Đọc truyện Ta Có Thần Ma Hệ Thống – Chương 158: Hắc Ngục Xà
Đăng Dương ngồi xếp bằng xuống, đem quả trứng đen xì đặt trên đùi rồi dựa theo những kiến thức vừa mới học được từ kỹ năng Thuần Hóa mà hành động.
Đầu tiên, hắn dùng kiếm cắt nhẹ một đường dài trên lòng bàn tay, nhất thời khiến cho máu tươi đỏ thắm không ngừng chảy ra, sau đó, hắn đem đấu khí cũng như linh hồn lực của bản thân, hòa quyện vào trong lượng máu vừa chảy ra này, toàn bộ trúc xuống quả trứng Hắc Ngục Xà.
Chỉ thấy ngay khi máu tươi có lấp lánh quang mang hai màu lam bạch phủ xuống quả trứng Hắc Ngục Xà thì liền không giống như nước lã trôi đi mà lại dịch chuyển bao phủ toàn bộ quả trứng như một thứ chất lỏng sền sệt.
Tiếp đó, máu huyết đỏ tươi bắt đầu dần dần co rút lại, hóa thành từng đường vân nan hoa vô cùng xinh đẹp và tối nghĩa, biến quả trứng Hắc Ngục Xà đen xì thành một tác phẩm nghệ thuật kiệt xuất thật sự.
Thấy những đường vân đều đã ngưng kết hoàn toàn, Đăng Dương thoáng hít sâu một hơi, quát khẽ
“Liên thông linh hồn, Thuần Hóa Thuật!”
Tiếng quát Đăng Dương vừa lên thì từ vị trí mi tâm của hắn, từng sợi chỉ bạch sắc được ngưng luyện từ lình hồn lực tức tốc bay ra, sau đó tại trong không trung đan lại với nhau, chưa đến một giây thời gian đã hóa thành một chữ ‘Linh’ rồng bay phượng múa.
Mà chữ ‘Linh’ vừa thành cũng không dừng lại lâu liền rơi thẳng vào quả trứng Hắc Ngục Xà rồi tựa như con tàu bị đắm, dần dần chìm vào bên trong quả trứng.
Ngay lập tức, Đăng Dương linh mẫn nhận ra, giữa hắn và quả trứng màu đen đã hình thành nên một mối liên kết linh hồn cùng huyết mạch vô cùng chặt chẽ.
>
>
Đăng Dương nghe vậy liền không nghĩ nhiều nữa, tâm ý thoáng vận chuyển một chút thì quả trứng đen xì trên đùi hắn bổng dưng biến mất vào không khí. Thay vào đó, tại trong màn hình Linh Giới ngay trước mắt, tại một bụi cỏ rậm rạp gần một con suối nhỏ, quả trứng Hắc Ngục Xà an an ổn ổn mà nằm im một mình.
>
“12 tiếng sao? Cũng không lâu lắm” Đăng Dương hài lòng mỉm cười.
Mà tại ngay lúc này, âm thanh trong trẻo của Phạm Liên Hoa bất ngờ vọng tới “Này tên nhà quê, ngươi làm gì thế, chúng ta xong việc rồi về thôi”
“À được, ta tới ngay đây!” Đăng Dương cười đáp, nhún người một cái đã nhảy khỏi tổ Song Đầu Hắc Tuyến Xà, tụ hợp với hai người Phạm Liên Hoa rồi cùng nhau rời khỏi hang động.
Tất nhiên, lúc rời đi, Đăng Dương cũng không quên đem mấy cái trứng Song Đầu Hắc Tuyến Xà kia theo về để làm món trứng rắn xào xả ớt.
– ————–
Tối hôm đó, bên cạnh bếp lửa hồng đang quay một khúc thịt rắn thơm phức, Phạm Liên Hoa đem một cái chảo lớn đầy ắp món trứng rắn xào xả ớt mà Đăng Dương nhờ nàng làm, cẩn thận lúc ra ba cái bát lớn cho mỗi người.
“Cảm ơn!” Đăng Dương chép miệng nhận lấy bát rắn xào từ tay Phạm Liên Hoa, đưa mũi lại hít sâu một cái, không kìm được mà dương ra ngón cái, tấm tắc khen ngợi “Quao! Cái hương vị này đúng là không lẫn vào đâu được, Phạm tiểu thư, tài nghệ nấu ăn của nàng đúng là số dách”
Được Đăng Dương không tiếc lời ca ngợi, Phạm Liên Hoa cũng là có chút mây đỏ trên mặt, vui vẻ cười nói “Vậy thì nhớ ăn nhiều nhiều một chút a, vẫn còn một đống đây này”
“Yên tâm yên tâm, cứ để đó cho ta lo!” Đăng Dương hăng hái cười lớn, bắt đầu vùi đầu vào bát rắn xào của mình, ăn như hổ đói.
Khác với độ dạng thô tục của Đăng Dương, Diệp Khắc Linh ở bên cạnh, hít vào hương rắn xào thơm phức cũng là thèm chảy nước miếng nhưng mà vẫn từ tốn ăn từng miếng một, ánh mắt hưởng thụ có phầm mê li.
“Linh tỷ, vị như thế nào? Có ngon không?” Phạm Liên Hoa chăm chú nhìn vào Diệp Khắc Linh đang nhắm mắt, hồi hộp hỏi
Nhai một chút rồi đem miếng trứng rắn xuống, Diệp Khắc Linh thành thật chém miệng nói “Đương nhiên là cực kỳ ngon rồi, tài nghệ nấu ăn của muội đúng là làm cho người khác vô cùng ganh tị nha!”
Phạm Liên Hoa vừa nghe thế, hai mắt lập tức sáng ngời, liên tục vổ bộ ngực sữa nho nhỏ, giòn tan cười nói
“Tỷ cần gì phải ghen tỵ, chỉ cần tỷ muốn, muội sẵn sàng đem tất cả bí quyết nấu ăn gia truyền ra dạy cho tỷ hết!”
Trông bộ dạng khả ái của Phạm Liên Hoa, Diệp Khắc Linh có chút cưng nựng mà mỉm cười
“Dạy nấu ăn thì không cần, bất quá, ta đây là đang có một việc cần muội hổ trợ đây”
“Việc gì?” Phạm Liên Hoa chớp hai mắt tròn
Đặt bát trứng rắn xào qua một bên, Diệp Khắc Linh dần trở nên nghiêm túc, nói “Không biết, muội có nghe qua Trùng Hồn Đan chưa?”
“Trùng Hồn Đan!” Phạm Liên Hoa hơi trầm ngâm một lát, đấu óc nhanh chóng vận chuyển, lục lọi trong trí nhớ của mình, một lát sau, hai mắt nàng hơi mở lớn ra, cười đáp “Muội nhớ ra rồi, tỷ đợi một chút, muội quay lại liền”
Nói rồi, Phạm Liên Hoa liền như một làn gió, thoáng cái đã chạy thẳng một mạch vào căn nhà tranh của nàng, sau đó lại tức tốc như một làn gió quay về, bất quá, trên tay nàng lúc này đã cầm thêm một cuốn bản sao của Thiên Lý Dược Kinh.
Một lần nữa trở lại chỗ ngồi, Phạm Liên Hoa nhanh chóng lật Thiên Lý Dược Kinh ra, ngón tay mềm mại chỉ vào một đoạn văn tự bên trong trang sách, cười hỏi
“Linh tỷ, tỷ nhìn xem, Trùng Hồn Đan mà tỷ nói có phải là loại này hay không?”
Diệp Khắc Linh nhìn theo nhón tay của Phạm Liên Hoa, cẩn thận đọc một lượt văn tự rõ ràng bên trong trang sách. Một lúc sau, ánh mắt Diệp Khắc Linh liền hiện rõ sự vui mừng nồng đập mà gật đầu
“Đúng rồi, chính là loại Trùng Hồn Đan mà ta cần rồi. Liên Hoa, muội có thể luyện chế nó không?”
Phạm Liên Hoa thành thật đáp “Nguyên liệu để luyện chế viên Trùng Hồn Đan này, chúng ta đã có đầy đủ toàn bộ. Chỉ là với trình độ luyện dược thuật của muội hiện nay thì vẫn còn thiếu một tí xíu hỏa hầu nữa”
“Bất quá, nếu như tỷ không vội thì có thể đợi muội khoảng một tháng thời gian nữa. Chỉ cần một tháng, muội tin chắc là mình có thể đủ sức luyện chế thành công viên Trùng Hồn Đan này”
Nói ra lời cuối cùng, ánh mắt Phạm Liên Hoa không giấu được hào quang tự tin nồng đậm.
Về mặt tu luyện bình thường, có lẽ nàng không phải là thể loại kinh tài tuyệt diễm, thế nhưng nếu nói về thiên phú luyện dược thuật, nàng có thể tự tin sánh ngang với bất cứ thiên tài nào.
Chưa nói đến nàng có một ông nội là Luyện Dược Sư cao cấp tận tình chỉ dạy, từ nhỏ, nàng đã có một trí thông minh tuyệt đỉnh cùng sự hứng thú phi thường to lớn đối với linh dược và đan dược.
Cho nên từ rất sớm, nàng đã vô cùng nắm vững kiến thức bát đại tinh thâm về dược lý, cái nàng khuyết thiếu duy nhất hiện nay, có chi cũng chỉ là kinh nghiệm thực tiễn mà thôi.
Diệp Khắc Linh thong thả điểm cằm, vuốt nhẹ mái tóc đen tuyền của Phạm Liên Hoa mà cười nói “Không vội, một tháng thì một tháng, muội cứ thong thả mà nghiên cứu, hấp tấp quá cũng chỉ thêm hỏng việc mà thôi”
Phạm Liên Hoa vui vẻ gật gật đầu nhỏ, cười tí cả mắt “Tỷ cứ yên tâm, viên Trùng Hồn Đan kia nhất định là thuộc về tỷ rồi!”
Ở bên cạnh, Đăng Dương khẽ liếm miếng rau dính trên mép, để cái bát cạn đáy xuống, ánh mắt vô cùng hiếu kỳ mà nhìn qua hai cô nàng xinh đẹp bên cạnh
“Trùng Hồn Đan? Là đan dược gia tăng cường độ linh hồ à? Vậy tiện thể luyện cho ta một viên luôn”
Vừa nghe Đăng Dương nói, Phạm Liên Hoa liền trừng mắt đẹp liếc xéo qua, khinh bỉ mà bĩu môi “Ngươi à? Cứu nằm đó mà mơ đi nhé!”
“Này, nàng làm như ta ngửa tay ra xin ăn không bằng vậy, ta cũng có thể dùng bảo bối khác để đổi lấy viên Trùng Hồn Đan này nha” Đăng Dương có bút bất mãn, xì mũi nói
Diệp Khắc Linh trông thấy hai người lại chuẩn bị bộc phát một tràn cãi cọ thì có chút đau đầu, bất đắc gì đành phải đứng ra giải thích
“Đăng Dương, cũng không phải nàng sợ ngươi ăn quỵt đâu. Chỉ là loại Trùng Hồn Đan này chỉ dành cho người đã có căn cơ linh hồn lực mạnh mẽ mà thôi. Còn linh hồn của ngươi, xin lỗi chứ quả thật là vô cùng yếu ớt, ăn vào viên Trùng Hồn Đan này chính là không khác gì tự sát!”
“Ghê gớm vậy?” Vừa nghe Diệp Khắc Linh giải thích, Đăng Dương có chút giật mình, nhưng rồi rất nhanh đã khôi phục bình thường, nửa thật nửa đùa mà cười nói “Đã thế thì thôi vậy, ta đây, vợ còn chưa có, con còn chưa sinh, vẫn là yêu đời lắm, chưa muốn chết sớm đâu!”
“Dối lòng!” Phạm Liên Hoa tiếp tục bắn ra ánh mắt khinh bỉ
Chỉ là, Đăng Dương từ lâu đã miễn nhiễm sát thương đối với mấy cái ánh mắt khinh bỉ này rồi, cho dù Phạm Liên Hoa có trừng đến lát con mắt thì hắn vẫn chả cảm thấy cái gì khó chịu.
Một lần nữa múc đầy một cái bát trứng rắn xào, Đăng Dương vùi đầu vào ăn như lang thôn như hổ yết, không thèm để ý đến hai cô gái tuyệt mĩ kia nữa.
– ————–
Sáng hôm sau, từng ta nắng vàng ấm áp buổi ban mai len lỏi qua cánh cửa nhỏ, trải dài trên khuôn mặt thanh tú cương nghị.
Đăng Dương bởi vì một tiếng nhắc nhở của AI mà rời khỏi trạng thái tu luyện, nét mặt có điểm vui mừng.
>
“Đã xong rồi sao, nào, để ta xem thử tiểu Linh Thú rốt cuộc hình dáng ra sao?” Đăng Dương có chút hồi hộp nói, tâm ý vừa động đã mở ra màn hình hiển thị Linh Giới
Chỉ thấy, tại vị trí bụi cỏ ấp trứng ngày hôm qua, nay chỉ còn lại một vài mảnh vụn của vỏ trứng, mà Hắc Ngục Xà ấu sinh kia thì đã không biết bò đi nơi nào rồi.
Bất quá, cũng không vấn đề gì, giữa Đăng Dương và Hắc Ngục Xà đã cấu thành liên kết linh hồn cùng huyết mạch vô cùng bềnh chắc, vì vậy, hắn chỉ cần âm thầm cảm nhận một tý thì liền biết ngay Hắc Ngục Xà là đang ở nơi nào.
Thì ra, Hắc Ngục Xà vừa mới ra đời thì bởi vì đói bụng nên đã đi kiếm mồi trong khu vực rừng rậm rồi, tuy nhiên không may cho nó, trong Linh Giới lúc này, ngoại trừ bản thân nó ra thì không hề có bất cứ một con động vật gì khác, mà nó lại không thể ăn thực vật, hoa qua các kiểu cho nên vẫn là đang đói meo râu.
Có chút buồn cười, Đăng Dương khẽ gọi một tiếng trong đầu, ngay lập tức, Hắc Ngục Xà bổng nhiên xuất hiện trong không trung rồi rơi xuống trước mặt hắn.
Hắc Ngục Xà vừa xuất hiện đã bị Đăng Dương dùng hai tay trực tiếp tóm lấy, cẩn thận đánh giá một lượt từ trên xuống dưới.
Bộ dạng của con Hắc Ngục Xà này so với trong tưởng tượng của Đăng Dương cũng không hơn kém bao nhiêu. Bời vì chỉ là quái thú ấu sinh cho nên con Hắc Ngục Xà này cũng không lớn lắm, từ đầu đến đuôi còn dài chưa đến 1 m.
Toàn thân Hắc Ngục Xà được bao phủ bởi một lớp vảy rắn đen xì và bóng loáng như hắc thạch, hình dáng tương tự như lớp vảy trên võ trứng của nó.
Trên cái đầu tam giác là một đôi mắt to tròn đỏ rực như lửa, bên trong tròng mắt lại là hai đồng tử hẹp dài nhìn qua phi thường hung ác.
Chỉ là trái ngược với dáng vẻ dọa người của mình, Hắc Ngục Xà lại tỏ vẻ vô cùng hiền lành cùng thân cận với Đăng Dương, mặc dù bị hắn bóp chặt trên tay cũng không cảm thấy chút nào khó chịu nào, ngược lại, nó còn thè ra thụt vao lưỡi rắn chẻ đôi mà liếm liếm mặt hắn, tựa như một con chó nhỏ đang làm nũng vậy.
Bị Hắc Ngục Xà chọc đến bật cười vui vẻ, Đăng Dương từ trong túi đồ hệ thống lấy ra một khối thịt rắn còn tươi nguyên của Song Đầu Hắc Tuyến Xà, sau đó dùng con dao găm Diệp Tiết, cắt ra từng lát nhỏ đút cho Hắc Ngục Xà ăn.
Mà con Hắc Ngục Xà này cũng thuộc dạng tương đối hám ăn đấy, Đăng Dương đưa đến miếng nào là nó ngay lập tức nuốt xuống miếng đó, chưa đến một phút thời gian, khối thịt rắn to như bắp đùi một người trưởng thành cứ thế bị Hắc Ngục Xà nuốt trọn toàn bộ, hơn nữa nhìn tròn mắt đỏ rực long lanh lóng lánh kia, rõ ràng là vẫn còn chưa thỏa mãn a.