Ta Là Đại Pháp Sư (Ngã Thị Đại Pháp Sư)

Chương 106: Quang chi thánh long đản sanh


Bạn đang đọc Ta Là Đại Pháp Sư (Ngã Thị Đại Pháp Sư) – Chương 106: Quang chi thánh long đản sanh

Ngô Lai dẫn Vũ Y, Hạ Nông, Băng Thanh Ảnh, Ô Lan Na Toa đi vào trong một cái lều lớn, sau đó phát sinh chuyện gì không cần nói cũng biết. Mặc dù Ca Ny nhìn Vũ Y tứ nữ cũng cảm thấy cao hứng nhưng trong lòng khó tránh khỏi xuất hiện một chút ghen tuông, cảm giác được sự cô đơn tịch mịch của mình.
Vừa mới đến trướng Ca Ny đã cảm thấy được dường như có cái gì đó rất thân thiết đang kêu gọi mình, đó là một loại cảm giác như cùng mình có quan hệ huyết nhục tương liên.
Nàng nghe theo cảm giác nhẹ nhàng trong lòng mình liền bước tới trước giường tre, trên giường có đặt sẵn một túi nhỏ.
Nàng tự tay mở túi ra, một chùm ánh sáng màu vàng đột nhiên từ trong bao bắn ra, ánh sáng mãnh liệt làm đôi mắt xinh đẹp của Ca Ny bất giác chảy nước mắt.
Hai tay Ca Ny cho vào bao lôi ra vật thể đang tỏa sáng mãnh liệt, đúng là “Quang long đản” nàng cất giữ.
Ca Ny thì thào lẩm bẩm: “Là ngươi… là ngươi đang gọi ta sao?”
Như thể đáp lại câu hỏi của nàng, kim quang mà “Quang long đản” chớp động. Tiếp đó, một cỗ hấp lực khổng lồ từ quả trứng truyền ra. Ca Ny còn chưa kịp phản ứng liền cảm thấy tinh thần lực lượng của mình nhất thời không tự chủ được, nhanh chóng bị thu vào “Quang long đản”.
Ca Ny trong lòng kinh sợ nhưng không có biện pháp ngăn cản tinh thần lực lượng thoát đi. Ngay khi tinh thần lực lượng của nàng sắp tiêu hao hết, hấp lực từ “Quang long đản” đột nhiên biến mất. Sau đó, một tiếng “ca” vang lên, trên mặt trứng xuất hiện một vết nứt.
Vết nứt nhanh chóng lớn dần, cuối cùng một cái đầu nhỏ như ngón cái từ vết nứt thò ra, trong con mắt lóe ra một ánh mắt sáng như quang mang đá quý nhìn Ca Ny.
Thân hình nó cũng phá trứng bước ra. Đó là là một vật nhỏ bé, so với bàn tay người lớn hơn không bao nhiêu. Kim sắc lân phiến che kín toàn thân, trên lưng nó mọc ra một đôi cánh nho nhỏ, đứng trên giường cứ lắc lư, nhìn đáng yêu cực kỳ.
Đây… đây là quang thuộc tính Quang chi thánh long như lời Kim Tử nói?
Ca Ny vừa mừng vừa sợ, vươn tay đến định vuốt ve thân thể tiểu kim long đáng yêu một chút. Tiểu kim long vươn cổ, đưa lưỡi liếm bàn tay đầy đặn của Ca Ny, cảm giác tê tê rát rát làm nàng nhịn không được khúc khích cười.
Một âm thanh non nớt như tiểu hài tử bình thường từ miệng tiểu kim long truyền ra: “Ngươi chính là chủ nhân ta sao? Mỹ lệ quá.”
Ca Ny cười mắng: “Tiểu tử này, vừa sanh ra như vậy mà đã hiểu được vuốt đuôi ngựa, ngươi đã gặp rất nhiều nữ nhân sao?”
Tiểu kim long nói: “Ta khi ở trong trứng đã có thể dùng lực lượng tinh thần để tìm hiểu tình hình thế giới, đương nhiên biết chủ nhân ngươi là mỹ nữ hiếm thấy. Còn có chủ nhân ánh mắt rất xuất sắc a, vị nam chủ nhân kia lực lượng tinh thần rất mạnh thật là bất khả tư nghị, khó trách có thể làm Long vương đại nhân thần phục.”
Ca Ny đối với thông tuệ và thần thông của tiểu tử này cảm thấy kinh dị, mừng rỡ nói: “Ngươi thông minh lắm, tất nhiên trước hết đặt tên cho ngươi, kêu là cái gì mới hay đây? Được rồi, ngươi là Quang thuộc tính thánh long, vậy ta gọi ngươi là Tiểu Quang là được.”
Tiểu kim long lắc lắc cổ thật to và dài của mình, nói: “Không được, không được, cái tên này không được. Người ta là nữ nhi, sao có thể đặt một cái tên nam tính như vậy? “
Ca Ny có chút bất ngờ, nói: “Ngươi là một con rồng cái?”
Tiểu kim long gật đầu thật mạnh, kiêu ngạo nói: “Đương nhiên rồi, người ta là Long tộc đệ nhất mỹ nữ tương lai.”
Thật là một tiểu yêu to mồm không biết thẹn, Ca Ny nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu nó, nói: “Như vậy a, vậy tất nhiên là phải vì Long tộc đệ nhất mỹ nữ tương lai đặt một cái tên xinh đẹp. Gọi là cái gì mới hay đây…”
Tiểu kim long nói: “Chủ nhân tên gọi là Ca Ny sao? Đây thật sự là một cái tên đẹp, vậy gọi ta là Ny Ny là được rồi, ta rất thích cái tên này.”

“Ny Ny…”
Ca Ny trầm ngâm nói: “Tiểu yêu ngươi thật đúng là biết đặt tên cho mình. Nếu Huyễn thú của Tuyết nhi tên là tiểu Tuyết Hoa, rồng của ta sao không thể kêu là Ny Ny? Được, vậy ngươi sau này tên là Ny Ny.”
Tiểu kim long Ny Ny cao hứng ngửa đầu ngâm vài tiếng. Lúc này nó tự nhiên phát ra tiếng long ngâm kinh thiên động địa không giống Kim Tử, thanh âm tinh tế vừa nghe có chút tương tự chim kêu thánh thót.
Ca Ny nhẹ nhàng đặt Ny Ny trên lòng bàn tay, càng xem càng yêu thích, nhịn không được chu môi khẽ hôn một cái, tiểu Ny Ny liền nói: “Thơm quá, thơm quá. Nhưng Ny Ny ta không phải là đồng tính luyến ái, chủ nhân ngươi dành đôi môi thơm đó cho nam chủ nhân là được rồi.”
Ca Ny vừa bực mình vừa buồn cười, giơ ngón tay ngọc ngà gõ một cái lên đầu Ny Ny, cười mắng: “Ngươi là tiểu yêu tinh nghịch, mới vừa sanh ra đã học được miệng lưỡi trơn tru như vậy, xem ra ngươi được trời cho cái mỏ nhọn.”
Ny Ny phe phẩy đôi cánh nho nhỏ từ trong lòng bàn tay Ca Ny bay lên vai nàng, đem cổ dài của nàng dụi vào má phúng phính vài cái, nói: “Chủ nhân a, người sao có thể nói Ny Ny như vậy chứ. Ny Ny rất nghe lời, sao lại là đàn bà mỏ nhọn?”
Ca Ny dùng hai đầu ngón tay kẹp cái miệng nhỏ nhắn của Ny Ny ngăn những câu liên miên bất tuyệt của nó. Tự nhiên có một con rồng bảo bối lắm miệng như vậy, xem ra cuộc sống sau này sẽ có nhiều náo nhiệt.
Ta dẫn Vũ Y, Hạ Nông, Băng Thanh Ảnh, Ô Lan Na Toa tứ nữ đi vào trong trướng nhưng không như người bên ngoài suy nghĩ điên đảo thiên địa một phen. Chúng ta chỉ là tay trong tay ngồi cùng một chỗ, không ai nói gì, lời thề sanh tử tương hứa khắc cốt ghi tâm được chúng ta dùng tâm linh truyền cho nhau.
Rốt cuộc, Băng Thanh Ảnh mở miệng trước, ai oán nói: “Lai, khi ngươi ở Thánh Ma đại lục có nghĩ đến chúng ta không?”
Ta đem tứ nứ nhan sắc bất đồng bên cạnh cầm lấy mấy bàn tay, nói: “Đương nhiên nhớ các ngươi. Khi rãnh rỗi ta thường suy nghĩ Ảnh nhi của ta có thay đổi hay không, Tiểu Nông có còn lạnh như băng không, Vũ Y và Ma tộc ở chung có hợp không, còn có, còn có Toa Toa có nhớ ta nhiều hay không…”
Ô Lan Na Toa hừ một tiếng, sẵng giọng: “Ai thèm nhớ tên xấu xa, da mặt dày như ngươi…”
Ta mỉm cười dùng năm ngón tay nhẹ nhàng xoa mái tóc đỏ của nàng, không lên tiếng.
Trong trướng mạc lại yên tĩnh, chỉ còn hương thơm cơ thể làm say lòng người lưu chuyển trong trướng.
Chúng ta lẳng lặng ngồi như vậy một buổi sáng, đến trưa ta mới dẫn tứ nữ đi ra khỏi trướng. Lính canh ngoài trướng nhìn thấy chúng ta thì vẻ mặt đều lấy làm lạ, ta biết bọn họ suy nghĩ cái gì. Vũ Y tứ nữ ngượng ngùng và hơi cáu, trách ta cố ý làm cho người khác hiểu lầm, làm hại các nàng chẳng còn mặt mũi gì cả.
Ca Ny hưng phấn chạy vội tới ta, tự tay dâng lên một vật đang lóe lên từng đạo kim quang nhu hòa.
Đưa đến trước mặt ta, cao hứng kêu lên: “Lai, ngươi xem đây là cái gì?”
Ta ngẩng đầu lên chỉ thấy bàn tay nhỏ bé ngọc ngà của nàng đang nâng một kim long nho nhỏ, đôi mắt đẹp vô song, nhìn có thần, sáng như kim cương lấp lánh, thoạt nhìn đáng yêu cực kỳ.
Ta vươn ngón trỏ sờ sờ tiểu kim long, cao hứng nói: “Chẳng lẽ đây là tiểu long do Quang long đản nở ra sao? Đáng yêu a, chúc mừng nàng, Ca Ny.”
Tiểu kim long liếm liếm ngón trỏ ta, đột nhiên mở miệng phát ra tiếng người nói: “Ngươi là Ngô Lai chủ nhân, lần đầu gặp mặt, ta là Ny Ny.”
Ta bị tiểu tử đột nhiên mở miệng nói này làm hoảng sợ, nói: “A, nguyên lai ngươi gọi là Ny Ny a, đây là một cái tên cực kỳ nữ tính.”

Tiểu kim long Ny Ny dùng hai móng nhỏ chống nạnh, tự hào nói: “Đó là đương nhiên, bởi vì Ny Ny là nữ mà.”
Oa, nguyên lai tiểu tử kia là một ả rồng cái, chỉ là dường như có chút quá rành nhân tính, và quá lắm miệng.
Vũ Y cũng hết sức thích tiểu yêu đáng yêu này, vì vậy đưa tay nhẹ nhàng bế Ny Ny từ trên tay Ca Ny lên. Thánh long tôn nghiêm không cho phép Ny Ny bị người không phải chủ nhân của mình nắm trong tay, nó chu cái miệng nhỏ, hỏa quang chớp động hướng Vũ Y cẩn thận phát ra một đạo “Long viêm” màu vàng (mỗi một loại rồng phun ra đều là long viêm hình dáng như hỏa viêm, nhưng căn cứ vào thuộc tính của rồng mà long viêm hàm chứa lực lượng cũng bất đồng, từ màu sắc sẽ biết mạnh yếu tương ứng).
Vũ Y tự nhiên không xem Long viêm mà tiểu long nọ cẩn thận phát ra để vào mắt. Ý niệm vừa động, một đạo Quang bình lăng không xuất hiện trước “Long viêm”.
Khi “Long viêm” cùng Quang bình giao nhau, trong phút chốc Vũ Y kinh dị phát hiện quang bình do Quang minh lực lượng cấu thành thiếu chút nữa bị Long viêm không đáng để vào mắt kia đánh nát. Nàng vội vàng tăng thêm cường độ Quang bình, hoàn toàn phong tỏa “Long viêm” do Ny Ny phát ra.
Chúng ta đều cảm ứng được lực lượng ba động do “Long viêm” của Ny Ny cùng Quang bình của Vũ Y giao kích tản mát ra, trong lòng đều cảm thấy kinh dị. Băng Thanh Ảnh giật mình nói: “Lực lượng tiểu long này… mạnh thật!”
Sức mạnh kinh nhân của Ny Ny vừa mới nở ra làm Vũ Y bất giác phát ra năng lượng khí tức mình đã cất dấu. Ny Ny, cũng như nàng đều là Quang thuộc tính, nhất thời cảm nhận được lực lượng áp đảo thiên hạ của một bát dực thiên sứ. Nó lập tức ngưng giãy dụa, trái lại không dám la lối nữa.
Ta nói với Ca Ny: “Quang chi thánh long quả nhiên lợi hại, sau này lớn lên lực lượng càng mạnh, hơn nữa nàng có “Chiến thần võ trang”… Ha ha, ta đã có thể nhìn thấy tương lai không xa nàng sẽ thành “Thánh Long kỵ sĩ” mang phong thái trên trời dưới đất mặc ta tung hoành.”
Lời khích lệ làm Ca Ny vừa thẹn vừa mừng, vẻ mặt xấu hổ thẹn thùng của nàng xinh đẹp không ai bằng được nói: “Lai, ngươi đang nói cái gì a, đang ở trước mặt các tỷ muội mà… “
Vũ Y đem Ny Ny đặt về trong tay nàng: “Ngươi cũng không cần phải xấu hổ, chủ nhân nói cũng không sai. Ngươi đã cùng chủ nhân kết cộng hưởng sanh mạng khế ước, có thể xem như tấm thân bất tử (điều kiện tiên quyết là ta không có ngoẻo), hơn nữa sức mạnh của Quang chi thánh long và “Chiến thần võ trang”, à… đại khái có thể cùng “Diệu thiên sứ” tranh cao thấp.”
Vũ Y nói không sai, Ca Ny cũng không nghĩ tới chuyện đánh giá mình quá cao, đương nhiên nàng cũng rõ lực lượng của mình là cực yếu, sở trường duy có Quang chi thánh long và “Chiến thần võ trang” mà thôi, nàng nói với Vũ Y: “Vũ Y tỷ tỷ, ta biết trước mắt lực lượng của mình quá yếu, không cách nào xứng với sức mạnh của “Chiến thần võ trang”, Ny Ny bây giờ cũng còn nhỏ. Cho nên, ta hy vọng tỷ tỷ có thể chỉ dạy cho ta một ít.”
Mỹ mục của Vũ Y nhìn ta, ta gật đầu đồng ý với nàng. Vì vậy, nàng nói với Ca Ny: “Chuyện này không thành vấn đề, ta có thể hiệp trợ ngươi tiến hành tu luyện lực lượng tinh thần để ngươi có thể hoàn toàn phát huy sức mạnh của “Chiến thần võ trang”. Chiêu thức Quang minh ma pháp kiếm của chiến thần ta cũng hiểu một chút, mấy chiêu trong đó ngươi tất nhiên có thể học sử dụng.”
Ca Ny mừng rỡ quá nhảy vào lòng Vũ Y kêu lên: “Vũ Y tỷ tỷ, ngươi thật tốt…”
Nàng từng tại Lôi Nhân công quốc chứng kiến “Cửu long địa kích” và “Thánh long quang kích” của chiến thần trong tràng chiến đấu kịch liệt.
Uy lực hai chiêu ma pháp kiếm cực mạnh, bây giờ biết mình có lẽ cũng có cơ hội có thể sử dụng tuyệt học lợi hại này nàng tự nhiên là mừng rỡ như điên.
Ta nói: “Nàng, nếu “Quang long đản” đã nở vậy có lẽ “Ám long đản” của Phổ Hi cũng… Chúng ta đi xem một chút đi.”
Ca Ny từ trong lòng Vũ Y đứng lên gật đầu. Nàng tự nhiên cũng hết sức hy vọng “Ám chi cuồng long” của tiểu đệ có thể nở ra.
Vì vậy, ta dẫn Ca Ny đi tới lều Phổ Hi (trước mắt Phổ Hi và đám Địch Nặc, Lai Tinh Đốn ở chung một lều. Ta đã giao cho Lạp Cáp Nhĩ Đặc huấn luyện hắn một phen thật tốt). Ô Lan Na Toa với “Ám chi cuồng long” cảm thấy rất hứng thú cũng theo tới, Vũ Y tam nữ đi thay đồ rửa mặt xử lý sự vụ.
Chúng ta vừa đi đến gần lều tổ chim (bọn họ ở trong lều của binh lính bình thường, đỉnh hình tròn bên trong có lỗ thông gió, có thể dung nạp mười người) đã nghe thấy bên trong vang lên những âm thanh kêu gào náo nhiệt, trong đó còn kèm theo một ít thanh âm mơ hồ không rõ.

Ta và Ca Ny liếc nhau, từ ánh mắt của nàng ta thấy đã có nhiều lo lắng, xem ra nàng cũng rất hiểu đệ đệ mình cuồng vọng kiêu ngạo, tính cách xú thí. Hơn nữa, Phổ Hi cùng đám Địch Nặc luôn luôn bất hòa, có lẽ bên trong đang diễn vở “đánh loạn xạ” (toàn vũ hành) cũng không chừng.
Ca Ny lo lắng cho đệ đệ giành đi trước một bước tiến lên vén cửa lều, nhưng lập tức nàng liền khẽ gắt một tiếng vội vàng thối lui lại phía sau ta, trên mặt ngượng ngùng như đám mây đỏ trải rộng.
Ủa, chuyện gì vậy?
Ta tiến lên vén màn trướng nhìn vào phía trong nhất thời cơ hồ phì cười. Chỉ thấy mấy tiểu tử Phổ Hi, Địch Nặc, A Bảo phần thì đang rên rỉ bằng năm thứ âm thanh một ca khúc không hoàn chỉnh phần thì lắc lư như đang múa thoát y vũ. Nhất là hai người Phổ Hi và Địch Nặc thoát y gần như lõa thể, khó trách Ca Ny vừa thấy bộ dáng này đã tỏ ra thẹn thùng.
Một cổ tửu khí nồng đậm từ trong trướng truyền ra, xem ra đêm qua cuồng hoan bọn họ đều uống không ít rượu, cho tới bây giờ vẫn say như hũ chìm. Bất quá như vậy cũng tốt, mâu thuẫn xưa nay giữa bọn họ lúc này đã không còn tồn tại.
Ta bất đắc dĩ lắc đầu, nói: “Tiểu tử này a… xem tình hình chuyện Phổ Hi chưa ấp “Ám long đản”, chúng ta hay là đợi sau khi tiểu tử này tỉnh rượu lại đi.”
Ô Lan Na Toa kéo tay Ca Ny nói: “Ny tỷ, đệ đệ của ngươi thật là hoạt bát a.”
Ca Ny đang vì đệ đệ uống say thấy thố mà cảm thấy mất mặt, thì trong lòng nàng đột nhiên truyền đến một tràng thanh âm “cô lỗ cô lỗ”.
Thấy ta và Ô Lan Na Toa đều dùng ánh mắt tò mò nhìn nàng, nàng vội vàng ngượng ngùng nói: “không phải… không phải ta…”
Nàng đút tay vào trong vạt áo đem Ny Ny vẫn đang nằm thoải mái bên trong ra, chỉ nghe bụng tiểu yêu đang “cô lỗ” không ngừng. Nó dùng hai móng vuốt nhỏ bé che bụng lại, bộ dáng xấu hổ thẹn thùng .
Ta nói: “Tiểu Ny Ny, ngươi đã đói bụng chưa?”
Ny Ny gật đầu nói: “Ny Ny từ khi ra đời tới nay vẫn chưa ăn chút gì, bụng đã sớm đói lắm rồi, nhưng không thể không có ý tứ mà nói với chủ nhân.”
Ca Ny nói: “Đói bụng rồi thì nói thôi, có gì mà không có ý tứ chứ, cái này dường như không giống với Ny Ny lắm miệng đáng yêu của ta. Nói đi, ngươi thích ăn thứ gì?”
Ny Ny đầu tiên là do dự một chút, sau đó có chút không có ý tứ nói: “Chủ nhân, ta không biết a.”
Nó dù sao cũng chỉ là một tiểu long vừa mới nở, lại không có long mụ mụ bên cạnh chiếu cố. Mặc dù khi nó còn trong quá trình ấp trứng có thể dùng lực lượng tinh thần để cảm giác tình hình thế giới bên ngoài nhưng lúc đó nó không đói, không biết mình có thể ăn dạng thức ăn gì cũng rất bình thường, nó cho tới bây giờ chưa ăn gì.
Đây là nó đã đói bụng rồi nhưng chủ nhân vẫn chưa mở miệng, không biết tự mình có thể ăn cái gì. Nếu nói ra thì quá kinh nhân, cho nên nó không thể làm gì khác hơn là tự mình chịu cơn đói dày vò.
Ta thông qua tâm linh cảm ứng phát ra tin tức hỏi Kim Tử đang ở dị thứ nguyên không gian, hỏi nó nên cho Ny Ny ăn đồ ăn gì.
Tử Kim nói: “Rồng chúng ta là động vật ăn tạp, thứ gì cũng có thể ăn, thích nhất là ăn thịt. Bất quá đối với Quang chi thánh long vừa mới nở mà nói trước mắt cần nhất là năng lượng, cường đại năng lượng. Mặt khác cũng có thể ăn một chút thịt thích hợp.”
Nguyên lai là như vậy, ta nói với Ca Ny: “Vừa rồi ta hỏi qua Kim Tử, nó nói trước mắt thức ăn mà Ny Ny cần nhất chính là năng lượng, vừa lúc có ta ở đây có thể cung cấp năng lượng, thật là lợi cho nó. Toa Toa, nàng đi kiếm thịt thú, chú ý phải béo một chút, Ny Ny mới sanh, khả năng tiêu hóa không tốt lắm.”
Ô Lan Na Toa lĩnh mệnh đi. Ta vươn tay, trong lòng bàn tay quang mang chợt lóe, Quang minh lực lượng trong thiên địa nhất thời hướng đến nơi này mà tụ lại thành một quang cầu trong suốt sáng ngời.
Thanh âm Kim Tử vang lên trong lòng ta: “Đủ rồi chủ nhân, Quang chi thánh long bây giờ còn nhỏ, chịu không được lực lượng quá nhiều.”
Ta nghe vậy liền đình chỉ ngưng tụ Quang minh lực lượng, đem quang cầu đặt trước mặt Ny Ny.
Không đợi ta nói Ny Ny đã theo bản năng há to miệng cắn quang cầu một cái, Quang minh cầu hữu hình vô chất trong khi bị nó cắn vang lên một tiếng “crắc… crắc…”, phảng phất như Ny Ny đang ăn một thứ thức ăn rất dòn.

Thể tích Quang minh năng lượng cầu càng ngày càng nhỏ, cuối cùng biến mất không dấu vết. Ny Ny như đang thưởng thức mỹ vị bình thường lè lưỡi liếm liếm môi, bộ dáng rất hài lòng.
Thân hình nó đột nhiên phát ra quang mang mãnh liệt, chói mắt, đồng thời một tiếng long ngâm thánh thót văng vẳng vang lên.
Ca Ny nhịn không được dùng ngọc thủ che mắt lại, nàng vô cùng lo lắng cho tình hình của Ny Ny, không biết biến hóa bất thình lình với nó mà nói là phúc hay là họa.
Sợi râu của Ny Ny sau một hồi giằng co rất lâu chợt biến mất, xuất hiện trước mắt ta và Ca Ny không phải tiểu long mới vừa nở lớn cỡ nắm tay. Hình thể nó đã phát triển rất nhiều, cao cỡ nửa người. Trên đầu mọc ra hai cái bọc nhỏ như là sừng rồng, nhìn trong suốt hết sức xinh đẹp. Long dực sau lưng cũng mở rộng ra, nhìn qua thập phần uy phong.
“Ny Ny.”
Ca Ny mừng rỡ hoan hô một tiếng giang tay ôm lấy Ny Ny, thể trọng Ny Ny bây giờ theo thân hình nó đồng thời to hơn rất nhiều lần, ôm lấy nó khá là bất tiện.
Ta nói: “Ny Ny, ngươi bây giờ cảm giác thế nào?”
Ny Ny nói: “Ta cảm giác được trên dưới toàn thân mình tràn ngập lực lượng. Cảm giác thật tốt, chỉ là dường như hơi đói.”
Ta cười nói: “Nhu cầu năng lượng của ngươi vậy là đã thỏa mãn còn nhu cầu ăn uống, ta đã để Toa Toa quay về trước hết đem cho ngươi thịt thú ngon lành, ngươi chờ một chút đi. Ca Ny, tiểu tử kia năng lượng ta cung cấp hiệp trợ tin rằng không lâu nữa ngươi có thể cỡi nó bay lên trời cao.”
Ca Ny thập phần hưng phấn vỗ tiểu tử to đầu kia, mỹ mục mông lung mơ màng dường như đang thấy trước tương lai mình uy phong cưỡi rồng trên chín tầng trời.
Ta lại nói: “Bất quá, ngươi cũng đừng cao hứng quá sớm, cho dù là trình độ phát triển của nó đủ rồi, vẫn phải sau khi tiếp nhận huấn luyện mới có thể chánh thức trở thành trợ thủ đắc lực cho ngươi. Ta sẽ bảo Kim Tử huấn luyện nó thật tốt.”
Lúc này Ô Lan Na Toa mang theo một cái thùng to bay vút đến, sau khi thấy Ny Ny nàng không khỏi ngạc nhiên nói: “A, mới không gặp một lúc thôi sao mà Ny Ny trưởng thành như thế?”
Ta thập phần kiêu ngạo, cuồng vọng nói: “Có bổn Ngô Lai đại pháp sư ở đây không chuyện gì không thể. Toa Toa, thức ăn mang đến chưa?”
Ô Lan Na Toa thả một thùng gỗ xuống nói: “Đều ở trong này, một xác ma thú thượng đẳng hoàn chỉnh, là ta dùng long uy đoạt từ Hắc ám long kỵ binh.”
Không đợi ta chỉ, Ny Ny đã chui vào thùng gỗ ăn lấy ăn để, nhìn bộ dáng nó chỉ cần biết có ăn thôi là đã thập phần thống khoái.
Ca Ny nhẹ nhàng dựa vào lòng ta nói: “Lai, ta cám ơn ngươi!”
Trong lòng ta lấy làm kỳ: “Tại sao phải cám ơn ta?”
Ca Ny nói: “Chiến thần võ trang, Ny Ny, đều là ngươi ban cho ta. Lai, ta biết ngươi rất yêu ta, nhưng ngươi không thể đối với ta quá tốt, nếu không ta căn bản không cách nào báo đáp ngươi a.”
Ta nhẹ hôn lên trán nàng một cái, nói: “Cô bé đáng thương, những lời này lẽ ra là ta nói mới đúng. Với ta mà nói nàng là tuyệt thế vô song trân bảo, dù là gì cũng không thể bằng, có thể được nàng yêu là vinh hạnh lớn nhất kiếp nầy của ta. Giữa hai chúng ta sẽ không có báo đáp hay không báo đáp, bởi vì chúng ta đều là cam tâm tình nguyện vì đối phương hi sinh tất cả, cho dù là tánh mạng, không phải sao?”
“Lai…”
Ca Ny duyên dáng gọi to một tiếng rồi vùi mặt vào sâu trong lòng ngực ta, nước mắt hạnh phúc vui sướng chảy ra nhanh chóng ướt đẫm quần áo ta.
Một cảm giác ôn nhu ấm áp từ trên lưng truyền đến, là thân thể mềm mại của Ô Lan Na Toa dán chặt trên lưng ta.
Chúng ta ba người đứng như vậy không nhúc nhích ỷ ôi một lúc, sau khi ăn sạch mỹ vị Ny Ny mở to con mắt nhìn thẳng về phía chúng ta. Trong ánh mắt lộ ra một tia nghi hoặc khó hiểu. Nó mặc dù thông tuệ nhưng với tình cảm nhân loại vẫn chẳng hiểu gì mấy, thật sự không rõ chủ nhân tại sao được nam chủ nhân ôm chặt trong lòng thì trên mặt rơi lệ nhưng vẻ mặt lại tràn đầy hạnh phúc thỏa mãn.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.