Ta Có Dược A!

Chương 64: Điên cuồng kiếm tiền


Bạn đang đọc Ta Có Dược A! – Chương 64: Điên cuồng kiếm tiền

Edit: Tracy

Cố Tá cũng mới mười mấy tuổi, nguyện vọng lớn nhất trước mắt chính là có thể trở về hiện đại chiếu cố ba ba, cũng không có chí hướng gì lớn. Bất quá hiện tại nghe được lời nói của Công Nghi Thiên Hành, cảm xúc cũng có chút mênh mông.

Cưỡng ép tổ thì không có trứng lành, hắn mượn thân phận người Thương Vân quốc, cho dù hắn đối với Thương Vân quốc không có lòng trung thành tổ quốc, nhưng hắn cũng biết rằng mình căn bản không biết khi nào trở về hiện đại, Thương Vân quốc càng mạnh, đối với hắn càng có lợi.

Nếu như vậy, hắn liền nghe theo lời Công Nghi Thiên Hành.

Chỉ là…

Cố Tá lắc lắc mặt: “Đại ca, bồi dưỡng Võ giả nhiều Ngũ Tinh Đan như vậy, đều để ta một mình luyện sao… ”

Thật ra không phải là không thể, nhưng hiệu suất rất không cao a, hơn nữa hắn còn muốn luyện chế rất nhiều loại đan dược, còn phải điều trị thân thể cho đại ca, nếu tất cả thời gian đều dùng để luyện Ngũ Tinh Đan, thì thật là không có lời.

Công Nghi Thiên Hành bật cười: “Sao có thể?”

Cố Tá sửng sốt.

Công Nghi Thiên Hành trấn an nói: “Việc này nháo ra thật lớn, lại có mấy nhà khác như hổ rình mồi, nếu chỉ bằng thế lực trong tay ta, chỉ sợ không thể đem ngươi bảo hộ kín không kẻ hở được. Ngũ Tinh Đan này đối với Thương Vân quốc có lợi, cho dù lợi nhuận không khổng lồ như những đan dược khác, nhưng so với đan dược Công Nghi gia trước kia, lợi nhuận vẫn là tốt hơn rất nhiều. Ta cố ý đem phương thuốc đưa cho gia tộc, để các Luyện dược sư được gia tộc nuôi dưỡng thử luyện chế, dù cho lấy thủ pháp luyện đan của Thiên Võ đại lục hiện tại chỉ có thể cho ra hạ phẩm thì cũng chẳng sao. Đến lúc đó dù có ít nhiều đả kích ngấm ngầm hay công khai đều sẽ hướng đến gia tộc mà tới, ngươi liền có thể ở giữa mà thoát thân ra ngoài.” Nói đến đây y hơi dừng lại, “Chỉ là đan phương nộp lên gia tộc, A Tá ngươi có nguyện ý hay không?”

Cố Tá lắc đầu: “Đương nhiên nguyện ý, đan phương ta có rất nhiều, chỉ cần đại ca quyết định là tốt rồi.” Hắn trong lòng ngược lại cảm kích: “Nhưng dù là nói vậy, đối với Công Nghi gia không có việc gì chứ?”

Công Nghi Thiên Hành nói: “Không quan trọng, tóm lại các gia tộc khác không dám cường thủ hào đoạt, phụ thân cùng mẫu thân cũng sẽ không lắm miệng nói ra cái gì. Công Nghi gia tuy chỉ có một mình, nhưng mấy nhà khác nếu dám có động tác mạo phạm chen vào, hoàng thất nhất định sẽ không ngồi yên không nhìn đến. Công Nghi gia ta cũng không cùng các thế gia khác liên minh, hoàng thất còn cần Công Nghi gia ta vì hắn chế trụ bốn thế gia khác.”

Cố Tá yên tâm.


Công Nghi Thiên Hành lại cười nói: “Bất quá ta cũng không làm gì có hại đến A Tá. Hôm nay chỗ Ngũ Tinh Đan đó bán chỉ là hạ phẩm, lấy tiêu chuẩn trên đại lục này, chỉ sợ cũng chưa chắc có thể luyện ra trung phẩm. Ta chờ từ gia tộc phân ra một chén canh, phàm là gia tộc từ có nhu cầu thì sẽ từ chỗ ta đặt đan dược trung phẩm. Từ đó số lượng đan dược trung phẩm sữ không nhiều lắm, cũng không làm A Tá quá mực mệt nhọc, mà giá lại có thể nâng lên cao gấp đôi hoặc thậm chí là nhiều hơn mấy lần.

Cố Tá trong lòng có chút tán thưởng Công Nghi Thiên Hành, “Đại ca nói có lý.”

Vì vậy hai người liền vui sướng quyết định như vậy.

Nói làm liền làm, Công Nghi Thiên Hành rất nhanh đem đan phương Ngũ Tinh Đan giao cho gia chủ phụ thân Công Nghi Yên, mà Công Nghi Yên tuy là gia chủ cũng không muốn tước đoạt lợi ích vốn thuộc về trưởng tử, sau khi ông cẩn thận hỏi qua thì Công Nghi Thiên Hành cũng đem chuyện trăm quốc đại chiến nói qua một lần, trong lòng ông kích động liền đáp ứng.

Lúc sau, đan phương này ở Công Nghi gia dấy lên không ít sóng to gió lớn.

Chuyện Dược Sinh Đường có đan dược trân quý, Công Nghi gia tin tức linh thông, các dòng chính rất nhanh đều đã biết. Tuy rằng mọi người đều vô cùng đỏ mắt, nhưng bọn họ cũng hiểu rõ một điều đan phương là thuộc sở hữu của một mình Công Nghi Thiên Hành, mà bản thân y cũng tiềm lực vô hạn khiến người khác e ngại ném chuột sợ vỡ đồ, cũng không dám mạnh mẽ cướp đoạt.

Không lường trước được chính là Công Nghi Thiên Hành thế nhưng đem đan phương kia dâng ra vì mưu phúc cho Công Nghi gia, chuyện này làm cho người trong gia tộc sinh ra bội phục, cảm thấy đã có Công Nghi Thiên Hành ở đây thì ngày sau hậu bối bọn họ liền không có tư cách cùng y tranh phong, để cho Công Nghi Thiên Hành thừa kế vị trí gia chủ bọn họ rất tình nguyện. Mà dưới sự dẫn dắt của Công Nghi Thiên Hành, tất nhiên gia tộc sẽ càng tiến thêm một bước.

So qua thì Ngũ Tinh Đan so với Tham Tuyết Đan càng thêm trân quý, nếu Công Nghi Thiên Hành đã giao ra Ngũ Tinh Đan thì sẽ không có người mơ tưởng Tham Tuyết Đan. Mà một lò Tham Tuyết Đan cho ra mười sáu viên, Cố Tá dùng đan lô lớn luyện chế, một lần ba cái, mỗi lần năm phút, gần một giờ là có thể luyện chế mười hai lò, thu được năm trăm bảy mươi sáu viên, hắn chỉ cần một ngày luyện chế một vài giờ là đủ để cung ứng cho Dược Sinh Đường, thật ra cũng không cần người khác đến hỗ trợ. Lợi ích tung ra Tham Tuyết Đan so với Ngũ Tinh Đan càng nhiều hơn rất nhiều.

Trong chuyện này, Công Nghi Thiên Hành sớm đã tính toán kế hoạch rành mạnh.

Cố Tá sau khi từ từ hiểu rõ, cũng càng thêm yên tâm.

Vị đại ca này của hắn, quả nhiên là đem hắn bảo hộ rất khá, hắn lựa chọn người này Hộ Đạo Nhân cho mình cũng chính là lựa chọn chính xác nha.

Sau khi Công Nghi gia xuống tay luyện chế mới hiện ra Ngũ Tinh Đan không dễ làm, tuy rằng Luyện dược sư cấp thấp đối với phẩm cấp đan dược này có thể luyện ra, đáng tiếc xác suất thành đan của bọn họ quá thấp, phí tổn thất quá cao. Công Nghi gia sau đó liền dứt khoát mời Luyện dược sư trung cấp ra tay, tức khắc liền cải thiện khá tốt.

Không bao lâu, việc buôn bán Ngũ Tinh Đan cũng đi vào quỹ đạo.


Phàm là vàng bạc kiếm được từ Ngũ Tinh Đan, do Công Nghi Thiên Hành dâng lên đan phương nên được chia hai thành lợi nhuận. Mà Công Nghi Thiên Hành lại không thiếu số tiền này, bàn tay vung lên liền trực tiếp ném cho Cố Tá. Mặt khác Ngũ Tinh Đan trung phẩm được Cố Tá luyện chế được Công Nghi Thiên Hành gom lại, phân phó Long Nhất ngày sau đem đi bán, như cũ vẫn là chuyển hai thành lợi nhuận vào tư khố của Cố Tá.

Tất nhiên là Cố Tá cho đến bây giờ vẫn không biết rõ chuyện đó, mà Công Nghi Thiên Hành đột nhiên nỗi hứng cũng không đem chuyện này nói cho Cố Tá. Y chỉ cần nghĩ đến trong tương lai có một ngày, nếu tiểu Luyện dược sư của y biết được chuyện này, không biết sẽ lộ ra cái biểu tình gì a? Kia dĩ nhiên sẽ cực kì thú vị.

Chuyện ở đây đã xong, Công Nghi Thiên Hành cáo biệt phụ mẫu cùng thân nhân, mang theo Cố Tá trở về biệt viện.

Những người trong tổ trạch không phải không có dốc toàn lực giữ lại, nay đã khác xưa, thực lực Công Nghi Thiên Hành tộc nhân đều đã rõ như ban ngày, đương nhiên hy vọng y có thể lưu lại tổ trạch, cũng có thể chỉ điểm một chút cho vài Võ giả hậu bối.

Nhưng sau khi Công Nghi Yên lén tiết lộ chuyện trăm quốc đại chiến cho các trưởng lão có địa vị cao, người của dòng chính mới xem như yên lặng lại.

Vì nước xuất lực đương nhiên càng thêm quan trọng, bọn họ không thể chỉ vì một mình mình, lại đem Công Nghi Thiên Hành giữ lại.

Do đó Công Nghi Thiên Hành cùng Cố Tá lại bắt đầu sinh hoạt trong biệt viện.

Trong nháy mắt, mấy tháng qua đi.

Cố Tá há mồm phun ra ngụm trọc khí, đánh vào tảng đá đối diện, phát ra một tiếng ầm vang.

Mấy ngày qua coi như không uổng phí thời gian, hiện tại hắn đã ngưng tụ ra bảy mươi hai viên địa sát Cốt châu cảnh giới Hậu Thiên, làm cho khí huyết toàn thân viên mãn, lưu thông kinh mạch, huyết nhục toàn thân đều trở nên vô cùng trong vắt.

Dựa theo phân cấp Võ giả mà nói, hắn hiện tại cũng là Ngưng Mạch tam trọng đại viên mãn nha.

Cố Tá thở dài.


Huyết nhục hắn giống với Võ giả càng sạch sẽ hơn, vậy mà mỗi lần tu luyện lúc sau cư nhiên lại còn phun ra trọc khí — phải biết rằng Võ giả bình thường đều sẽ không còn như vậy. Nghĩ đến có thể là do thường xuyên hấp thu dược khí, chỉ sợ khiến cho cơ thể dù có một chút tạp chất nhỏ bé cũng không thể tồn tại được cùng dược khí.

Mà nếu muốn không phun ra trọc khí gì đó, chỉ còn mong chân khí hắn đạt đến Tiên Thiên cảnh mới có thể làm được đi.

Bất quá, tiến bộ huyết nhục chỉ là chuyện nhỏ.

Đối với Cố Tá mà nói, chân khí cảnh giới tăng lên ngoại trừ làm hắn từ trong ra ngoài đều sạch sẽ, cũng chính là đề cao tố chất thân thể, khiến cơ thể hắn có thể kiên trì thời gian luyện đan lâu hơn.

Mà hắn để ý nhất chính là có thể giá trị vũ lực của hắn, tiến bộ về tinh thần lực.

Hiện tại Trùy Thần Thứ của Cố Tá đã đạt nhị trọng* (cấp 2), hắn sử dụng vô cùng thuần thục rồi.

Hắn lần thứ hai đề cao tinh thần lực trước mắt đã tăng lên gấp đôi, đã có thể phóng xuất ra hai mươi căn ngân trùy, hoặc có thể phóng thích bảy trăm hai mươi ngân châm. Thực lực đồng thời cũng cao lên gấp đôi.

Dưới sự bảo vệ của tinh thần lực, Cố Tá đối với chính mình càng đủ tin tưởng, tuy vẫn không như Võ giả thế giới này sát phạt quyết đoán, nhưng lá gan của hắn cũng là lớn hơn không ít.

Ít nhất hiện tại cho dù hắn bị ba năm cái Võ giả Ngưng Mạch tam trọng vây quanh cũng sẽ không cảm thấy chính mình nhất định sẽ đi đời nhà ma, ít ra hắn có thể sử dụng tinh thần lực hung hăng oanh kích bọn họ, kéo dài thêm chút thời gian cho bản thân chạy trốn không phải sao?

Nếu là vận khí tốt, đối với những Võ giả không có ý chí kiên định thì lập tức có thể oanh tạc thành kẻ ngu ngốc, đến lúc đó hắn liền có thể thoát ly nguy hiểm.

Trong đầu cẩn thận cân nhắc át chủ bài của chính mình, Cố Tá mới rạo rực đứng dậy, kết thúc tu luyện hôm nay.

Hiện giờ mỗi tháng thu ba mươi sợi dược khí hoàn toàn không thể làm khó hắn, nhưng số dược khí hắn dùng ít nhất là phải gấp mười lần trước đây, bởi vì luyện dược tần suất cao, số dược khí trong trữ vật cách không ngừng phập phềnh, làm hắn có một đoạn thời gian sau khi luyện dược thì không thể tiếp tục duy trì tu luyện.

Cố Tá càng thêm nỗ lực.

Hắn cảm thấy hết thảy đều trước khỏi họa.


Chuẩn bị thật tốt mọi thứ, vô luận có phát sinh ra chuyện gì, cũng có thể ứng đối tốt được.

Nghĩ đến đây, Cố Tá liền đi đến thư phòng.

Ở sau thư án, Công Nghi Thiên Hành đang làm việc — chính xác mà nói, thì Long Nhất ở một bên báo lên các sổ sách để Công Nghi Thiên Hành tiến hành xét duyệt đơn giản, có thể nắm toàn bộ toàn cục.

Nhìn thấy Cố Tá, Công Nghi Thiên Hành ôn hòa hỏi: “A Tá có tiến triển gì không? ”

Cố Tá không ném được cao hứng nói: “Đại viên mãn! Hai mươi cái ngân trùy.!”

Công Nghi Thiên Hành nghe xong, mắt cũng là mang ý cười, “Rất tốt, năng lực tự bảo vệ mình của Cố Tá tăng lên một tầng a.”

Cố Tá đương nhiên gật đầu, hắn nhìn một đóng sổ sách kia, có cuta tò mò: “Đại ca, Trú Nhan Đan chúng ta bán thế nào?”

Mấy tháng này, dược liệu Trú Nhan Đan sớm đã tìm được đầy đủ, Cố Tá cũng đã thử qua liền rất mau luyện chế thành công. Bởi vì lúc đầu còn chưa thuần thục liền chia ra làm bốn phẩm cấp.

Cố Tá như cũ đem cực phẩm giữ lại… Quả thực loại đan dược cực phẩm này đại ca nhà hắn còn chưa có dùng qua, sau này không chừng còn có tác dụng khác không phải sao?

Trước mắt Trú Nhan Đan hạ phẩm có thể trú nhan năm năm, trung phẩm mười năm, thượng phẩm hai mươi năm không sai biệt lắm.

Công Nghi Thiên Hành cười nói: “Quả nhiên như lời ngươi nói, tiền của nữ tử là kiếm tốt nhất, lợi nhuận hiện tại đã lên gấp trăm lần vẫn không ngừng lại.”

Căn cứ vào sổ sách vừa xem, Trú Nhan Đan thật sự là bán được đến điên rồi, có thể nói giá cao đến mấy đều sẽ trở thành hư không!

____________

Tracy: từ nay chắc ra chương về đêm rồi…. (mai chắc mới có chương bên bộ gấu trúc…)

👇👇vote nào, cầu ủng hộ! 💋💋


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.