Ta Bị Lừa Hôn!!!

Chương 38: Chú Cua Ở Núi Côn Lôn


Bạn đang đọc Ta Bị Lừa Hôn!!! FULL – Chương 38: Chú Cua Ở Núi Côn Lôn


Editor: Xoài
Beta: Bô
Khán đài bật cười khi nghe đến tên Nicolas · Hùng Tam Hỏa, tên gì kỳ vậy!
Linh Duyệt hít sâu một hơi rồi bình tĩnh nhấc đôi chân ngắn mập mạp lạch bạch bước lên sân khấu, tất cả khán giả đều nhiệt tình vỗ tay khi thấy lối ăn mặc của cậu.

Dễ thương quá!
Dáng dấp mười điểm!
Chương trình chủ yếu là giọng hát nên cậu không có màn tự giới thiệu bản thân, chỉ hát cùng âm nhạc.

Linh Duyệt nhắm mắt, cơ thể cậu nhẹ nhàng đung đưa theo bài hát, che chắn bản thân khỏi những tiếng reo hò bên ngoài và khi và khi cậu cất tiếng hát lên, tất cả mọi người đều cùng nhau đứng dậy.

Một số người dường như có ma lực nào đó nên khi họ mở miệng là có thể kéo tâm tư người nghe vào ca khúc.
Một bài hát cực kỳ mạnh mẽ, tích cực và truyền cảm hứng này động viên cảm xúc của khán giả, đến khi cậu hát những phân đoạn cao nhất, giám khảo đang ngồi trên ghế đều kinh ngạc.

Thật ra bọn họ đã sớm nắm trong tay các tài liệu cá nhân của các tuyển thủ, nhưng cũng không ngờ lực bùng nổ của Linh Duyệt lại mạnh như thế.

Cậu giống như tích góp khí lực trong nhiều ngày và giờ lập tức phun trào ra như núi lửa, rung động lòng người.

Lần trước,《 Sóng Ngầm》vô cùng nổi tiếng nên mọi người đều biết Linh Duyệt trông như thế nào.

Giám khảo trợn mắt há hốc miệng, Linh Duyệt với thân thể nhỏ bé kia thì giọng hát bùng nổ như thế phát ra từ đâu?
Sau khi cậu hát xong ca khúc, khán giả đều điên cuồng vỗ tay.

Linh Duyệt thở phào nhẹ nhõm rồi vui vẻ chạy đến gần khán đài, cúi chào những khán giả vỗ tay khen ngợi mình, “Cám ơn mọi người, xin cảm ơn.”
Giọng nói của cậu đã được ngụy trang nên nghe như một đứa con nít khiến người xem bị tan chảy vì sự đáng yêu đó, lúc tuyển thủ này hát và lúc bình thường độ tương phản lớn thật đấy!
Người dẫn chương trình trêu chọc: “Trong lòng mấy vị giám khảo đã đoán ra chưa?”
Toàn bộ đều lắc đầu, “Một chút đầu mối cũng chẳng có, cậu thật sự không phải diễn viên chuyên nghiệp ư? Ca sĩ là nghề tay trái đúng không?”
“Nghề tay trái mà hát hay như thế thì những người chuyên nghiệp biết sống sao đây?” Giám khảo này là một ca sĩ, y đứng dậy với vẻ mặt bái phục, “Thật tuyệt vời!”
Linh Duyệt lắc đầu, “Các vị quá khen, tôi ra mắt là ca sĩ nên vẫn cần học hỏi thêm nhiều thứ lắm.”
Động đậy đầu thì không sao nhưng đầu bị cậu lắc lệch mất rồi.

Trong tiếng cười ầm ĩ của mọi người, người dẫn chương trình đỡ đầu hộ cậu, cũng thấy mắc cười theo, cậu ấy tự nhiên dễ thương như vậy, thật trêu người quá!
“Tôi nói mấy vị giám khảo có đáng bị sa thải không, Tôn Ngộ Không mấy người chẳng đoán ra, bây giờ thêm một âm vực cao, nếu mấy người vẫn chưa đoán ra thì chủ đầu tư sẽ thay thế các người đấy.”
“Đừng mà!” Mấy vị giám khảo này đều là những nghệ sĩ đa dạng, một số người đã từng xuất bản album cũng cố gắng đoán, “Hình như là Mễ thành vì nghe giọng hát rất giống nhau.”
“Sai sai sai, giọng Mễ Thành dày hơn so với cậu ta và giọng hát thì xuyên thấu hơn.”
“Tôi khẳng định cậu ta còn khá trẻ, gần bằng Tôn Ngộ Không.

Đúng rồi, cậu và Tôn Ngộ Không quen biết ư? Tôi nghi ngờ hai người là một nhóm.”
Người dẫn chương trình tiếp đề tài, “Tôi xin chịu trách nhiệm nói cho mọi người biết là sai hoàn toàn! Trước kia người bọn họ chẳng quen biết gì nhau cả, nhưng sau buổi tập, hai người đã thêm bạn tốt.

Chỉ duy nhất một vấn đề là sau khi họ thêm vào thì vẫn chưa nhận ra đối phương nên chú thích tên hiện giờ chính là, Hầu ca Hầu ca hướng trời hát ca và Nicolas Hùng Tam Hỏa.”
“Hahaha!” Giám khảo cùng khán đài tràn ngập tiếng cười.

Linh Duyệt vô thức chà xát tay, cậu chẳng hiểu nổi chuyện đó thì có gì buồn cười, chỉ là tăng thêm bạn bè thôi mà, bộ con người không kết bạn trên mạng sao?
Giám khảo nhất trí giơ bảng: “Chúng tôi không đoán nữa! Chúng tôi muốn xem cậu ấy biểu diễn sở trường!”
“Đúng thế! Tôi muốn xem cậu ấy sẽ thể hiện tài năng gì!”
Trong sự chờ đợi của mọi người, Linh Duyệt cười khổ, “Lúc tôi tới đây, người đại diện chỉ bảo đây là chương trình âm nhạc chứ chưa nói về chuyện biểu diễn.”
Đứa nhỏ này thành thật quá, nhưng càng thành thật thì mọi người càng thấy mắc cười, người dẫn chương trình hỏi: “Cậu không chuẩn bị gì ư? Đây là kéo phiếu bầu nên nếu biểu hiện không tốt thì khán giả sẽ không bầu chọn cậu đâu nha.”
“Đừng, tôi sẽ biểu diễn tại trường quay ngay bây giờ!”
“Như vầy đi” Người chủ trì cười xấu xa, “Hồi nãy Tôn Ngộ Không biểu diễn nhào lộn, cậu học thử xem sao?”

Trên thực tế, hắn không định để Linh Duyệt nhảy theo khuôn khổ vì cậu mặc trang phục như thế, tay ngắn, chân ngắn nên lúc vỗ tay sẽ nhìn như hải cẩu.

Hắn bảo cậu hoa tay múa chân một chút chọc người xem cũng có thể giúp cậu kéo phiếu, vấn đề lập tức được hóa giải.

Ai ngờ linh Duyệt hăng hái gật đầu, “Tôi làm được!”
Cậu vừa nói dứt lời liền lộn ngược bằng một tay, dùng tay kia lật ngược lại, thân gấu mập mạp linh hoạt đã lừa tất cả mọi người.

Sau khi giám khảo kịp phản ứng đều đứng dậy vỗ tay, “Hay lắm! Tôi chắc chắn! Cậu ấy là một người gầy!”
Linh Duyệt: “…”
Con người quá gian xảo!
Con gấu trắng to lớn nhảy cao hơn một mét, cánh tay nhỏ bé nhỏ liên tục quơ quào, còn chân ngắn thì di chuyển qua lại năm sáu lần trước khi hạ cánh, động tác nhanh đến mức chẳng thể thấy bằng mắt thường.

Sau khi Linh Duyệt làm xong, cậu nghiêm chỉnh đỡ đầu, “Chuyển động chậm thì sẽ bay được đấy.”
“Trời ạ! Chắc chắn cậu ấy biết múa!”
“Phối hợp cơ thể rất tốt! Động tác đó nhanh quá đi mất!”
“Không ổn rồi, tôi luyến tiếc để cậu ấy rời đi quá, tôi muốn chơi với cậu ấy cả ngày!”
“Lần nữa nào!”
Linh Duyệt dở khóc dở cười, oan ức đứng trên sân khấu, “Tôi thật sự là ca sĩ đó! Mọi người tha cho tôi đi! Mau mau chấm điểm đi nào!”
Cậu càng như vậy, khán giả và giám khảo càng luyến tiếc cậu hơn, người dẫn chương trình hết cách giảng hòa, “Cậu biểu diễn gấu bắc cực bán manh lần cuối được không, cậu nũng nịu ăn vạ xong thì tôi sẽ làm chủ sẽ để cho cậu xuống.”
(Xoài: Bán manh: Làm bộ dáng dễ thương)
Linh Duyệt như bị nhồi máu cơ tim nằm trên đất, “Mấy người không thả tôi xống, tôi sẽ nằm trên đây lăn lộn!”
Trong lúc nguyên trường quay cười thật to thì bỗng nhiên nghe thấy một tiếng “Xì”, Linh Duyệt cứng ngắc, xong đời rồi, khí hơi thoát ra ngoài!
Người xem cười chảy nước mắt, “Hahahahahaha…!Đáng yêu chết mất!”
“Tuy tôi chẳng biết là ai nhưng nhất định sẽ giữ lại, tôi thật muốn biết tuần tới cậu ấy sẽ làm gì.”
Linh Duyệt đỏ mặt che nơi rách và chờ đợi khán giả chấm điểm, đám nhân loại này thật xấu xa!
Cuối cùng Linh Duyệt chiến thắng với sổ điểm 9.8, đây không chỉ là số điểm cao nhất trong số những lần xuất hiện đầu tiên mà còn là điểm số cao như những ca sĩ bị nhận ra!
Linh Duyệt cũng giật mình, “Nhiều thế!”
Khán giả tại trường quay tung hô, số điểm này đã định trước cậu ấy sẽ không bị đào thải, nói một cách khác thì họ còn cơ hội để gặp lại con gấu đáng yêu này vào lần tới.

Người dẫn chương trình nói: Chúc mừng Nicolas Hùng Tam Hỏa đã nhận được điểm số cực kỳ cao!”
Linh Duyệt vội vã buông nơi thủng ra rồi cúi đầu thật sâu với khá giả.

Cậu làm xong bèn mau chóng che nơi xì hơi lại khiến tất cả mọi người bật cười.

Hai trong số sáu vị giám khảo là nữ còn muốn xông lên ôm cậu một phát nhưng vì hơi quá đáng nên hiện giờ đang bị mấy giám khảo nam kéo về: “Các cô bình tĩnh đi! Cậu ấy vẫn còn con nít đấy!”
“Bộ fan mẹ không được sao?!”
“Không được! Fan mẹ thì càng phải rụt rè!”
Hiện tại, Linh Duyệt đã ốm xuống một vòng nên tuy không thể nhìn rõ vóc dáng nhưng rất nhiều người hét lên: “Ốm lắm! Tôi khẳng định cậu ấy không mập chút nào đâu!”
“Chỉ cần tìm những người trẻ tuổi, ốm, vừa có thể hát và diễn thôi là được rồi!”
Tâm Linh Duyệt hoảng hốt, khi người dẫn chương trình nói rằng cậu được phép bước xuống, Linh Duyệt bèn bỏ chạy trong khi che lỗ rách, bởi vì khí bị rò rỉ nên lúc đi xuống nhẹ hơn so với ban đầu.
Khán giả lần nữa vỗ tay cười thật to và hô hào: “Trở lại đi!”
Linh Duyệt càng chạy nhanh hơn, cậu không thèm trở lại đâu!
Người dẫn chương trình cũng bật cười, ban đầu khi cô Lưu đề cử bảo cậu ấy có thể sẽ nổi trong vòng hai tập hắn còn không tin, bây giờ thì tin rồi.

“Một số người rất kỳ diệu, giống như cậu ấy trời sinh thuộc về sân khấu.

Cho dù cậu ấy chỉ lên sân khấu có mười phút cũng chẳng biết bộ dáng cậu như thế nào nhưng cậu ấy vẫn có thể khiến mọi người yêu thích mình.

Được rồi, lúc này những người lên sân khấu sau áp lực sẽ càng lớn hơn vì người mới tấn công sân khấu.

Chúng ta hãy cùng xem liệu những tuyển thủ lão làng có thể công thủ hay không?”

“Tiếp theo xin mời người đã đến ba tập cùng với chúng ta, “Mẹ tôi bắt tôi đi mua nước tương”.

Giọng anh ấy cực kỳ đặc sắc, tôi cảm thấy mọi người hẳn đã nhận ra anh ấy là ai, nhưng là ai cũng không quan trọng bằng việc chúng ta nghe hát, kế tiếp xin mời anh ấy bước ra sân khấu!”
Vị ca sĩ này bước lên, Linh Duyệt ở đầu kia chạy xuống, điều đầu tiên cậu cần làm là xin chị Duyên tìm băng dán, tạm thời sửa chữa tốt trang phục của cậu.

Tay chân cậu vụng về làm xong chuyện vá sữa và bổ sung thêm chút khí, rốt cuộc Linh Duyệt đã khôi phục lại bộ dáng to lớn như trước.
“Thật khó khăn, mấy người khán giả đó đáng sợ quá!” Sau khi Linh Duyệt gỡ mũ ra, cậu dở khóc dở cười, “Bọn họ bắt em biểu diễn quá trời tiết mục luôn.”
Dương Quyên cười nói: “Khác giả thích cậu nên mới như thế, nếu biệu hiện cậu không tốt, bọn họ cũng không thèm hứng thú xem cậu đâu.”
Linh Duyệt gật đầu, “Em hiểu đạo lý đấy, em đang nghĩ xem tập sau nên biểu diễn tiết mục gì để thỏa mãn bọn họ đây.”
Đợt kế tiếp chính là tập cuối cùng vì người ta chỉ cho cậu hai cơ hội biểu diễn.

Điểm số của tập này rất cao nên tập sau cậu nhất định phải âm thầm hành động.

Linh Duyệt không thấy bất mãn chỗ nào vì trước đó đã nói, người ta cho cơ hội thôi đã tốt lắm rồi, miễn là cậu phô bày khía cạnh tốt nhất của bản thân trên sân khấu thì sẽ không cô phụ tấm lòng của cô Lưu.
Sau khi hoàn thành buổi biểu diễn, Linh Duyệt ngồi nghỉ ngơi trong phòng, học các kỹ xảo hát từ người khác.

Cậu nhấn bụng để cảm nhận phương pháp mà cô Lưu đã dạy, phát ra giọng hát từ đan điền và tưởng tượng nếu như bản thân hát ca khúc đó thì cậu sẽ hát như thế nào? Liệu mình hát có tốt hay không.

Vị cuối cùng là một ca sĩ gạo cội, anh ta vừa mở miệng thì tất cả mọi người đều biết đó là ai, fan hâm mộ anh ta quá nhiều nên giành được 9.9 điểm.
Còn Linh Duyệt, một chàng trai chẳng ai đoán ra chiếm giữ vị trí thứ hai tại trường quay!
Đội ngũ chương trình khó xử, mị lực trên sân khấu của Linh Duyệt quá lớn thì tập sau biết làm cách nào để loại cậu ta?
Linh Duyệt mặc kệ những thứ đấy.

Xem xong chương trình, cậu nhờ Dương Quyên chụp hộ mình vài tấm hình.

Khi chụp xong, Dương Quyên dặn dò: “Chúng tôi có quy định cấm tung ảnh ra ngoài đấy.”
Linh Duyệt cười nói: “Chị cứ yên tâm, em không đăng lên Weibo và gửi cho bạn bè đâu.”
Cậu chỉ tính để Mặc Diễm nhìn xem Nicolas · Hùng Tam Hỏa mạnh mẽ cỡ nào!
Linh Duyệt trở về khách sạn rồi hỏi đối phương: “Anh về chưa? Cứu được bao nhiêu con gấu bắc cực rồi?”
Mặc Diễm đáp rất nhanh: “Bây giờ, tôi đang ở nước ngoài chờ máy bay như con người.”
Linh Duyệt cười hỏi: “Thế anh muốn làm người chứ?”
Mặc Diễm: “Tôi định xé toạt không gian để trở về nhưng Phan Văn, đầu gấu ngu ngốc đó lấy cái chết uy hiếp tôi! Tôi hẳn nên bỏ cậu ta lại ở Bắc cực, tìm thêm một ổ gấu cái để cậu ta khỏi cần quay lại!”
Linh Duyệt bật cười: “Haha, thế anh phải nhuộm mắt anh ta thành màu trắng rồi.

À quên mất, tôi cho anh xem một con gấu này!”
Linh Duyệt gửi mấy tấm hình kia qua, một con gấu trắng mập mạp vui vẻ hướng về phía ống kính giơ chữ V, Linh Duyệt cảm thấy dễ thương siêu cấp.

Mặc Diễm hỏi: “Cậu à?”
Linh Duyệt: “Đúng thế, tôi tham gia quay hình một chương trình với biệt danh là Nicolas chấm Hùng Tam Hỏa.

Anh đừng đọc liền mạch mà phải chắc chắn là dừng một cái lúc đọc, không thôi sẽ rất vô hồn.”
Ban đầu, Mặc Diễm chưa kịp phản ứng bèn đáp một câu: “Ngốc thật, nhưng mà ngốc một cách đáng yêu.”
Linh Duyệt tính đáp trả anh mới ngốc ấy! Ngay sau đó, Mặc Diễm trả lời thêm câu nữa: “Tam hỏa?”
Linh Duyệt đáp lại bằng biểu cảm ngạo nghễ.
Mặc Diễm: “Có phải cậu thầm mến tôi không? Đến đi thi cũng dùng tên của tôi, bộ nói thích tôi khó khăn lắm hả?”
Linh Duyệt tự nhiên bị sốc: “Thầy Mặc! Tôi có vợ rồi! Đừng gây rắc rối!”
Mặc Diễm: “Mẹ kiếp!”
Linh Duyệt: “…Anh đường đường là một đại yêu tinh lại đi mắng tiểu yêu, tư chất đâu mất rồi?”
Mặc Diễm: “Bị cậu ăn mất đấy!”

Linh Duyệt: “Tôi đây cho anh ăn rắm ấy! Bủm ~ vô cùng tròn, anh thấy sao?”
Mặc Diễm tức giận muốn đánh cậu, nhưng nhịn không được thấy vui vui bèn đáp một câu: “Cậu chờ tôi về, nếu cậu phóng không ra hình tròn, tôi chắc chắn sẽ đánh vào mông của cậu.”
Linh Duyệt cười khan hai tiếng vì giờ cậu thấy xấu hổ quá, đùa thôi mà.
Ngay lúc đó, Ngô cẩm Vinh gọi cho Linh Duyệt, vừa nhấc điện thoại bèn hỏi một cách giận dữ: “Hôm nay cậu thể hiện thế nào rồi? Tại sao đến khách sạn mà không báo cho anh biết, trong mắt cậu vẫn còn xem anh là người đại diện không?”
Linh Duyệt gấp gáp nói: “Xin lỗi anh Vinh, hồi nãy em nhắn tin cho thầy Mặc em được 9.8 điểm, đứng thứ hai tại trường quay.”
Ngô cẩm Vinh chưa kịp giáo huấn cậu về việc trong lòng toàn thầy Mặc, thầy Mặc thì bị số điểm của Linh Duyệt dọa, “Cao thế ư?”
“Vâng, ” Linh Duyệt vui mừng, “Em quá trâu bò! Chỉ có điều, trang phục của em hư rồi, về tới nơi anh sửa giúp em nha.”
Ngô Cẩm Vinh: “…”
Hát một ca khúc mà hát đến hư trang phục, cậu quả thật trâu bò.

– ———————————–
Sau khi tập đó được phát sóng, bình luận điên cuồng đoán Linh Duyệt là ai.

Họ còn liệt kê ra khá nhiều ca sĩ đã từng hát và diễn, so sánh từng người một nhưng đều không đúng!
Phía bên Weibo chính thức của《 Tiếng Hát Đẹp Nhất》 cũng có nhiều người đang điên rồ đoán mò: “Rốt cuộc là ai vậy! Khiến tim gan tôi cồn cào! Giọng hát người đó sáng thật đấy!”
“Cực kỳ dễ thương, tuy rằng tôi chẳng biết cậu ấy là ai nhưng tôi vẫn thành fan hâm mô, ôi trái tim của bà dì đây đang đập rộn ràng, còn mặt thì đỏ ửng!”
“Lúc tiểu đáng yêu này cất tiếng hát, tôi thấy cậu ấy có loại cảm giác bắt lấy tâm người cực kỳ giống với Linh Duyệt!”
“Nốt cao của Linh Duyệt chẳng cao đến thế đâu, cái này cao lắm, nội lực còn mạnh hơn so với cậu ta rất nhiều.

Tôi xem hết toàn bộ người trẻ tuổi lại vô danh trong giới âm nhạc rồi, đội ngũ chương trình thật trâu bò, rốt cuộc tìm ở đâu ra thế?”
“Là Linh Duyệt đấy! Dùng xúc tu của một fan não tàn để cảm ứng thì cậu ấy vừa mở miệng tôi đã chắc chắn đó là Linh Duyệt! Duyệt Duyệt tiến bộ rồi!”
“Linh Duyệt ca hát chỉ dựa vào mặt, cậu ta nào có bản lĩnh thật sự?”
“Bây giờ, Linh Duyệt chỉ thích quay phim thì sao đi hát được.

Cậu ta mà xứng với loại chương trình như thế này ư?”
Antifan mới vừa ngừng nghỉ lần nữa hoạt động lại, Khuất Diên Ba ——- người trăm năm vẫn sẽ ghét Linh Duyệt luôn muốn tham gia vào chương trình nhưng chưa bao giờ tới số: “Nếu Linh Duyệt không vì vẻ bề ngoài đẹp thì độ nổi tiếng trên mạng sao có thể cao như thế? Giành lấy quán quân? Linh Duyệt chỉ được cái vẻ bề ngoài đẹp mắt thôi nên sẽ thăng cấp nhờ bề ngoài, hahaha!”
Hình ảnh.

“Lúc trước Linh Duyệt mặc bộ quần áo đấy lên sân khấu, một thằng nhà quê còn ra vẻ!”
Trong bức ảnh là Linh Duyệt đang mặc bộ đồ rực rỡ, mỗi một mảnh vải đều khá nhỏ được chắp vá lại với nhau.

Thực tế thì đấy là bộ quần áo đầu tiên mà mẹ cậu làm, Linh Duyệt thích sặc sỡ nên bà dùng những mảnh vải khác nhau rồi liều mạng dệt thành, hơn nữa khi đó tay nghề chưa tốt lắm nên khi cậu mặc vào nhìn như tiểu ăn mày.

Bình luận nọ rất nhanh dẫn đến vô số câu hồi đáp, antifan kích động: “Ôi, thời đại nào rồi mà còn có người nghèo như thế? Để xài nhiều loại vải lạ mắt may thành một bộ đồ cũng không dễ dàng gì.

Theo tôi thấy, đây là tâm cơ boy, cũng có nghĩa là fan nhan sắc bị lừa rồi.”
“Hiện giờ có rất nhiều người cố tình giả trang như thế, ví dụ một vài tên nhà có tiền không biết xấu hổ tham gia chương trình tuyển chọn để tranh giải.

khuôn mặt của Linh Duyệt cũng đâu giống người nghèo bị bao nuôi nên tôi ghét kiểu giả vờ đấy, yên ổn làm một đứa con nhà giàu không tốt sao?”
Số lượng fan hâm mộ đã khác hơn so với trước kia nên bình luận nọ rất nhanh bị đáp trả: “Linh Duyệt chưa từng đề cập đến xuất thân, mấy người bịa cái gì vậy?”
“Linh Duyệt đang ở trong nhà còn gặp họa từ trên trời rơi xuống, các người bôi nhọ cậu ấy đến mức đấy là có ý gì?”
“Mặc kệ mọi người nói gì, cậu ấy vẫn đẹp trai nhất, giá trị của cậu ấy tức là công lý của tôi!”
“Khách quan mà nói thì nghệ sĩ đẹp mắt sẽ dễ dàng phát triển hơn nên thăng cấp nhờ mặt cũng đâu phải không có đạo lý vì dáng dấp và diễn xuất của cậu ấy rất tốt.

Tôi thấy sắc mặt ghen tị của mấy người thật khó coi.”
“Tôi yêu thần tiên ca ca nhà tôi, tôi thấy mặt cậu ấy là đã biến thành fan! Tôi chính là nhan chó thì sao nào? Cắn tôi đi!”
Người hâm mộ cùng antifan cắn xé nhau một trận.

Cuối cùng antifan vẫn phải chấp nhận rằng ngoại hình Linh Duyệt rất đẹp, ngoại trừ chê bai quần áo thì chẳng tìm được lý do nào khác để đả kích cậu.

Khi quan sát kỹ thì bỗng nhiên họ còn phát hiện, ế? Đẹp thật đấy!
Khuất Diên Ba nhận ra mình bị antifan ủng hộ phản bội bèn phẫn nộ chơi lớn đăng bài trên Weibo: “Sao có thể là Linh Duyệt? Cậu ta dạng gì tôi còn không biết sao? Nếu đó là Linh Duyệt, tôi sẽ ăn phân trong khi livestream.

Haha!”
Sau mấy giây, bài đăng này lập tức bị xóa bỏ thế nhưng một vài fan gian xảo đã chụp lại màn hình: “Mọi người nhanh chân xem hình nào, nếu không mau nhìn có khả năng sẽ bị kiểm soát viên xóa đấy!”
“Hahaha Khuất thiếu gia cương thật! Sớm đã không vừa mắt Linh Duyệt rồi!”
“Hắn livestream ăn phân, ác thế!”
“Hahahaha, bây giờ khẳng định Khuất thiếu gia đang bị ăn mắng!”
“Tôi nói cha của Khuất Diên Ba nếu còn có thể thì nên sinh thêm đứa thứ hai đi, đứa nhỏ này tuyệt đối không kế thừa gia sản được đâu.”

…!
Vương Sao thích xem tin nhảm nên thấy tin nọ như phát hiện bảo bối, “Duyệt Duyệt! Mau xem đi! Khuất Diên Ba điên rồi hahahaha, tại sao hắn ghét cậu đến thế!”
Sau khi Linh Duyệt xem xong bèn phấn khích nói: “Nhanh gửi qua cho em, về sau hắn mà chọc em sẽ gửi hình qua.

À quên mất, em phải hỏi Bình Địch Wechat của hắn trước đã.”
Vương Sao ngưng cười, “Đừng gây rắc rối, cậu tính chính diện đối đầu cùng hắn ta mới chịu à? Đâu cần căng thế.”
Linh Duyệt cười đểu, “Anh yên tâm, hắn không làm bất cứ chuyện gì đen tối đâu, với tình cách đó thì chắc chính diện đối đầu cùng em, hoặc đăng bài oán hận em đôi câu mới chịu.

Không phải hắn cảm thấy em chuyên dựa vào fan nhan sắc để duy trì độ ủng hộ trên mạng sao? Hừ, thật ra em rất đồng tình với cư dân mạng, ba mẹ hắn quả thật nên sinh thêm đứa nữa đi.”
Bấy giờ, một đứa trẻ nhỏ nhắn, cả người bẩn thỉu đang đứng trước cổng nhà Mặc Diễm, nó chính là cua tinh nhỏ ở núi Côn Lôn.

Vốn dĩ, nó không biết đường nên trên đường đi đã hỏi thăm các yêu tinh khác, ai ngờ họ vừa nghe đến tên Mặc Diễm thôi đã chạy tán loạn.

Nó vất vả lắm mới được thông tin hữu dụng, cứ đi tự nhiên sẽ thành đi ngang vì vậy lệch mất chín mươi độ, cực kỳ khó tìm.

Trời biết nó đã chịu bao nhiêu khó nhọc, bao nhiêu oan uổng mới tìm tới nhà Mặc Diễm.
Mặc Diễm cùng Phan Văn bay quanh trái đất hai vòng, cuối cũng cũng kết thúc lịch trình quay trở lại.

Mặc Diễm thấy trước cửa nhà mình có một con yêu tinh đang ngồi ngủ bèn hất cằm, “Phan Văn, chia một phần đồ ăn cậu mua cho nó, con cua nhỏ này thảm quá.”
Phan Văn che túi sau lưng, “Sao anh không chia cho nó? Của anh nhiều mà!”
Mặc Diễm ném túi đồ ăn lên lưng, “Tôi mua cho nhóc con nhà tôi.”
Phan Văn nổi cáu, “Anh có thể cầm lấy đưa con cua…!Xin lỗi, để em làm.”
Nói khúc sau ra sẽ bị ăn đánh nên Phan Văn nuốt xuống câu mắng người rồi cầm chút đồ ăn cho tiểu yêu.

Lúc này, tiểu cua tinh bị đánh thức nên sau khi thấy Mặc Diễm, nước mắt nó rơi xuống, “Mặc tiền bối! Cuối cùng tôi đã tìm được anh!”
Mặc Diễm lùi về sau ba mét thật xa, né tránh đối phương với ánh mắt chê bai, bẩn thật! Còn có mùi tanh nữa! Đều là tiểu yêu mà chẳng hề sạch sẽ như nhóc con nhà anh.
Cua tinh nhỏ không để ý đến thái độ Mặc Diễm mà khóc một cách đáng thương: “Ngày hôm sau sau khi anh rời núi Côn Lôn, tôi lập tức bắt đầu tìm kiếm anh!”
Phan Văn trừng Mặc Diễm, con riêng của anh?
Mặc Diễm lần nữa lui về sau vài bước, tính tình ghét bỏ lộ rõ, thứ nhất anh không thể sinh ra thằng cu trong nước.

Thứ hai, nó tốn thời gian lâu như thế mới tìm được anh, chỉ số IQ này, chậc chậc.

“Mặc tiền bối, tôi là tiểu yêu trên núi Côn Lôn, tôi tới để giao tin tức cho ngài,” Cua nhỏ dán vào tường di chuyển hai bước, “Ba trăm năm trước quả thật không có Phượng Hoàng, nhưng cách đây hai trăm năm các gia gia mới nhận ra đã hiện thế.

Các thần thú gia gia sợ cậu quá nhỏ sẽ gặp nguy hiểm nên vẫn luôn che giấu tin tức.

Bên cạnh đó, Phượng Hoàng cũng không lớn lên tại cốc trăm yêu, bởi vì khi Phượng hoàng còn nằm trong trứng đã bị một con rồng cái có huyết mạch ma thần nhặt được nên được hung thú nuôi dưỡng trưởng thành, đó chính là Duyệt Duyệt! Duyệt Duyệt, người thường mang em trai cậu tìm chúng tôi chơi chung!”
Giây kế tiếp Mặc Diễm bay tới rồi bắt lấy quần áo của con cua nhỏ, anh kích động hét lên: “Tại sao trên người cậu ta chẳng có khí tức Phượng Hoàng? Tại sao mấy người nói cậu ấy chẳng chỉ là một con chim bình thường?!”
Tiểu cua bị dọa đến duỗi thẳng, trợn ngược hai mắt rồi hôn mê bất tỉnh vì khí tức của Mặc Diễm, nếu anh còn chấn động thêm nữa chắc chắn nó sẽ chết.
Mặc Diễm tức muốn hộc máu cuối cùng nghẹn ra một câu: “Mẹ kiếp!! Con mẹ nó, mày nói xong rồi hẵng bất tỉnh chứ!”
Phan Văn gấp gáp cứu sống tiểu yêu, bởi vì ý thức mãnh liệt của Mặc Diễm với địa bàn nên y đành phải mang đối phương vào sân nhà mình.

Thể chất của tiểu yêu này yếu hơn Linh Duyệt, nó bị vỗ một phát là bất tỉnh nên Phan Văn phải quạt gió rồi tạt nước, con cua nhỏ mới tỉnh dậy.

Mặc Dễm thuộc tính hỏa, nó là nước vì thế khi thấy gương mặt của Mặc Diễm, tiểu cua hoảng sợ rúc sau lưng Phan Văn, không dám cùng anh đối mặt.
Run lẩy bẩy.

jpg
Mặc Diễm sốt ruột hỏi: “Chẳng phải mấy người nói rằng nguyên thân cậu ấy là chim bình thường sao?”
Nhóc cua run lẩy bẩy vì sợ, “Tôi cũng không biết tại sao vì khi cậu ấy chơi với tôi chỉ như chim bình thường, dáng dấp đẹp hơn chút xíu và giọng nói cũng dễ nghe hơn…”
Mặc Diễm nghe hết nổi, “Cần cậu nói ư?!”
Mắt con cua tinh trợn trắng, lần nữa ngất xỉu.

Mặc Diễm:!!!
Phan Văn giữ Mặc Diễm lại để anh bình tình, “Chắc trên người cậu ta mang theo bảo bối nào đó, vì loại huyết mạch này mà cha mẹ dám cho xuống núi khẳng định có vật bảo toàn tính mạng.”
Mặc Diễm thở hắt ra, cơn giận vẫn luôn áp chế nay lặng lẽ tiêu tán.
Tốt quá, là cậu ấy!.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.