Ta Là Đại Pháp Sư (Ngã Thị Đại Pháp Sư)

Chương 27: Khuynh tình


Bạn đang đọc Ta Là Đại Pháp Sư (Ngã Thị Đại Pháp Sư) – Chương 27: Khuynh tình

Á Dạ nói “Vài nghìn năm trước,một tinh linh vương không biết tự lượng sức tới ma giới khiêu chiến phụ vương ta,kết quả “Nước mắt Tinh linh ” trên người rơi vào tay phụ vương,sau đó phụ vương ban cho ta.Bệ hạ,ngươi chắc cũng hiểu rõ giá trị của nó đủ bồi thường món nợ cho ngươi chứ?”
Ác Đặc cười khổ nói “Công chúa,ngươi cũng biết rõ quân đội ta rồi,nếu bị tinh linh tộc biết bảo bối này trong tay ta,sợ rằng Ba Bố Ni Tạp không còn có một ngày bình yên.
Á Dạ bộ dạng “Ngươi biết thế là tốt”, “Nước mắt Tinh linh ” từ trong tay bay về phía Ác Đặc quốc vương, Ác Đặc quốc vương vội vàng trái tránh phải né,không dám tiếp nhân bảo bối trân quý cùng phiên phức vô bì ấy.
Cuối cùng,Ác Đặc quốc vương khóc cười không được nói “được rồi được rồi,công chúa người mau thu hồi bảo bối lại đi,chuyện vương cung không tính đến nữa,chỉ cần Ngô Lai có thể mang Thủy Tinh Chi Tâm về là đủ.”
Á Dạ khuôn mặt đắc ý thu hồi “Tinh linh đích nhãn lệ”,cười ngọt ngào nhìn ta nói “Chủ nhân,mọi chuyện người quyết định.”
Nhìn khuôn mặt như trái khổ qua của Ác Đặc quốc vương,ta trong lòng sảng khoải,đứng dậy nói “được rồi,bọn ta vừa từ ma giới tới,cũng đã mệt rồi cần phải nghỉ ngơi.Bệ hạ,phòng của ta không thay đổi chứ?”
Nhìn Ác Đặc gật đầu,ta nói tiếp “Vậy xin giúp ta an bài chỗ ở cho Á Dạ,Hạ Nông cùng đám long kỵ binh,Vũ Y nàng trở về Diệt Quang Giới đi.”
Vũ Y ứng thanh “Rõ”,bạch mang lóe lên hóa thành quang cầu thánh khiết nhập vào trong Diệt Quang Giới,ta cười sảng khoái,đột nhiên ôm Lị Vi Nhã vào long,rồi biến mất.

Á Dạ lắc đầu cười nói “vị chủ nhân háo sắc này,Nông muội muội,chúng ta cũng đi nghỉ ngơi.”
Hạ Nông bộ dạng lạnh lùng như lúc trước,không nói chuyển người theo Á Dạ li khai,nhưng hàn ý dầy đặc vẫn lưu lại trong tim Áo Lệ Na chư nhân.
Ác Đặc quốc vương thần tình trở nên trịnh trọng nói “quả lợi hại,Ngô Lai tiểu tử lại có thể có thuộc hạ lợi hại như vậy,Á Dạ công chúa cùng Thần Quang Thiên Sử không cần phải nói,ngay cả vị băng sơn mĩ nữ kia sợ trên thánh ma đại lục không có ai đáng là đối thủ.Tiểu tử này,thực khiến người khác đố kị a.”
Hai vị công chúa nhìn nhau,đều thấy trong mắt đối phương có chút thần thái dị dạng.
Ta dùng “Không gian chuyển di” ma pháp mang Lị Vi Nhã trở về phòng,nhẹ nhàng đặt nàng ta lên giường.
Lị Vi Nhã không nói gì đôi mắt nhìn ta,trong đôi mắt ẩn chứa thâm tình,u oán cùng lửa ghen tuông,nhìn thấy thế trái tim ta không khỏi lặng đi,cảm giác ngọt ngào cùng có chút sợ hãi,những đau khổ khi xưa nàng gây cho ta biến mất khỏi kí ức.
Lị Vi Nhã u oán nói “Lai,ngươi không còn muốn tiểu nhã nữa sao?Vũ Y,Á Dạ bọn họ nhan sắc đều khuynh sắc khuynh thành,thân phận lại cao quý,là trợ thủ tốt của ngươi,còn ta thì…….
Ta tới gần ôm chặt nàng nói “Tiểu nhã,nàng sao lại nghĩ như vậy?Không muốn đại mĩ nữ như nàng?trừ phi đầu ta có vấn đề.Tiểu nhã,những ngày lưu lạc tại ma giới,người khiến ta lo lắng nhất là nàng,tiểu dạ,Vũ Y,Nông nhi đích thực thập phần xuất sắc là giấc mộng của mọi nam nhân,nhưng trong lòng ta,nàng mới là bảo bối quan trọng nhất.”
Lị Vi Nhã hai mắt ướt ướt,nàng ôm chặt ta,khuôn mặt dựa vào ngực ta nức nở nói “ngươi tệ lắm,toàn nói những lời tốt đẹp để lừa người ta.”
Đã xong.
Ta ôn nhu đặt nàng xuống giường,Lị Vi Nhã tự nhiên biết ta định làm gì,nhưng dù vô cùng xấu hổ cũng tuyệt không có chút phản kháng,ngầm ưng thuận động tác của ta với nàng.
Nhận được sự ngầm ưng thuận của nàng,sắc tâm ta tự nhiên đại tăng,cùng với động tác hai tay,y phục trên người nàng từng kiện từng kiện được cởi ra,cuối cùng thân thể ngọc ngà xuất hiện trong mắt ta,làn da trắng trẻo ửng hồng khiến người khác như say,vô cùng dụ hoặc.

Trải qua tình ái triền miên cùng Á Dạ,Vũ Y,Hạ Nông tam nữ,ta đối với nữ nhân đã không còn vô tri như lần đầu,song thủ ta tại những chỗ mẫn cảm trên người Lị Vi Nhã khêu gợi,ánh mắt nhìn thẳng khuôn mặt hồng rực xấu hổ của nàng,chăm chú ngắm nhìn biểu tình dụ người của nàng.
Lị Vi Nhã trái tim đã trao cho ta nhanh chóng bị ta gợi dậy lửa tình,thân thể bắt đầu uốn éo,đôi môi hồng bắt đầu phát ra âm thành rên rỉ mê người.
Ta đắc ý cười,thoát ý phục,đè lên thân hình mềm mại đầy tính đàn hồi,lợi dụng nhục thể toàn diện tiếp xúc,tiếp tục kích thích tình dục nàng ta.
Lị Vi Nhã toàn thân ửng hồng như một đóa hoa,tiếng rên rỉ không ngớt,toàn bộ tâm linh cùng nhục thể triệt để mở rộng với ta.
Ta không chút do dự,tiến vào vị tuyệt sắc mĩ nữ đầu tiên ta gặp tại thánh ma đại lục
Sau cơn đau ban đầu,tiếng rên rỉ Lị Vi Nhã biến thành tiếng kêu thảm,tứ chi như bạch tuộc bám chặt,kêu gào kiệt lực nghênh đón sự xâm phạm của ta.
Lúc này,nàng ta lộ ra nét mĩ lệ kiều diễm,tựa như nữ thần.
Tâm tình ta thoải mái,toàn tâm tham gia trận chiến ngọt ngào này.
Lị Vi Nhã tiểu ny tử này sao có thể là đối thủ của ta,rất nhanh chóng bại trận,đôi mắt trợn trừng gào thảm không ngớt,thân hình mềm oặt ngả xuống giường,tứ chi như ngọc giương ra,tựa như một con đại xà mĩ lệ.

Ta thỏa mãn hít một hơi dài,giờ tay lau mồ hôi trên mặt nàng,cũng thuận tay néo nhũ phong nàng ta vài cái,rồi mặc quần áo xuống giường,
Nửa đêm,trên trời đầy sao,ta đẩy cửa,nhìn thấy hai long kỵ binh đứng ngoài cửa bảo vệ,vừa nhìn thấy ta liền hành lễ nói “Thuộc hạ tham kiến đội trưởng.”
Ta biết trong trái tim một người quân nhân bọn họ chỉ biết trung thành cùng cống hiến của,kể cả ta có ra lệnh cho bọn họ rời đi,bọn họ vẫn ẩn trong bóng tối bảo vệ ta,ta không khỏi cảm động,vỗ lưng họ nói “Cám ơn các người,huynh đệ của ta.”
Ta nhìn thấy trong ánh mắt hai chiến binh ma tộc kiên cường cứng rắn này xuất hiện điểm lệ quang.
Hắc ám long kỵ binh bộ đội tối tinh nhuệ của ma giới từ nay về sau vĩnh viễn phục tùng mệnh lệnh của mình ta,ngay cả Lộ Tây Pháp cũng vô pháp chỉ huy bọn họ,chỉ là lúc này ta không nhận ra.
Ngày thứ hai,bọn ta bắt đầu hành trình tới băng tuyết vương quốc tham gia “Chư tộc vũ đấu ma pháp đại hội”,Áo Lệ Na,Phi Âu Á hai vị công chúa cùng Mạt Khắc cũng đi cùng,cũng bởi Phi Âu Á công chúa cùng Mạt Khắc là đại biểu của Lôi Nhân công quốc tham gia đại hội.
Đương nhiên,bọn họ đối với chức quán quân cũng không có hi vọng gì nhiều.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.