Sủng Nhi Phúc Hắc Của Yêu Nghiệt

Chương 17: Tìm hiểu lão bản sau lưng Vô Tình các


Đọc truyện Sủng Nhi Phúc Hắc Của Yêu Nghiệt – Chương 17: Tìm hiểu lão bản sau lưng Vô Tình các

Hàn Vũ chính thức bái
Tà lão nhân làm sư phụ, nhưng nàng lại không biết một chút gì về hắn,
không biết bối cảnh, không biết thực lực cứ như vậy đã bái làm sư phụ cả đời.

“Ừ, hảo đệ tử, ta phải đi, có chuyện gì ngươi đến Vô Tình
các tìm Tà Yêu, đem ngọc bội cho hắn xem là được” Nói xong xoay người
bay đi, aizzz, đầu năm nay đều dùng bay thay vì đi bộ sao? Nàng vẫn
thích cưỡi ngựa hơn. (Không phải vì tỷ không biết bay sao?)

Nói
đến Vô Tình các, từ lần tỷ thí trước nàng rời đi đến bây giờ vẫn chưa
trở lại, cũng không biết Tình tỷ có giải quyết tốt sự tình trong các hay không? Lúc gần rời đi nàng chỉ phân phó Tình tỷ hết thảy mọi chuyện
trong Vô Tình các vẫn như trước, để cho nàng làm lão bản phía sau là
được, bởi vì Hàn Vũ không tiện ra mặt, mà nàng cũng không muốn ra mặt,
một người ở sau lưng làm việc dễ dàng hơn rất nhiều, hai là có thể bảo
trì được cảm giác thần bí, cho đến bây giờ trừ Tà Diễm biết rõ thân phận của nàng ra, dường như còn không có ai biết.

Ngày hôm sau, Hàn
Vũ học xong Trảm liệt kiếm pháp chiêu thứ năm Sâu xa cùng chiêu thứ sáu
Uyên Hồng thì ngừng lại, nàng muốn đến Vô Tình các một chút. Cứ theo tốc độ này không qua ba ngày Hàn Vũ có thể học được trọn bộ Trảm Liệt kiếm
pháp.

Hàn Vũ đi vào Vô Tình các, mang theo một tiểu khất cái, Hàn Vũ gặp được lúc đi trên đường, một tiểu khất cái vô cùng bẩn, không
phải Hàn Vũ có tấm lòng bồ tát gì, chỉ là nhìn thấy nàng ấy chợt nhớ đến bản thân mình. Chính nàng không phải cũng từng mê mang và bất lực như
thế sao? May mắn ông trời cho nàng được Trùng sinh, hiện tại nhìn tiểu
khất cái này lại nhớ đến ước hẹn hai năm cùng tiểu cô nương kia, Vi Vi,
không biết bây giờ có sống tốt không?

Trong khoảng thời gian này, Hàn Vũ đã quên đi những khổ cực lúc trước, cái gọi là sống gian nan khổ cực, chết sẽ thanh thản, ngày đó nàng không có nghĩ đến, mặc kệ tiểu
nha đầu này có phải là tiểu khất cái hay là có mục đích gì mới bám lấy
nàng, ai đến đây nàng đều không có từ chối.


Mang theo tiểu nha đầu đi vào Vô Tình các tìm Tình tỷ

“Tình tỷ, tiểu nha đầu này về sau sẽ ở lại chỗ này, ngươi an bài công việc
cho nàng, nàng còn nhỏ, không cần làm việc quá mệt nhọc, đúng rồi, ngươi tên là gì?”

“Tiểu Nhã” tiểu Nhã không thích nói chuyện, chỉ đáp cộc lốc.

“Tiểu Nhã, về sau ngươi sống ở đây có được không? Ngươi bao nhiêu tuổi?”

“Mười lăm” dường như Tiểu Nhã không thích sống ở đây.

“A Mai, ngươi mang tiểu nha đầu này đến phòng tạp nghệ, về sau sẽ cho nàng giúp đỡ ở đó, nhớ chiếu cố, đây là người lão bản mang đến” Tình tỷ phân phó nha hoàn bên cạnh.

“Tình tỷ mang ta đi phòng thu chi, mấy ngày nay ngươi đem sổ sách đều làm cho rõ ràng, ngươi làm xong chưa?”

“Lạc tiểu thư, đã làm xong, ta sẽ mang ngươi đi xem”

Hàn Vũ theo Tình tỷ đến phòng thu chi, nàng không ngờ người quản lý ở đây
là lại một nam tử trẻ tuổi, nhìn bề ngoài hắn giống như một người rất bề bộn, không ngờ lại quản lý thu chi, thực dễ dàng làm cho người khác
quên đi sự có mặt của hắn, Vô Tình các lại mời đến một nam tử trẻ tuổi
như vậy quản lý tiền bạc.

“Lạc tiểu thư, đây là Hạo Trạch, Hạo
Trạch đây là lão bản mới của chúng ta” Hạo Trạch đánh giá Hàn Vũ, bởi vì nàng vẫn dùng khen che mặt nên không nhìn rõ, Thời điểm nhìn thấy ngọc
bội Ngọc Long nàng đeo bên hông, một tia khiếp sợ chợt lóe qua.

“Rất tốt, ta gọi Tiểu Lạc, ngươi có thể tiếp tục ở lại giúp ta hay là rời đi? Ngươi chọn như thế nào?”

“Ta sẽ ở lại” Vốn hắn muốn rời đi, bởi vì Vô TÌnh các này đã là của Hàn Vũ, không còn là của Tà cung như trước, nhưng khi nhìn thấy ngọc bội bên
hông Hàn Vũ thì lập tức thay đổi chủ ý.

Hàn Vũ nghe Hạo Trạc nói

như thế rất là cao hứng, đối với hắn nàng rất là yên tâm, Hàn Vũ nhìn
người nhận thức chuẩn chính là ấn tượng đầu tiên, chẳng sợ bị thua thiệt về sau.

Tình tỷ còn phải giải quyết một số sự tình liền rời đi,
Hàn Vũ nhìn sổ sách do Hạo Trạch mang đến, nhất nhị tam tứ ngũ lục thất
bát cửu thập, Hàn Vũ đọc một chút đã mệt nhọc, kỳ thực nàng cũng không
có hứng thú với mấy thứ này, nhưng về sau Vô Tình các là của nàng rồi
nên không thể không quan tâm một chút, nhưng mà như thế này làm sao có
thể xem xong?

Hàn Vũ không muốn về sau lại cực khổ như thế, đành
dạy cho Hạo Trạch những con số ở hiện đại, giải thích rõ là 1 là nhất, 2 là nhị…Còn dạy thêm một vài phương pháp ghi chép đơn giản nhưng hiệu
quả.

Hạo Trạch không thể tin nhìn Hàn Vũ, tại sao nàng có thể
nghĩ ra được những thứ như thế? Cổ quái như vậy nhưng rất thuận tiện,
sau khi sổ sách được chỉnh sửa lại chỉ cần xem qua là hiểu được ngay.
Nàng rốt cuộc là một nữ tử như thế nào?

Nhìn sổ sách một hồi, Hàn Vũ nghĩ đến việc đi tìm Tà Yêu, hoảng, tên thủ thành như vậy, rốt cuộc
là một người tà như thế nào? Hàn Vũ rất ngạc nhiên.

“Hạo Trạch, ngươi biết làm sao tìm được Tà Yêu không? Chắc ngươi cũng biết Tà Yêu là ai đi?”

Hạo Trạch nhìn Hàn Vũ, không biết nàng tìm Tà Yêu để làm gì?

“Biết, ngươi muốn tìm hắn làm gì?”

“Không có gì, ta chỉ muốn hỏi hắn một số chuyện”


“Ngươi đến căn phòng cuối cùng trên lầu hai, hiện tại hắn đang ở đó”

“ừ, cảm ơn” Nói xong Hàn Vũ hướng đến chỗ Tà Yêu.

Hàn Vũ đến của phòng Tà Yêu gõ cửa, không có ai trả lời, liên tiếp gõ thêm vài lần cũng như thế.

“Ta vào đó” Đi vào nàng thấy một nam tử ngồi trên ghế thái sư, giống như
đang ngủ, hắn là Tà Yêu sao? Thoạt nhìn cũng không Tà cũng không giống
Yêu

Nhìn một hồi thấy hắn không có dấu hiệu tỉnh dậy, không phải
đã chết rồi chứ? Hàn Vũ có chút sợ hãi. Nàng lại gần, nghĩ muốn đẩy đẩy
hắn xem có phải là đã chết hay không, tuy nhiên thân thủ còn chưa có
đụng đến hắn đột nhiên hắn mở to mắt dọa nàng nhảy dựng.

“Giả chết hù ai đó?” Hàn Vũ có chút nổi nóng.

“Ta chỉ chợp mắt một chút, tìm ta có chuyện gì?”

“Ngươi là ai? Ngươi làm gì ở Vô Tình các? Hiện tại không làm việc lại nằm nhàn hạ ở đây như vậy, còn ngủ?”

“Ta là Tà Yêu, ngươi không phải đến tìm ta sao?”

“Quản ngươi là ai, hiện tại ngươi ở trong Vô Tình các phải làm việc, nếu
không phải trả tiền, Vô Tình các cũng không nuôi ai ăn không ngồi rồi”

Tà Yêu nhìn nàng, nàng làm sao vậy? Thấy tiền sáng mắt sao? Lại muốn tìm hắn đòi bạc? Có lầm hay không?

“Nói, có chuyện gì?”

“Tà cung ở đâu?” Hàn vũ cũng không hỏi đến chuyện tình của Tà lão nhân,
hiện tại nàng muốn biết nhất chính là Tà cung ở chỗ nào, nàng muốn biết
làm thế nào mới tìm được Quân Tà Diễm.

“Ở sau Lâm Sơn ngoại ô kinh thành”


“Người giang hồ gọi Tà lão nhân cùng cung chủ có quan hệ gì?” Hàn Vũ cũng
không xác định Tà Yêu có biết đến chuyện này không, nhưng căn cứ họ của
hắn, nàng cũng muốn thử một lần.

“Tà lão nhân là sư phụ của Cung chủ”

“Cung chủ? Nói như vậy ngươi cũng là người của Tà cung? Vô Tình các là của Tà cung sao?”

“Đúng vậy, hiện tại ngươi còn đòi tiền của ta nữa không?”

“Thiết, đương nhiên là có, lúc trước là của Tà cung nhưng hiện tại là của ta,
ngươi dựa vào cái gì muốn ăn không của ta chứ?” Hàn Vũ cũng không muốn
thu nhận hắn.

“Không thu bạc cũng được, về sau ngươi làm thị vệ
của Vô Tình các đi, tốt, cứ quyết định như vậy đi, đúng rồi, làm thế nào tìm được Diễm?”

Hàn Vũ không cho Tà Yêu có cơ hội phản bác,
aizz, cứ nghĩ hắn đường đường là một Đường chủ Tà cung, lại phải đi làm
thị vệ của Vô Tình các, hắn nghĩ không muốn rời khỏi Vô Tình các, nếu
không hiện tại đã bỏ đi từ lâu rồi. Ghê tởm hơn chính là Hàn Vũ còn
không muốn thu nhận hắn nữa chứ.

“Diễm? Ngươi gọi thẳng tên hắn? Còn gọi hắn là Diễm?”

“Đúng vậy, có vấn dề gì sao?”

“Không, không có vấn đề gì, cung chủ cũng không hỏi, ta có thể có vấn đề gì. Ta không tìm được Cung chủ, chỉ có Cung chủ đến tìm ta” Làm sao tìm được
Cung chủ thực sự Tà Yêu cũng không biết, hiện tại hắn chỉ quan tâm đến
việc Hàn Vũ làm sao lại biết được tên của Cung chủ, lại gọi thẳng hắn là Diễm, trên giang hồ người biết đến tên Cung chủ không nhiều, mấy ngày
Cung chủ biến mất đã xảy ra chuyện gì sao?

“Ah” Hàn Vũ thất vọng rời đi, hoàn toàn quên luôn mục đích đến hỏi cách tìm sư phụ nàng.

Thời điểm Hàn Vũ bước chân ra khỏi cửa vẫn không quên quay đầu lại nói với
Tà Yêu “Đừng quên làm việc, Vô Tình các không nuôi ăn không, trả bạc thì có thể được, một ngày một trăm lượng, chính ngươi tự suy nghĩ đi”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.