Đọc truyện Ta Có Một Bầy Họa Thủy – Chương 14: Thiếu
Editor: Đào Sindy
Thái hậu nhắc với Hoàng Thượng: “Hai năm nay, Quý phi càng ngày càng không ra dáng, suốt ngày chỉ nghĩ đến thứ gì đó?”
Vừa rồi Hoàng Thượng đã răn dạy Quý phi, chưa đến một ngày, ở Ninh Thọ cung cũng nghe thấy lời này.
Y nói: “Chuyện kia, ngay cả mẫu hậu cũng biết rồi?”
“Ai gia vốn không biết rõ tình hình, Quý phi tới cáo trạng, nói Phùng Thị lộ ra thủ đoạn tranh thủ tình cảm phá hoại tập tục trong cung, còn nói nàng có Càn nhi che chở nên bên ngoài không tuỳ tiện động vào, để ai gia ra mặt trị nàng. Ai gia tìm Phùng Thị đến hỏi, nàng nói mỗi ngày đến xoa bóp cho con, mới biết là Quý phi hiểu nhầm… Con nói xem chỉ là xoa bóp thôi, cũng có thể hiểu nhầm thành làm ‘chuyện đó’, trong đầu nàng ta không có chuyện gì tốt sao.”
Thời gian gần đây, Hoàng Thượng đều cảm thấy có chút không đúng, mỗi ngày y đắn đo suy nghĩ rất nhiều chuyện, không phí nhiều tâm tư lên chuyện nhỏ không đáng kể.
Lúc này mẫu hậu một câu nói toạc ra, Hoàng Thượng quay đầu nghĩ tới, thì ra là thế.
Khó trách trong cung truyền ra thông tin sai lệch, thì ra nhóm phi tần đều nghĩ trẫm, nghĩ trẫm khẩu vị độc đáo yêu thích đặc biệt???
Phùng Niệm thấy, náo thành thế này không thể trách Quý phi quá nặng, Quý phi chỉ xúc động một chút, không chịu được cẩu Hoàng đế mắng chửi nên nổi lửa xông lên trực tiếp náo loạn đến trước mặt Thái hậu. Hiểu lầm kia không phải Quý phi thúc đẩy sinh ra, nói cho cùng nên trách cẩu Hoàng đế, ai bảo y thoải mái mà rên ư ư a a chứ.
Hoàng Thượng không nghĩ như vậy.
Trẫm nhọc nhằn khổ sở leo lên hoàng vị có thể để ngươi tùy tiện quở trách liền quở trách sao?
Phùng Chiêu nghi thủ pháp tốt, ấn thoải mái hừ hừ hai tiếng thì thế nào?
Vẫn là nô tài thủ bên ngoài không tốt, nghe thấy chút động tĩnh liền đoán mò, Quý phi cũng có vấn đề! Nghe nói cũng không ngăn lại, còn tin thật, đồng thời học theo.
Thật là ngu như heo!
Hoàng Thượng đang tức giận, Thái hậu lại nói tiếp: “Ai gia đã cảnh cáo nàng ta, lại lỗ mãng như thế thì giáng phân vị nàng xuống, về phần ảnh hưởng bất lợi lúc này cũng phải để Quý phi tìm cách tiêu diệt. Ai gia vốn định về tông miếu làm bạn với phụ hoàng con, hiện trong cung loạn một đoàn, nên chưa đi.”
Hoàng thượng cong môi, cười nói: “Đang mùa đông, mẫu hậu đừng xuất cung.”
Bởi vì bỗng nhiên biết được chân tướng, Hoàng thượng có chút nội thương, không ở Ninh Thọ cung lâu. Sau khi y ra ngoài liền hỏi Lý Trung Thuận có biết tin đồn trong cung hay không.
Lý Trung Thuận không dám tùy ý lừa gạt, đành phải coi như biết.
“Biết mà ngươi không tìm họ?”
“Hồi hoàng thượng, nô tài dạy dỗ không ngừng, nhưng loại chuyện này thật không dễ quản, không cho phép bọn họ suy tưởng, bọn họ không dám nói với ta, thì cũng tự mình nói thầm. Loại chuyện này không bắt được người phía sau thì không thể nào tra, nếu chỉ có chút chuyện bé xé ra to, hết lần này tới lần khác là vì… Nô tài phản ứng càng lớn, bên dưới đáp trả cũng càng lớn, cộng thêm đám nương nương đều tin, tình huống lại càng mất khống chế.”
“Ngươi không giải quyết được thì đừng bẩm báo lên.”
Nói đến đây, Lý Trung Thuận đưa tay tát vào mồm: “Nô tài nhiều lần muốn nói đều không có mặt mũi nói, mong Hoàng Thượng bỏ qua.”
Lý Trung Thuận hầu hạ trước mặt y rất nhiều năm, dùng rất thuận buồm xuôi gió, mặc dù chuyện lần này làm không đủ thành thục, Hoàng Thượng vẫn tha thứ cho hắn, để hắn và Quý phi nghĩ cách giữ bầu không khí trong sạch.
Nhìn ra Thái hậu và Hoàng Thượng vô cùng bất mãn, Tô Quý phi tạm thời bỏ qua tâm tư khác, bắt đầu vì trò hề này mà dọn dẹp giải quyết hậu quả.
Nàng ta tập hợp toàn bộ nữ nhân của Hoàng thượng tới, nói với các nàng chưa từng có chuyện ban ngày tuyên dâm, sau đó không cho phép xảy ra chuyện vì yêu mà như con thiêu thân thế nữa.
Nhóm phi tần thoạt đầu không tin, liền hỏi nàng ta: “Không phải ban ngày tuyên dâm thì là gì? Hoàng Thượng và Phùng Chiêu nghi ban ngày đơn độc trong phòng ư ư a a là làm gì?”
Quý phi nói: “Xoa bóp.”
Xoa bóp…?
Nhóm phi tần vô cùng hoảng hốt, nghe Quý phi nói thêm một lần thì tin. Sau khi tin rồi, lại hồi tưởng hành phóng đãng to gan của mình, ôi mẹ ơi!
Lần này không ít người tự bế, có người bình thường ngóng trông được lật thẻ, hiện tại chột dạ, ước gì khoảng thời gian gần đây đừng lật đến mình, nếu không thật không biết đối mặt Hoàng Thượng như thế nào.
Cũng may việc này đồng thời cũng tổn thương đến nhiệt tình triệu hạnh phi tần của cẩu Hoàng đế, liên tục mấy ngày y không lật thẻ của bất kì ai, không những thế, xoa bóp yêu thích cũng dừng lại.
Bảo Đại luôn nói nương nương nhà mình gặp tai bay vạ gió*, lúc đầu mỗi ngày đều có thể đến ngự tiền thân cận với Hoàng Thượng, hiện tại thế nào? Vài ngày không gặp người.
*tai họa tới bất ngờ, oan uổng, không né tránh được.
Phùng Niệm dựa vào tháp mỹ nhân, ung dung gặm nhân thạch đào rang, gặm xong hai miếng mới nói: “Được rồi, Thụy Châu cho ta thêm chút nước, Bảo Đại đừng nói nữa, ta cảm thấy như bây giờ rất tốt.”
“Có gì tốt?”
“Làm sao không tốt? Mỗi ngày xoa bóp cho Hoàng Thượng ta còn ngại đau tay, đúng lúc ngừng cho ta nghỉ ngơi.”
Để Phùng Niệm chọn, nàng thà rằng mỗi ngày đến Ninh Thọ cung. Thái hậu thích lực nhẹ, chỉ xoa bóp bả vai, cẩu Hoàng đế thì lại khác, y bảo bóp nửa người trên mấy lần, không ngừng ư ư a a đồng thời còn kêu mạnh thêm chút, ra sức hơn chút…
Loại chuyện một bên cố gắng còn một bên hưởng thụ này, còn không bằng ban ngày tuyên dâm đấy!
Phùng Niệm nói cùng tiểu tỷ tỷ trong group: “Muốn ta nói, Tô Quý phi đáng yêu hơn cẩu Hoàng đế nhiều! Tỷ xem nàng đến giải cứu ta nè, cẩu Hoàng đế chỉ giày vò người ta!”
Bao Tự: “… Còn có thể hiểu như vậy?”
Phùng Niệm: “Không đúng hay sao? Nàng ta theo Hoàng Thượng từ tiềm để, làm Quý phi còn ngu ngơ, luận trình độ quý hiếm có thể so với gấu trúc lớn rồi.”
Lữ Trĩ: “Là số lượng lớn trong nhà, loại này ỷ mình có chỗ dựa lớn nên không cần thông minh, làm đến Quý phi rồi, Hoàng hậu thì không có hy vọng.”
Đát Kỷ: “Cũng không đúng nha, @ Bao Tự cũng không thông minh, không phải muội ấy cũng làm Vương Hậu sao?”
Bao Tự: “Đát Kỷ tỷ tỷ, ta chọc tỷ ư?”
Đát Kỷ: “Ha ha hay, ta nói một lần nữa. Giống Triệu Phi Yến cũng có thể làm Hoàng hậu?”
Triệu Phi Yến: “…”
Triệu Phi Yến: “Ta trêu chọc ai rồi?”
Phùng Niệm: “Vậy đại khái chính là tổ tông tạo nghiệp hậu thế gặp nạn chăng?”
Lữ Trĩ: “Bản cung không có hậu thế mất thể diện như thế.”
Phùng Niệm: “Lúc này nên thêm người mới để bầu không khí thêm sinh động. Đã bốn năm tháng rồi, trong group tính cả ta mới bảy người, trong số đó còn có người vào từ lúc đầu.”
<<Đông Ca gia nhập group chat>>
Tây Thi: “………”
Phùng Tiểu Liên: “Chủ group muội…”
Phùng Niệm: “Ta có nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch nha, hệ thống chó má ngươi có bản lĩnh kéo thêm một người nữa xem!”
<<Hạ Cơ gia nhập group chat>>
Bao Tự: ” Bình thường ta không hay cười, trừ phi thực sự không nhịn được.”
Tây Thi: “Phụt.”
Triệu Phi Yến: “Ha ha.”
Đát Kỷ: “Ha ha ha ha cười chết thiếp rồi.”
Phùng Tiểu Liên: “Hai vị mới tới, Đông Ca chưa từng nghe qua, Hạ Cơ tuyệt đối có thể xếp hàng tai họa cao cấp cùng Đát Kỷ tỷ tỷ.”
Lữ Trĩ: “Hồ ly tinh chỉ tàn nhẫn thôi, luận thủ đoạn câu người, tỷ ấy thua.”
Phùng Niệm: “Danh xưng ‘Sát tam phu nhất quân nhất tử, vong nhất quốc lưỡng khanh’, Hạ Cơ quả thực trâu bò, nhưng mọi người cũng chớ xem thường Đông Ca.”
Triệu Phi Yến: “Tên thật khó nghe…”
Phùng Tiểu Liên: “Đó là nữ nhân sao?”
Phùng Niệm: “Đùa thì không sao, nhưng đừng vũ nhục tên người khác sẽ bị cấm chat!”
Phùng Niệm: “Những người trong group hẳn là Đông Ca đều nhận ra đi, tỷ là người năm thấp nhất.”
Lúc này Tây Thi tính tình nhẫn nại dạy một lượt, Hạ Cơ và Đông Ca mới lần lượt ngoi đầu lên.
Trong lòng Hạ Cơ rất biết điều, biết tính chất của group rồi, đối với việc mình có thể vào mà
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –