Bạn đang đọc Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh – Chương 125: Chu Tiên Nhi Bàn Tơ Đại Tiên Tức Giận
” Bàn tơ đại tiên, ta tưởng ngài vẫn đang đi du lịch khắp thế giới chứ, không ngờ ngài lại trở về sớm như vậy……” Một con yêu quái có hình thù kì quái mang giọng nói ghi làm kì lạ với một cô gái đang cưỡi con lừa đang đi về bên này.
” Mấy ngày hôm trước có ai đi ngang qua cánh rừng này không ?? ” Thiếu nữ cau mày nói, con yêu quái thậm chí còn cảm nhận được nhàn nhạt sát khí được ngưng đọng trong không gian đang đè nén về mình nên từng câu nói đều hết sức khó khăn.
” Tiểu…..Thấy….Có…..một đoàn người đi ngang qua ạ……” Yêu quái lấy hết sức bình sinh để trả lời lại câu hỏi do vị đại nhân này đưa ra, đồng thời trong lòng chửi lấy mấy đời thằng nào đang yên đành lành đi chọc giận vị sát tinh này.
” Gồm những ai ???” Thiếu nữ vẫn giữ nguyên khí thế của mình hỏi.
” Ba nam một nữ…Lộn, ba nữ một nam ạ…..” Tiểu quái giọng run run đáp lại.
” Có phải nữ trong đó có mang theo một cây gậy trên tay, còn nam thì vô cùng tuấn mĩ đúng không ?? ” Thiếu nữ có điều như suy nghĩ nói.
” Vâng ạ…..” Tiểu yêu vừa đáp xong thì thân thể nổ tung do không chiu được áp lực khổng lồ tới từ vị tiên nhân này, nói cho cùng thì để mang được chức vị đại tiên thì mỗi người không phải đơn giản như bề ngoài của họ, giống như Tôn Ngộ Không và những vị mang hàm Thánh khác cũng như vậy.
” Chắc chắn là do con khỉ khốn kiếp kia gây ra….Haizz, trước khi đi ta đã dặn tất cả không được trêu chọc vào đoàn người này rồi mà…Mọi thứ càng rắc rối hơn rồi…” Bàn tơ đại tiên thở dài ngao ngán, nàng đã từng nghe qua về việc thử thách Tôn Ngộ Không lẫn Thiên Hồ vào khoảng thời gian trước, nói là trước nhưng cũng khá lâu rồi, từ thời tỷ tỷ nàng Tử Hà Tiên Tử khai sinh ra Bàn Tơ Động cơ.
” Muội muội, nếu ta không tính toán sai thì ắt hẳn vài trăm năm sau, nơi đây sẽ gặp một hồi hạo kiếp khó chống đỡ được….Thanh Kiếm này xem như ta trao lại cho ngươi làm vật phòng thân, nếu có nó thì ngươi có lẽ sẽ tránh được….” Lời nói của tỷ tỷ bỗng vang lên trong trí nhớ của Bàn Tơ đại tiên, đồng thời bên hông nàng vẫn luôn đem theo thanh kiếm này, tên của nó là Tử Thanh Bảo Kiếm.
Tương truyền rằng, thanh kiếm này mang theo sức mạnh khổng lồ khó thần khí nào có thể so bì lại, khổ nỗi chính nàng cũng không thể sử dụng được nó, mà phải đợi có người thích hợp mới rút được thanh kiếm này ra khỏi vỏ ( Anh em nào biết thanh gươm trong đá thì sẽ hiểu rõ hơn ) nhưng thế nào là phù hợp thì nàng lại không biết.
” Đây là Bàn Tơ Đại Tiên sao ?? Tại sao ta có cảm giác nàng cứ na ná giống Tử Hà Tiên Tử thế nhỉ ?? Hay các nàng là sinh đôi, chị em hay chị em họ hàng thân thuộc gì đó.
Mà thôi, kệ nàng có quan hệ thế nào với Tử Hà, nhưng có điều không thay đổi được là nữ nhân này chắc chắn là của ta…Nên dùng phương pháp nào đây ?? Dọa nạt, cưỡng bức, dụ dỗ,…..Tất cả đều dùng qua hết rồi…Thiên Cốt, ngươi có biện pháp nào để ta đạt được nàng không ?? ” Thiên Hồ sau một hồi tự nói như thằng tự kỉ thì chốt lại vẫn quay sang hỏi lão bà cho nhanh.
” Hay ngươi thử biện pháp này….Rất không tồi nha….” Thiên Cốt ghé tai sát vào hắn, thì thầm to nhỏ làm A Tử và A Xích ở bên cạnh hai người không khỏi tò mò…” Ân….Ân…Rồi….Cởi áo nàng á ??? ” Thiên Hồ gật gật đầu, bộ dạng xem như đã hiểu kế hoạch Thiên Cốt bày ra để dẫn dụ cô nàng này sa vào bẫy, cảm giác đào hố đợi người khác nhảy vào quả thật phấn khích, nhất là đối với một vị đại tiên như nàng.
” Kế hoạch bắt đầu thôi….Nào, A Tử, A Xích, ta muốn các ngươi cùng thực hiện….” Hắn kéo lấy hai cô gái đang ngạc nhiên ra bên ngoài, để lại trong phòng Hoa Thiên Cốt và Đường Bảo đang say ngủ, Thiên Cốt chợt nở nụ cười: ” Phốc xích….Mong cô nàng kia không quá hận ta sau khi gia nhập vào đại gia đình, Đường Bảo, đi thăm các mẫu thân khác của ngươi nào ! ” Thiên Cốt cẩn thận ôm lấy chú sâu nhỏ trong tay mình, tay còn lại mở cánh cổng dịch chuyển dẫn xuống Âm Phủ đen kịt, cước bộ thong thả bước vào trong đó, vài giây sau, trong phòng khách đã không còn ai khác, có chăng chỉ là những hợp âm dễ nghe vẫn đọng lại trong căn phòng.
“ Tiểu cô nương, cha mẹ ngươi ở đâu mà sao lại ngồi ở đây “ Bàn Tơ đại tiên nghi hoặc nhìn đứa bé có mái tóc trắng xóa đang ngồi dưới gốc cây chơi đùa một mình.
“ Tỷ tỷ….Ngươi thật xinh đẹp, ngươi không phải là yêu quái đến bắt ta đó chứ ??? “ Đứa bé vẻ mặt kinh sợ nhìn cô gái xinh đẹp đi đến gần mình, khẽ nép người vào gốc cây phía sau.
“ Đương nhiên không phải rồi, ta chỉ vô tình đi ngang qua thôi, vả lai sao ta lại nỡ bắt đứa bé dễ thương như này chứ !! “ Chu Tiên Nhi ( Tên của Bàn Tơ Đại Tiên) nhẹ giọng an ủi cô bé, vốn nàng cũng rất thích trẻ em nên mới nhận bảy cô nàng nhện làm đệ tử mình.
“ Thật sao ?? Nhưng lúc trước ta cũng gặp một thiếu niên tuấn mĩ không kém ngươi, hắn cũng nói giống như ngươi…Sau đó, bắt ta về, luôn khi dễ ta, có lần hắn còn đánh cả ta…..hu…hu…..” Cô bé càng nói càng thương tâm, phối hợp với khuôn mặt khả ái có thể nói miểu sát tất cả mọi người.
“ Ai lại đi khi dễ đứa trẻ như ngươi, chắc chắn ta sẽ giúp ngươi trừng trị tên bại hoại này…” Chu Tiên Nhi phẫn nộ nói mà không biết trong ánh mắt bé gái toát lên vẻ khác thường…” Hắn…Hắn..tên Thiên Hồ…May mà hôm nay nhân lúc hắn không để ý nên ta mới thoát được khỏi hắn…Tỷ tỷ, ngươi sẽ giúp ta trừng trị hắn thật sao ?? “ Bé gái không ai khác là Hoài Diễm sau khi nghe lén được kế hoach ban nãy của hắn nên tìm cách phá hoại kế hoạch của hắn, để xem ta không đùa chết ngươi….Hoài Diễm đắc ý nghĩ, dù biết sau này chắc chắn nàng sẽ bị tên nào đó cho nếm thử mùi vị gia quy nhưng nhìn thấy hắn ăn quả đắng cũng làm nàng vui vẻ không thôi.
“ Ừ, giờ để ta dẫn ngươi đi thay đổi bộ quần áo này trước đã….” Tiên Nhi nắm bàn tay Hoài Diễm, nhấc bổng nàng lên con lừa của mình, tay giúp nàng lau đi gương mặt lấm lem bùn đất, trong lòng hận tên khốn lại đi đánh trẻ em, càng làm ấn tượng xấu về hắn tăng thêm mấy bậc.