Ta Có Một Bầy Họa Thủy

Chương 28: Thiếu


Đọc truyện Ta Có Một Bầy Họa Thủy – Chương 28: Thiếu

Editor: Đào Sindy

Bình phong bày từ cuối tháng mười một, sau đó mỗi người đến đây diện thánh đều nhịn không được nhìn vài lần, thấy ánh mắt họ không tự giác nhìn về hướng kia, Hoàng Thượng không những không biểu hiện ra bất mãn gì, còn dương dương tự đắc.

Y tỏ ra không sao, để các thần tử muốn nhìn cứ nhìn thoải mái, lại giải thích mặt trước có bài văn mặt sau có tranh vẽ, bức vẽ để phối cho bài văn.

Được đọc tác phẩm tâm huyết của Hoàng thượng, lại nhìn mỹ nhân đồ nghe nói giống Hi tần đến bảy tám phần, hình tượng mơ hồ lúc đầu bỗng nhiên cụ thể, lại nói phương hướng khoác lác mới về Hi tần.

Lời ca tụng cứ vậy lan ra, trước khi qua năm mới khắp Kinh Thành đều biết cả.

Mặc dù vẫn có rất nhiều phu nhân tiểu tỷ cho rằng bọn họ chỉ nịnh nọt thuần túy, nhưng những người này xã giao và phạm vi hoạt động không lớn, hoàn toàn không đủ để chi phối đại cục.

Không quan tâm bất kể nhà ai thì nắm giữ quyền nói chuyện vẫn là Đại lão gia, bọn họ muôn miệng một lời đều nói Hi tần là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, ngươi nói không thì coi như trái ý mọi người, đứng ra phản đối là đám nữ nhân… Thì ngươi là kẻ ghen ghét lòng dạ nhỏ mọn.

Sau đó có rất nhiều người bảo đã từng gặp Phùng Niệm.

Một bộ phận trong các nàng còn thầm chửi bậy, một số nghe quá nhiều tán dương nhịn không được dao động, bắt đầu suy nghĩ có phải ký ức hoặc thẩm mỹ của mình xảy ra vấn đề.

Ở thời đại này, tiêu chuẩn xinh đẹp do nam nhân định, bọn họ thích dáng gầy ngực phẳng thì là xinh đẹp nhân gian, bọn họ thích nở nang thì nhóm hơi mập trỗi dậy… Liền có người hoài nghi, có phải ánh mắt nam nhân thay đổi, sau đó Hi tần mới là bản mẫu của mỹ nhân tuyệt sắc?


Nghĩ đến điểm này có khả năng nhưng cũng không nhiều, một số từng gặp qua Phùng Niệm cho rằng bọn họ đang nịnh nọt, mình chưa từng gặp, nghe bên ngoài thổi vài câu liền bảo sao hay vậy.

“Tạm thời nhẫn nhịn mấy ngày, rất nhanh bọn họ sẽ nhận ra mình sai đến thế nào, xem xem họ có biết ngại hay không.”

“Nói thế nào?”

“Chờ cung yến giao thừa.”

Đêm giao thừa thiết yến là truyền thống trong cung, không riêng nhóm phi tần, bao gồm tôn thất hoàng gia, huân quý quyền thần đều sẽ dẫn phu nhân đến, bây giờ trong cung ít người, phi vị lại không được sủng ái, đến ngày đó hầu bên cạnh Hoàng thượng tám phần mười là Hi tần.

Ý nghĩ này không sai, chỉ là ai cũng không ngờ tới, giao thừa qua đi hai bên không những không thể thống nhất cách nhìn nhận vấn đề, ngược lại khác nhau càng lớn, thậm chí sinh ra điểm nghi ngờ mới.

Hôm giao thừa, đám đại thần hộ tống phu nhân vào cung buổi trưa, một số thân phận đặc biệt cao còn còn dẫn theo con cái, bọn họ được tiểu thái giám đưa vào tiệc, có người nhắm mắt nghe tiếng sáo, cũng có người thấp giọng nói chuyện ở bên cạnh.

Khi khách mời tới đủ, Hoàng Thượng mới dẫn cả đám trong cung đến.

Y đi phía trước nhất, theo sát phía sau là Thái hậu của Ninh Thọ cung, hầu ở bên người Thái hậu là Phùng Niệm, sau đó là những phi tần khác…

Mỗi khi đến lúc này, đi ở trước hoặc sau, ngồi cách Hoàng Thượng gần hay xa, thể hiện thân phận, địa vị và trình độ sủng ái.

Lẽ ra Phùng Niệm năm nay mới thăng lên tần, nên đi sau đám Mẫn phi, nhưng Thái hậu muốn nàng bồi, ai dám nói không?

Phát trực tiếp trong group rất hiểu, kéo viễn cảnh ra, liền nổi bật đám phi tần phía sau.

Tuệ phi coi như tự nhiên, Lệ phi dáng vẻ cao quý lãnh diễm, ánh mắt Mẫn phi thỉnh thoảng liếc bóng lưng Phùng Niệm, về phần Tô phi… tất cả khó chịu đều bày trên mặt…

Lữ Trĩ: “Lúc này cẩu Hoàng đế hay Thái hậu quay đầu một cái, Tô phi sẽ phải nghiêm lại. Nhưng dựa theo kinh nghiệm đi trước thì sẽ không tùy tiện quay đầu nhìn, mắt nhìn thẳng về trước mới khí thế.”

Triệu Phi Yến: “Không quay đầu lại cũng biết nha, trước kia ai lén nhìn ta, thiện ý hay ác ý ta vẫn có cảm nhận.”

Đát Kỷ: “Thổi cho con bà nó lão tổ nhà muội! Lấy chứng cứ ra, nếu muội có kỹ năng có thể nhịn có thể không đáp?”

Phùng Tiểu Liên: “Trước đó Phi Yến có phát Tức cơ thần thuật, Khinh Thân Thuật còn có múa lòng bàn tay, đã ba loại rồi.”

Đông Ca: “Còn có cái khác?”


Triệu Phi Yến: “Đương nhiên là có, kỹ năng tên là 1+1>2, tác dụng thúc đẩy tình cảm giữa tỷ muội, phát tới cũng vô dụng.”

Tay Phùng Niệm để Thái hậu dắt, đi lên phía trước, chợt thấy cái này.

Phi Yến Hợp Đức 1+1>2?

Kỹ năng này cũng quá ngọt.

Ngọt thì ngọt, Phùng Niệm vẫn cắt ngang các nàng, xen vào hỏi một câu: “Các vị tỷ tỷ nhìn ta xem, đi thế có được không? Có phải lưng quá thẳng rồi không? Lộ ra khí chất chưa?”

Hạ Cơ: “Vừa khéo viễn cảnh đẹp cực kì.”

Tây Thi: “Niệm Niệm muội rất được, đừng lo lắng nữa.”

Bao Tự: “Trước tiên mở vầng sáng ra, chờ lát nữa đến chỗ liền cười lên, vấn đề gì cũng không còn!”

Trần Viên Viên: “Vầng sáng của ta cố gắng có thể dùng đến…”

Lữ Trĩ: “?”

Đông Ca: “?”

Đát Kỷ: “???”

Đát Kỷ: “Không công bằng nha! Thiếp nổi danh như vậy mà nhóm kỹ năng còn không bằng những người qua đường giáp như các muội! Cái group nát này đang ghen ghét thiếp sao?”


Trần Viên Viên đang định phát hồng bao cho Phùng Niệm, thì các tiểu tỷ tỷ khác trong group đang oán Đát Kỷ.

Phùng Tiểu Liên: “Kỹ năng của những người qua đường giáp như chúng ta dùng tốt như vậy thì thật có lỗi với tỷ mà.”

Lữ Trĩ: “Hồ ly tinh tỷ dừng lại đi, lúc ấy tỷ có bao nhiêu nhân khẩu bao nhiêu quân đội? So với hai ngàn năm sau thì đại vương tỷ chỉ thuộc mức là một tỉnh lẻ…”

Tây Thi: “Ồn ào gì chứ? Mọi người không muốn biết Viên Viên phát vầng sáng gì sao?”

Tây Thi thuận tay @ Trần Viên Viên, Trần Viên Viên nói thật ra mình xem không hiểu, nếu không thì cũng không kéo đến hôm nay mới phát.

Nàng không hiểu, Phùng Niệm hiểu.

Đó là vầng sáng vị trí C.

*Gốc là c 位, C là từ viết tắt của Carry hay Center, ý chỉ vị trí trung tâm hay vị trí quan trọng.

Tên như ý nghĩa, chỉ cần mình mở ra ở bất kỳ trường hợp nào đều là ngôi sao sáng nhất. Màn ảnh, ánh đèn và ánh mắt mọi người đều tập trung vào mình, sau khi hoạt động


//
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com – – Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.