Ta Có Thần Ma Hệ Thống

Chương 104: Đấu Giá Hội (3)


Đọc truyện Ta Có Thần Ma Hệ Thống – Chương 104: Đấu Giá Hội (3)

Ở trên đài, Liên Á thấy Đăng Dương tiếp tục hô giá cao ngất ngưỡng cũng không tránh khỏi kinh dị, ánh mắt nhìn thiếu niên bắt đầu xuất hiện không ít ý niệm khác thường, đồng thời, nàng cũng cố vắt óc nhớ thử xem, từ khi nào trấn Hồng Môn lại có một thiếu niên tài phú đến như vậy.

Thế nhưng để cho nàng thất vọng là trong trí nhớ của nàng, chưa từng xuất hiện thiếu niên chơi bạo này, chín phần mười chính là một người mới đến. Có điều cũng không quan hệ, giá lên càng cao thì thương hội sẽ càng được lợi, mà nàng cũng sẽ ăn được tiền hoa hồng nhiều hơn.

Thầm hít sâu một hơi che đi dáng vẻ bất thường, Liên Á mở miệng cất lên âm thanh dễ nghe

“Vị công tử áo đen này đã tiếp tục đưa ra giá 6500 vina, còn có vị nào ra giá cao hơn không?”

“Cao hơn cái rắm!” một võ giả bực bội hét lớn

“Ta ra 6700 vina!” Tuy nhiên cũng vẫn có một võ giả mập mạp cắn răng nhịn đau mà ra giá.

Hắn ta bởi vì một lần trọng thương khi săn giết quái thú nên đã vấp phải bình cảnh tu luyện năm năm nay rồi, dù đã thử nhiều cách nhưng cũng không thể nào đột phá được.

Lại vì tiết tiền mà thất bại trong lần đấu giá đầu tiên đã làm hắn hối hận không thôi, cho nên lần đấu giá thứ hai này, dù cho có móc hết tiền túi ra, hắn nhất định cũng phải đoạt đươc viên Võ Khí Đan cao cấp này cho bằng được.


Bất quá, Đăng Dương sẽ để cho tên võ giả mập mạp này được như ý muốn sao, tất nhiên là không. Ngay khi võ giả mập mạp báo giá, Đăng Dương lại một lần nữa bình thản lên tiếng

“Ta ra giá 7000 vina!”

Tên võ giả mập mạp đang ôm hi vọng nhỏ nhoi, vừa nghe thấy Đăng Dương hét giá thì liền tịt ngòi, chỉ biết thở dài ngao ngán. Cái giá 6700 vina đã là cái giá cao nhất mà hắn có thể bỏ ra rồi, hơn nữa thì đành chịu.

Liên Á đứng trên bục cao, ánh mắt ẩn giấu ánh sáng, cười thật là tươi “Vị công tử áo đen này tiếp tục ra giá 7000 vina, còn ai ra giá cao hơn không?”

Trong phòng đấu giá, tiếng chửi thì có chứ tiếng ra giá thì không

“Nếu đã không ai ra giá nữa, vậy thì viên Võ Khí Đan cao cấp thứ hai liền tiếp tục được bán cho vị công tử áo đen này với giá 7000 vina! Thành giao!” mỹ nữ chủ trì liên tiếp gõ mạnh búa gỗ, kết thúc màn đấu giá thứ ba.

Ngay khi Liên Á tuyên bố, Đăng Dương lập tức linh mẫn cảm giác được có không ít ánh mắt chứa đầy sát khí đang nhìn chằm chằm vào hắn, tựa như bầy soi đang quan sát một con cừu non vậy.

‘Muốn đánh chủ ý lên người ta à, vậy thì xem thử các ngươi có đủ sức hay không đã’ Đăng Dương nhết môi, âm thầm cười nhạt.

Nếu là lúc trước, Đăng Dương ắt hẳn là không có đảm lượng nói ra điều này. Bất quá hiện nay đã khác, hắn có Địa Nguyên Binh, hắn có thân pháp Đạp Lôi, hắn có tam đại võ kỹ phòng thủ, hơn nữa hắn còn vừa có thêm hai viên Võ Khí Đan cao cấp. Với bấy nhiêu yếu tố này, hắn có đủ tự tin cũng tiền vốn để quét ngang cảnh giới Võ Giả.

Sau màn tranh giành giật gân của Đăng Dương, cuộc đấu giá vẫn tiếp tục với các vật phẩm vô cùng chất lượng, từ binh khí đến công pháp, võ kỹ, đan dược, linh dược, áo giáp v.v… được các võ giả tại đây săn đón phi thường nồng nhiệt, âm thanh hét giá không ngừng vang lên. Và tất nhiên cũng không thiếu những câu chửi tục vô cùng chói tai.

Trong những vật phẩm được đấu giá tiếp theo, cũng có một vài vật phẩm mà Đăng Dương cảm thấy hữu ích đối với hắn, tỷ như gốc chây Bích Tuyết Tham có công hiệu tăng cao cường độ xương cốt hay Huyền Liên Qủa mang đến tác dụng ngưng luyện đấu khí.

Chỉ là bỏ 13.000 vina mua hai viên Võ Khí Đan cao cấp, Đăng Dương chỉ còn lại 3.700 vina mà thôi, không đủ sức cạnh tranh với mấy tên võ giả kia.

Cuối cùng sau hơn hai tiếng đồng hồ diễn ra trong nhiệt độ cao, đấu giá hội cũng chính thức bế mạc với vật phẩm cuối cùng là một thanh trường thương Nhân Nguyên Binh đỉnh cấp, được một vị Võ Sư sơ cấp mua với giá 11.300 vina.

Đấu giá hội vừa chấm dứt, còn không đợi Đăng Dương rời ghế đã có một nữ tiếp viên đến bên cạnh hắn, dẫn đường cho hắn đến một căn phòng nằm bên cạnh phòng đấu giá, tiến hành thanh toán những vật phẩm mà hắn đã mua.


Và hay ở một chỗ là, mặc dù người đấu giá thành công rất nhiều nhưng để tạo sự riêng tư, Hồng Lâu Kim Xá thương hội đã đặc biệt chuẩn bị cho mỗi người một gian phòng giao dịch riêng, điều này cực kỳ phù hợp với ý muốn của Đăng Dương.

Qúa trình giao dịch sau đấu giá cũng tương đối đơn giản, chỉ cần hắn giao ra đủ 13.000 vina thì liền có thể nhận hai bình đan dược về.

Lấy được đan dược rồi, Đăng Dương cũng không vội rời đi ngay mà trực tiếp đi vào phòng vệ sinh rồi cẩn thận khóa chặt cửa lại.

Tại đây, Đăng Dương trúc hai viên Võ Khí Đan cao cấp ra khỏi bình rồi không chút do dự, trực tiếp bỏ vào miệng nuốt xuống.

Tinh!

>

Tinh!

>

>

Nghe AI thông báo, Đăng Dương khẽ mỉm cười hài lòng, tâm tình phi thường kích động, tự nhủ


“Xem ra sau này không những chăm chỉ kiếm điểm Tích Lũy mà còn cần phải chăm chỉ kiếm tiền nữa. Hắc hắc, có nhiều tiền thật là tốt!”

Cười một hồi, Đăng Dương hơi bình tĩnh, nói “AI, tăng 2 điểm thiên phú vào Tốc Độ, 2 điểm thiên phú vào Sức Mạnh”

>

“Tốt rồi, cũng nên rời khỏi đây và tiếp chuyện với vài kẻ vui tính đi nào” Đăng Dương đẩy cửa phòng vệ sinh bước ra, cười lạnh lẽo nói

– ——————

Bên ngoài, trời lúc này đã về đêm, từng cơn gió lạnh bắt đầu gào thét cuốn qua các con phố vắng bóng người, bởi vì nơi đây là thị trấn của võ giả và chỉ có võ giả sinh sống cho nên cũng không thể nhộn nhịp như ở trấn Lạc Ngôn được.

Ban đêm, đại đa số võ giả đều dừng lại chiến đấu cùng rèn luyện, tìm đến các thú vui của riêng mình, kẻ đến lầu xanh, người vào sòng bạc hoặc là cắm đầu vào bình rượu, cuộc sống tóm lại là vô cùng buông thả.

Đang Dương vừa rời khỏi đại môn Hồng Lâu Kim Xá thương hội, sải bước chân trên đường liền nhanh nhạy cảm nhận được không ít bóng người đang âm thầm bám theo sau lưng mình.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.