Đọc truyện Tà Đế Cuồng Phi: Phế Tài Nghịch Thiên Tam Tiểu Thư – Chương 275: Thái tử vô liêm sỉ (2)
“Ha ha, Ly nha đầu có tài năng hơn người, nếu Bạch hầu gia biết nhất định sẽ rất vui mừng! Trong lòng bổn cung cũng rất vui mừng, Mặc Quân có người vợ như vậy, Nam Việt quốc có thái tử phi như vậy, thật sự là một niềm vui lớn!”
Hoàng hậu vừa nói xong, mọi người đều ngẩn người.
Nhưng sau đó, lại là một trận rối loạn!
Ai cũng nghe ra ý định của hoàng hậu là muốn từ bỏ Bạch Nhược Kỳ, chọn Bạch Nhược Ly làm thái tử phi!
“Trời ơi, chẳng lẽ cả thái tử phi cũng đổi người rồi sao?”
“Đây không phải là một điều bình thường ư? Bạch Nhược Ly vốn là ứng cử viên số một, chỉ là mọi người nghĩ rằng nàng là một phế vật, mới để cho Bạch Nhược Kỳ có cơ hội thay thế, bây giờ nàng mạnh như vậy, hoàng hậu muốn thay người, cũng bình thường thôi mà?”
“Nhưng, nếu như vậy, Bạch Nhược Kỳ không phải là quá đáng thương sao?”
“Thế thì đã sao? Người mạnh được tôn trọng là chuyện đương nhiên, hơn nữa, khi ả giành chồng chưa cưới của em họ mình, sao ả không nghĩ rằng người ta đáng thương?”
Những lời châm biếm này trôi vào tai của Bạch Nhược Kỳ, mặt ả trắng như giấy, làm nổi bật lên những vết thương lớn lớn nhỏ nhỏ vừa mới cầm máu trên mặt, trông thật khủng khiếp!
Ả không thể tin rằng, vị trí thái tử phi đã đến tay của mình sắp bay đi mất! Sắp bị Hoàng Nguyệt Ly cướp mất!
Đó vốn dĩ đã là vật trong túi ả rồi!
Hoàng đế cau mày, không vui nói:
“Hoàng hậu, lời nói của nàng bắt đầu từ đâu? Mặc dù tu vi của Kỳ nhi thực sự thấp hơn một tầng so với Ly nhi, nhưng bây giờ thánh chỉ đã hạ xuống, bởi vì kết quả của một trận đấu mà đột nhiên thay đổi, trẫm sao còn có thể lấy được lòng tin của dân?”
Hoàng hậu đã nghĩ ra đối sách từ trước, bình tĩnh giải thích.
“Hoàng thượng, ngài đây sao có thể gọi là đột ngột thay đổi chứ? Hôn ước năm đó ngài đồng ý với Bạch hầu gia, không phải là con gái có tài nhất Bạch gia và hoàng tử có tài năng nhất hoàng gia sao? Tuy rằng bây giờ đã hạ thánh chỉ, nhưng định ước của ngài và Bạch hầu gia có trước, thánh chỉ có sau, phàm mọi việc đều phải có trước có sau mà! Cho nên, dựa theo hẹn ước, để Ly nha đầu gả cho thái tử, đây mới là biểu hiện uy tín lẫy lừng của ngài!”
Hoàng đế nghe bà nói đều có lý lẽ, không kìm được rơi vào trầm tư.
Thực ra, cho dù là bàn về sức mạnh, hay tư lợi của hoàng đế, đều nghiêng về phía Hoàng Nguyệt Ly hơn.
Nếu không phải lúc nãy nhất thời gấp gáp hạ thánh chỉ ban hôn, hắn nhất định không cân nhắc Bạch Nhược Kỳ, hiện tại duy nhất lo mất mặt, mới có chút tiến thoái lưỡng nan.
Hoàng hậu đưa mắt nhìn thái tử.
Thái tử nhận được tín hiệu, lập tức mở miệng nói:
“Phụ hoàng, nhi thần nguyện ý kết hôn với Ly muội muội! Năm đó Bạch hầu gia bỏ đi, nhi thần đã không chăm sóc tốt cho Ly muội muội, thật có lỗi với sự dạy dỗ của Bạch hầu gia với nhi thần năm đó! Hiện tại tiếp tục bội ước, không làm theo hẹn ước lấy Ly muội muội, ngày nào đó Bạch gia trở về, nhi thần càng không có mặt mũi gặp ông ấy!”
Hoàng Nguyệt Ly nghe xong lời nói vô liêm sỉ này, khóe miệng co rút, suýt chút nữa nôn tại chỗ.
Đây thật sự là nói dối không chớp mắt, lúc nãy rõ ràng thái tử tung tăng tung tẩy muốn lấy Bạch Nhược Kỳ, cũng không cảm thấy chỗ nào có lỗi với cha nàng mà?
Bây giờ lại nói bản thân hiên ngang lẫm liệt như vậy, giống như nếu hắn cưới Bạch Nhược Kỳ qua cửa, sẽ trở thành con chuột cống bị mọi người đuổi đánh!
Thay đổi cũng nhanh quá đi?
Hơn nữa, thái tử xưng hô với nàng, cũng nhảy từ “nha đầu chết tiệt” thành “Ly muội muội”.