Bạn đang đọc Ta Có Dược A! – Chương 31: Hố nhỏ
Edit: Tracy
Tề Phong kêu giá cũng không cao, chỉ có tám ngàn ba trăm vàng mà thôi.
Nhưng chút tiền ấy hiển nhiên không thể khiến những người tham gia khác bỏ cuộc, giá tốt lục đục liên tiếp được hô lên, không bao lâu sau đã lên đến tám ngàn chín trăm vàng.
Đối với tiểu gia tộc mà nói, đan lô loại nhỏ như vậy chỉ có thể gặp không thể cầu, Tề Phong cũng không như vậy mà từ bỏ.
Rất nhanh, hắn lại lên tiếng: “Chín ngàn một trăm vàng.”
Trong âm thanh tràn ngập ý tứ nhất định phải có được!
Cố Tá nghe tiếng Tề Phong liền cảm thấy bực bội, hắn cơ hồ nhớ ngay tới thi thể thiếu niên sắc mặt trắng bệch nhìn thấy lúc mới xuyên qua, cứ như vậy lẻ loi nằm ở trên giường.
Khi đó, “hắn” dùng vũ khí sắc bén đâm trực tiếp qua yết hầu. Một thiếu niên thuần lương từ nhỏ, nếu không phải nản lòng thoái chí đến cực điểm, thì như thế nào có thể đối với bản thân ra tay tàn nhẫn như vậy? Ở thế giới dùng võ vi tôn này, Tề Thiên Hữu chưa từng thương tổn qua người khác, người đầu tiên “hắn” giết, lại là chính “hắn”.
Công Nghi Thiên Hành lên tiếng, đánh gãy suy nghĩ của Cố Tá: “Chỉ là một đan lô loại nhỏ, nếu vượt qua một vạn một ngàn vàng, thật không đáng.”
Y nâng nâng tay, ra lệnh.
Lúc này, Long Nhị mở miệng.
Rất kì lạ, thanh âm Long Nhị lúc này có chút quái dị, cùng giọng nói hàng ngày cũng không giống nhau, mà là âm sắc trong trẻo của thiếu niên, bên trong mang theo một chút ương ngạnh cùng đắc ý: “Chín ngàn năm trăm vàng.”
Cố Tá tức khắc lấy lại tinh thần, kinh ngạc đi qua xem: “Thiên Hành công tử, Long Nhị còn có bản lĩnh như vậy?”
Công Nghi Thiên Hành cười: “Chút tiểu kỹ thôi.”
Chuyện kế tiếp, càng làm cho Cố Tá trợn mắt há hốc mồm.
Hắn cũng là chuẩn bị dùng cách này mà bẫy Tề Phong, nhưng thực thi cụ thể như thế nào, hắn cảm thấy bản thân khẳng định không lợi hại như kim chủ, mới thỉnh kim chủ hỗ trợ.
Nhưng hắn cũng không nghĩ đến, Long Nhị cứ như vậy mà chính xác chạm đến tâm lí của Tề Phong!
Sau khi Long Nhị giả giọng thiếu niên, bởi vì còn có những người cạnh tranh khác, nên Tề Phong cũng không chút nào để ý. Nhưng càng về sau, sau khi đột phá qua một vạn vàng, người hô giá cũng ít đi, Long Nhị cùng Tề Phong mới dần lộ diện ra.
Thời điểm đạt đến một vạn bảy tám trăm vàng, mắt thấy giá đan lô cao như vậy cũng chỉ còn có Long Nhị cùng Tề Phong hai người cạnh tranh, mà mỗi một lần sau khi Tề Phong hô giá, Long Nhị đều đề cao hơn một trăm lượng, đem Tề Phong gắt gao đè ép phía sau, làm hắn nghẹn khuất.
Tề Phong đương nhiên cũng có dao động, nhưng Long Nhị lại dào dạt đắc ý nói: “Không có tiền đồ, nhà quê mà cũng dám cùng tiểu gia đoạt đồ, còn chưa cút trở về ăn hôi sao? Ha ha ha, không tiền thì đừng cố tỏ vẻ!”
Lời vừa nói ra, không khác gì chọc vào tổ ong vò vẻ.
Tề Phong hiện tại để ý nhất là cái gì? Thứ nhất để ý chính là bản thân chỉ là con vợ cả của tiểu gia tộc, đừng nhìn hắn ở Tề gia tác oai tác quái mọi người sủng ái, thật ra đến đế đô rồi, thì cái gì cũng đều không phải.
Hiển nhiên, đãi ngộ cho hắn ở chỗ này không thể như lúc ở Tề gia.
Lấy tính cách không chịu thiệt của Tề Phong, nhẫn nhịn cũng chưa chứ đừng nói tới im hơi lặng tiếng. Đều bị người ta khiêu khích tới cửa, còn lại là ở đế đô bị người xấp xỉ tuổi mình khiêu khích, hắn sao có thể như vậy chịu thua? Tâm tư dao động lúc nãy liền biến mất, lúc này chính là dù chết cũng không lùi!
Kết quả, Tề Phong tiếp tục hô giá.
Long Nhị cũng tiếp tục cùng hắn nâng giá.
Rất nhanh, giá tiểu đan lô liền nâng đến hai vạn hai ngàn vàng.
Chính xác ước chừng giá gấp đôi!
Lúc này hai bên xem như đấy ra lửa, nhưng Công Nghi Thiên Hành lại nâng nâng tay ra hiệu.
Long Nhị hiểu rõ ý tứ kim chủ nhà mình, thời điểm báo giá cũng chậm rãi thông thả chút.
Công Nghi Thiên Hành cười nói: “Tề Phong không nên đến một mình, chuyển biến tốt liền thu lại, mới có thể khiến hắn sập bẫy.”
Cố Tá đối với kim chủ đương nhiên tin tưởng cùng khâm phục, nghe xong lập tức gật gật đầu.
Sau đó Long Nhị lười biếng kêu lên: “Hai vạn hai ngàn một trăm…”
Thanh âm cao vút của Tề Phong lập tức hô lên: “Hai vạn hai ngàn năm trăm.”
Long Nhị đột nhiên phát ra tiếng cười nhạo: “Được rồi! Cứ như chưa từng thấy qua đồ tốt, thứ đồ chơi này trong nhà tiểu gia có không ít, mà tên nhà quê ngươi lại xem là bảo bối! Tiểu gia chơi chán rồi, thứ này thuộc về ngươi! Ha ha ha ha.” Lại là một tràn cười to.
Tề Phong bên kia chỉ có thể nghẹn ra một chữ: “Ngươi…. ”
Cuối cùng, hắn bị người lôi kéo một chút, không hề lên tiếng nữa.
Nhưng Cố Tá có thể tưởng tượng được, Tề Phong kiêu ngạo từ trước đến nay, sắc mặt hiện tại khó coi cỡ nào.
Trong phút chốc, hắn như trút ra được một hơi buồn phiền.
Cố Tá rất nhanh nghĩ đến cái gì đó, quay đầu nhìn về phía kim chủ nhà mình: “Thiên Hành công tử, Tề Phong có hay không biết là do chúng ta làm?”
Công Nghi Thiên Hành đáp: “Ở chỗ này, chỉ cần khách không muốn, phòng đấu giá sẽ không tiết lộ thân phận chúng ta, chưa nói đến Công Nghi gia còn có người đến, như ta cũng là người Công Nghi gia, phục vụ chu đáo mà thôi.” Nói đến đây y khẽ cười một tiếng: “Huống chi, bọn họ biết thì có thể như thế nào?”
Cố Tá sửng sốt.
Công Nghi Thiên Hành biểu tình ôn hòa: “A Tá, ta sẽ giúp ngươi, ngươi chỉ cần làm việc ngươi muốn làm, những chuyện khác hết thảy không cần lo lắng.”
Cố Tá đối mắt với kim chủ nhà mình, trên mặt có chút nóng lên, trong lòng sinh ra một tia ấm áp.
Đúng vậy, Tề Phong tính là cái gì? Hắn đã ôm chân kim chủ… Ân, là Luyện dược sư.
Những chuyện Tề Phong đã làm với Tề Thiên Hữu, vô luận như thế nào cũng không thể thực thi với hắn. Ngược lại, hắn nhất định phải đứng ở vị trí không thể đánh bại.
Cố Tá có chút 囧 mà nghĩ: Nói cách khác, trước kia Tề Thiên Hữu bị người cậy thế khi dễ, hiện tại hắn không phải cũng có thể ôm đùi kim chủ khi dễ ngược lại Tề Phong đó sao? Ngẫm lại cũng thật rất sảng khoái a!
Sau khi được kim chủ trấn an, Cố Tá cũng không chú ý Tề Phong nữa, mà bắt đầu lưu ý đến trân phẩm mới đưa ra trên đấu giá hội.
Càng về sau vật đấu giá cần trân quý, dần dần Cố Tá cũng phát hiện ra một ít đồ vật đáng giá — đương nhiên những thứ kia đều là dược liệu rất hiếm thấy, dù cho là Công Nghi gia muốn tìm cũng là hao phí không ít thời gian.
Công Nghi Thiên Hành cũng hoàn toàn tuân thủ đúng hứa hẹn của chính mình, phàm là thứ Cố Tá nhìn trúng, cũng không cần Cố Tá giải thích gì với y, liền nhất nhất đoạt lấy.
Cố Tá cơ bản chưa từng tiêu tiền nhiều như vậy, sâu trong nội tâm khó tránh khỏi cảm giác như bị đao cắt vào thịt, nhưng kì thật cảm giác này cũng thật… Rất sảng khoái a!
Một vòng bán đấu giá qua đi, những người ngồi trên ghế lô cũng bắt đầu ra tay, cũng dấy lên nhiều lần cao trào, thậm chí càng mấy phen tranh đoạt kịch liệt đến gay cấn, không khí không ngừng lửa nhiệt.
Thứ tốt càng nhiều, khách nhân đến gia đấu giá càng điên cuồng.
Rốt cuộc cũng tới nhóm hàng đấu giá cuối cùng — vật áp trục chính thức lên sân khấu.
Vật thứ nhất, chính là một gốc dược liệu trân quý ngàn năm.
Dược vật có niên hiệu lâu như vậy đúng thật là hiếm thấy, nghe nói là bất luận luyện chế thành đan dược hay là luyện chế thành dược dịch, đối với Võ giả vẫn có tác dụng rất lớn.
Nó chẳng qua mới là định giá, đã đạt đến hai vạn vàng.
Dược liệu ngàn năm như vậy, chỉ có thể gặp không thể cầu, Cố Tá nhìn về phía kim chủ nhà mình, ánh mắt sáng lấp lánh như sao trời.
Nếu có cây dược liệu này, hắn có thể luyện chế một ít đan dược cho kim chủ bồi dưỡng khí huyết cùng điều hòa ngũ tạng a! Dược thủy dược thiện đan dược có thể từ từ chọn lựa a!
Công Nghi Thiên Hành cười nói: “Vậy mua nó.”
Long Nhất lĩnh mệnh, bắt đầu tham gia đấu giá.
Giá của dược liệu ngàn năm không ngừng tăng lên, Long Nhất được mệnh lệnh nên không chút do dự liền không ngừng tăng giá, mỗi lần đều nâng lên một ngàn vàng, đem những người cạnh tranh đều triệt để áp chế xuống.
Rất nhanh, giá đã đạt đến con số sáu vạn, người tranh đoạt cũng chỉ ít ỏi còn mấy người.
Long Nhất nháy mắt hô to: “Tám vạn vàng.”
Chênh lệch hai vạn vàng cùng với khí thế cường ngạnh, rốt cuộc cũng làm những người khác lặng lẽ từ bỏ.
… Dù sao phía sau vẫn còn thứ tốt, dược liệu ngàn năm đối với bọn họ mà nói có lẽ ngày thường sẽ cực lực tranh đoạt, nhưng hôm nay lại không đến mức phải xuất ra toàn lực.
Cố Tá thấy mua được thành công, vô cùng cao hứng.
Công Nghi Thiên Hành nói: “Nếu là ngày xưa, chỉ sợ còn hơn mức mười vạn mới có thể mua được, hôm nay xem ra là nhặt được tiện nghi.” Nói đến đây, khóe miệng y cong lên, “Nói đến cũng phải cảm tạ A Tá, luyện chế ra thượng phẩm Ích khí đan được cửa hàng Thương Long coi trọng, ngay cả dược vật ngàn năm trấn tiệm cũng bị mang lên làm vật kích thích không khí.”
Cố Tá nghe xong, thẹn thùng mà cười.
Kì thật cũng là kế sách của kim chủ tốt…
Kế tiếp là vật phẩm bán đấu giá thứ hai, là một quyển Công pháp Nhân cấp trung giai, giá quy định năm vạn vàng, nghe nói quy lực rất lớn, đại thế gia đều có ý tranh nhau, mà tiểu gia tộc cơ hồ đã tranh đến bể đầu.
Cuối cùng bộ công pháp này chốt ở mức giá mười tám vạn vàng.
Vật đấu giá thứ ba là thanh binh khí phi thường đáng sợ, là thiên thạch cường cung*, vật liệu đặc thù, uy lực cực lớn, giá quy định hai vạn vàng, cuối cùng lấy giá chín vạn vàng thành giao.
*cung làm nên từ ngàn khối đá
Sau còn thêm hai vật đấu giá khác, đều là trân phẩm hiếm có, cũng là vật dùng làm áp hội trước kia.
Cuối cùng, trên thạch đài, có một tuyệt sắc thiếu nữ bưng khay đi lên.
Trên mặt người chủ trì đấu giá, cũng lộ ra tia hưng phấn tươi cười: “Đa tạ chư vị khách nhân đã ủng hộ cửa hàng Thương Long chúng ta, tại hạ lúc này mang ra vật phẩm đấu giá cuối cùng, là thứ mà mọi người chờ đợi đã lâu, Ích khí đan dược hiệu gấp mười lần… ” Giọng nói hắn to lớn vang dội, “Mọi người đều biết, đan dược luyện chế không dễ, Ích khí đan tuy là đan dược Võ giả chúng ta vẫn thường dùng nhất, nhưng dược hiệu của nó chỉ có tác dụng với võ giả tu luyện Ngưng Mạch cảnh. Mà Ích khí đan dược hiệu gấp mười này, có thể mang đến cho võ giả Ngưng Mạch cảnh biết bao nhiêu chỗ tốt lớn lao!”
Nói đến đây, biểu tình người chủ trì đấu cũng trở nên nghiêm túc: “Đương nhiên, dược hiệu Ích khí đan mang đến không chỉ có như vậy — chư vị, nếu người nào có trong tay đan dược này, trở về mời Luyện dược sư dốc lòng nghiên cứu, biết đâu lại có thể tìm ra được cách luyện chế huyền bí từ bên trong? Một khi phá giải được huyền bí này, sẽ mang đến biến hóa vô cùng lớn cho đan dược trên toàn bộ đại lục.”
Hắn không nói đan dược này như thế nào có được, cũng không đề cập đến vị Luyện dược sư “huyền bí” kia. Hắn chỉ dùng một câu nói kích động nhân tâm, cũng đủ khiến nhiều người đầu óc nóng lên, nghĩ đến lợi nhuận kết xù trong đó, sao có thể dễ dang bỏ qua.
Người chủ trì lớn tiếng nói: “Sáu bình Ích khí đan dược hiệu gấp mười, mỗi bình hai trăm viên, lấy một bình làm một lần đấu giá, mỗi bình khởi giá là….một vạn vàng!”
Cố Tá tức khắc sợ ngây người!
Đấu giá hội này đúng là lòng dạ hiểm độc, so với định giá của kim chủ, còn cao hơn gấp năm lần đó!
——
Editor: tết rảnh chạy bù chương…. Mọi người ai đọc nhớ cmt hoặc ban sao ủng hộ nhé