Ta Gầy Dựng Sự Nghiệp Nuôi Dưỡng Ngươi

Chương 71


Bạn đang đọc Ta Gầy Dựng Sự Nghiệp Nuôi Dưỡng Ngươi – Chương 71


Chủ nhật hôm ấy, Tề Nhã Nhã biến mất ba ngày liền trở về, nàng cười nói với mọi người: “Xin lỗi a, để mọi người lo lắng lâu như vậy, như vậy liền tốt rồi, Bắc Kinh là đi không được, kỳ thật ta cũng không thích Bắc Kinh, ở lại miền Nam rất tốt, bất quá cũng may lần này ta có xem qua lễ kéo quốc kỳ, còn đi cố cung.”
Nàng nói đến gió nhẹ mây bay, nghe vào trong tai người khác lại làm cho người ta trong lòng run sợ.
Mấy ngày nay, mọi người đều lo lắng nàng thế nào, là bị bắt cóc sao, nghĩ không ra là đến Bắc Đới Hà, còn rất vui vẻ.

Không ai biết, liền nghĩ mấy ngày nay Tề Nhã Nhã là trống rỗng, khiến cho người ta lo lắng.
Trốn đi vài ngày trở lại, Tề Nhã Nhã vẫn là một Tề Nhã Nhã mỗi ngày đều vui vẻ, nhưng mà Liêu Dật Vân nói Tề Nhã Nhã trưởng thành, bởi vì nàng thay đổi, về phần chỗ nào thay đổi, mọi người đều nhìn thấy được.
Chuyện đã xảy ra với Tề Nhã Nhã, cuối cùng đối với Tề Nhã Nhã liền trở thành một câu chuyện nhỏ, về sau Tề Nhã Nhã thậm chí coi đây là một chuyện đùa mà lấy ra nói, nàng nói rằng từng có một ngốc X tiêu hơn mười vạn đồng cho bạn gái, bạn gái lại ngay cả mời nàng ở lại khách sạn tốt một đêm cũng không chịu, chỉ an bài cho nàng ở khách sạn khoái thiệp*.

Đời này Ngốc X đều chưa từng ở tại khách sạn khoái thiệp, không quen giường khách sạn, sau đó rạng sáng chạy ra ngoài, đi bộ đến cổng Thiên An môn, thẳng đến thời khắc quốc kỳ bay lên, bỗng nhiên liền giác ngộ đến đạo lý lớn của nhân sinh, thoáng cái đã bừng tỉnh đại ngộ, hận không thể lập tức xuất gia.
(*Đặc điểm lớn nhất của nó là giá rẻ và mô hình phục vụ là “b & b” (giường + bữa sáng).

Nó xuất hiện lần đầu tiên tại Hoa Kỳ vào những năm 1950, đến nay nó là một hình thức khách sạn rất phát triển ở các nước Âu Mỹ.

Thị trường mục tiêu của Express Hotel là giới doanh nhân, tầng lớp lao động, khách du lịch tự túc thông thường và sinh viên.

Các khách sạn Express thường dựa trên mô hình nhượng quyền thương mại.)

Nói xong mọi người là cười không nổi, cảm thấy chuyện cười này không buồn cười chút nào, bởi vì quá nhạt rồi.
Bắt đầu từ đó Tề Nhã Nhã hoài nghi bản thân kỳ thật không có thiên phú văn học, vì cái gì chuyện nàng cảm thấy buồn cười như vậy, nói ra lại không thể làm cho mọi người vui vẻ, những người viết tiểu thuyết kia là làm thế nào để đem câu chuyện viết đến sinh động như vậy a.
Lâu Xuân Vũ nghĩ công việc mới là khởi đầu mới, đặc biệt đi mua vài bộ quần áo thích hợp với việc văn phòng.
Mặc dù công ty không có yêu cầu nghiêm khắc phải mặc đồng phục đi làm, nhưng mà so với ở trường học cũng phải chính thức hơn một chút.
Nàng thử vài bộ áo sơmi, lựa chọn áo sơmi màu trắng cổ tròn thích hợp với bản thân, còn có quần tây ống đứng mỏng, ống quần trên mắt cá chân mặt, nàng phối hợp xong liền mặc thử một chút, sau khi nhìn bản thân trong gương thật lâu, một Lâu Xuân Vũ mông lung trước đó đang dần dần biến mất, hiện tại, nàng đã sống thành bộ dáng mà mình muốn.
Nhân viên bán hàng hỏi nàng còn muốn thử thêm các bộ quần áo khác hay không, Lâu Xuân Vũ nói: “Bộ này liền rất tốt, ta liền lấy bộ này.”
“Được rồi, hiện tại dùng Alipay trả tiền còn có giảm…” Nhân viên bán hàng đưa Lâu Xuân Vũ đi thanh toán.
Lâu Xuân Vũ đã có tích lũy từ trước, về mặt kinh tế không còn thiếu hụt, đồng thời cũng bởi vì cửa hàng Taobao có thu nhập ổn định, nàng được mọi người trong phòng công nhận là tiểu phú bà.

Chỉ là bình thường nàng thật sự quá tiết kiệm, những người khác thậm chí đều nhìn không được, khuyên nàng không nên như vậy, thanh xuân ai lại không phải là tùy tâm sở dục, về mặt kinh tế Lâu Xuân Vũ vì cái gì nhất định phải bạc đãi bản thân như vậy.
Lâu Xuân Vũ thay chính mình giải thích, nàng không phải là bạc đãi bản thân, chỉ là chưa từng muốn mua sắm mãnh liệt như vậy, quan niệm chi tiêu của nàng đại khái chính là tiền phải dùng vào những điểm đao nhãn*, bình thường quần áo không nhiều lắm, liền chỉ vài bộ, cũng không phải là đặc biệt đáng giá, nhưng mà tiền dùng mua nội y so với y phục trên người cộng lại còn muốn đắt hơn rất nhiều lần, mà nói ra những người khác cũng không tin, ngược lại cảm thấy Lâu Xuân Vũ là một người bí ẩn.
(*Chỗ cần thiết nhất)
Bất quá Lâu Xuân Vũ đối với quan điểm của mình vẫn là rất kiên trì.
Lần này mua quần áo để đi làm, nàng không có tận lực hạ thấp ngân sách, lựa chọn y phục mà bản thân hài lòng, giống như đối với chuyện bắt đầu đi làm là tràn đầy chờ mong.
Tống Tây Tử nhìn đến diện mạo mới của Lâu Xuân Vũ trong phòng làm việc, lộ ra biểu tình đại đại kinh ngạc, “Ôi trời ơi, y phục trên người ngươi là đặc biệt mua để đi làm sao? Cần chính thức như vậy sao? Vài ngày trước ta gặp ngươi, cùng với ngươi của hôm nay, hoàn toàn là hai người, giống như từ đại học thoáng cái đã trở thành tinh anh xã hội, ta đều không thể tin được.”
Tống Tây Tử từ trên xuống dưới đánh giá Lâu Xuân Vũ, từ áo sơ mi đến giày da màu đen trên chân nàng, “Ngươi cũng thật biết lựa chọn a, làm cho ta không nhìn ra chút khuyết điểm nào, nói, là ai ở sau lưng chỉ đạo ngươi, vì cái gì ngươi cũng không tới hỏi ta, ta có thể cho ngươi một vài lời khuyên để tham khảo a, những điều này ta đều hiểu”

Lâu Xuân Vũ lắc đầu, “Không có ai cho ta tham khảo, ta tự mình phối đồ, ngươi thấy thế nào?”
“Hoàn mỹ, phi thường hoàn mỹ, từ hôm nay trở đi ngươi chính là một nữ nhân chuyên nghiệp tiêu chuẩn, ta phải nghiêm túc mà gọi một tiếng Lâu lão sư.”
“Tống lão sư ta là học tập ngài a, trong lòng ta ngài mới mà biểu tượng của nữ nhân chuyên nghiệp.” Lâu Xuân Vũ bất tri bất giác cùng Tống Tây Tử dàn dựng sân khấu kẻ xướng người hoạ.
“Vậy sau này chúng ta cũng phòng làm việc, còn nhiều cơ hội để tìm hiểu, Lâu lão sư, ngươi hôm nay ăn mặc làm cho ta nhớ tới một nữ minh tinh Hàn Quốc, là ai a, ta nhất thời nửa khắc nghĩ không ra.”
Trương Hâm ở bên ngoài nghe đến vui vẻ, quả thực là dừng không được, thậm chí bắt đầu chờ mong tiếp theo hai người này có thể tạo nên kiểu đối thoại đặc sắc nào.
Tống Tây Tử nắm lấy tay Lâu Xuân Vũ, vui vẻ nói, “Được rồi được rồi, không nói nữa, buồn nôn chết rồi.

Tuy rằng ngươi đã kiên trì muốn tới công ty, đối với công ty đã hiểu rất rõ, nhưng mà dù sao ngươi là tân nhân vừa mới vào công ty, ta xem như tiền bối của ngươi, có nghĩa vụ đưa ngươi đi một chút, lần nữa làm quen với công ty.”
“Nói xong rồi?” Trương Hâm không nghĩ tới vai diễn hay như vậy liền đã kết thúc, có chút chưa thỏa mãn.
“Giờ làm việc đến rồi.” Tống Tây Tử tỏ ý muốn Trương Hâm nhường đường một chút.
Trương Hâm đích thân đưa thẻ nhân viên và một số chìa khóa quan trọng cho Lâu Xuân Vũ, thu hồi vẻ cười đùa, nghiêm trang nói với nàng: “Hoan nghênh Lâu đồng học chính thức trở thành một thành viên của chúng ta, công ty của chúng ta là cần nhân tài như Lâu đồng học, sau này công ty phát triển cần đến tân tiên huyết dịch, Lâu đồng học sau này giúp đỡ công ty, mang đến tân khí cho công ty.”
“Cám ơn Trương lão sư, này chình là làm cho ta thụ sủng nhược kinh.” Lâu Xuân Vũ cần thời gian để thích nghi với sự thay đổi đột ngột của Trương Hâm, dù sao nàng từng tiếp xúc với hình tượng một Trương Hâm cà lơ phất phơ, huống chi hắn cũng không có ý định trêu chọc người khác phái, tư thái tùy ý cũng là chủ động đem đào hoa từ chối ở ngoài cửa, lãng phí một tấm túi da hoà nhã.
Tống Tây Tử đứng ở bên cạnh Lâu Xuân Vũ, tự thân động thủ đeo thẻ nhân viên cho Lâu Xuân Vũ, lần này, thẻ nhân viên của Lâu Xuân Vũ không còn là thẻ thực tập sinh tạm thời, đã trở thành thực tập sinh, mà chính mình cũng trở thành lão sư chỉ đạo của Lâu Xuân Vũ, cảm giác liền bất đồng.
Vừa nghe Lâu Xuân Vũ đến báo danh, Chu lão sư liền lập tức tới cửa phòng làm việc ngồi chổm hổm chờ đợi, Tống Tây Tử kéo lấy tay Lâu Xuân Vũ, nhanh chóng đi qua khu vực nguy hiểm có đường kính một mét với tâm là nữ sĩ họ Chu này.
“Tiểu Lâu, ngươi theo ta, để ta làm lão sư chỉ đạo của ngươi.


Kinh nghiệm của ta phong phú, tính cách hiền hoà, ở công ty nhiều năm, cũng không trở mặt, không tin ngươi hỏi người khác một chút.” Chu lão sư mày dạn mặt dày mà tự giới thiệu.
Lâu Xuân Vũ còn chưa kịp lên tiếng, liền bị Tống Tây Tử lôi đi, Tống Tây Tử thấp giọng nói với Lâu Xuân Vũ: “Nàng không có ý tốt, muốn đem công tác ném cho ngươi làm, bản thân làm chưởng quỹ vung tay, ngươi xem nàng thật giống như là muốn hướng dẫn cho ngươi sao, kỳ thật không phải, nàng chính là muốn kéo đến một thủ hạ cho bản thân a.”
Chu lão sư không phải là người điếc, nàng đã nghe được, “Ta cho ngươi biết ngươi đừng bịa chuyện bậy bạ, ta sẽ đối tốt với Lâu Xuân Vũ, nàng chỉ cần theo ta, ta mỗi ngày sẽ mời nàng trà sữa.”
Lúc này Lâu Xuân Vũ quay đầu lại, nàng quay đầu lại không phải là bởi vì trà sữa, mà là muốn hỏi Chu lão sư, vì cái gì bản thân liền được ăn chùa rồi.
Tống Tây Tử lại hiểu lầm, nghĩ Lâu Xuân Vũ thật sự là không có tiền đồ, thế nhưng có thể bị trà sữa câu hồn.
Cùng Lâu Xuân Vũ đi qua một quá trình, đưa theo về văn phòng, bởi vì cương vị của Lâu Xuân Vũ tạm thời còn chưa xác định, Tống Tây Tử liền tự chủ trương đem Lâu Xuân Vũ giữ lại bên người, vốn giống như là sư phụ dạy dỗ đồ đệ mà hướng dẫn một đoạn thời gian, sau đó lại xem Lâu Xuân Vũ có sở trường ở cương vị nào hoặc là nhìn xem ý tưởng của nàng, lại sắp xếp sau.
Đối với hành động đem tân nhân chiếm thành của riêng của Tống Tây Tử, những người khác phi thường xem thường, bởi vì tân nhân cuối cùng trong công ty chính là Tống Tây Tử, những năm qua công ty không có đại thay đổi, đã thật lâu không nhìn thấy tân tiên huyết dịch, cho nên trong những năm này, tân nhân đối với mọi người mà nói chính là những thứ mới lạ, mặc dù tân nhân này là Lâu Xuân Vũ mà mọi người đều đã quen thuộc.
Buổi chiều, Lâu Xuân Vũ được Tống Tây Tử đưa đến tiệm trà sữa dưới lầu, Tống Tây Tử thật sự mời Lâu Xuân Vũ trà sữa.
Hai người ngồi trong tiệm trà sữa, tiệm trà sữa mở một bài hát cũ tiếng Quảng Đông, không gian nho nhỏ bố trí có điểm đặc sắc.
Tống Tây Tử hỏi cảm nhận của Lâu Xuân Vũ sau ngày làm việc hôm nay: “Qua nửa ngày này, ngươi cảm thấy công ty làm sao, công tác có vui vẻ sao?”
Lâu Xuân Vũ cảm thấy Tống Tây Tử hỏi quá sớm rồi, dù sao chính thức đi làm cũng không quá nửa ngày, có thể nhìn đến cái gì, lại nói công ty như thế nào, nàng từ đại nhất đã ở công ty thực tập, đã sớm có cảm nhận, bất quá nàng vẫn là nghiêm túc trả lời: “Ta rất thích bầu không khí ở công ty.”
“Vậy là tốt rồi.

Vận khí của ngươi cũng tốt, trong khoảng thời gian này công ty có điều chỉnh, nói đơn giản chính là tạm thời không có công tác gì, cuộc sống của mọi người đều phi thường thảnh thơi, bắt đầu sáu tháng cuối năm, có thể là phải bận rộn rồi.”
Lâu Xuân Vũ chống cằm, mục tiêu cơ bản cho những phấn đấu của bản thân đã đạt được, nàng đứng ở bên cạnh Tống Tây Tử, cùng nàng kề vai chiến đấu, đối với tương lai, nàng ngoại trừ chờ mong, chỉ có càng thêm chờ mong
Mà lúc này, trước khi bước vào những trận chiến trong tương lai, hai người cùng nhau uống trà sữa, hưởng thụ một lát yên lặng, đối với nàng mà nói chính là món quà của số phận.
Tống Tây Tử ngồi ở đối diện Lâu Xuân Vũ, thấy nàng chống cằm nghĩ chuyện liền kìm lòng không được mà lộ ra mỉm cười, nghĩ đây mới là biểu hiện mà Lâu Xuân Vũ nên có ở độ tuổi này a, không biết Lâu Xuân Vũ nghĩ thế nào, hai mươi tuổi đã thúc đẩy bản thân như một người ba mươi tuổi, từng giây từng phút kéo căng thần kinh, ngay cả mình đều nhìn không được.
Sau khi tan việc, Lâu Xuân Vũ cùng đồng sự trong công ty nhất nhất nói tái kiến, vội vội vàng vàng dọn dẹp túi xách, thoạt nhìn là bộ dáng vội vã trở về, Tống Tây Tử hỏi nàng: “Ngươi đi đâu vậy?”
“Trở về trường học.”

“Vội càng như vậy làm gì, không phải là không có lớp sao?” Lúc trước Tống Tây Tử liền đã xác nhận Lâu Xuân Vũ không có chương trình học, điểm số cũng đã hoàn thành trước khi đại tam kết thúc, nàng vì cái gì còn phải cấp tốc trở về?
Lâu Xuân Vũ có chút xấu hổ, bởi vì nguyên nhân nàng vội vã trở về là phải đi về để gởi bưu kiện, tuy rằng công ty không có quy định rõ ràng là không thể làm cửa hàng Taobao, nhưng này dù sao cũng là chuyện làm thêm của nàng, trong công ty nói nàng làm thêm, là làm trái đạo đức chức nghiệp.
“Ngươi vội vã trở về gởi bưu kiện.” Tống Tây Tử liền biết, nàng nhìn xung quanh không có ai, nói với Lâu Xuân Vũ: “Kỳ thật cái này cũng liền không tính là chuyện kinh doanh bán lẻ, chỉ cần không ảnh hưởng đến công tác, công ty bên này sẽ không quản, ngươi chỉ cần đừng đem công ty trở thành nhà kho là tốt rồi, ta cũng sẽ không nói cho người khác, ngươi yên tâm, ta tuyệt đối sẽ giữ bí mật.”
“Cám ơn ngươi.”
“Ta đưa ngươi trở về, ta cũng hoài niệm nhà ăn trường học rồi.

Bắt đầu từ tháng này, chiếc xe này liền thuộc về ta, sau này ta chính là người có xe, chỉ còn thiếu phòng ở, ta không tính là người chiến thắng trong nhân sinh sao?” Tống Tây Tử cho rằng đây chỉ là một việc nhỏ, điều kiện tiên quyết để nàng thay Lâu Xuân Vũ giữ bí mật, chính là nàng tin tưởng Lâu Xuân Vũ là người công tư rõ ràng, trong lúc làm việc trên cơ bản Lâu Xuân Vũ đều là toàn tâm vào công việc, về những khoản thu nhập thêm, chính nàng cũng đang kiếm, chỉ cần không ảnh hưởng đến công tác, nàng sẽ không ngăn cản Lâu Xuân Vũ đi làm.
Trong phòng chỉ có một mình Tề Nhã Nhã, Lâu Xuân Vũ tiến vào, Tề Nhã Nhã một lần cũng chưa từng nhìn thấy nàng ăn mặc như vậy, áo sơmi quần Tây giày da màu đen, đây là phong cách phù hợp để đi làm, bản thân Tề Nhã Nhã mặc đồng phục bóng rổ của Lakers làm đồ ngủ, một điểm cảm giác cấp bách đều không có, ngược lại thời gian trôi qua càng là thoải mái, đại tứ triệt để không cần nghĩ đến chuyện lên lớp, không thi nghiên cứu sinh không thực tập, đó chính là không có lý tưởng a.

Tề Nhã Nhã mỗi ngày đều nhàn nhã liền giữa trưa mới rời giường, đọc tiểu thuyết chơi game, buổi tối liền cùng các học muội trong đội bóng rổ nữ đi chơi bóng.
Cùng đi vào sau lưng Lâu Xuân Vũ là Tống Tây Tử, Tề Nhã Nhã có chút kinh ngạc, cùng Tống Tây Tử chào hỏi một tiếng, ánh mắt lại quanh quẩn giữa Lâu Xuân Vũ cùng Tống Tây Tử.
※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※※※
Tiểu kịch trường:
Tề Nhã Nhã: Ta có thể đi viết văn, ta đi đăng ký làm tác giả, ta đem câu chuyện bi thảm của ta viết xuống.
Bình luận: 2 Lượt thích: 2 Lượt xem: 100
Một tiểu khả ái bình luận《 ta đã từng trải qua một tình yêu như vậy》:
Tác giả ngươi viết câu chuyện thật tục, ngôi thứ nhất nhìn không được, hơn nữa nhân vật nữ chính quá ngốc, vì cái gì lại chủ động bỏ tiền? Ngự tỷ sẽ để cho nhân vật nữ chính bỏ tiền sao?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.