Đọc truyện Ta Cùng Với Ảnh Đế Yêu Đương – Chương 23: Vị diện vườn trường 2
Editor: Song Hoạ
__________
Hai tháng nghỉ hè vội vàng qua đi, chớp mắt một cái đã đến đầu tháng chín.
Ở Tam trung, chỉ có học sinh từ lớp 10 lên 11 muốn chuyển ban mới có thể chia lại lớp, còn lại lớp 11 và lớp 12 đều là “ma cũ” kì cựu.
Lớp 12, đa số học sinh ngoại trú cũng đều muốn ở lại trường để tự học buổi tối.
Ngày khai giảng đầu tiên chủ yếu là thông báo một số thông tin để tất cả học sinh có thể kịp thời tham gia lớp tự học buổi tối liền ra về.
Hứa Cường ở nhà ăn xong cơm chiều, mới cưỡi xe đạp chạy tới trường học.
Đẩy cửa phòng học ra, ánh mắt Hứa Cường liền bay nhanh đến chỗ ngồi của Trần Đình Đình mà cậu tâm tâm niệm niệm, lại thấy cô ấy còn chưa tới, mà vị trí bên cạnh Trần Đình Đình là một bạn học nữ.
Nữ sinh cúi đầu đọc sách, cô mặc một chiếc váy màu lam nhạt, hai cánh tay đều để trên mặt bàn, cánh tay kia trắng nõn nà, tinh tế, khi ánh sáng mặt trời chiếu vào lại càng vô cùng nhu hoà, tràn đầy mỹ cảm.
Mái tóc suông dài bóng mượt, khoác chiếc khăn choàng cổ, tóc mai được vén ra sau tai, để lộ khuôn mặt trắng trẻo, dịu dàng cùng chiếc cổ thon dài duyên dáng.
Chỉ là thoáng nhìn ngắn ngủi này, Hứa Cường liền đứng hình mất 5 giây, ánh nhìn cứ thể yên vị trên người nữ sinh này.
Ngay khi Hứa Cường đang buồn bực tự hỏi đối phương là ai, nữ sinh ấy bỗng nhiên ngẩng đầu lên.
Vì thế, Hứa Cường liền bắt gặp cặp mắt to tròn thuỷ nhuận của cô, thấy được đôi chân mày thon dài hình lá liễu, và gương mặt bầu bĩnh mỹ lệ còn vươn chút nét trẻ con, cũng nhìn thấy được đôi môi đỏ, kiều nộn như cánh hoa anh đào.
Ánh mắt gặp nhau, cô hơi mỉm cười nhìn cậu, sau đó lại cúi đầu đọc sách.
Mỹ lệ, an tĩnh, ngoan ngoãn, giống như một đoá mẫu đơn trắng âm thầm nở rộ.
Hứa Cường ngơ ngác đứng ở cửa, mãi một lúc lâu sau cậu ta mới đột nhiên phản ứng lại, đây chẳng phải là Béo Muội Lâm Vãn sao!
Nhưng Lâm Vãn bây giờ, một chút cũng không béo!
Hứa Cường kích động chạy qua, đặt mông ngồi xuống vị trí phía trước Lâm Vãn.
Động tĩnh của cậu ta quá lớn, Lâm Vãn nghi hoặc mà ngẩng đầu.
Khoảng cách gần, Hứa Cường càng lĩnh giáo sâu sắc vẻ đẹp lúc này của Béo Muội, khuôn mặt kia thật sự là quá non mịn, cậu nhìn thôi cũng đã muốn sờ thử một chút.
Nuốt nuốt nước miếng, Hứa Cường nỗ lực biến thần sắc tự nhiên như trước mà nói giỡn với Lâm Vãn: “Béo Muội, cậu giảm béo thành công?”
Lâm Vãn dường như thẹn thùng, cười một cái.
Hứa Cường:……
Chẳng lẽ giảm béo thành công, tính cách Béo Muội cũng thay đổi luôn sao?
Bộ dáng động một chút là thẹn thùng, có chút điểm giống Trần Đình Đình, chỉ là, có thể là do cậu đã nhìn quen bộ dáng ngại ngùng ấy của Trần Đình Đình, nên khi Béo Muội trở nên xinh đẹp, lần đâu tiền thấy cô e thẹn như thế, thế nhưng lại phá lệ chọc người thương tiếc.
“Đứng lên tớ nhìn thử xem!” Hứa Cường không quá tin tưởng mà xúi giục, nói.
Giọng nói của cậu ta quá lớn, các bạn học khác trong lớp đều nhìn về phía này.
Lâm Vãn không để ý đến yêu cầu của Hứa Cường, nhỏ giọng nhắc nhở cậu ta: “Đừng náo loạn, tớ muốn tự học.”
Hứa Cường càng chấn kinh và bất ngờ hơn nữa, theo hiểu biết của cậu với Béo Muội, cô cũng chỉ hiếu học hơn cậu một chút xíu thôi, đáng lẽ ra lúc này, cô nên một bên vừa ăn đồ ăn vặt thơm ngon, một bên vừa xem truyện tranh mới đúng!
Thế nhưng, từ khi Béo Muội cao điệu bày tỏ tình yêu với lão đại, cô liền vứt bỏ những thói quen xấu lúc trước rồi.
Nghĩ đến Chu Thừa, Hứa Cường lại càng tò mò, bộ dạng thân thiết như khuê mật, cướp lấy quyển sách trước mặt Lâm Vãn, bát quái hỏi:
“Cậu với lão đại thế nào rồi? Thật không đủ ý tứ mà, nghỉ hè hai tháng đều chẳng thấy tiến triển mới mẻ gì cả.”
Uổng công cậu mỗi ngày đều phải xoát vòng bạn bè, kết quả suốt hai tháng trời, Béo Muội tựa như bốc hơi khỏi thế gian, không đổi mới trạng thái nào.
Nhắc tới Chu Thừa, Lâm Vãn thần sắc hơi ảm đạm, sau đó rũ mắt cười khổ: ” Sắp thi đại học rồi, tớ muốn nghiêm túc chuyên tâm ôn tập.”
Ý ngoài lời nói, cô từ bỏ theo đuổi Chu Thừa.
Tiểu mỹ nhân nhu nhược đáng thương, Hứa Cường đương nhiên sẽ đồng tình với cô, đồng thời cậu lại có chút mừng thầm, tuy rằng cậu cũng chẳng biết bản thân mình vì cái quỷ gì là có chút cao hứng.
“Thật sự từ bỏ?” Hứa Cường không quá tin.
Lâm Vãn vừa muốn trả lời, tầm mắt đột nhiên dời về phía cửa phòng học.
Hứa Cường quay đầu lại, liền nhìn thấy Trần Đình Đình, hoa khôi của lớp thế nhưng lại mặc quần áo có kiểu dáng và màu sắc đều tương tự chiếc váy của Lâm Vãn.
Đồng thời trong thời gian đó, Trần Đình Đình cũng nhìn thấy được cạnh chỗ ngồi là Lâm Vãn đã giảm cân, bên cạnh còn có Hứa Cường xum xoe chân chó.
Ngày đầu tiên khai giảng, Trần Đình Đình cố ý trang điểm một phen mới đến trường học, kết quả mới vừa tiến phòng học, liền gặp phải hai luồng sát thương khổng lồ.
Một cái đến từ Béo Muội đã từng là background lá xanh của cô, bây giờ tựa hồ so với cô lại càng loá mắt hơn.
Một cái là đến từ Hứa Cường đã từng mặt dày màu dạn theo đuổi cô, hiện tại lại dời mục tiêu sang Béo Muội.
Tầm mắt lại thoáng dao động trên mặt Lâm Vãn và Hứa Cường một hồi, giây lát sau Trần Đình Đình lại khôi phục hình tượng hoa khôi thong dong, ưu nhã, một bên mỉm cười chào hỏi cùng những đồng học khác, một bên chậm rãi bước đến chỗ ngồi.
Hứa Cường chột dạ mà chạy về vị trí của mình.
Trần Đình Đình cũng chẳng thèm nhìn cậu ta, cười cười rồi ngồi xuống, kinh hỉ mà hỏi bạn cùng bàn: “Lâm Vãn cậu giảm béo thành công rồi sao? Chúc mừng, chúc mừng, bây giờ cậu thật xinh đẹp.”
Lâm Vãn cũng chỉ cười khiêm tốn.
Trần Đình Đình nhìn về phía chân bàn, dưới làn váy là đôi chân cân xứng tinh tế của Lâm Vãn, chẳng thua gì so với cô, Trần Đình Đình áp xuống ghen ghét khó hiểu trong lòng, lại hỏi: “Cậu hiện tại đã xuống 100 cân (50kg) rồi sao?
Lâm Vãn lắc đầu, nhẹ giọng nói: “105 cân.”(52,5kg)
Trần Đình Đình nhẹ thở phào, còn kém năm cân, chỉ cần Lâm Vãn không ốm đến một trăm cân, Chu Thừa chắc chắn sẽ không suy xét việc cùng Lâm Vãn kết giao.
Bọn học sinh càng ngày càng nhiều, mọi người đều an tĩnh mà bắt đầu tự học.
Còn năm phút nữa đến giờ vào lớp, chủ nhiệm lớp Đái lão sư cũng đac tới, tươi cười thân thiết, trò chuyện cùng bọn học sinh về ” những thú vui tao nhã” trong kì nghỉ hè vừa rồi.
Ngay khi Đái lão sư chuẩn bị khích lệ bọn học sinh phải cố gắng chiến đấu hăng hái vào năm cuối cấp này, phòng học bỗng nhiên bị người nào đó không chút khách khí đẩy ra.
Là Chu Thừa.
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm giáo bá, chỉ có Lâm Vãn đã sớm cúi đầu.
Chu Thừa đi vòng đến bên này, đôi nắt nhìn chằm chằm chỗ ngồi, nên càng không thể tránh khỏi việc nhìn thấy Béo nha đầu ngồi phía trước hắn.
Cô ấy một tay đang ấn sách giáo khoa, một tay đang viết cái gì đó, vô cùng tập trung.
Gầy đi, cũng hiếu học hơn rồi.
Cũng không biết có phải đang giả vờ không!?
Sau khi Chu Thừa ngồi xuống, Đái lão sư lại tiếp tục diễn thuyết, diễn thuyết khoảng mười phút, phòng học cũng dần khôi phục lại sự an tĩnh.
Chu Thừa nằm trên mặt bàn, ngủ ngon lành cành đào.
Tiết tự học đầu tiết kết thúc, Chu Thừa nghe thấy tiếng ghế động đậu, là từ phía Béo nha đầu ngồi trước.
Chu Thừa nghe thấy tiếng cô đi ra ngoài, cũng nghe thấy Hứa Cường khẽ huýt sáo: ” Không tin được, ngay cả chân Béo Muội cũng thon gọn!”
Không hề dự liệu, hình ảnh nữ hài tập thể hình rất có hơi thở mười tám cộng bỗng nhiên xong vào đầu óc Chu Thừa.
Cô ấy còn đang kiên trù giảm béo, là vẫn không chịu hết hy vọng sao?
Chu Thừa có chút muộn phiền.
Hắn ngồi dậy uống nước, tầm mắt khẽ đảo qua phía trước mặt, dừng ở trên người Béo nha đầu đang đứng cạnh chỗ ngồi của nữ sinh nào đó.
Cô đưa đôi tay đỡ chiếc bàn của nữ sinh kia, hơi khom lưng, cười cười nói nói gì đó với đối phương.
Một lọn tóc khẽ dơi xuống, khuôn mặt trắng nõn nhu mì như ẩn như hiện, có loại cảm giác mông lung như trong phim điện ảnh.
Bỗng nhiên, cô quay đầu hướng bên này chỉ chỉ.
Một chút dự liệu cũng không có, một ngụm nước cứ thế sặc ở cổ họng Chu Thừa, khiến hắn ho khan kịch liệt.
MD*, thật mất mặt!
( Đại loại là một câu chửi tục:>)
Uống xong nước, Chu Thừa tiếp tục nằm bò.
Không bao lâu, hắn nghe thấy Béo nha đầu nói với Trần Đình Đình:
“Tớ đã đổi chỗ ngồi với Vương Phương rồi, cậu chịu khó di chuyển bàn học xíu nha.”
__Chủ nhật, ngày 25 tháng 12 ÂL ___
Lối nhỏ tim tui
🐶Ấuuuuuuu
🐣Tui lại hiện hồn dề đâyyy🐾
🦋Các cậu đã nghỉ Tết chưa nè?????
👘🦑Nếu được nghỉ rồi thì mau đi chơi and điên cuồng mua đồ Tết đi nha!!!🌽👑👙
🌜Tại vì tui cũng đi đây =)))🌛
🐳Bỗng nhiên cảm thấy bão chương thiệc xa vời một con heo lười như tui:3 🐷🐷
🐽Sẽ cố mà hahha:> Tuy hơi vô vọng (;🐢🐢
🐡Chuyện là tui đú đỡn quá nên làm gì có chương dự phòng ( Chương dự phòng cuối cùng chính là chương này đó:))) Thấy lỗi sai nhớ hú tui nha^^
(;;-;;)Tui đang đứng giữa cán cân làm và chơi đây mn:3🐛🐛
🕶Dạo này, tui đọc được bộ “Xin lỗi nhé, cút rồi.”
Truyện cũng ổn, thích hợp đọc giải trí, nam9 nhục một cách hài hước nhất tui biết:>🎃
😃Thèm truyện quá cả nhà oie:3🌿
🍀Yêu các cậu o(^▽^)o❤️