Bạn đang đọc Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh – Chương 590: Thánh Sơn Orphean 3
Cuộc tuyển chọn môn đồ ở Thánh Sơn Orphean năm đó cũng là năm đầu tiên và cuối cùng có các thí sinh được phép sử dụng những món vũ khí có sát thương lớn và gây ảnh hưởng diện tích rộng, bởi lẽ những gì các thí sinh tham dự đã làm đều làm cho các trưởng lão hay Quang Minh Thần đều phải nhớ mãi không thôi di chứng cuộc tuyển chọn khi đó để lại…
” Uỳnh…!Uỳnh…”
Ở giữa nơi gần Thánh Sơn Orphean, địa điểm được các trưởng lão chọn làm nơi chiến đấu cho các thí sinh vốn yên tĩnh thì giờ bất ngờ lại xuất hiện những âm thanh đinh tai nhức óc, cứ như kiểu động tĩnh từ một vụ động đất xảy ra phát sinh ngay trong khi các thí sinh còn đang cố gắng giữ im lặng để không làm lộ vị trí…
” Bảo Vật…!Âm thanh kia là âm thanh của bảo vật tạo ra…!” Có nhiều người chỉ cần nghe thấy âm thanh thôi đã biết được chính xác chuyện gì đang xảy ra, bảo vật vốn là thiên tài địa bảo do thiên địa tạo ra, rất khó để có thể tìm được nó nếu vận may không mỉm cười với ngươi, thế mà ở nơi chiến trường này lại xuất hiện bảo vật, kèm theo đó là âm thanh của Yêu Thú canh gác bảo vật phát ra liên tục, dường như nó đang có ý định sử dụng bảo vật để đột phá tu vi.
Món đồ hấp dẫn thế kia thì đương nhiên tất cả các môn đồ có mặt trên chiến trường không ai không muốn không đoạt được món bảo vật kia rồi, kể cả có không sử dụng được cho bản thân đi nữa thì nó vẫn là thứ có thể để phát quang gia tộc hay cung cấp một lượng tài phú khổng lồ.
Rất nhanh vô số những thí sinh đều không hẹn mà cùng nhau tụ tập ở vùng gần ven trung tâm trận chiến, mặc cho mọi đội vẫn còn đang là đối thủ của nhau vẫn bất chấp tìm cho mình vị trí đẹp để tìm cơ hội đoạt lấy bảo vật kia.
Chỉ thấy canh giữ bảo vật là một con thú có thân hình cao gần năm mét, trên gương mặt nó có chi chít những hàm răng sắc nhọn, tưởng chừng như thế đã đủ dọa sợ bất kì ai bằng dung mạo gớm ghiếc kia nhưng không, trên tay nó còn đang cầm một cây búa liềm khổng lồ không kém hình dáng của nó, đồng thời tay còn lại đang cầm một viên châu màu đỏ máu đang tỏa ra thứ ánh sáng gây thu hút nhãn quan.
” Huyết Hải Thần Châu ?? Vật dụng vốn chấn bảo của Huyết Tộc hà cớ gì lại xuất hiện trong cuộc tuyển chọn lần này…!” Có người kinh ngạc thốt lên.
” Không…!Không thể nào, Huyết Hải Thần Châu vốn đã được Lão Tổ Huyết Tộc chỉ để dành lại cho Trưởng Tộc đời sau, ta nghĩ có người cố ý muốn dụ chúng ta tới đây thì đúng hơn…!Các ngươi mau chuẩn bị phương án rút lui dần đi…!” Một thí sinh lại không bị Thần Châu mê hoặc, tức khắc lên tiếng nhắc nhở các đội khác còn đang chịu sự hấp dẫn cực hạn tới từ Thần Châu.
Cũng phải thôi, món bảo vật chỉ cần mới nghe thấy tên thôi đã biết được cám dỗ từ nó lớn tới nhường nào rồi, đâu thể vì vài lời của kẻ khác mà cam chịu rút lui cho được, thế nên ai ai cũng đang nghĩ cách giết được con quái vật kia để đoạt được bảo vật trên tay nó, bất chấp nó tu vi còn cao hơn tất cả một bậc.
” Nếu muốn lấy được bảo vật kia, các ngươi phải tìm được cách đánh lạc hướng nó đi, việc còn lại sẽ do một đội khác đoạt lấy bảo vật…!” Một tổ đội gồm vài đội nhỏ lẻ khác đã bắt đầu phối hợp để dành được Huyết Hải Thần Châu.
” Nhưng các ngươi có biết nó mạnh tới mức nào không ?? Một mình nó có thể thừa sức cân được toàn bộ đội chúng ta…!” Một người thấy khí tức nó toả ra liền phản bác lại.
” Đừng lo…!Ta cùng đội của mình có thể cầm chân được nó trong khoảng thời gian ngắn, các ngươi phải tận dụng được thời gian lấy được viên Thần Châu…!Giá trị của nó sẽ được chia đều nếu thành công…!” Tên vừa nãy nghiêm mặt nói.
” Được…!”
” Ta đồng ý…!”
….
Nào có ai từ chối được bảo vật đâu, tất cả sau khi nhất trí kế hoạch thì đồng lòng xông lên, mỗi người mang theo một ý đồ lao vào Yêu Thú đang trấn giữ bảo vật.
” GRào…!” Yêu thú cũng không phải ăn chay, nhìn những nhân loại đang lao vào nó như những miếng thịt di động rít gào một tiếng lớn khuấy động mà lên, vang vọng xung quanh bốn phía vài dặm.
Ào ào ào xoạt!
Vô số cụ Phong bỗng nhiên trong bữa tiệc, phảng phất xé rách chân trời, tùy theo mà lên còn có vô số cuồng hoả.
” Địa Giai Yêu Thú hệ Hoả sao ?? Thú vị…!” Một bóng người từ phía xa xa nhìn về nơi đám người đang quây quần Yêu Thú nở nụ cười, mái tóc bạch kim tung bay trong gió càng toát lên vẻ phong trần và lãnh tử, hắn không ai khác ngoài người đứng đầu bảng, nhân vật mà mọi người trên chiến trường chưa được thấy thân ảnh bao giờ.