Ta Có Một Bầy Họa Thủy

Chương 67: Thiếu


Đọc truyện Ta Có Một Bầy Họa Thủy – Chương 67: Thiếu

Edit: Jung Ad

Đổi thành người khác có thể chịu đựng, Tô tần có thể chịu được sao?

Sau khi suy nghĩ một lúc nàng ta vẫn quyết định đi tìm Hoàng Thượng, còn chưa đi ra ngoài đã bị ma ma cản lại.

“Nương nương không thể!”

“Bởi vì Tạ Chiêu nghi chết, bản cung từ phi vị xuống tới tần vị, gánh chịu oan ức hơn mấy tháng. Người Tạ gia nói ta thế nào ngươi đã quên sao? Bây giờ ta đã được rửa sạch oan khuất, cũng đến lúc bọn họ nên nhận lỗi, lúc trước Hoàng Thượng trách lầm bản cung, hiện tại không cho ta thăng trở về? Xem có xuôi không?”

“Chúng ta cũng biết người chịu rất nhiều oan ức… Nhưng mà chuyện này, nên trách kẻ ở lãnh cung kia, là lòng dạ nàng ta độc ác. Lúc đó người Tạ gia không chịu bỏ qua, còn có rất nhiều người nói rằng chuyện liên quan đến con nối dõi không thể nhẹ nhàng bỏ qua, dưới áp lực như vậy Hoàng Thượng cũng chỉ giáng người hạ xuống một cấp, đối với chuyện đó đã xem như phạt nhẹ.”

Dĩ nhiên Tô tần cũng hiểu đạo lý này.

Lần trước xảy ra chuyện đó, Tạ Chiêu nghi và đứa bé trong bụng nàng ta đã chết, hết lần này tới lần khác manh mối bị cắt đứt ở Chiêu Dương cung, Hoàng Thượng chỉ hạ xuống một cấp đã nói rõ tin tưởng nàng ta.


Nếu thật sự nghi ngờ, nhất định sẽ không đơn giản xử lí như vậy.

“Mặc dù lúc ấy ta rất khó chịu, cũng không có ầm ĩ với hắn, hiện tại ta đã trong sạch không phải Hoàng Thượng nên khôi phục thân phận cho ta sao? Mấy tháng nay ta chịu ấm ức, không nên được bồi thường à?”

“Nên! Nhưng chuyện như vậy, sao có thể tự mình nói ra chứ? Hiện tại quản lý hậu cung là Hi Quý phi, ở trước mặt Hoàng Thượng nàng ta rất có mặt mũi, trước đó còn thỉnh công cho Phúc tần…”

Ma ma còn chưa nói xong, ngay lập tức đã bị kiên quyết phản đối.

“Không thể nào!”

“Bản cung thà đi tìm Thái hậu, hoặc là tìm phụ thân, cũng không muốn đi Trường Hi cung! Nếu tất cả các con đường cũng không được, ta sẽ đợi ở tần vị.”

“Ngươi nghĩ xem, hơn một năm trước ta là Quý phi, chẳng qua nàng ta chỉ là Mỹ nhân mới tiến cung, ta còn gọi người đến Chiêu Dương cung để dạy dỗ… Hiện tại muốn ta đi cầu xin nàng ta, xin nàng ta nhắc đến chuyện này với Hoàng Thượng, ta có mất mặt hay không?”

Sau khi trút giận bằng cách này, Tô tần cũng bỏ ý nghĩ đi tìm Hoàng Thượng, chuẩn bị đường vòng đi Ninh Thọ cung tìm đường cứu nước.

Bởi vì chuyện của Tuệ phi, Thái hậu ngại trong cung buồn bực, lại dự định rời đi.

Nghe nói chuyện này Phùng Niệm vội vàng tới Ninh Thọ cung, Thái hậu dặn dò một chút rồi khen ngợi nàng, nói rằng nàng rất có tâm tính và khí độ của người ở trên cao.

“Lúc Tô thị làm Quý phi, cái gì cũng muốn cầm trong tay, không khoan dung đối với kẻ dưới, ai gia hồi cung đến xem còn nói với nàng ấy cũng không có tác dụng. giống con rất tốt, bên dưới nhiều người hầu như vậy, chỉ cần con phát hiện sở trường của bọn họ, cố gắng hết sức sử dụng người là được rồi, không cần quan tâm đến mọi chuyện. Bao dung đối với các phi tần một chút, các nàng phạm sai lầm con nên dạy dỗ thì dạy dỗ, nhưng cũng nên cho người ta cơ hội sửa đổi.”

Thái hậu vừa nói vừa tự mình nở nụ cười: “Thật sự càng lớn tuổi thì càng lắm điều, vốn dĩ không cần phải nói những thứ này, con đã làm rất tốt.”

Phùng Niệm cười theo bà: “Thần thiếp vẫn thích nghe người nói, ước gì người luôn ở trong cung.”

“Cho dù con nói như vậy cũng không được, hiện giờ ở trong cung ai gia thật sự không thoải mái, thêm mấy ngày nữa cả người cũng không cười nổi. Bên phía tông miếu vẫn tốt hơn, ít người lại yên tĩnh.”

Nghĩ tới Thái hậu vừa đi thì sau nửa năm mới có thể hồi cung, nàng chủ động muốn xoa bóp bả vai, chưa kịp bắt đầu, tiểu thái giám đi vào, thông báo Tô tần tới.

Tô tần là người đứng đầu bảng xếp hạng những phi tần Thái hậu không muốn nhìn thấy nhất trong hậu cung, bởi vì đầu óc thẳng và tính tình cố chấp lỗ mãng, mỗi lần hồi cung nàng ta đều đến cáo trạng, Thái hậu nhớ đến nàng ta chỉ có một cảm giác ―― gào to.


Mặc dù nói như vậy, bà vẫn cho người mời nàng ta vào.

Tô tần vừa bước vào đã nhìn thấy Phùng Niệm bên trong Ninh Thọ cung, nghẹt thở một lúc.

Còn chưa kịp trở lại bình thường, Thái hậu hỏi nàng ta có chuyện gì?

“Chuyện này…”

“Đã nhiều năm như vậy ai gia còn có thể không biết con sao? Có lời gì cứ nói, đừng có dài dòng.”

“Trước đó Tuệ phi hãm hại thần thiếp, bị Hoàng Thượng giảm phân vị, hiện tại chân tướng vụ án Tạ Chiêu nghi đã rõ ràng người xem có phải nên cho thần thiếp thăng trở về hay không?”

Thái hậu coi như khá bình tĩnh, Phùng Niệm cũng tạm được, những người sau này mới vào group không hiểu nhiều lắm về Tô tần đều phun ra.

Phan Ngọc Nhi: “Tô tần này thật trực tiếp nha.”

Dương Ngọc Hoàn: “Ngày đó nhìn biểu hiện của nàng ta ở Thừa Lộ cung, cộng thêm chuyện này… Đã hiểu một chút vì sao nàng ta bị hạ xuống từ vị trí Quý phi.”

Ðát Kỷ: “Không phải rất tốt à? Dù sao cũng được người khác thích hơn so với Tuệ phi.”

Lữ Trĩ: “Rốt cuộc hồ ly tinh tỷ đang khen nàng ta hay là mắng nàng ta? Đang êm đẹp bắt người ta so với kẻ độc phụ trong lãnh cung kia.”


Phùng Niệm: “Lữ tỷ tỷ đừng nói Tuệ phi là độc phụ, nếu nói về độc tỷ cũng không thua kém nàng ta.”

Triệu Phi Yến: “Lão tổ ngàn tuổi là bị ép buộc, Thích Cơ khinh người quá đáng!”

Triệu Phi Yến: “Thuận tiện ta cũng cảm thấy Tô tần này… Nhìn lâu thật thấy thú vị một cách kì lạ.”

Hạ Cơ: “Nếu như tỷ là mẫu thân nàng ta tỷ còn cảm thấy thú vị không?”

Đông Ca: “Phụt.”

Bao Tự: “Phụt phụt phụt.”

Các đại mỹ nhân đang chửi bậy thì Phùng Niệm vừa nghe Tô


//
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com – – Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.