Bạn đang đọc Ta Đạp Chết Thân Vương Háo Sắc: Chương 1 : Xuyên Qua Được Mỹ Nam Ôm Ấp .
Lệ Chi Tâm nằm bất động trên giường lại thấy tay chân quơ loạn xạ ở khoảng không , miệng không ngừng kêu cứu mà bản thân chỉ rên ư ử trong miệng . Thoang thoảng bên tai nàng nghe thấy tiếng nói của 1 nam nhân và 1 nữ nhân .
– Ngọc Nhi , nàng ra ngoài đi .
Ngọc Nhi nũng nịu lắc tay hắn vẻ mặt hờn dỗi nói :
– Cung thân vương , nàng ta là ai ? Sao ngài lại đuổi thiếp đi … ứ ừ …
Hắn hôn lên má nàng dỗ ngọt :
– Ngoan , lần tới ta sẽ bù cho nàng .
– Ngài nhớ nha .
Ngọc Nhi đi ra ngoài khép cửa , hắn nhìn tiểu mỹ nhân đang rúc vào lồng ngực trần của hắn ngủ ngon lành liền mỉm cười :
– Mỹ nhân , nàng ở đâu lại nằm trong lòng ta thế này , nàng thật thơm …
Hắn hít mùi hương thơm ngát nồng nàn tỏa ra từ người nàng , một mùi hương huyền bí làm hắn say mê , nàng nhăn mặt , có cái gì đó kêu inh ỏi bên tai zậy cà , nàng dơ tay đấm mạnh lên ngực hắn nói :
– Cái đồng hồ chết tiệt , có thôi kêu không hả ?
– Hự … nàng dám đánh ta …
Hắn ôm ngực chau mày , chỉ là cái đau chốc lát liền hết , nàng bật dậy hai tay chống lên ngực hắn nói to với vẻ tức giận :
– Cái đồng hồ chết tiệt , có yên cho tao ngủ không hả ?
Nàng làm hắn giật mình ngạc nhiên , bốn mắt nhìn nhau , ai đây … một thằng con trai có mái tóc dài lãng tữ tới hông … con trai … trên giường của mình … cô xô hắn ra lùi về sau đến cuối giường , chỉ tay về phía hắn lắp bắp ú ớ :
– Anh là ai ? Sao lại ở trong phòng của tôi .
Hắn thật sự không hiều nàng đang nói cái gì , cái gì mà giường của nàng , là nàng ở đâu nhảy lên giường của hắn thì có , mặc kệ … nàng không trắng nhưng nhìn cũng xinh đẹp … lại rất thơm , rất muốn ăn nàng , hắn mỉm cười chồm tới chỗ nàng :
– Mỹ nhân , nàng muốn ta cưng nên nhảy lên giường của ta phải không ? Được rồi , mau lại đây .
Nàng nổi điên dũi chân đạp hắn 1 cái tức giận hét lên :
– Cưng cái con mẹ nhà ngươi … cút … cái tên háo sắc này .
– A … nàng dám đá vào chỗ đó của ta … ah … ah …
Hắn ôm cái của nợ của hắn ngã ra giường , đau đớn lăn lộn sắc mặt tái nhợt như gần chết đi . Chi Tâm đứng dậy nhảy xuống giường , bây giờ nàng mới phát hiện chung quanh 1 khuôn phòng cổ kính đầy mùi son phấn , nhìn tới cái gương đồng , vẫn là cô với bộ pijama màu trắng , mẹ nó xuyên qua thật rồi . Cô nhìn người kia khóc không ra nước mắt ôm hạ bộ rên rỉ , cô trừng mắt bỏ đi .
Hắn nhăn nhó nhìn theo , dám đối với hắn như vậy chỉ có mình nàng , nữ nhân … nàng sẽ phải trả giá cho chuyện này , hắn hét lên :
– Đứng lại đó cho ta .
Cửa mở , nàng lè lưỡi rồi nói :
– Bảo ta đứng lại là ta đứng à , mơ đi cưng .
– Đứng lại cho ta .
Hắn đau điếng cả người không di chuyển được , nhìn nàng khuất dần sau cánh cửa hắn tức không chịu được , đợi đấy … chuyện này chưa song ở đây đâu .