Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh

Chương 98: Tôn Ngộ Không


Bạn đang đọc Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh – Chương 98: Tôn Ngộ Không


” Như vậy….Người kế thừa…Ngươi đã sẵn sàng chưa ??? ” Giọng nói bất định lại vang lên bên tai hắn làm Thiên Hồ bắt đầu có ý định muốn tẩn tên đang nói này, giọng thì nam chẳng ra nam, nữ chẳng ra nữ, nếu hắn mà biết đối phương là nam thì tên kia xác định luôn là bị ăn đòn đi là vừa, còn nếu là nữ, thì hắn sẽ đánh đòn bằng cách khác, tất nhiên cô nàng đó phải xinh, nếu không xinh thì hắn cũng đối xử giống như là nam, vì nam nữ bình đẳng mà, không thể ưa bên này nhẹ bên kia được.

” Ngươi……..Coi như là ngươi đã sẵn sàng rồi đi, vậy thì thử thách, bắt đầu….” Tiếng nói mang theo vẻ bất đắc dĩ vì ý nghĩ này của hắn, liền khởi động luôn các thử thách khi hắn còn chưa kịp nói cái gì.

” Khốn kiếp……Ngươi chờ đó cho ta…Ta sẽ còn quay lại…..” Trước khi bắt đầu thử thách, hắn cũng không quên để lại câu nói mà mấy tên phản diện vẫn thường nói, tiếp đó Thiên Hồ rơi vào một cái hố sâu không thấy đáy, rơi mãi, rơi mãi, cho đến khi hắn mất đi ý thức thì mới dừng lại.
” Đau…Ít ra thì cũng phải cho ta vật tiếp đất trong khi thực hiện thử thách chứ…..Haizz….” Hắn sau cú rơi ban nãy thì đã tiếp đất ở đúng vùng gồ ghề đầy đất đá, nên hắn mới thở dài như bây giờ.

” Ngọc Bích………” Hắn theo thói quen gọi lên Ngọc Bích nhưng lần này thì không có tiếng đáp lại, thay vào đó là nhiệm vụ đặc biệt đến từ hệ thống được ban bố: Nhiệm vụ đặc biệt : Hoàn thành thử thách, thời gian: ????, phần thưởng: ???.


” Hãy nghe theo trái tim ngươi mách bảo, người kế thừa, khi đó ngươi sẽ biết mình phải làm gì tiếp theo…..” Thấy hắn vẫn đang ngơ ngác, giọng nói lên tiếng chỉ đường cho hắn.

” Nghe trái tim ??? Ta tưởng thường người ta nghe theo lí trí chứ nhỉ?? ” Hắn hỏi ngược lại giọng nói kia.

” Hừ….Không thèm để ý tới ngươi nữa….Tự làm đi…..” Giọng nói hừ nhẹ một tiếng sau đó im bặt không nói thêm câu nào nữa.
” Ca ca…..Ngươi có thể giúp ta nâng hòn đá này lên không ???” Hắn bỗng nghe được giọng nói khác vọng vào tai mình ở chỗ đối diện có những hòn đá cao hơn nửa đầu người, hắn liền lại gần thì thấy một cô gái đang bị giam bên dưới, thiếu nữ sở hữu mái tóc vàng óng đến ngang vai, dáng người có lồi có lõm, chỉ có khuôn mặt thì có hơi lấm lem chút nên khó nhận ra được dung mạo nàng sẽ thế nào.

” Ngươi là phật tổ phái xuống đây sao ?? ” Thiếu nữ nghi hoặc nhìn người đàn ông trước mắt.

” Phật tổ ??? Không phải, ta đến đây để đi hoàn thành thử thách gì đó cơ mà?? Thôi, không đề cập đến chuyện kia, trước hết chúng ta tìm hiểu về nhau trước đi, ta tên Thiên Hồ, còn ngươi?? ” Hắn vuốt ve lấy mặt nàng để bụi bặm tán đi hết, rồi ngồi bên cạnh nói chuyện cùng nàng.

” Tiểu suất ca, không ngờ ngươi cũng thật tuấn mĩ nha, còn ta tên Tôn Ngộ Không, không biết người đã từng nghe qua chưa ?? ” Thiếu nữ tinh nghịch chớp chớp mắt đáp lại hắn.

” Tôn Ngộ Không, Tề Thiên Đại Thánh, Đại Náo Thiên Cung….” Hắn trừng mắt lớn nghi ngờ đáp.

” Đúng luôn, không thể tin được sau năm trăm năm vẫn có người nhớ tới tên ta…..Hừ, nếu không phải ta chấp lão phật tổ kia thì bây giờ ta vẫn còn đang ở ngoài kia mới phải…..” Thiếu nữ ngạo kiều, khoe về bản thân có bao nhiêu sức mạnh,…!” Nói thật thì nếu ta phải chịu đựng giống như ngươi thì cũng phát điên lên mất….!Nhưng mà…..” Hắn nói lấp lửng

” Nhưng mà sao?? Mau cứu ta ra khỏi đây trước đã, rồi ta sẽ truyền dạy cho ngươi võ nghệ, thế nào?? ” Tôn Ngộ Không gấp rút nói, nàng giờ một khắc cũng muốn rời khỏi đống đá đè lên mình, không muốn ở thêm giây nào nữa.

” Ta cũng không muốn võ nghệ từ ngươi……” Hắn chối bỏ ngay lời đề nghị nghe qua có vẻ hấp dẫn này, vì sao ư, hồi sau sẽ rõ.

” Nha, tiểu suất ca…..Nếu ngươi thả ta ra, ta sẽ đáp ứng ngươi một điều kiện bất kì được không ?? ” Tôn Ngộ Không đành ra gía cuối cùng để đổi lấy sự tự do, đúng là Bác Hồ nói không có sai : Không gì quý hơn độc lập tự do mà.

” Thành Giao, nhưng nhỡ ta cứu ngươi xong, ngươi quay lại đập ta thì sao….Lúc đó, ta biết khóc ai bây giờ….” Hắn nghiêm mặt nói.

” Giờ ta và ngươi kí kết sinh tử tương giao, chỉ cần ngươi chết, ta cũng chết, cho đến khi hoàn thành được điều kiện ngươi đặt ra thì nó sẽ tự động giải hóa…Được chưa ??” Tôn Ngộ Không thầm mắng tên nhân loại giảo hoạt này, từ lúc sinh ra đến giờ nàng lần đầu gặp người dám nói điều kiện với mình nên chắc chắn sẽ không thất hứa với hắn.

” Chấp thuận, nghi thức kia thực hiện thế nào….” Hắn tò mò.


” Ngươi đưa một giọt máu của người vào trong đồ án, lát nữa ta sẽ chỉ ngươi cách vẽ, rồi lấy máu ta cũng đặt vào đồ án, thì huyết ấn tương giao sẽ hoàn thành ” Ngộ Không chỉ dẫn cho hắn toàn bộ nghi thức.

Một lát sau, một đồ án khá loằng ngoằng xuất hiện trên mặt đất, không xa chỗ nàng đang bị giam là bao.

” Trước lúc bắt đầu, cho ta có một lời thỉnh cầu được không ??” Hắn đang lúc nước sôi lửa bỏng liền nói.

” Nói đi….” ; ” Cho ta lấy trước một phần của phần thưởng được không ??” Hắn mê mang hỏi lại làm Ngộ Không đang gấp dính ngay bẫy liền không suy nghĩ đáp ứng hắn.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.