Sủng Phi

Chương 74: Đại kết cục


Đọc truyện Sủng Phi – Chương 74: Đại kết cục

Thời điểm Trương Uy chuẩn bị xong tất cả cuối cùng cũng đến, Như Phi đổi y phục cung nữ lẫn vào trong đám người xuất cung mua vật dụng cần thiết, nhìn đoạn đường đến cổng thành càng ngày càng gần, nhịp tim Như Phi đập càng lợi hại.

Khi đoàn người đi đến cửa cung thì bị thị vệ ngăn lại, ma ma dẫn đầu liền lôi từ bên hông ra một tấm bài tử và một giấy phép xuất cung đưa tới.

Thị vệ tùy ý liếc mắt nhìn qua tờ giấy rồi trả lại cho ma ma, khi nhìn đến người đi phía sau bất chợt nói một câu: “Những người ngươi mang theo lần này nhìn rất lạ mắt.”

“Đây là cung nữ mới được cất nhắc, mang theo làm quen với công việc một chút.”

Như Phi cố gắng cúi đầu thật thấp, lo sợ thị vệ kia chú ý tới mình.

“Qua đi.” Trên thực tế, thị vệ cũng không đặt những cung nữ kia vào trong mắt, chỉ vì mỗi ngày những người ra vào cửa cung xác thực không phải ít.

Như Phi rốt cuộc cũng thả lỏng, theo những người khác đi ra ngoài cửa, vừa định bước ra cửa cung, sau lưng bất ngờ truyền đến một câu nói lạnh lùng.

“Ngăn các nàng lại!”

Như Phi nghe xong, lập tức cúi đầu chạy về phía trước, nhưng thị vệ đứng bên cạnh sao có thể để nàng như ý, trực tiếp chặn nàng lại.

“Như Phi nương nương, sao người lại ăn mặc như vậy như xuất hiện ở chỗ này?” Như Phi ngồi trên mặt đất kinh hoàng ngẩng đầu lên, phát hiện người đang nói chuyện chính là trưởng thị vệ.

“Bổn cung……” Nàng ta cố tìm lời chống chế.

“Nương nương vẫn nên tự mình giải thích với Hoàng thượng thì hơn.” Người nọ chỉ bỏ lại một câu như vậy rồi đứng qua một bên, những thị vệ ở sau lưng tiến đến hai bên nàng ta.

Như Phi hốt hoảng nhìn về phía cửa cung, rõ ràng Trương Uy đã nói sẽ phái người tiếp ứng, nhưng giờ phút này ngoài cửa lại không có một bóng người.


Nàng biết, nàng xong rồi.

Gần đây Sầm Mặc vô cùng bận rộn, Như Phi lại lên kế hoạch bỏ trốn. Sau khi cho người bắt lại, hắn đã ra lệnh ném nàng ta vào lãnh cung, chờ giải quyết xong những chuyện còn lại sẽ tiến hành xử trí.

Đồng thời, hắn cũng công khai kế hoạch của Chu Tước quốc, truyền ra ngoài tin tức về hành vi của Như Phi và âm mưu của thị vệ Chu Tước quốc. Hài lòng vì đã đạt được những gì mình mong muốn, Sầm Mặc phái Bùi Chiêu mang theo một đại đội nhân mã tới chiến trường tiến hành chi viện cho Huyền Vũ.

Chu Tước quốc hiển nhiên đã chuẩn bị cho cuộc chiến này từ rất lâu, cho dù tài lực của Huyền Vũ quốc và nhân lực của Tử Thần đồng loạt tăng lên, cũng phải mất hơn nửa năm mới có thể khiến Chu Tước lui binh.

Trải qua sự việc lần này, Chu Tước quốc tổn thương nguyên khí nặng nề, mâu thuẫn nội bộ cũng vì vậy mà bộc lộ. Những thứ đó cũng đủ khiến Chu Tước trong vòng mười năm vô lực vươn tay ra một lần nữa.

“Chúc mừng Hoàng thượng.” Chung Linh cười đi đến bên cạnh Sầm Mặc.

“Cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi.” Sầm Mặc thả lỏng tâm tình ôm lấy Chung Linh.

Hơn nửa năm qua, áp lực của hắn cũng không nhỏ, nếu Chu Tước quốc quay sang công kích bọn họ, thậm chí phản pháo, hắn hiện tại chắc sẽ ăn ngủ không yên.

Như Phi bị đày vào lãnh cung, đội thị vệ đi theo nàng cũng không thấy bóng dáng, Sầm Mặc dĩ nhiên không thoát khỏi liên quan.

“Sao Hoàng thượng lại mạo hiểm tin lời của người kia như vậy?” Chung Linh cho đến bây giờ vẫn không hiểu, Sầm Mặc không phải là một người mạo hiểm, nhưng chỉ dựa vào lời nói phiến diện của người đó, liền chọn tin đối phương. Huống chi, người đó thậm chí còn là kẻ tình nghi ám sát Sầm Mặc.

“Trẫm cũng không phải hoàn toàn tin tưởng hắn.” Sầm Mặc giải thích. “Nếu hắn không nói cho Trẫm biết tình hình binh lực của Chu Tước quốc, Trẫm cũng vẫn phải xuất binh. Dù sao cũng là môi hở răng lạnh, nếu Chu Tước quốc thật sự đánh bại Huyền Vũ, mục tiêu tiếp theo không phải là Tử Thần hay sao? Huống chi quốc quân Huyền Vũ và Trẫm cũng đã lén lút kết thành hiệp nghị.”

“Chỉ là không ngờ, người kia lại nói với Trẫm sự thật, không sai một chữ.” Sầm Mặc cũng đã lệnh cho Bùi Chiêu âm thầm điều tra, so với kết quả người nọ đã nói không sai lệch bao nhiêu.


“Người kia rốt cuộc là ai?” Chung Linh hỏi.

“Hắn không chịu nói.” Sầm Mặc khẽ cười, nhưng trong lòng đại khái cũng đã đoán được, dù sao nội bộ Chu Tước quốc cũng vì chuyện của hắn mà bắt đầu náo nhiệt. “Linh Nhi không cần quan tâm hắn làm cái gì, vất vả lắm mới kết thúc, Trẫm cũng không muốn nghĩ đến những chuyện đó nữa.”

“Không muốn thì đừng nghĩ.” Chung Linh cười rồi dịu dàng xoa bóp cho Sầm Mặc, chỉ cần kết quả tốt, quá trình diễn ra như thế nào nàng cũng không muốn biết.

Vài tháng sau khi chiến tranh kết thúc, đã đến những ngày cuối năm. Tân niên năm nay dĩ nhiên không thể so sánh với quá khứ, Tử Thần và Huyền Vũ đều sai sứ đi chúc mừng lẫn nhau, công bố thiên hạ lưỡng quốc hữu hảo tương giao.

Sau khi Tử Thần quốc tham gia vào cuộc chiến Chu Tước cùng Huyền Vũ, Sầm Mặc đã khôi phục lại trạng thái trước kia, sủng ái đối với Ôn Đức nghi và Trầm Vi nghi so ra không bằng ngày trước, tất cả đã trở lại tình trạng trước khi Như Phi và Huệ Phi xuất hiện.

“Bổn cung còn tưởng sủng ái của Hoàng thượng dành cho Hoàng Quý phi chỉ là những tin đồn thất thiệt, lại không nghĩ đến tất cả đều do Hoàng Quý phi cố ý an bài giả tượng.” Huệ Phi cuối cùng đã thông suốt tất cả, dĩ nhiên cũng nhìn thấu những biểu tượng thật tình ở đằng sau.

Như Phi quả thật sẽ không dám làm gì Chung Linh, nhưng cũng có khả năng khiến cho nàng gặp chút phiền toái. Chỉ là Chung Linh đã sớm đẩy ra một Ôn Đức nghi và một Trầm Vi nghi, với tính tình của Như Phi chắc chắn sẽ dễ dàng chuyển tầm mắt lên hai người đó.

“Nương nương, hiện nay Huyền Vũ cùng Tử Thần giao hảo, Hoàng thượng chắc sẽ đối với nương nương…” Văn Yên vui mừng nói.

“Không được nói những lời như vậy.”

Huệ Phi có tác dụng hết sức quan trọng ở đây, hoàng huynh đã để cho nàng đích thân bảo quản một phong thư, buổi chiều đầu tiên khi Hoàng thượng đến Trọng Hoa cung, nàng đã giao cho Sầm Mặc. Dù rằng ban đầu nàng cũng không biết nội dung trong bức thư, nhưng sau khi tất cả kết thúc, nàng thật sự đã hiểu.

Nhìn kết cục của Như Phi, Huệ Phi cảm thấy mình thật may mắn, hoàn hảo nàng không phải là một con cờ thí bị phái đi Tử Thần, những điều hoàng huynh có thể làm cho nàng đều đã làm rồi, phần còn lại phải nhờ chính bản thân nàng mà thôi.


Hoàng thượng hiện tại đối với nàng dầu gì cũng là tương kính như tân, nếu nàng có bất cứ ý nghĩ không an phận nào, chỉ sợ kết quả cũng không khá hơn Như Phi là mấy. Ý của Hoàng thượng chính là chỉ cần nàng an phận thủ thường, hắn chắc chắn sẽ không bạc đãi nàng.

Quả nhiên mấy tháng sau, Hoàng thượng phong Huệ Phi lên làm Đức Phi, phân vị liệt vào hàng tứ phi. Cùng với Hiền Phi, hai người nghiễm nhiên trở thành phụ tá đắc lực cho Hoàng Quý phi.

— ——o—- —–o—- —–

Thượng Hưng năm thứ mười, triều thần lấy lý do hoàng tự quá ít, đã dâng tấu xin Hoàng thượng tái tuyển tú, Hoàng thượng nhiều lần cự tuyệt không thành, đành phải đáp ứng.

Thế nhưng Hoàng thượng đã đồng thời tuyên bố, lấy quốc sự Tử Thần làm trọng, muốn làm tấm gương tiết kiệm cho dân chúng, hắn quyết định đây sẽ là lần tuyển tú cuối cùng cho đến ngày hắn còn tại vị, sau này không được lấy bất kỳ lý do gì tiến hành tuyển tú.

— ——o—- —–o—- —–

Vu Thi Văn là một trong những tú nữ rất được mong đợi trong lần tuyển tú này. Bởi vì huynh trưởng của nàng là một trong những sĩ tử trẻ tuổi được Hoàng thượng tự mình cất nhắc, cũng không kém hơn Vệ Khiêm Vệ đại nhân bao nhiêu, bản thân nàng cũng là một mỹ nhân danh tiếng.

“Chào Đinh ma ma.” Vu Thi Văn quả nhiên không cô phụ mong đợi của đại gia tộc, vừa vào cung, đã được phong làm Mỹ nhân.

“Tham kiến tiểu chủ.” Đinh ma ma cúi người hành lễ với Vu Thi Văn.

Sau khi cho cung nữ lui xuống, Vu Thi Văn nở một nụ cười thật tươi với Đinh ma ma: “Phụ thân đã nói Đinh ma ma là người của mình.”

“Chuyện này tiểu chủ ngàn vạn lần không được tùy ý nói ra, cho dù ở tại nơi của chính mình cũng không được.” Đinh ma ma nghiêm túc nói.

Vu Thi Văn hiển nhiên vẫn không hiểu tại sao đối phương lại cẩn thận như vậy, nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu.

“Tiểu chủ mới vừa vào cung, có một số việc trong cung vẫn chưa hiểu rõ.” Đinh ma ma giải thích. “Mặc dù hiện tại hậu cung không có hoàng hậu, nhưng quyền lực của Hoàng Quý phi cũng không khác gì so với hoàng hậu. Tiểu chủ phải nhớ kỹ, ngàn vạn lần không thể đắc tội Hoàng Quý phi, đây là điểm mấu chốt nhất.”

Vu Thi Văn cũng đã nghe nói Hoàng thượng vô cùng sủng ái Hoàng Quý phi, nhưng Hoàng Quý phi hiện tại cũng đã hơn 20 tuổi rồi, Hoàng thượng vẫn còn sủng ái nàng ấy như trước hay sao?


“Tiểu chủ không nên xem thường, phàm là người có chức vị cao ở hậu cung, người nào không muốn tạo mối quan hệ với Hoàng Quý phi?” Đinh ma ma tựa như hiểu rõ tâm tư của nàng, tiếp tục nói. “Bên dưới Hoàng Quý phi còn có hai người là Đức Phi và Hiền Phi, Hoàng thượng thường ngày cũng rất coi trọng họ, bọn họ cũng có thể xem là phụ tá đắc lực của Hoàng Quý phi, tiểu chủ cần phải cẩn thận xem xét trong các mối quan hệ.”

Vu Thi Văn không dám lơ là, gật đầu biểu hiện đã nhớ kỹ.

“Ma ma, ta muốn hỏi thêm một điều, cũng không phải Hoàng thượng chỉ sủng hạnh một mình Hoàng Quý phi, tại sao đến bây giờ vẫn không có thêm một hoàng tự nào khác ra đời?” Nàng ta hỏi vấn đề mà nàng ta có nghĩ thế nào cũng không hiểu, không có lý nào nhiều năm như vậy, Hoàng thượng vẫn chỉ có Đại hoàng tử, Thái tử và Minh Đức công chúa, chỉ có ba hài tử.

Đinh ma ma đối với câu hỏi này chỉ lắc đầu không trả lời.

“Tiểu chủ yên tâm, bên ngoài đang có những lời đồn đãi về Hoàng thượng, tiểu chủ đều không nên để ở trong lòng, chỉ cần không phạm bất cứ sai lầm nào, Hoàng thượng đối với phi tần đều rất hòa khí.” Đinh ma ma tiếp tục nói. “Về phần thị tẩm, có lẽ tiểu chủ đã được hướng dẫn.”

Vu Thi Văn đỏ mặt gật đầu.

Thời điểm thị tẩm đêm đó, Vu Mỹ nhân cũng có chút khẩn trương, sợ mình biểu hiện không tốt. Nhưng Sầm Mặc cư xử rất dịu dàng khiến nàng ta rất nhanh đã có thể thả lỏng, tham lam ngắm nhìn khuôn mặt anh tuấn của Sầm Mặc.

Ngày thứ hai sau khi thị tẩm, nàng ta lại muốn đi bái kiến Hoàng Quý phi và những tần phi có phân vị cao hơn.

Chúng tần phi sau khi hành lễ liền tự ai về chỗ người nấy, Vu Mỹ nhân ngồi ở vị trí của mình len lén liếc nhìn về phía Hoàng Quý phi.

Mặc dù đã ngoài 20, nhưng nếu bàn về dung mạo sắc đẹp, Hoàng Quý phi vẫn là một người khá nổi bật trong đám nữ nhân này, bản thân nàng ta cũng không tìm ra có điểm nào không tốt, cả người nàng ấy toát ra một loại khí chất thành thục trang trọng, mà những tiểu nha đầu như nàng không có.

Hơn nữa ngồi ở vị trí cao khá lâu nên đã quen với việc ra lệnh, so với vẻ dịu dàng hào phóng của Hiền Phi và Đức Phi, nàng ấy còn có thêm một chút gì đó mà nàng không thể giải thích. Vu Mỹ nhân không khỏi có chút hâm mộ, nếu nàng cũng có một ngày như vậy thì….

Nhưng nàng trẻ hơn Hoàng Quý phi, nàng tin chắc có thể lấy được yêu thích của Hoàng thượng!

Chung Linh quan sát chúng tần phi kẻ cười người nói, cũng không bỏ sót biểu tình vừa rồi của Vu Mỹ nhân, nhìn vẻ mặt kiên định đầy kiêu ngạo của đối phương, nàng khẽ cười một tiếng, sau đó dời mắt đi nơi khác.

Trong hậu cung này, còn trẻ như vậy đã có chí tiến thủ, với một gương mặt tràn đầy niềm tin như vậy, đã lâu rồi nàng không nhìn thấy…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.