Tà Kiếm Phụ Thân

Chương 1: Đào cốc


Đọc truyện Tà Kiếm Phụ Thân – Chương 1: Đào cốc

Đào cốc, trong võ lâm ai ai cũng biết đến sự tồn tại của nó, nhưng cơ hồ lại không ai nói rõ được nó đến cùng là ở nơi nao.

Đào cốc, chốn xuất thân của đại hiệp một thời Ngô Ẩn, đồng thời cũng là sư môn của tuyệt thế ma đầu Lãnh Thanh Thu, phi chính phi tà, tách khỏi thế tục.

Đào cốc, được coi là nơi thần bí nhất suốt ba trăm năm qua, có vô số những truyền thuyết xoay quanh nó, mà chuyện được bàn tán nhiều nhất mười mấy năm nay chính là mười lăm năm trước Đào cốc cốc chủ Lãnh Điệp đoạn tình với Huyết Ma điện điện chủ Hàn Quân Tà khiến võ lâm một phen nổi sóng.

Trong [Dị Văn Lục – Gian Hồ Thiên] của Vô Tam tiên sinh, có ghi như sau:

“Huyết Ma điện điện chủ Hàn Quân Tà cùng Đào cốc cốc chủ Lãnh Điệp, lần đầu tương ngộ tại Giang Nam, ba ngày sau liền tại Đào cốc bái đường thành thân.”

Đào cốc thời gian qua luôn ở vị thế trung lập, nay cùng Huyết mà điện kết thân đã phá vỡ thế cân bằng hắc bạch lưỡng đạo trăm năm qua, nhất thời khiến võ lâm các phái hỗn loạn, người người bất an.

Thế nhưng, bất ngờ chính là, sau ngày thành thân ba tháng, Lãnh Điệp để lại một bức hưu thư*, đơn độc trở về Đào cốc, từ đó không hề tái xuất giang hồ. Mà Huyết Ma điện đối việc ấy cũng không đề cập tới, giống như cái gì cũng chưa từng phát sinh…”


Mà trong [Dị Nhân Lục] của Vô Tam tiên sinh, đối với hai người cũng có viết qua:

“Hàn Quân Tà, Huyết Ma điện điện chủ, sư môn bất minh. Mười bốn tuổi sơ nhập giang hồ, lấy võ công kinh người cùng tác phong lãnh khốc quyết tuyệt gây tiếng, mười sáu tuổi cùng hai vị huynh đệ kết nghĩa lập Huyết Ma điện, mười tám tuổi đưa Huyết Ma điện xưng bá Giang Bắc. Lấy Đào cốc Lãnh Huyết làm thê tử, ba tháng sau phân ly, nguyên nhân bất minh. Mười năm sau đó, không chỉ đem Hàn Huyết Kính luyện tới tầng cao nhất, mà còn có được thần binh –Ngưng Huyết, thiên hạ đương thời, trừ Thiên Cơ bảo bảo chủ Mạc Hạo Nhiên, ngoại không người địch lại. Mà Huyết Ma điện cũng thành tà phái đệ nhất môn, dù là võ lâm liên kết cũng không áp chế được phong mang* của nó.”

“Lãnh Điệp, Đào cốc cốc chủ đời thứ chín, sư tòng kì phụ Lãnh Thanh Thu cùng nghĩa phụ Ngô Ẩn,  hợp nhất hai nhà chính tà. Thưở nhỏ lãnh ngạo cô độc, duy chỉ ham mê võ công. Mười tám tuổi xuất cốc, gặp người ai cũng kinh vi thiên nhân, được xưng tụng là đệ nhất mỹ nhân chốn giang hồ. Do ý trời bảo ngộ Hàn Quân Tà, cùng người đó thành thân, ba tháng sau lưu lại đoạn tuyệt thư, hồi Đào cốc bế quan, tái vô âm tín.

Về hành động ngoài dự đoán của hai người, không ai có thể nói ra nguyên do, kể cả Tam Vô tiên sinh được xưng tụng là “Vô sở bất tại, vô sở bất vi, vô sở bất tri”*, cũng chỉ biết đôi chút nội tình.

Ngày này mười lăm năm sau, đương lúc mọi người dần đem chuyện này rơi vào quên lãng, không biết một việc sắp xảy ra sẽ làm chấn động cả võ lâm…

Rất nhiều năm sau, trong [Dị Văn Lục] người nói chuyện này hăng say nhất cũng là tỉ muội ruột thịt của một trong “Đương đại tứ đại kỳ văn”, là như vậy viết lời mở đầu:


“Ngày hôm đó, khí trời không tệ, trời trong nắng ấm…Hàn Quân Tà vì lý do cá nhân đi tới Đào cốc, tại nơi ấy tình cờ gặp Nhạc tiên (YUE)* Hàn Hiểu Hâm cũng chính là phu nhân tương lai của Huyết Ma điện điện chủ, bắt đầu cuộc sống hạnh phúc, lãng mạn…” (nữ đồng nghiệp tung hoa~~~~~~)

Chỉ  là sự thực có thật mỹ hảo như vậy không?

Sợ rằng chỉ có đương sự mới tinh tường…

Chú thích:

hưu thư: Đơn ly dị

phong mang: cái này ta thực cũng không rõ, QT caca ghi là mũi sắc nhọn

“Vô sở bất tại, vô sở bất vi, vô sở bất tri”: Có mặt khắp chốn/không từ việc xấu/thông biết mọi sự

(YUE): cái này không phải ta thêm vào mà chính là tác giả ghi


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.