Bạn đang đọc Tà Đế Cuồng Thê Phế Vật Cửu Tiểu Thư – Chương 5: Thực Tâm Chi Hôn
Nhưng điều khiến nàng kinh ngạc, là nàng trần truồng không một mảnh vải ,ngâm mình trong một vũng máu nhỏ nóng rực ,nồng nặc mùi máu tanh nồng nặc mùi thuốc.
Chuyện gì đang xảy ra thế này?!“Dậy đi? Còn tưởng rằng đến ngày mai ngươi còn chưa tỉnh đâu, vật nhỏ, ngươi nhớ rõ về sau nhất định phải bồi bổ, bằng không với bộ dáng bằng phẳng của ngươi thật sự khiến ta không biết nên từ nơi nào xuống tay gặm mới thích hợp.
”Một giọng nói ma mị bỗng truyền đến bên tai nàng.
Một người mặc áo trắng toàn tập ,là một nam nhân với vẻ đẹp mê người, khóe miệng mang theo ý cười , chậm rãi đi vào từ bên ngoài sơn động.
“Là ngươi!” Vân Vũ sắc mặt đợt nhiên trở nên lạnh lẽo, chỉ khi mở miệng mới nhận ra giọng nói của mình khàn khàn dị thường.
“Đương nhiên là ta, bằng không, vật nhỏ ngươi còn tưởng rằng là ai?” Đôi mắt đen của hắn nhìn chằm chằm vào nàng ,quá mức trần trụi và độc đoán , giống như nàng là vật sở hữu của hắn.
Làm Vân Vũ tâm sinh không mau.
“Buông ta ra!” Giọng nói khàn khàn nghiến răng nghiến lợi.
Nam tử mỉn cười ngước nhìn Vân Vũ, bàn tay trắng nõn xẹt qua hai luồng sáng lạnh lóe lên ,sợi dây trói tay Vân Vũ đột nhiên đứt rời.
Đừng làm xước ra đã lành , ta trời sinh vốn yêu cái đẹp , càng yêu mỹ nhân, hiện tại thân thể trong ngoài của ngươi đều là của ta.
” Nam tử đứng ở bên hồ ,cười đến quỷ dị tà mị, nhìn qua làn da lộ trên mặt hồ của nàng từng tấc tấc một.
Nghe vậy Vân Vũ, thiếu chút nữa tức giận đến cắn đứt hàm răng.
Đồ vô sỉ.
Vân Vũ tức giận, lại tiếp tục ngâm mình trong nước và không đứng dậy.
Tuy không biết máu và dược liệu gì được thêm vào trong hồ nước này , nhưng nàng lại cảm giác được nước trong hồ nước này đang nhanh chóng chữa lành vết thương của nàng.
Cả người ngứa đến tim phổi khó chịu.
Nếu không phải nàng khác hẳn với người thường tự chủ , chỉ sợ hiện giờ trên da thịt,đã sớm bị móng tay cào rồi.
Không thể không lo lắng về cái nhìn thẳng thừng của người nam nhân kia.
Vân Vũ cả hai tay nắm chặt tảng đá bên hồ và cào mạnh vào tảng đá ấy,phảng phất như vậy, mới có thể làm nàng nhịn xuống chịu đựng ham muốn cào thân thể mình a.
Nam nhân vẫn luôn cười nhìn nàng, đôi mắt sắc lạnh tràn đầy vẻ hứng thú và vui thích.
Những hành động nàng làm trong ba ngày qua, đều được hắn nhìn thấy.
Nữ nhân gầy gò này , với sự cứng rắn mãnh liệt kia, thật sự khiến hắn cảm thấy thú vị , đã lâu hắn đã không có cảm giác kích động như vậy.
Bàn tay trắng nõn thon dài đột nhiên đột nhiên vươn ra nắm lấy vòng cổ đeo trước ngực, là mặt hình vòng xoáy ,tràn ngập hơi thở cổ xưa.
Nhưng trong mắt người ngoài nó chỉ là một trang sức xấu xí không đáng một phân tiền , bằng không, cũng không có khả năng ở trên cổ nàng nhiều năm như vậy, mà vẫn còn bình an vô sự.
Nhìn lướt qua, nam nhân thu liễm vẻ tìm tòi nghiên cứu trong mắt , sau đó đổi tay, đầu ngón tay yêu mị dường như khiêu khích chiếc cằm thon mê hoặc của nàng.
“Vật nhỏ, ngươi nói ta ăn ngươi bây giờ ? Hay là đem ngươi nuôi lớn một chút? Có điều ta nhịn không được……”Vân Vũ nghe vậy, trong đáy mắt thoáng hiện tia lạnh lẽo không chút nghĩ ngợi liền mở miệng cắn chặt vào bàn tay đang chậm vào nàng một cách mãnh liệt.
Người Nam nhân cười nhạt không tránh,mặc cho nàng cắn.
Điều mà Vân Vũ lại không ngờ tới khi mùi máu sộc vào miệng ý thức của nàng, ngay lập tức bị bóng tối tấn công.
Hóa ra máu của người nam nhân này thực chất là chất độc mạnh nhất.
Đêm khuya!Vân Vũ lại lần nữa tỉnh lại khi, phát hiện chính mình đang nằm trên một tảng đá nhẵn , cảm giác ngứa ngáy khó chụi đã biến mất nhưng cơ thể nàng cảm thấy ớn lạnh.
Tận dụng ánh trăng mờ ảo ,nàng cúi đầu xuống mới phát hiện chính mình toàn thân trơn bóng.
Sắc mặt khẽ biến, nhưng ngay sau đó sự ngạc nhiên lóe lên trong đôi mắt nàng.
Những vết sẹo trên vơ thể nàng đã biến mất ,làn da trở nên tuyết trắng như cơ, non mịn như trứng gà vừa mới bóc.
Chẳng lẽ là bởi vì nước hồ kia và máu thuốc ?Trong lòng nàng kinh ngạc, thực mau liền khôi phục lại trạng thái ban đầu.
Lấy quần áo rách nát ,của mình nhanh chóng mặc vào người.
Vân Vũ mới bắt đầu đánh giá bốn phía, đây là một hàng động khá sạch sẽ, cái hồ nhỏ ở trong góc, nhưng nước có chứa máu trong hồ đã cạn khô.
Nhìn khắp nơi một vòng, cũng không thấy bóng dáng người nam nhân đáng ghét kia đâu.
Cho đến khi khóe mắt nhìn tới bóng dáng người nam nhân ở trong hồ nước bên ngoài sơn động đang ngồi bên bờ hồ ngoài sơn động ,, Vân Vũ đáy mắt rét lạnh sát khí hiện lênTrên đời này, không có ai dám đùa giỡn uy hiếp nàng sau khi nghĩ đến cái giá phải trả a.
Dưới ánh trăng mênh mông , thân hình Vân Vũ nhỏ gầy giống như một con li miêu, không một tiếng động ẩn mình hướng tới mặt hồ.
Lúc này, mặt hồ lung linh huyền ảo,không có tiếng nước bắn tung tóe,người nam nhân tựa lưng vào tảng đá bên hồ, thân thể ngâm trong nước hồ, mái tóc màu bạc xõa sau lưng còn đẹp hơn cả nữ nhi.
Rõ ràng là chỉ để lộ ra một tấm lưng, nhưng lại khiến người ta cảm thấy vô cùng cám dỗ cực kỳ.
Vân Vũ đang ẩn nấp từng chút một ,phải nhíu mày thừa nhận người nam nhân này là một yêu nghiệt.
Âm thầm ẩn dấu hơi thở, Vân Vũ lẳng lặng ẩn nấp.
Nhắm chuẩn thời cơ, thân hình chợt lóe,thanh gỗ sắc bén trong tay đâm tới trên người nam nhân.
“Ngươi đã đến rồi.
” Tà tà mỉn cười.
Bóng dáng người nam nhân trong hồ nước đã xa dần.
Trong mắt Vân Vũ thoáng hiện nên vẻ ngạc nhiên.
Hắn ta trở tay bắt được mảnh gỗ trong nàng ,còn tay kia vòng qua ro nàng.
Tốc độ cực nhanh, quỷ dị bức người.
Với lực kéo mạnh cơ thể của Vân Vũ bay lên không! !