Đọc truyện Ta Có Một Toà Thiên Địa Tiền Trang – Chương 33: Đại thiên sứ trưởng bái kiến chủ nhân!
Đại Thiên Sứ Trưởng Gabriel tiến vào thân thể Bắc Hoành, lập tức khiến cho Bắc Hoành kêu lên thảm thiết. Thân thể hắn cứng ngắc như là thi thể, bắp thịt run rẩy bởi vì đau đớn.
Đau đớn như bị moi tim nạo xương, dù Bắc Hoành có cảnh giới Thánh Nhân cũng chịu không nổi!
Hắn kêu lên thảm thiết, hắn đang rên rỉ, hắn đang khóc lóc!
Thân thể hắn không bị hắn khống chế, cứng ngắc như là cương thi, cảm giác sợ hãi này ở sâu tận trong xương tủy!
Bắc Hoành cố gắng hết sức ổn định lại nội tâm, nhờ tâm cảnh của Thánh Nhân giúp hắn rất nhanh chóng tìm được phương pháp để ứng đối!
Hắn tách rời linh hồn với nhục thể!
Nhục thể đau đớn, nhục thể kêu rên, nhục thể khóc lóc, cũng chỉ là bản năng.
Nhưng ở trên linh hồn, Bắc Hoành vẫn đang dung hợp cùng với Đại Thiên Sứ Trưởng Gabriel!
Một bước này là cực kỳ trọng yếu!
Nếu vượt qua được, thì Đại Thiên Sứ Trưởng Gabriel liền sẽ tái hiện nhân gian!
Nếu vượt không qua, thì Đại Thiên Sứ Trưởng Gabriel khôi phục lại thành Nguyên Thủy Thần Cách, nhưng Bắc Hoành liền sẽ chết!
Cũng may hắn có Lý Tiên Đạo ở sau lưng đang yên lặng điều khiển!
Lý Tiên Đạo dùng năng lực toàn trí toàn năng đưa tay ra, nắm vào cổ Bắc Hoành, đưa vào người hắn một cỗ năng lượng!
Cố hết sức giữ vững thiên phú linh hồn của Bắc Hoành, để hắn bắt đầu nuốt chửng Đại Thiên Sứ Trưởng!
Bắc Hoành không giống Chu Thiên Vũ, hắn không có thiên phú khủng bố như Chu Thiên Vũ, hắn chỉ có một cái tâm tư cầu đạo kiên định mà thôi!
Đạo của hắn chính là kiếm của hắn!
Bên trong thân thể của Bắc Hoành có một cái Tiên Khí hình Kiếm, do hắn đạt được từ bên trong chiến trường thiên địa!
Sau khi đạt được cái Tiên Kiếm này, Bắc Hoành nhờ vào nó mà đột phá được Cảnh giới Thánh Nhân. Những năm gần đây, Bắc Hoành đang muốn dung hợp cùng với Tiên Kiếm!
Nhưng dù Bắc Hoành rất cố gắng, Tiên Kiếm luôn hờ hững lạnh lùng với hắn!
Tiên Kiếm này có lai lịch thâm hậu, thiên phú của Bắc Hoành không được nó để vào mắt. Tuy là nó bị Bắc Hoành dùng để đột phá Cảnh giới Thánh Nhân, nhưng nó vẫn như cũ không thèm nhận Bắc Hoành làm chủ, chỉ làm theo ý mình!
Bắc Hoành đối với điều này rất bất đắc dĩ, nhưng lại không thể làm gì, chỉ có thể buông xuôi mà bỏ mặc!
Nhưng mà hiện tại, quá trình dung hợp với Đại Thiên Sứ Trưởng Gabriel của Bắc Hoành có tiến độ chậm chạp. Cứ theo tốc độ này thì chí ít cần nửa năm mới xong.
Lý Tiên Đạo chả nhẽ phải hỗ trợ Bắc Hoành nửa năm sao!
Vừa nghĩ như thế, Lý Tiên Đạo liền cực kỳ chán nản, hắn là chủ nhưng tại sao có cảm giác đang làm một công việc bẩn thỉu cực nhọc thế này?
Keng!
Một tiếng kiếm reo thanh thúy, vang vọng bên trong thân thể của Bắc Hoành. Thanh kiếm đâm vào chỗ đang dung hợp của Bắc Hoành và Đại Thiên Sứ Trưởng Gabriel!
Ầm ầm!
Quá trình đang tiến triển chậm chạp, sau khi được Tiên Kiếm trợ giúp, phút chốc đã tăng nhanh mấy trăm lần!
Lý Tiên Đạo nhìn thấy cảnh này, quan sát tỉ mỉ chuôi Tiên Kiếm bên trong thân thể của Bắc Hoành, ánh mắt lộ ra vẻ kinh dị!
Lý Tiên Đạo nội tâm khẳng định: “Một cái Tiên Khí rất tốt, có ý thức của mình, không phải Tiên Kiếm bình thường!”
Hắn chỉ là nhìn một chút, liền xác định này chuôi Tiên Kiếm này rất bất phàm!
Bắc Hoành thật sự là có đại khí vận gia thân, một vạn năm trước từ người thường nay đã trở thành Thánh Nhân, lại đạt được Tiên Kiếm. Hắn hiện tại đúng là thủ hạ mà hiện tại Lý Tiên Đạo cần gấp nhất, dung hợp được cả Đại Thiên Sứ Trưởng Gabriel!
Cái vận khí này không nhỏ đâu!
Lý Tiên Đạo cũng không có tỉ mỉ nghiên cứu Tiên Kiếm kia, vì nó không có trợ giúp gì cho Lý Tiên Đạo. Chỉ cần Bắc Hoành lột xác thành Đại Thiên Sứ Trưởng, mới là trợ giúp lớn nhất đối với Lý Tiên Đạo!
Về phần Tiên Kiếm thì cho Bắc Hoành sử dụng là được.
Dù sao sinh tử của Bắc Hoành đều bị khống chế ở trong tay của Lý Tiên Đạo!
Lý Tiên Đạo tiếp tục khống chế năng lượng, trợ giúp Bắc Hoành chỉnh đốn linh hồn của hắn, không ngừng tăng tốc tiến trình dung hợp!
Sau khi tăng nhanh mấy trăm lần, Bắc Hoành rốt cục hoàn thành một bước này.
Oanh!
Trong nháy mắt này, thân thể Bắc Hoành hoàn toàn cứng ngắc. Cỗ thân thể mục nát, cũ kỹ, không trọn vẹn của Bắc Hoành đã chết đi!
Sau đó Bắc Hoành trùng sinh tại trên thi thể, đôi mắt hiện ra thánh quang, người khoác khải giáp. So với áo giáp màu bạc của Chiến Đấu Thiên Sứ, cái khải giáp thần thánh màu ngà sữa này càng thêm lợi hại. Nó ở cùng vị trí với Nguyên Thủy Quyền Trượng, đại biểu cho uy tín của Đại Thiên Sứ Trưởng!
Thiên Quang Minh nhìn xem mà ước ao ghen tị, hận tại sao lúc này người biến đổi không phải là chính mình!
Một cái Thánh Nhân sắp chết, dưới tay chủ nhân Thiên Địa tiền trang liền biến đổi, nhảy lên trở thành thần tộc có tiềm lực vô hạn!
Rốt cuộc là hắn có bao nhiêu lực lượng đây?
Thiên Quang Minh tuy là đang ước ao ghen tị, nhưng trong nội tâm lại càng tận tâm đối với Lý Tiên Đạo!
Nếu có một cái hệ thống tính toán, thì giờ phút này độ trung thành của Thiên Quang Minh chí ít cũng là chín mươi mấy điểm, sắp max 100 điểm. Chỉ ít mấy điểm so với Chiến Đấu Thiên Sứ cùng Đại Thiên Sứ Trưởng!
Ầm ầm!
Đại Thiên Sứ Trưởng Gabriel đã trùng sinh, dung hợp cùng với Bắc Hoành, sinh ra một bộ thân thể mới có khuôn mặt trắng nõn, tuấn lãng bất phàm, tóc vàng mềm mại khoác ở sau lưng, mang theo khí chất cao quý. Phía sau lưng là ba cặp cánh chim vỗ cánh tung trời, hắn một tay cầm Tiên Kiếm, một tay cầm Nguyên Thủy Quyền Trượng!
Đông!
Đại Thiên Sứ Trưởng Gabriel từ không trung hạ xuống, liền quỳ một chân trên đất, nói với Lý Tiên Đạo: “Đại Thiên Sứ Trưởng Gabriel bái kiến chủ nhân!”
Lý Tiên Đạo vừa ý gật đầu, nói: “Không tệ, sự thật đã chứng minh ngươi cũng là người có phúc khí. Nếu như không có cái chuôi Tiên Kiếm này, ngươi không có khả năng dung hợp thành công nhanh như vậy, thậm chí ngươi có thể sẽ chết!”
Đại Thiên Sứ Trưởng Gabriel nhìn Tiên Kiếm, đôi mắt nhu hòa, nói: “Chủ nhân, phía sau chuôi Tiên Khí này có rất lớn bí mật, đợi đến khi thuộc hạ tra rõ ràng, sẽ đến báo cáo với chủ nhân!”
Lý Tiên Đạo rất hài lòng, kêu Gabriel lui ra nói: “Ừm! Thủ hạ trước mắt của ta thì ngươi có tu vi cao nhất, ngươi hãy cẩn thận thích ứng một chút, đợi qua một thời gian ngắn, ta lại phái phái ngươi đi hoàn thành nhiệm vụ!”
Do trời sinh ra đã có một loại cảm giác thân thiết, Chiến Đấu Thiên Sứ Michael gật đầu đối với Gabriel. Hai người hiện tại cũng là thần tộc, cũng có thể là duy nhất hai vị thần tộc trên cái thế giới này.
Ký ức chém chém giết giết, ân oán thị phi lúc trước đã sớm bị họ ném ra sau đầu từ khi bọn hắn thay tên đổi họ,.
Hiện tại chỉ có Chiến Đấu Thiên Sứ Michael cùng Đại Thiên Sứ Trưởng Gabriel, không có Chu Thiên Vũ cùng Bắc Hoành nữa!
Thiên Quang Minh chua chát một bên, nhưng vẫn tiến lên phía trước nói: “Chúc mừng hai vị.”
Chiến Đấu Thiên Sứ Michael nhìn Thiên Quang Minh, nói: “Ngươi phải cố gắng tìm kiếm Nguyên Thủy Thần Cách, ta nhớ năm đó thần tộc bị phá diệt, thế nhưng là có không ít Nguyên Thủy Thần Cách rơi ra, chủ nhân cũng chỉ có bốn cái, ngươi nếu là tìm tới một cái là được rồi!”
Thiên Quang Minh thu hồi sự chua chát, nói: “Vậy còn phải nhờ hai vị giúp đỡ ta rồi!”
Chiến Đấu Thiên Sứ Michael cùng Thiên Quang Minh hiểu ý. Do đó đáp ứng hắn ngay lập tức: “Dễ thôi mà!”
Đại Thiên Sứ Trưởng Gabriel cho rằng chính mình là người mới tới, lại tăng thêm chủ nhân dưới tay cũng chỉ là ba người bọn họ, do đó việc giữ gìn mối quan hệ chung là tốt, vì vậy cũng đáp ứng Thiên Quang Minh.
Thiên Quang Minh vô cùng cảm kích đối với hai người bọn họ, ba người cùng nhau hoà thuận mà lui xuống.
Giờ khắc này, Thiên Quang Minh hoàn toàn quên đi Thiên Đạo tông, quên đi hợp đồng mười bốn năm!
Coi như mười bốn năm qua đi, Thiên Quang Minh cũng sẽ khóc lóc van nài được Lý Tiên Đạo lưu tại bên cạnh, Vì hắn không phải kẻ ngu, cơ duyên đang ở trước mắt, nếu như bắt không được thì thật là quá ngốc!
…
Lý Tiên Đạo tại sau khi bọn hắn lui đi, liền nằm trên ghế, tháo ra mặt nạ màu vàng sậm, chà xát trong tay như suy tư điều gì.
Mặt nạ màu vàng sậm cực kỳ mềm mại, dính sát ở trên da, hoàn toàn không gây bất kỳ khó chịu gì, tựa như thuộc về làn da của mình vậy.
Nhưng Lý Tiên Đạo không muốn mang theo nó trong thời gian dài!
Tiểu Thất bỗng nhiên nói: “Thưa chủ nhân, có khách nhân đến!”
Lý Tiên Đạo nhướng mi nói: “Lúc trước ta ném ra mười khối đồng hồ quả quýt rốt cuộc đã tìm tới người thích hợp!”