Đọc truyện Sủng Phi: Ngạo Thế Nguyệt Hoa Tuyết – Chương 31
Buổi sang, Cửu Nha im lặng kéo nàng dậy, đưa thức ăn, thay trang phục cho nàng, sau đó lại kéo nàng ra ngoài vườn, đem thuốc đắng cho nàng
_Cửu Nha ngươi bị làm sao? Gia đình có chuyện? hay ngươi mệt?
_tiểu thư người sắp rời đi rồi, người cần mang gì theo?
_mang theo không bây giờ chỉ cần dạo một vòng đã_nàng quay lên hành lang rồi quay người lại_hoa nơi này đẹp lắm, hay ngươi hái một ít đem đi theo đi, chỉ cánh hoa thôi nhé
_ân tiểu thư_Cửu Nha xoay người đi
Tuyết lại im lặng lên hành lan, dạo ngắm cảnh, nhớ lúc trước khi mới vào nơi này nếu không nhờ trí nhớ của Hoa Tuyết, có nhẽ nàng đã lạc nơi mơ cung này, nhưng là nơi phủ thừa tướng này có lẽ nàng đã sớm thuộc đường đi, dạo quanh qua nhà bếp, có vài nha hoàn nơi đó nhìn thấy nàng cúi đầu, chính nàng chỉ lắc đầu rời đi, trở về phòng.
Mỗi ngày, đã lười quá rồi, nàng sẽ không còn là tiểu thư nữa đúng không, sau khi nàng đến trường, khi nàng sẽ rời đi rất nhanh, gì chứ sao nàng cứ luyến tiếc thế này, bây giờ mới nhận ra nàng có thể lười biếng đến thế lười đến nổi luyến tiếc cuộc sống không phải thuộc về mình. Con đường nàng đã đi qua nó lát gạch, còn có những tia nắng lóm đóm rơi rải rát trên nền gạch, con đường phía trước của nàng…, yên bình thật như sắp có chuyện gì đó sẽ xảy ra, rất nhanh nó sẽ tới….
…………………………………………………………………………………………phân cách ^.^…………………………………………………..
Ngoài cổng chính, mùi gỗ mới sơn lên màu đỏ thẳm, thị vệ nô tì tấp nập xếp đồ, người ra kẻ vào, nhìn đám người kia, nhìn chiếc xe được hai loài quái dị kéo theo, lại nhìn đống đồ trên chiếc xe……..
_ngưng..các ngươi chồng cái gì lên xe ta thế kia?
_…._nô tì thị vệ dừng hoàn toàn, nhìn nàng, quản gia vừa lúc nhìn thấy vội lên tiếng_thưa tiểu thư, đây là những thứ mà tể tướng dặt chúng hạ nhân mang lên nhân xâm, dược liệu vũ khí, lương thực, vàng bạc,……….
_….._hắc tuyết trên trán chảy dài, nàng nhớ nàng đi học không đi đánh giặc nha_dừng, lấy nhân xâm ra để lại hai củ, lương thực chỉ lấy một nữa, vũ khí đem làm gì, chỉ cần mang theo vài người, vàng bạc chỉ mang theo một nữa, dược liệu mang theo 20 lọ trung cấp đủ, còn lại bỏ vào khoa ai dùng kê hết lại cho ta, ăn bớt hoặc thấp thoát một chút ta không chắc chuyện gì sẽ xảy ra….
_nhưng…
_mọi chuyện với cha ta gánh, chắc được rồi chứ quản gia?_Đưa ánh mắt giết người cho ông, con người này rất trung thành nhưng cũng rất kiêu ngạo xem xem để nàng chỉnh lại một chút thứ bậc đi sau này sợ không có cơ hội nữa
_vâng thưa tiểu thư, theo lời tiểu thư đi_quản gia phất tay cúi người đem hết giận đổ lên người cấp dưới
_e hèm, vậy ai đi theo ta bảo vệ đây?
_…..lão gia dặn đưa Trung Bảo cận về của tiểu thư theo, còn có người theo nữa không là tuy ở hắn
_ân.._Cửu Nha tới giờ tại sao chưa có mặt, đừng nói cô bé bưng hết vườn hoà đi nha?
_tiểu thư…..
_…_nhìn nàng|(CN) vừa chạy vừa cười, rồi nhìn cái túi trên lưng nàng(CN), nàng(HT) thật sự muốn xỉu, nàng(HT) đoán đúng, Cửu Nha đem hết vườn hoa đi T~T
Định rời lên xe lại có người không muốn gặp, lại xuất hiện:
_Tuyết nhi chờ ta…
_nhị mẫu có chuyện sao?_Tuyết thật sự chán cảnh “mèo khóc chuột” kiểu này, bà ta giống như con gái của bà đều là loại rắn rết_ah, phụ thân không tới tiễn con gái thật buồn.
_Tuyết nhi, con đi nhớ bảo trọng chuyện gì cứ nói tỷ muội giúp để đều là phận nữa nhi của nhau_nói xong đem khăn lên giả lau nước mắt, sau lớp khăn không ai biết ánh mắt của bà ta ngắt ngao trừng xéo Tuyết, nàng ta nhìn trời nhìn đất,.. thứ gì cũng nhìn riêng bà thì không như sợ bẩn mắt, bà nhịn, nhịn xuống giữ nguyên hình tượng
_chỉ sợ….nhưng nhị mẫu yên tâm có chuyện gì bất trắc nhị mẫu sẽ là người biết đầu tiên_liếc sang bà ta, sau lại leo lên xe_à nhị mẫu nhớ nhắc cha rằng cẩn thận với vật nuôi bên mình, phải biết khi nào vứt khi nào mang, nhớ đấy nhị mẫu, nếu cha không biết không biết có chuyện gì đâu, nhị mẫu cũng biết tính cha dù thiếu một chữ á…._hất màn xuống ngồi yên vị trên xe không muôn cho bà ta thêm thể diện, nàng cười mỉa mai rời đi