Đọc truyện Sủng Phi Của Thuận Đế – Chương 73
Tin Ánh Tần phục sủng lan khắp hậu cung trong một buổi.
Đến tai của Kỳ Phượng Nhi, nàng không cảm thấy có gì lạ. Người đó là Hoàng thượng, hậu cung tam cung lục viện là chuyện thường, nay sủng ái người này, mai sủng ái người kia.
– Hồng Đan à! Muội lấy y phục cho ta đi, bây giờ Hoàng thượng đã hạ triều rồi, chúng ta phải đến Ngự Thư phòng.
– Nương nương, Tiểu Bảo tử chỗ Hoàng thượng vừa tới báo: Hạ triều sớm xong, Hoàng thượng đã đến Ngọc Minh điện, kêu Người giờ Mùi* mới đến Ngự Thư phòng.
(* Giờ Mùi: 13h- 15h)
******
Buổi chiều nàng tới Ngự Thư phòng và mang theo điểm tâm như hắn đã dặn.
Ngoài cửa chỉ có vài tên Thái giám, Tiểu Bảo tử hành lễ với nàng:
– Kỳ Tần nương nương vạn phúc.
– Ta đến giúp Hoàng thượng phê duyệt tấu sớ, phiền công công báo một tiếng với Hoàng thượng.
Tiểu Bảo tử lộ ra vẻ khó xử:
– Hồi nương nương. Bây giờ Hoàng thượng không có ở bên trong. Phiền Người đứng đợi một lúc.
Ngự Thư phòng là nơi nào chứ, đâu phải ai cũng có thể tùy tiện vào chứ? Điều này Kỳ Phượng Nhi hiểu rất rõ.
Tuy bây giờ là buổi chiều nhưng dù sao cũng là mùa hè, thời tiết nóng bức. Nàng đứng được một lúc liền xuất hiện một lớp mồ hôi mỏng.
Hai khắc sau Hoàng thượng trở lại Ngự Thư phòng. Hắn thấy nàng đứng dưới trời nắng liền lấy khăn tay ra lau mồ hôi cho nàng:
– Đợi Trẫm lâu chưa?
– Thần thiếp tham kiến Hoàng thượng.
Hắn đỡ nàng đứng dậy, quay sang Vương công công:
– Từ giờ trở đi, Kỳ Tần có thể vào Ngự Thư phòng mà không cần ý của Trẫm.
– Dạ. Nô tài lĩnh chỉ.
Hắn đưa nàng vào bên trong. Không khí quả nhiên mát hơn hẳn. Trong phòng có đặt hai khối băng lớn.
Hắn thấy nàng đặt điểm tâm trên mặt bàn liền nói:
– Trẫm vừa mới dùng bữa ở Ngọc Minh điện vẫn còn đầy bụng, điểm tâm cứ để ở đó trước đi.
Hôm qua hắn vẫn còn sủng ái nàng hôm nay có thể sủng ái người khác. Hôm qua hắn còn khen điểm tâm nàng làm ngon nhưng hôm nay đã gạt sang một bên.
😭😭😭😭😭
Chè lê ướp lạnh để lâu đá sẽ tan ra, không còn ngọt nữa, thời gian qua đi hương vị sẽ thay đổi.
Đây cũng là lòng người trong Hoàng cung. Nay có thể cần, mai có thể bỏ rơi không thương tiếc.
*******
Ngày Ánh Phu nhân và Kiều Tần thượng vị. Ai cũng ra vẻ chúc mừng rồi dâng quà mừng lên.
Bữa tiệc được tổ chức tại Diên Xuân các. Mọi người đều có mặt đầy đủ. Ngay cả Hoàng hậu cũng không dám động tay vào.
Có lẽ sau buổi lễ mừng sắc phong của Kỳ Tần, Hoàng thượng rất tức giận nên giờ Hoàng hậu cũng không dám làm gì.
Tất cả bữa tiệc đều do Lệ Phi chuẩn bị, Hoàng hậu bây giờ chỉ ở một chỗ để an tâm dưỡng thai.
Ngồi được một lát, Kỳ Phượng Nhi cảm thấy chán nản liền cáo lui trước. Đi ra đến cửa liền vọng lại tiếng nói:
– Dạo này Kỳ Tần hằng ngày phải hầu hạ bút mực cho Hoàng thượng. Thân thể tất nhiên quý giá hơn người khác.
Đây không phải là giọng của Trịnh Dung hoa hay sao? Hôm nay tâm trạng nàng không tốt nên liền quay lại nói một câu:
– Cũng nhờ mười bạt tai hôm trước mà Vũ Tần và Trịnh Dung hoa ban tặng nên thần thiếp mới tốt như ngày hôm nay.
Cũng nhờ vào mười cái tát này nên nàng mới được Hoàng thượng sủng ái.
Dứt lời nàng hành lễ một lần nữa rồi rời đi.
Trịnh Dung hoa nghe vậy liền biến sắc, không ngờ Kỳ Tần lại nói ra như vậy. Khẽ liếc về phía Hoàng thượng. Nhìn thấy Hoàng thượng cháu mày lộ vẻ không vui, nàng ta cũng không dám nói gì nữa.
Về đến Tử Hoa điện, Kỳ Phượng Nhi liền vào tẩm điện nghỉ ngơi sớm. Khó khăn lắm nàng mới chìm được vào giấc ngủ.