở nên ngây ngô đờ đẫn.
Thế giới tâm linh của nàng cuối cùng cũng bị ta đoạt lấy.
Ta hướng tới Lâm Toa công chúa nói lớn: “Ta là chủ nhân của nàng, từ bây giờ nàng nhất thiết phải phục tùng theo mệnh lệnh của ta, biết chưa?”
Lâm Toa công chúa ngây ngốc gật đầu, nói với giọng rất nặng nề: “Tuân mệnh, thưa chủ nhân.”
Ta cười hài lòng nói: “Tốt, nàng có thể khôi phục lại như bình thường rồi.”
Mục quang của Lâm Toa công chúa đang ngây ngốc thoáng chốc bỗng khôi phục linh khí và sinh mệnh. Nàng ta cúi đầu một cách duyên dáng và nói với ta: “Lâm Toa tham kiến Ngô Lai chủ nhân.”
Đây chính là chỗ đáng sợ của “Đoạt hồn”. Nó so với “Thôi miên thuật”, “Mê tâm đại pháp” và các loại tinh thần ma pháp thì khác nhau. “Đoạt hồn” có thể triệt để khống chế thân thể và tâm trí của một cá nhân trong khi vẫn giữ lại thói quen, tính cách và trí tuệ…, không hề phát sinh biến hoá gì.
Ta nghĩ đại khái cũng chỉ có Lộ Tây Pháp và vị Chư thần chi vương đó mới có thể nhận thấy Lâm Toa công chúa đã bị khống chế, bất quá điều này cũng chẳng sao. Vì mục đích của ta khi khống chế nàng là để nàng giúp ta tới Thiên giới làm mưa làm gió khiến quỷ khóc thần sầu một phen.
Hừm, bọn thiên sứ phải chết, dám hạ thủ với người ta yêu, thách thức Ngô Lai ta. Ta phải khiến cho các ngươi hối hận vì đã đến thế giới này.
Ta hướng đến Lâm Toa công chúa nói: “Trước tiên nàng hãy lưu lại đây để ổn định tình hình. Nàng có thể vẫn làm bất kỳ việc gì bao gồm cả việc phát động tiến công quân đội Ma giới như trước kia. Bất quá nàng phải chuẩn bị để có thể rời đi bất cứ lúc nào, vì lúc ta đến tìm nàng sẽ là lúc nàng đưa ta tới Thiên giới.“
Lâm Toa công chúa cung kính đáp theo: “Nô tì tuân mệnh.”
Ta mãn ý cười nói: “Phỉ Thuý.”
Phỉ Thuý dịu dàng ứng thanh, tức thì trong chớp mắt một đạo bạch quang tiến nhập vào mi tâm của ta.
Dưới chân ta xuất hiện ma pháp trận “Không gian chuyển di”, quang mang loé lên khi ta biến mất.
Đôi môi anh đào của công chúa bỗng điểm một nụ cười quyến rũ, thân hình nhẹ nhàng li khai đại sảnh.
Không một ai biết “nàng” đã không còn là nàng như trước đây nữa.