Đọc truyện Ta Chăn Nuôi Ở Thời Đại Nguyên Thủy – Chương 40: Trượt Tuyết
Nhìn thấy HoLi và NuNu Hỏi mình lúc này Mạnh mới có lại cảm giác của người xuyên không.
Mạnh vểnh mũi lên cao nói: “ đó là một môn nghệ thuận ở vùng chúng tôi cái được gọi là ván trượt tuyết nó là một cái ván làm bằng gỗ để giúp ta di chuyển nhanh hơn trên bề mặt tuyết.
”
Mà Ván trượt tuyết có đặc điểm là chiều dài vượt trội so với chiều rộng, thường là một cặp gồm hai tấm, được người ta gắn vào giầy trượt tuyết, có thể là gắn chặt cố định với đế giày hoặc gắn lỏng lẻo.
Các loại ván trượt xuống dốc nhiều khi có gắn thêm da trượt làm bằng da hải cẩu.
Nguồn gốc xuất xứ của Ván trượt tuyết bằng gỗ lâu đời nhất là ở nước Nga (khoảng năm 6300 đến 5000 năm trước Công nguyên), ở Thụy Điển (khoảng năm 5200 TCN) và ở Na Uy (khoảng năm 3200 TCN).
Nói xong Mạnh bắt đầu đi tìm lấy một khúc gỗ có bán kính 50cm dài khoảng 1-1,5m.
Rồi mượn tạm cái rìu làm bằng đồng của NuNu, chẻ khúc gỗ thành 2 nửa lấy dao mài cho phần đáy của ván trượt nhẵn rồi khoét ở giữa ván hai bên có một cái lỗ nhỏ.
Bước tiếp theo là lấy da buộc vào 2 cái lỗ được đục sẵn sao cho cố định phần chân rồi từ khoảng cách 2 lỗ đo thêm 10cm đục ở giữa đó một lỗ rồi dùng dây cố định lại chúng.
HoLi và NuNu ngồi nhìn Mạnh làm dường như mạnh làm rất chuyên tâm và tay của mạnh lại rất dẻo trong việc lọc và mài gỗ.
Có lẽ do vì Mạnh suốt ngày mài gỗ với chẻ gỗ ở Làng cho nên dần dần Tay nghề của Mạnh cũng được nâng cao lên rất nhiều.
Khoảng 30 phút sau thì xong 1 cặp ván trượt, Holi và NuNu cũng nhìn làm theo mạnh cho nên tầm khoảng 45 phút sau thì làm xong.
Này Mạnh!
Bọn ta làm xong rồi cơ bản thì nó cũng giống ngươi nhưng giờ chúng ta làm gì với nó đây.
Mạnh nhìn vào Holi và NuNu trước câu hỏi của hai người Mạnh ngửa đầu lên trời đương đương đắc ý cười nói.
Haha! cái gì cũng đến tay tôi.
Có lẽ đây là lần đầu tiên trước khi đến đây Mạnh mới có cơ hội được trổ tài trang bức trước mặt 2 người này, hầu hết trong chuyến hành trình mấy ngày qua Mạnh toàn bị đánh mặt.
Nếu không đánh mặt thì cũng là quả tạ trong cái team này, cho nên bây giờ mạnh mới có cơ hội để trổ hết tài năng của mình ra.
Này! Mạnh ngươi bị chỉ Máu mũi à, nãy giờ trong lúc nói chuyện sao ta toàn thấy ngươi ngửa mặt lên trời vậy.
Nghe thấy holi nói vậy mạnh liền quay đầu xuống ho vài cái rồi cười nói.
Hụ! Hụ! Hụ.
Dell vừa mới làm xong động tác trang bức thì đã phá đám luôn ít nhất cũng phải để trang bức xong cái đã chứ
Không sao vừa rồi tôi chợt cảm thấy đầu hơi đau một tý nên mới ngửa cổ lên cho hết đau.
Mà nãy 2 người hỏi gì vậy?
Bọn tôi hỏi là giờ sử dụng cái Ván này như nào với lại làm sao để trượt xuống cái con dóc này.
Vừa nó Holi vừa chỉ tay về phía con dốc.
Một loại bắt nguồn từ vùng Scandinavia sử dụng ván trượt chỉ gắn vào phần đầu của giày trượt chứ không gắn ở phần gót chân.
Loại thứ hai kiểu trượt Nordic, loại này có đặc điểm là ván trượt gắn vào cả đầu và gót của giày trượt.
Trượt tuyết là trượt bằng 2 miếng ván riêng rẽ lắp vào 2 chân, và với gậy chống, khác biệt với trượt ván trên tuyết, chỉ trượt bằng 1 ván duy nhất chung cho 2 chân và cũng khác với trượt băng là di chuyển trên băng bằng giày trượt băng.
Môn trượt tuyết mà không phải chỉ trượt từ trên dốc xuống, mà còn là đi ngang và leo dốc, thường là trên những con đường mòn, thì gọi là Trượt tuyết băng đồng.
Giày Lướt băng nó là cái gì?
Còn mấy cái địa phương cậu nói hình như là chúng tôi chưa bao giờ nghe thấy? NuNu hơi tò mò về cách mạnh nói chuyện thì lần này NuNu chắc chắn là Mạnh từ nơi khác đến.
Nghe thấy 2 người hỏi vậy mạnh chỉ làm một động tác giơ 2 tay ngang vai rồi nói.
Ai mà biết! Không phải 2 người đã đoán được khi tôi đến đây rồi sao.
Đây tôi dạy 2 người cách sử dụng nó, đầu tiên là 2 người sỏ chân vào vị trí dây buộc.
Tiếp theo là cầm 2 tay mỗi tay một cái cành nhỏ để dễ dàng trong việc điều khiển ván trượt và phanh lại được trên tuyết.
Mới đầu để làm quen nó thì cũng rất khó tôi phải mất 2 tuần mới có thể!.
chưa nói hết câu thì Mạnh đã nghe thấy tiếng cười vui của HoLi.
Ya, Hú!
Tuyệt vời! Haha.
Nhanh lên NuNu không ta bỏ ngươi lại sau đấy, mà nãy cậu đang nói gì vậy mạnh.
Tiếng nói của Holi vang vọng vùng núi kèm theo đó là tiếng cười vui vẻ đang nói giở câu mạnh phải nuốt trở lại.
Clgt! không phải họ không biết trượt sao.
Cái này là phải trượt lâu rồi mới có thể đi thành thạo như này.
Mạnh thấy thế trượt theo, trên đường tuyết chỉ thấy NuNu ngã rồi bắt đầu lăn tròn như cục tuyết còn Holi gần đến nơi thì Bị gãy cành phanh không dừng lại được nên đâm thẳng xuống tuyết.
Đến gần trưa thì 3 người đến được điểm cuối của vùng dốc.
Từ đây mạnh đã có thể nhìn thấy một tòa thành lớn sừng sững ở đằng xa kia.
Từ đây chúng ta có thể thấy được Kỷ Nguyên Thành rồi.
Đi khoảng 5000 bước nữa là có thể đến nơi.
Mạnh cậu có dự định gì chưa, nếu chưa có thì có thể đến chỗ ta tá túc còn nếu có rồi thì chúng ta đành từ biệt tại đây.
Nghe thấy Holi hỏi như vậy, Mạnh cũng không gần ngại mà đáp.
Nếu 2 người không thấy phiền thì tôi đành mặt dày ở lại vậy.
Thấy Thế NuNu và Holi liền cười phá lên nói.
Được người anh em cậu đến chỗ bọn tôi, bọn tôi đã cậu ăn đồ nướng với lẩu.
Nói xong cả 3 người cất bước đi về phía Thành.
.