Đọc truyện Ta Chăn Nuôi Ở Thời Đại Nguyên Thủy – Chương 47: Âm Mưu
Giải hai tên đó lên cho thủ Lĩnh !
Một lúc sau itto và Kabu được giải lên trên, trên gương mặt thì toát lên như đang rất lo sợ, trong lòng thì đang gào thét chửi Loai.
Thưa thủ Lĩnh ! Bọn tôi vừa bắt được hai tên này nấp ở gần bụi cây có vẻ như là đang do thám chúng ta.
Các ngươi là ai ! Tại sao lại đến chỗ tộc của bọn ta.
Các ngươi có âm mưu gì ! Nói.
Itto thầm nghĩ, Âm điệu của tộc trưởng ở đây cũng kinh đấy nói mà cứ dùng hết sức để dặn ra sợ ta không nghe thấy hay là đang ra oai phủ đầu.
Trong lúc itto đang mải suy nghĩ thì Kabu đã lên tiếng hắn sử dụng kỹ năng diễn xuất của mình khi còn ở làng.
Thưa thủ Lĩnh tôn quý ! chúng tôi chỉ tình cờ đi ngang qua đây mong ngài có thể lượng thứ tha cho kẻ hèn mọn này một mạng.
Ân đức của ngài lúc đó bọn tôi sẽ ghi sâu trong, bọn tôi !.
Bla Bla.
Itto đứng bên cạnh trong lòng thì sớm đã nôn điên cuồng chửi Kabu cái tên này diễn xuất dở tệ nhìn qua thôi cũng biết là đang nịnh nọt tâng bốc lên.
Hắn mà chịu thả đi thì ta quỳ xuống gọi ngươi là ông nội cũng được.
Xem ra ta lại phải ra tay rồi nghĩ xong itto liền đứng lên nói.
Thưa thủ Lĩnh ! bọn tôi thật sự chỉ đi ngang qua đây lúc bọn tôi đi ngang qua đây có gặp một kẻ đứng rình bộ tộc của ngài nên mới có ý định chờ lại xem hắn làm gì, rồi thông báo cho bộ tộc của ngài.
Thật không may rằng lúc bọn tôi chuẩn bị ào vào bắt hắn thì bị bộ tộc của ngài ngăn chúng tôi lại khiến hắn chạy mất hiện tại ngài nên truy bắt hắn chứ không phải ngồi đây đàm đạo với chúng tôi.
Nếu như ngài chậm trễ thì có thể dẫn thông tin của bộ tộc ngài bị lộ ra đến lúc đó chúng tôi cũng không dám nghĩ đến là có chuyện gì.
Vừa nói Itto vừa làm ra vẻ mặt tiếc nuối rồi lại thở dài, Kabu thấy vậy cũng bâu thêm 2 câu nữa.
Thủ Lĩnh thật ra tôi có thấy hắn đi về hướng tây chắc có lẽ là đi mật báo thông tin, nếu ngài không tin chúng tôi nó thì có thể cử người đi xem.
Tên Thủ Lĩnh bên trên thấy Itto và Kabu nói cũng có lý bèn gọi 10 người đi truy Loai.
Rồi nói.
Tạm thời ta tin các ngươi, nhưng nếu các ngươi nói dối ta sẽ phải chết, nếu là thật thì tất nhiên sẽ có ban thưởng.
Vâng Thủ Lĩnh ! Itto và Kabu trong lòng thì cười như điên.
ở một chỗ nào đó bên sau lều của bộ tộc đó Loai đang áp sát tường nghe lén, lúc đầu do vì quá cay cú Itto và Kabu nên hắn đưa ra lựa chọn im lặng là vàng, cứ thế rời đi trong tiếng cười cảu hai người họ, nhưng về sau lại thấy tôi cho 2 tên kia nên quay lại cứu.
Đột nhập vào trong bộ tộc đó khi mà toàn bộ tộc nhân đều tập trung lại khi bọn họ tra khảo 2 tên kia thì Loai đứng đằng sau đang nghe lén.
Thật không ngờ ! Hai tên chó chết này hố đồng đội đến mức này.
Nhưng cũng không thể trách họ được nếu như không bốc phét ra thì có lẽ họ sẽ bị giết chết.
Hazz ! cuối cùng vẫn phải để mình ra tay cứu giúp họ một phen.
Nói xong Loai tìm một cái cây to nhất dễ trèo và xa khoảng 100 – 150 mét.
Dương cung lên bắn một mũi tên trên đầu cung có một tấm da được vẽ bằng những ký hiệu ở tộc Đại việt.
Chỉ những người ở tộc Đại việt mới hiểu rõ nó, còn những người không ở tộc thì chắc chắn không thể hiểu được ký hiệu mật mã.
Vụt ! Phập ! mũi tên cắm ngay vào lều của tên tộc trưởng.
Có tộc khác tấn công ! Mấy tên canh cửa cầm lấy mũi tên chạy vào trong đưa cho tên thủ Lĩnh xem.
Nhìn thấy tấm da bên trong còn có một loạt ký hiệu cổ quái nhưng ý chỉ là chết chóc, tên thủ Lĩnh chỉ hiểu rằng là tộc ta đang trên đường tấn công sẽ lấy đầu tên thủ lĩnh nhà ngươi.
Lần này tên thủ Lĩnh đó đã hoàn toàn tin tưởng itto và Kabu, bèn ra lệnh cởi chói cho 2 người rồi đưa cho tấm vải rồi bắt đầu than phiền.
Hắn bắt đầu làm bộ làm tịch giải vờ như tộc mình đang yếu thế liệu có thể nhờ 2 người kia đi ra giảng hòa giữa hai 2 bên mục đích là thử lòng xem hai người này có đồng ý không.
Nếu đồng ý thì chắc chắn họ là nội gián, nếu không đồng ý thì họ chỉ là người qua đường thật.
Hazz ! Tộc của ta mấy trăm năm nay đều yếu thế không dám manh động gì, thật không ngờ lần này có tộc khác nhắm vào cho nên ta định nhờ tài ăn nói của 2 người đứng ra giúp ta giải hòa.
Không biết ý hai người như thế nào ! Nói xong hắn vứa tấm da cho Itto và Kabu.
Sau khi mở tấm da thì những ký hiệu, ám hiệu trong tộc hiện lên trong tấm da, mặc dù chỉ có một vài ký hiệu nhưng Itto và Kabu cũng hiểu hết nội dụng trong đó.
“ Trà trộn, nắm bắt, thông tin, thời cơ, giết hắn.
” Chỉ vỏn vẻ vài ký hiệu nên Itto và Kabu cũng ngầm hiểu hết.
Lập tức Itto nói : “ Thủ Lĩnh ! Bọn tôi chỉ là người qua đường không biết được rõ bộ tộc của hắn.
Nên mong ngài có thể lượng thứ cho chúng tôi không đông ý được ý kiến của ngài.
Tên thủ Lĩnh nghe thấy vậy chỉ cười lên rồi nói : “ Hai người có chỗ đi không, Nếu không thì có thể ở lại chỗ ta.
” Có vẻ như hắn đã nhận ra được sự thông minh của Itto nên mở lời mời vào trong tộc.
Thấy tên thủ lĩnh mở lời mời mình, itto và kabu đã biết cá đã cắn câu nhưng vẫn chưa đến lúc nhấc cành.