Sủng Tiểu Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 22


Bạn đang đọc Sủng Tiểu Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc FULL – Chương 22


Cả 2 ngủ tới tối, anh mở mắt thấy cô vẫn chìm trong giấc ngủ, bất giác đưa tay sờ má cô.

Da thịt cô mát mẻ khiến anh cảm thấy thoải mái.
“Ưm..” cô cựa mình, do hạ thân vẫn còn nhức nên cô động chút là cảm thấy đau đớn, cô nhíu mày tỉnh giấc
“Anh làm em tỉnh sao” anh lo lắng hỏi
“Không” cô ngáp, mặt vẫn còn muốn ngủ
“Ngủ thêm chút đi” anh ôn nhu nói với cô, hôn vào miệng nhỏ 1 cái
Bỗng nhiên bụng cô kêu lên, anh lấy tay xoa xoa bụng cô
“Đói sao? Thế bây giờ muốn ăn đồ anh nấu, đi ăn hay gọi đồ về nhà ăn” anh sủng nịnh hỏi
“Gọi đồ về ăn.

Ăn đùi gà nướng” cô úp mặt vào ngực anh nói
“Thôi được.

Nằm đây nghỉ thêm chút nữa đi, lát nữa có đồ ăn rồi anh gọi xuống ăn”

Anh bước xuống giường, đắp chăn lại cho cô, hôn môi cô rồi mới xoay người ra gọi điện thoại
1 tiếng sau, đồ ăn được giao tới, anh lên phòng thì thấy cô cuộn tròn say giấc ngủ, anh không muốn phá giấc ngủ của cô nên xoay người đi làm việc.

Làm việc được 1 lúc thì cô tỉnh giấc, chớp mắt nhìn quanh thì thấy anh đang ngồi làm việc.

Nhìn anh từ chỗ này rất đẹp trai a, cô tròn xoe mắt nhìn một hồi, anh cảm giác ai nhìn mình thì ngẩng đầu lên, thấy mèo nhỏ đã thức nhìn mình thì nở nụ cười.

Cô thấy mình bị phát hiện, lấy chăn che mặt lại
“Đồ ăn tới rồi, muốn ăn chưa?” Anh xoa đầu, dịu dàng nói
“Ăn, em đói” giọng nũng nịu
Anh lấy chăn ra khỏi người cô, bế cô xuống dưới nhà, người cô ấm lắm a.

Anh gọi khá nhiều đồ ăn để đầy bàn, ngồi xuống ghế đặt cô ngồi lên đùi mình.
“Ăn đi”
Cô thích thú ăn ngon lành, cô quay sang không thấy anh ăn thì ngưng lại
“Anh ăn đi”
“Em ăn đi, lát nữa anh ăn” anh hôn cô
“Thế em cũng không ăn” cô bỏ đồ đang ăn xuống bàn
Anh bó tay đành cầm đồ ăn lên ăn chung với cô, cả hai ngồi ăn hết đồ ăn thì anh bế cô đi rửa tay, đặt cô lên bệ, dịu dàng rửa tay cho cô, lấy khăn lau gương mặt thiên thần.

Xong xuôi, anh ôm cô lên thư phòng
“Ngoan, ngồi đây chơi chút anh đi giải quyết công việc chút rồi quay lại chơi với em, có được hay không?” Anh đưa cô cái điện thoại của mình nói
“Ân” cô cầm lấy điện thoại của anh chơi
1 tiếng trôi qua, cô cảm thấy mỏi người thì vươn mình một cái, anh thấy vậy phì cười
“Mệt rồi sao?” Anh nhéo má cô
“Uk anh xong việc chưa”

“Xong rồi” anh ôm cô đặt lên đùi mình, mặt cô nhìn anh, vuốt ve gò má của cô
“Em buồn ngủ a” cô ngáp
“Vậy chúng ta về phòng thôi” anh ôm cô về phòng
3 ngày kể từ hôm đó cô không thể xuống giường, công ty anh dạo này có dự án lớn, không thể không đi nên đành để cô cho người làm chăm sóc
“Mấy người chăm sóc cô ấy cho tốt, cô ấy mà bị bất cứ vết xước nào thì đều quy tội về các người” anh lạnh lẽo nói với người chăm sóc cô
Anh dạo này đi sớm về trễ, lúc cô thức dậy thì anh đã đi làm, đến ngày thứ 4 cô miễn cưỡng có thể xuống giường.

Cô làm đồ ăn mang đi đến công ty cho anh, bác quản gia nói cách mấy cô cũng làm đồ ăn mang đi cho anh, bảo bối của ông chủ nâng trên tay còn sợ vỡ, để cô vào bếp lỡ mà có gì thì chắc ông sống không nổi.

Cô làm xong thì bỏ vào hộp
“Bác ơi con muốn đến công ty của Phong” cô nói với quản gia
“Để tôi đi kêu tài xế chở phu nhân đi” bác cung kính nói
Tài xế chở cô tới công ty của anh, là 1 toà nhà cao sừng sững, cô bước vào quầy lễ tân.

Mặt cô ta như trát cả kí phấn trên mặt, người thì đầy mỡ, ăn mặc thì hở hang, người nồng nặc mùi nước hoa hàng dỏm
“Cô tìm ai?” Cô ta ngước đầu lên hỏi cô
“Diệc Phong” cô trả lời
“Tổng giám đốc đang họp, cô ngồi đợi ở đằng kia” cô ta hững hờ nói
Vũ Nhi lại ngồi ghế chờ, đợi được 1 lúc thì có 1 cô tiểu thư lại quầy tiếp tân hỏi

“Tôi muốn gặp tổng giám đốc” giọng kênh kiệu
Cô thư kí mặt cười hớn hở “Tổng giám đốc đang trên phòng”
Cô đùng đùng tức giận bước tới quát
“Ban nãy chẳng phải cô nói Diệc Phong bận việc sao?”
“Cô là ai mà có quyền gọi thẳng tên chồng tôi như vậy” cô tiểu thư giọng khinh bỉ
“Tôi là vợ của anh ấy” cô chạy tới tát cô ta 1 cái
Cô ta đứng không vững, ngã xuống đất, trên má cô ta còn in dấu tay của cô đỏ chót.

Cô ta tức giận đứng dậy, trừng mắt với cô nói
“Cô biết tôi là ai không hả? Tôi là tiểu thư của Diệp gia, công ty của tôi đang hợp tác Huỳnh thị đấy, và Diệc Phong sẽ là chồng của tôi” cô ta định tát cô nhưng bị cô nhanh tay bẻ ngược ra sau, ả bị trật tay, cô còn đạp vào đầu gối ả 1 cái khiến ả đang đứng trên đôi giày cao gót 10cm thì té đập mặt xuống đất, các nhân viên xung quanh đó ngạc nhiên nhìn cô.

Lúc đó anh cũng tiễn khách ra cửa, thấy cảnh đó anh hốt hoảng, chẳng phải bảo bối của anh sao.

Anh chào người khách bên cạnh rồi chạy tới phía cô.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.