Đọc truyện Sủng Thiếu Gia, Tuyệt Đối – Chương 6
Edit: Dạ Nguyệt. Beta: Dạ Nguyệt.
—— khóa khiêu vũ ——
“Cùng nam nữ khiêu vũ là môn bắt buộc của mỗi vị thân sĩ. Thiếu gia, xin người đỡ eo của ta như vậy, để ta làm nữ cho ngài luyện tập.” Vistor cười híp mắt.
Nữ?! Có người nữ nào cao như ngươi sao?! Cali đầu đầy hắc tuyến.
Đích xác, lấy chiều cao của Cali cùng Vistor ra so ( Vistor: 1m 89, Cali: 1m 21), tay Cali chỉ có thể đỡ đến bàn tọa của Vistor…
Thật ra Vistor không quan tâm việc đó, cầm lấy bàn tay nhỏ bé của Cali, khoát lên thí thí của chính mình.
“Ách…” Cảm nhận được ấm áp dưới quần tây buộc chặt, mặt Cali đỏ lên quay mặt sang một bên.
“Thiếu gia, thỉnh đi theo nhịp của ta… Thiếu gia, ngài đạp đến ta!” “A a, thực xin lỗi!” “Thiếu gia, ngài lại đạp đến ta!” “Thực xin lỗi a a!” Quýnh.
Cali vs Vistor, hiệp 3, ngang tay!
—— phân cách tuyến ——
“Ta thích ăn tất cả những thứ bên trong, sau này lúc ngươi nấu cơm liền làm nhiều những thứ này!” Cali đưa cho Vistor một tờ giấy. Vistor tiếp nhận, đầu đầy hắc tuyến.
Đầy giấy là bút tích tao nhã non nớt: loại thịt, ăn ngon đều được. Loại cá, ít xương, cá hồi. Đồ ăn, không khó ăn đều được, khó ăn là không cần. Món tráng miệng, không cần vị ô mai, socola là nhất định! Trà, muốn trà sữa, cái khác không muốn!
Nên nói thiếu gia là kén chọn hay là không kén chọn đây… ==
“Đúng rồi, sau khi ngươi làm gì đó phải làm hai phần, chúng ta cùng nhau ăn.” Cali cười, sáng lạn như ánh nắng mặt trời.
Vistor cười, đồng tử mắt như máu tinh hồng. “Vâng, thiếu gia.”
—— phân cách tuyến ——
“Vistor, cho ngươi, căn cứ những gì viết trên tờ giấy này đi làm đi. Tiền, chính mình đi ngân hàng.” Cali đưa cho Vistor hai khế đất cùng tờ giấy tràn ngập chữ.
Sau khi Vistor xem qua, trong mắt hiện ra rõ tia kinh nghi: thiếu gia thật sự chỉ mới tám tuổi viết sao?
“Như thế nào, có vấn đề gì sao?” Cali ở trên một trang giấy vẽ một ít tranh vẽ. Đây là bản thiết kế một vài vật phẩm.
“Không có, ta đi trước.” Vistor khom mình hành lễ rồi rời đi.
Hai tháng sau ——
“Thiếu gia, bản thiết kế của tháng này có chưa vậy ạ.” ^_^
“Ân, chờ một chút đưa cho ngươi.” Cali mải miết vẽ.
Công ty KALI, công ty trang phục Anh quốc. Quần áo được thiết kế thoải mái và đẹp hấp dẫn tầm mắt quý tộc, lượng tiêu thụ ở ngành trang phục là đứng đầu. ( mỗi bộ y phục đều chỉ có sản xuất một lần, tuyệt đối không xuất bản nữa) thiết kế sư của công ty KALI, cũng là chủ của công ty KALI, Cali Tư Mễ Nặc Á.
“Hoàn thành!” Cali “Ba” buông bút, “Chúng ta cùng nhau cầm qua đưa cho hắn đi!”
“Vâng, thiếu gia.”
Khu sản phẩm của công ty KALI ở vùng ngoại thành gần thành thị, tổng diện tích đạt tới 400 km vuông, chỉ dùng một bộ phận di sản cha lưu cho tiểu Cali nhi tử của hắn kiến thành. Bên trong có năm mươi cái máy may tọa lạc trong khắp các ngõ ngách của khu sản xuất cùng một trăm người chế tạo vải dệt.
Cali một bên tuần sát một bên cười thầm: ta nên may mắn niên đại này có điện tử sao?
Đi ra khu sản xuất, Cali đứng ở phụ cận khu sản xuất nơi những tên khất cái tụ tập. Cali cùng Vistor thẳng tắp nhìn một người.
“Vị tiên sinh này, xin hỏi ngài có thể đi cùng chúng ta sao?” Cali cười híp mắt vươn tay với một nam nhân quần áo rách nát.
Người nam nhân kia rõ ràng ngây ngốc một chút, sau đó cũng chìa bàn tay bẩn ra, chuẩn bị đặt lên bàn tay nhỏ bé kia.
“Thiếu gia, ta tới.” Vistor nhanh chóng vươn tay nắm tay người nam nhân kia, lập tức đem hắn kéo lên. “Nga, đi thôi.” Cali thu hồi bàn tay nhỏ bé tuyết trắng, đi ra khỏi nơi đó.
“Ác ma, đừng dùng lực mạnh như vậy cầm tay ta!” Nam nhân nói.
“Hảo, tử thần tiên sinh.” Vistor cười buôn tay, từ trong ngực xuất ra một khối khăn tay, liều mạng lau tay.
Nam nhân lặng lẽ. Ác ma này, đả kích người cũng không nên quá đáng như vậy a!