Ta Có Một Bầy Họa Thủy

Chương 43: Thiếu


Đọc truyện Ta Có Một Bầy Họa Thủy – Chương 43: Thiếu

Editor: Đào Sindy

Đợt khen ngợi này lọt vào trong cung khiến Phùng Niệm kiếm đủ mỹ danh, cũng làm cho cống hiến của Đông Ca lên nhanh, năm ba ngày sau mới vất vả chậm lại, nhưng chậm không đến mấy ngày, điểm cống hiến lại một lần nữa phun lên như miệng giếng.

Lúc này không phải nhóm Võ tướng gây sự, là sứ đoàn Hồ quốc một đường gắng sức đuổi theo cuối cùng vượt qua biên cảnh, trở lại đại thảo nguyên của bọn họ.

Lúc ở Lương quốc bọn họ luôn biết điều, khi không cần thiết sẽ không giao lưu với người khác, trở về thì không giống vậy, nhìn trời xanh mây trắng trên thảo nguyên, còn có cỏ xanh mùa xuân trong mênh mông, cuối cùng Ô Lực Cát cảm nhận được tự do, hắn ta vứt đám đại thần ra sau đầu, tự mình giục ngựa phi nước đại, đến khu dân cư thấy người quen còn lảm nhảm vài câu.

Nói đến lần đi sứ này, làm hắn ta khắc sâu ấn tượng nhất là gì?

Chính là ái phi Phùng Thị của Hoàng Đế Lương quốc, nói là tiên nữ trên Thiên Cung cũng không quá đáng, ngươi không thấy tận mắt sẽ không tưởng tượng nổi một người có thể đẹp đến như vậy…

Ô Lực Cát gặp ai cũng thổi, thổi mấy ngày, từ đại thảo nguyên thổi tới vương trướng.

Vào tới vương trướng, Hồ vương hỏi nhi tử, lần này theo đại thần đi sứ Lương quốc, thấy gì, nghe được gì.

“Nhi tử nhìn thấy sự phồn hoa của Lương quốc, nhất là Hoàng Cung Lương quốc, rộng lớn khí phái vàng son lộng lẫy.”


Lúc này Hồ vương còn gật đầu, cho rằng lần này nhi tử không phí công đi, biết người khác có bao nhiêu màu mỡ mới biết tích góp lực lượng chiếm đồ tốt của họ.

Ai biết được, nói thêm vài lời Ô Lực Cát đã chuyển chủ đề lên trên người Hi phi, nói mình coi trọng nữ nhân ở Lương quốc, đẹp như tiên nữ, đáng tiếc nàng gả cho người ta rồi.

“Trên đại thảo nguyên của chúng ta thiếu mỹ nhân à? Sao con phải nhớ thương nữ tử khác tộc.”

“Người chưa gặp, nên người không biết thôi.”

“Nàng ta còn đẹp hơn hòn ngọc quý trên thảo nguyên của chúng ta sao?”

“Hi phi nương nương không chỉ đẹp hơn Bảo Âm gấp mười lần, nàng quá đẹp, cười lên một cái là tim ta đập nhanh, lúc ấy ta cảm thấy nàng nói gì ta cũng sẽ đồng ý.”

Lời này rất nguy hiểm…

Hồ vương chuẩn bị kỹ càng chuyện xảy ra, lúc này đại thần bị bỏ lại đằng sau chạy tới, hai đại thần vào vương trướng đã bịch bịch quỳ xuống: “Thần không khuyên được Nhị Hoàng tử điện hạ, thần có tội.”

Phản ứng của hai vị đại thần làm Hồ vương không nghĩ ra.

Tại sao ông ta phái Ô Lực Cát đi theo? Là vì Ô Lực Cát dũng mãnh vô song là hán tử đỉnh thiên lập địa trên đại thảo nguyên, chuyện động não đã có đám đại thần, gặp phải chuyện khó khăn hắn ta có thể dùng lực phá đi, sẽ không khiến Hồ quốc mất mặt.

Kết quả thì sao, thấy phản ứng của Ba Đồ và Hồ Nhật Ô Tư, Ô Lực Cát ra ngoài lại gây họa sao?

“Ba Đồ ngươi nói xem, đã xảy ra chuyện gì?”

“Nhị Hoàng tử điện hạ bị hồ ly tinh Lương quốc mê mẩn tâm trí, hứa hẹn với bọn họ hai ngàn năm trăm con lương câu.”

Ô Lực Cát nghe thấy, rất khó chịu: “Ta nói nàng không phải hồ ly tinh mà là tiên tử trên trời!”

“Nào có tiên tử mở mồm ra gạt ngựa chứ?”

“Đã nói với người là không phải nàng nói muốn ngựa của ta, là ta chủ động đưa cho nàng, ta muốn xem nàng nhảy múa.”

Hồ Vương:…?

“Con tặng hai ngàn năm trăm con lương câu ra để xem nàng ta nhảy múa?????”


“Không phải như vậy! Ta chỉ dùng một ngàn năm trăm con để xem nàng nhảy hai bài, còn một ngàn con đổi người khác trở về. Là muội muội Hi phi, Hoàng Đế Lương quốc nói chừng hai năm nữa nàng ta cũng có thể đẹp như Hi phi.”

“Người kia đâu? Dẫn đến xem.”

Hồ vương cảm thấy, nhìn cô muội muội này có thể biết được dáng vẻ tương đối của tỷ tỷ hồ ly tinh kia, ông ta nghĩ nếu thật sự là mỹ nữ tuyệt sắc, cầm ngựa đi đổi cũng thông qua, vừa nghĩ như vậy, Phùng Nguyên được thị nữ dẫn vào.

Lúc ở Kinh thành, bộ dáng Phùng Nguyên dù vẫn chưa hoàn toàn nẩy nở, cũng là một tiểu mỹ nhân.

Nhưng nàng ta cùng sứ đoàn Hồ quốc đi đường hơn mười ngày. Ở trong phạm vi Lương quốc còn tốt, đến Hồ quốc gió rất to, thổi đến đau cả mặt, bánh bao chay mang theo đã ăn hết, khiến nàng ta gặm bánh bột ngô cả một thời gian, ngay cả nước cũng không có nhiều, dù vừa rồi uống mấy ngụm, môi vẫn khô.

Nàng ta vốn là một nụ hoa chớm nở trong nhà kính, được mang ra gió táp mưa sa vài ngày, cả người ỉu xìu.

Hiện tại Hồ vương nói muốn gặp nàng ta, nhìn thấy là tiểu nha đầu hai mắt vô thần sắc mặt trắng bệch.

Bởi vì người mới mười ba tuổi, trước sau đều phẳng, nhìn không ra đường cong.

“Đây chính là thân muội muội của đại mỹ nhân trong miệng con ư? Nàng ta thế này mà con lấy một ngàn con ngựa ra đổi hả? Ra ngoài một chuyến bị ngu sao?”

“… Bây giờ nhìn trông xấu một chút, qua hai năm nữa sẽ đẹp hơn.”

“Nói chuyện xằng bậy gạt người mà con cũng tin? Nàng ta hiện tại như vậy, qua hai năm có thể biến thành gì?”

“Nhưng Hoàng Đế Lương quốc nói, hai năm trước Hi phi cũng chỉ xinh đẹp bình thường, sau khi cập kê mới càng ngày càng đẹp, nhà các nàng có truyền thống này.”


Phùng Nguyên nghe Hồ vương và Nhị Hoàng tử xoi mói mình, nói ba câu không rời chữ xấu, nghĩ đến mình một đường chịu khổ, nàng ta thật sự ấm ức, hốc mắt đỏ lên.

Nếu là mỹ nhân rơi lệ, lòng các nam nhân có thể đau theo, còn Phùng Nguyên rơi lệ… Không chỉ không ai quan tâm, còn khiến Hồ vương cảm thấy bực mình.

Phần lớn cô nương trên thảo nguyên đều nhiệt tình cởi mở, các nàng coi đây là đẹp, không thưởng thức nổi loại mặt nghiêm nói hai câu đã khóc tang này.

Bởi vì Phùng Nguyên, Hồ vương thiếu mắng Ô Lực Cát đến điên lên, còn nói quay đầu ban thưởng cho hắn ta mấy mỹ nhân, để hắn ta mở mang kiến thức cho tốt, đừng ra ngoài làm mất mặt xấu hổ.

Đáng thương cho Ô Lực Cát trước chịu Hồ vương mắng, sau bị Vương Hậu đánh mà nói, là do Phùng Nguyên làm trò cười trong huynh đệ.

Cũng may làm dũng sĩ trên thảo nguyên, hắn ta trong mắt người bình thường là nhân vật cấp thần tượng, mặc dù có người không tin, cũng có rất nhiều người tin hắn ta nói.

Dũng sĩ thảo nguyên chắc sẽ không gạt người, hắn ta nói phi tử của Hoàng Đế Lương quốc xinh đẹp, vậy nhất định là đẹp.

Ô Lực Cát dùng lực mạnh thổi phồng, muội muội Bảo Âm của hắn ta mất hứng, hỏi trước mặt hắn ta nữ nhân Lương quốc thật sự đẹp


//
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com – – Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.