Đọc truyện Ta Có Thần Ma Hệ Thống – Chương 77: Kịch Chiến Thái Thản Cực Viên (2)
Liên tiếp dùng hai chiêu Thiên Lôi Nhất Kích đánh trọng thương con Thái Thản Cực Viên, Đăng Dương liền rời khỏi lưng Ngũ Ngác Mộc Ngưu rơi xuống thân hình to lớn của Thái Thản Cực Viên, thu hồi Bạch Tuyết Kiếm, rút ra Thiết Kiếm bên hông, dễ dàng đâm xuyên qua nhãn cầu, phá hủy đại não trong cái nhìn bất lực của con quái thú.
>
Một kiếm kết liễu Thái Thản Cực Viên, cộng với nghe được âm thanh nhắc nhở tiền đã vào túi của AI, Đăng Dương hưng phấp mà thu hồi Thiết Kiếm lại, hai tay vác Bạch Tuyết Kiếm trên lưng giẫm mạnh chân nhảy lên tưng một con Ngũ Giác Mộc Ngưu vừa chạy đến, tiếp tục xông tới vị trí con Thái Thản Cực Viên cái tiếp theo.
Thiên Lôi Nhất Kích.
Lôi Điện mang theo khí túc hủy diệt tràn vào lưỡi kiếm, Đăng Dương vung kiếm chém mạnh vào cơ thể to lớn của con Thái Thản Cực Viên cái thứ hai.
Bởi vì bị vây giữa hàng trăm con Ngũ Giác Mộc Ngưu phô thiên tái địa, con Thái Thản Cực Viên cái không có cách nào né tránh được lưỡi kiếm uy lực của Đăng Dương, chỉ có thể dãy dụa vươn hai cánh tay to lớn ra chống đỡ.
Ầm! Lôi điện tung bay đầy trời, Thái Thản Cực Viên thét lên một tiếng đau đớn, cơ thể to lớn bị sức mạnh khủng bố đánh cho ngã ầm xuống đất, đè chết không ít Ngũ Giác Mộc Ngưu kém may mắn.
Thái Thản Cực Viên vừa ngã xuống, Đăng Dường thuận thế xông lên, hai tay nắm lấy Bạch Tuyết Kiếm giơ lên quá đầu, lôi điện xèn xẹt vùng nổ bổ thẳng xuống một kiếm tuyệt luân
Thiên Lôi Nhất Kích.
ẦM!
Uy lực lôi điện cộng với quán tính lực đạo tạo ra một sức mạnh khủng khiếp, Đăng Dương chém ra một kiếm này không khác gì tiều phu bổ củi. Đùng một cái, trong tiếng đau đớn, giận dữ kèm theo tuyệt vọng của con Thái Thản Cực Viên cái, lưỡi kiếm thô to không sắc lạnh thế nhưng lại vô cùng dễ dàng chém đứt hai cánh tay to lớn của nó, sau đó mang theo lực đạo khó mà tin được đập bể đầu nó ra như một quả cà chua dập nát.
Con Thái Thản Cực Viên thứ hai, Đăng Dương chỉ cần hai chiêu Thiên Lôi Nhất Kích liền giết chết.
>
Tổng cộng sử dụng liên tiếp 4 lần Thiên Lôi Nhất Kích, đấu khí tích lũy của Đăng Dương đã hao hụt mất bảy phần mười, hiện tại chỉ còn chưa đến 10 điểm đấu khí, vừa đủ đển hắn tung ra thêm một chiêu Thiên Lôi Nhất Kích nữa mà thôi.
Nhảy khỏi cái xác của Thái Thản Cực Viên, một lần nữa giẫm trên lưng Ngũ Giác Mộc Ngưu, Đăng Dương vác Bạch Tuyết Kiếm nhanh chóng phóng đến con Thái Thản Cực Viên cái thứ ba, vừa đi, hắn vừa gào lớn trong đầu
“AI, mua giúp ta một Bình Đấu Khí Nhỏ”
>
Âm thanh thông báo của AI vừa vang lên, Đăng Dương lập tức chuyển động tâm thần, một lọ thủy tinh chứa chất lỏng màu xanh lam liền xuất hiện trên tay hắn, không gì khác chính là Bình Đấu Khí Nhỏ mà hắn vừa mua.
Dùng răng mở nắm bình, Đăng Dương ừng ực một hơi uống hết chất lỏng màu xanh rồi ném cái bình cạn đáy ra một bên.
Thứ chất lỏng màu xanh này vừa tràng qua cổ, họng rơi xuống khoang bụng thì lập tức hóa thành một luồng đấu khí tinh thuần, số đấu khí này không cần Lôi Đạo Công chuyển hóa, vừa tiến nhập cơ thể đã hoàn toàn biến thành Lôi hệ đấu khí đúng chuẩn, cấp thiết bổ xung cho đan điền đang thiếu hụt đấu khí của Đăng Dương.
Một Bình Đấu Khí Nhỏ đã cung cấp cho hắn 12 điểm đấu khí, ngay tức khắc đưa điểm đấu khí của hắn lên 22 điểm.
Lôi hệ đấu khí trong cơ thể lại một lần nữa xung mãn, Đăng Dương hưng phấn hú dài một tiếng, tốc độ lần nữa bạo tăng.
Đạp mạnh chân vào lưng một con Ngũ Giác Mộc Ngưu làm nó té cắm đầu xuống đất, Đăng Dương như một quả đạn pháo uy lực bắn thẳng vào con Thái Thản Cực Viên cái thứ ba.
Một lần nữa lôi điện khiêu vũ trên lưỡi kiếm tuyết trắng, Thiên Lôi Nhất Kích được Đăng Dương chém thẳng vào một trong hai con Thái Thản Cực Viên đang điên cuồng truy đuổi Trọng Tuấn.
Lôi kiếm vừa xuất, con Thái Thản Cực Viên bị Đăng Dương nhắm làm mục tiêu lập tức chấn động tinh thần, bằng vào trực giác thiên sinh của quái thú, nó ngay lập tức cảm giác được sự nguy hiểm tột cùng đang kéo đến từ đằng sau liền làm ra phả ứng mau lẹ mà quay người lại xem xét.
Thế nhưng cho dù quay lại thì đã sao? Thái Thản Cực Viên bị vậy trong rừng rừng Ngũ Giác Mộc Ngưu làm sao mà né tránh lưỡi kiếm của Đăng Dương, đó là còn chưa nói, bởi vì là võ kỹ Lôi hệ cho nên tốc độ ra đòn của Thiên Lôi Nhất Kích là cực nhanh, nó có chạy lên trời cũng đừng hòng trốn thoát.
Trọng kiếm xẹt qua không trung tựa sấm sét xé nát không gian, lấy một tư thế không thể né tránh cùng không thể ngăn cản chém thẳng vào người con Thái Thản Cực Viên cái trong ánh mắt bất lực của nó.
ẦM! Lôi điện bùng nổ
Giống y hệt hai con Thái Thản Cực Viên trước đó, con Thái Thản Cực Viên cái này cũng lập tức bị sức mạnh khủng bố của Thiên Lôi Nhất Kích quật ngã cái ầm xuống mặt đất, lồng ngực dập nát cùng cháy xén một mảnh đen như than.
Tiếp tục thừa cơ truy kích, Đăng Dương chém tiếp ra một kiếm Thiên Lôi Nhất Kích thứ hai.
Ầm… ầm… tiếng của sấm sét bạo nộ, lôi kiếm một lần nữa vô tình hạ xuống, chấm dứt sự sống của con Thái Thản Cực Viên cái thứ ba.
>
Lượng đấu khí sót lại trong người Đăng Dương chỉ còn 3 điểm. Mà hắn, sau khi vác trọng kiếm nặng 36 cân đánh ra sáu lần Thiên Lôi Nhất Kích, liên tiếp giết chết ba con Thái Thản Cực Viên cái, thể lực cũng gần như là khô cạn, hơi thở dồn dập và cơ bắp đã mỏi nhừ.
Điều này một phần cũng là vì Đăng Dương không cộng điểm thiên phú vào chỉ số Thể Chất, khiến cho sức chiến đấu của hắn dù mạnh nhưng không được dẽo dai, không đủ sức bền để chịu đựng những trận chiến có cường độ cao và liên tục kéo dài.