Sủng Phi Của Thuận Đế

Chương 93


Đọc truyện Sủng Phi Của Thuận Đế – Chương 93

Không bao lâu nữa là đến Tết. Trong cung bắt đầu trưng đèn kết hoa. Năm nay Hoàng cung tổ chức yến tiệc kéo dài ba ngày liền.

Đêm Trừ tịch, Hoàng thượng cùng mọi người trong Hoàng thất sẽ ăn tiệc tại Phong Lộ đài. Người trong cung ai cũng gấp rút chuẩn bị.

Ty chế phòng gấp rút làm y phục đưa đến các cung. Không mấy khi có yến tiệc mà tất cả mọi người trong Hoàng thất đều tham dự. Đặc biệt là Hoàng thượng! Các phi tần lâu không được nhìn thấy thánh giá liền sửa soạn trang điểm một phen.

Ty chế phòng đưa đến cho Kỳ Phượng Nhi một bộ y phục màu sắc tươi tắn.

– Nương nương có muốn mặc bộ y phục này không?

Hồng Đan theo Kỳ Phượng Nhi vào cung ít khi thấy nàng chọn loại màu như vậy. Kỳ Phượng Nhi lật qua qua bộ y phục đánh giá:

– Màu hồng này rất đẹp, kiều mà không yêu*! Tối nay ta sẽ mặc bộ này.

– Dạ?

Hồng Đan khá bất ngờ, nàng cứ ngỡ chủ tử sẽ cất đi rồi chọn bộ khác để mặc.

– Sao lại ngạc nhiên thế?… Hôm nay là Trừ tịch nên ta ăn vận đẹp một chút. Dù sao cũng có các phu nhân ngoại mệnh phụ vào cung nữa. Bản thân ta phải giữ lại danh dự cho mình chứ!

– Nô tỳ hiểu rồi!

Phong Lộ đài được trang hoàng lộng lẫy, treo rất nhiều đèn lồng đỏ. Bàn tiệc đã được chuẩn bị kỹ lưỡng. Sắc trời vừa tối cũng là lúc các phi tần đến nơi tổ chức tiệc.

Hoàng cung đêm nay thực sự náo nhiệt. Từ sớm đoàn ca kỹ của Nam phủ đã vào cung chuẩn bị những tiết mục ca vũ.

Sắc trời vừa tối Kỳ Phượng Nhi liền chuẩn bị để đến Phong Lộ đài. Phía trước là hai tiểu thái giám cầm đèn lồng dẫn đường. Hai bên bậc thềm đá dẫn lên Phong Lộ đài được thắp sáng bởi những ngọn nến.


Khi Kỳ Phượng Nhi tới cũng đã có vài phi tần đến trước đang ngồi trò chuyện. Hôm nay chắc chắn sẽ có vài màn kịch xuân sắc cho nàng xem.

– Kỳ Tần đã tới rồi sao, mau lại đây ngồi đi!

Tiếng Kiều Tần vang lên lảnh lót, gương mặt được trang điểm một cách tỉ mỉ. Xem ra hôm nay tâm trạng nàng ta không tệ.

Có vài vị phi tần phân vị thấp hơn nàng liền đứng dậy hành lễ:

– Kỳ Tần nương nương vạn phúc!

– Mọi người ngồi cả đi!

Vì cùng là Chính Tứ phẩm Tần nên nàng và Kiều Tần ngồi đối diện nhau. Nhưng vì Kiều Tần ở trong cung lâu hơn nên ngồi ở phải.

– Tuy nói là tỷ muội ở trong cung với nhau nhưng cũng đã rất lâu rồi ta mới nhìn thấy Kỳ Tần.

Ngô Mỹ nhân cũng vui vẻ tiếp lời:

– Hơn nửa năm qua, mỗi ngày Kỳ Tần đều đến Ngự Thư phòng hầu hạ bút mực cho Hoàng thượng. Đúng là rất hiếm khi được gặp nhau.

Kỳ Phượng Nhi còn chưa kịp đáp lời mọi người thì tiếng nói chanh chua của Lý Quý nhân cất lời:

– Còn phải nói nữa sao, bây giờ Kỳ Tần đã là tâm phúc bên cạnh Hoàng thượng sao có thể để ý đến những tỷ muội khác.

Lời nói của Lý Quý nhân mang sự châm chọc cùng ghen ghét. Trong số phi tần được tuyển vào cung năm trước. Lý Tiêu Dao nàng là người có gia thế nhất, lúc đầu cũng được phân vị cao nhất nhưng đến bây giờ Kỳ Phượng Nhi đã vượt lên trước nàng ta lại còn được Hoàng thượng sủng ái. Tất nhiên là Lý Tiêu Dao không cam tâm.

Nhưng nếu như ngày hôm đó Kỳ Phượng Nhi đồng ý nâng đỡ Lý Tiêu Dao thì bây giờ có lẽ nàng ta đã không ghen ghét đến thế!

Kỳ Phượng Nhi không ngần ngại trước mặt mọi người đáp trả Lý Tiêu Dao:

– Sao muội muội lại nói thế, tất cả mọi việc ta đều làm theo ý Hoàng thượng. Hoàng thượng muốn gì không ai biết được và cũng không ai dám làm trái thánh ý của Người!

Lý Quý nhân đã vò nát khăn tay mím chặt môi để kìm nén sự tức giận. Kỳ Phượng Nhi nói thế không khác gì nói rằng Hoàng thượng yêu thích nàng ta(KPN) mà không thích Lý Tiêu Dao nàng.

( Ờ thì đúng là như vậy mà 🤨)

– Các vị muội muội đang nói chuyện gì mà vui vẻ vậy?

Hướng về phía tiếng nói liền thấy Lệ Phi, Ánh Phu nhân cùng các phi tần khác tiến vào.

– Thần thiếp thỉnh an Lệ Phi nương nương, Ánh Phu nhân,….

– Hôm nay là đêm Trừ Tịch đừng câu nệ tiểu tiết quá!

Khi lướt qua Kỳ Phượng Nhi, Lệ Phi liền buông vài câu thăm hỏi:

– Đúng là rất lâu rồi Bản cung chưa nhìn thấy Kỳ Tần. Hôm nay trông muội rất diễm lệ!


– Nương nương nói đùa rồi!

Ánh Phu nhân mỉm cười ôn hoà:

– Muội muội được Hoàng thượng sủng ái đến bản cung nhìn cũng thấy ngưỡng mộ!

Nàng cứ nghĩ rằng hôm nay đến đây sẽ được xem vài màn kịch hay. Không ngờ nàng cũng là nhân vật trong vở kịch xuân sắc này!

– Hoàng Thái hậu giá đáo! Hoàng hậu nương nương giá đáo.

Lời của tên tiểu thái giám cắt ngang câu chuyện của mọi người. Hoàng thái hậu tiến vào, theo sau là Hoàng hậu trên tay còn bồng theo Tiểu Hoàng tử.

Sau khi hai vị có quyền cao nhất hậu cung an vị, mọi người mới bắt đầu ngồi xuống.

– Hoàng thượng hiện giờ đang thiết yến với các đại thần ở Đại Minh điện. Một lát nữa Người mới tới, chúng ta cứ bắt đầu trước đi.

Lời của Thái hậu vừa dứt đám ca vũ liền bắt đầu biểu diễn. Lệ Phi không nhịn được tán thưởng một câu:

– Hoàng hậu nương nương thật có phúc khí. Tiểu Hoàng tử lớn cũng thật nhanh trông rất mập mạp.

Hoàng hậu nghe Lệ phi tán thưởng trong lòng dễ chịu không ít.

– Lệ Phi nói không sai, chúng thần thiếp không có phúc khí như Hoàng hậu nương nương. May mắn có được Hoàng tử.

– Các muội nói quá lời rồi? Dù sao Bổn cung cũng là Hoàng hậu. Có được Hoàng tử đầu tiên cũng là điều nên làm.

Quả thực Hoàng hậu nói không sai, nếu như có ai sinh ra Hoàng tử trước Hoàng hậu, địa vị cao thì thôi còn địa vị thấp thì có lẽ sẽ phải đưa con cho Hoàng hậu nuôi dưỡng. Bởi lẽ tất cả công chúa hoàng tử trong cung đều là con của hoàng hậu phải gọi một tiếng “mẫu hậu”.

– Rồi mọi người sẽ có con của mình thôi! Liệt tổ liệt tông sẽ ban phúc khí cho Hoàng gia đa phúc đa tử.

Câu này của Thái hậu không biết là vô tình hay cố tình tạo nên một nỗi lo cho Hoàng hậu.  Nàng ta chỉ có duy nhất một vị Hoàng tử này. Cần làm sao cho nó thuận lợi đi tới ngôi vị Thái tử. Mà cách tốt nhất đó chính là ngăn người khác không sinh được con trai.


Điệu múa đầu tiên vừa kết thúc cũng là lúc Hoàng thượng xuất hiện.

– Hoàng thượng vạn phúc  kim an.

– Hoàng thượng tới rồi à? Mau lại đây ngồi đi!

Hoàng thượng tiến tới ngồi bên cạnh Thái hậu.

– Hôm nay là gia yến không cần câu nệ tiểu tiết, mọi người ngồi cả đi!

– Hoàng thượng cả năm bận rộn chính vụ. Mấy ngày này nên nghỉ ngơi thật tốt!

– Đa tạ Thái hậu quan tâm. Nào, Trẫm mời mọi người một ly.

Tất cả mọi người nâng chén rượu Trúc Diệp Thanh lên uống một ngụm. Vị cay của rượu chảy theo cổ họng xuống thực quản.

Kỳ Phượng Nhi không nhịn được khẽ gắp một miếng bánh ngọt bỏ vào miệng. Hết Hoàng thượng mời rượu đến Hoàng hậu cũng đứng dậy nâng chén:

– Bổn cung là người đứng đầu Hậu cung nên kính mọi người một ly. Chúc Hoàng thượng, Thái hậu phúc thọ an khang. Mong Hậu cung luôn được hoà hợp.

Kết thúc màn mời rượu, đào hát lại tiếp tục các tiết mục đã chuẩn bị. Các phi tần không có hứng thú xem hát thì trò chuyện rôm rả. Đúng như người ta vẫn luôn nói “Tỷ muội tình thâm”. Kỳ Phượng Nhi không tránh khỏi việc bị vài phi tần mời rượu.

Một lúc sau nàng liền cảm thấy chóng mặt liền lặng lẽ đứng dậy, tiến ra phía lan can đứng hóng gió cho tỉnh rượu.

Kỳ Phượng Nhi vịn tay vào lan can thở ra một hơi, khói từ trong miệng phả ra không khí. Những làn gió lạnh phả qua mặt giúp nàng tỉnh rượu hơn phần nào.

Bỗng nhiên, một bàn tay khẽ đặt lên vai nàng…..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.