Sủng Ngươi Đến Tận Trời

Chương 20


Bạn đang đọc Sủng Ngươi Đến Tận Trời – Chương 20

MC ngạc nhiên, lại hỏi: “Xin hỏi cô với Cao Vượng còn có thêm ý kiến nào nữa không? Hoặc là với công ty này có thêm sáng kiến nào nữa chẳng hạn?”
Quản lí Cao Vượng dựng thẳng tai nghe, nhưng thấy trên sân khấu Ôn Hà Phi sắc mặt trắng bệch.
“Cái này. . . . . . Tôi cũng không biết. . . . . . Tôi nhất thời không biết, có thể nếu muốn nghĩ. . . . . .” Kết quả cô suy nghĩ 5 phút, thất vọng đến cực điểm, vẫn là không nghĩ ra một đáp án hoàn mỹ chuẩn xác.
Hà Phi trả lời lắp ba lắp bắp, thật không có cách, loại chuyện sáng ý cùng linh cảm, muốn cô nói như thế nào cho rõ? Cô thật sự rất kém cỏi để ứng phó với loại tình huống này, may mà cô trả lời ngắn gọn rời rạc khiến cho câu hỏi MC trù tính trước tức khắc tự động giảm phân nửa, nếu hỏi tiếp chỉ sợ làm ra tình cảnh người chán đến chết. MC nhìn sắc mặt Ôn Hà Phi càng ngày càng tái nhợt, nếu không thức thời im miệng, cô chỉ sợ cũng muốn té xỉu.
“Được rồi, được rồi, vậy hiện tại xin mời tổng giám đốc cùng cô Ôn cho chúng ta khai vũ.”
Cái gì? Khai vũ?! Hà Phi choáng váng, đang muốn nói cô sẽ không khiêu vũ thì đèn ầm ầm bật sáng, âm nhạc đột nhiên vang lên, mọi người vỗ tay.

Mọi người hoan hô chờ đợi.
Hay lắm, hay lắm! Ôn Hà Phi chết ngắc ở hiện trường, hiện tại cô lại có cảm giác muốn chết, thật sự là tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa, đêm nay cô là bị cái gì nguyền rủa a? Cô làm thế nào mà khiêu vũ được, cô chỉ nhớ rõ múa lụa hồi tiểu học thôi à.
Cô xấu hổ kiễng chân, ngửa đầu hướng bên tai Lương Chấn Y bên tai thấp giọng nói vài câu, chỉ thấy Lương Chấn Y nhíu mày, liếc nhìn cô một cái, khóe miệng khẽ giương, cầm lấy tay cô, đem cô nhập vào giữa sàn nhảy.
Hà Phi bị anh kéo hướng sàn nhảy, cô miễn cưỡng mỉm cười, nhìn chung quanh mọi người đang chú mục vào mình, từ kẽ răng bật ra nói.
“. . . . . . Em không biết. . . . . . Không biết khiêu vũ a. . . . . . Em chỉ biết múa lụa thôi. . . . . .” Cô khẩn cấp nói với anh, không nghĩ tới anh lại vẫn trêu đùa cô.
“Chúng ta đây liền múa lụa.”
Cô nhíu mày trừng anh, chỉ thấy anh ha ha nở nụ cười, kỳ quái là anh trầm thấp tiếng cười lập tức trấn an trái tim của cô đang vì căng thẳng mà đập loạn.
Một bàn tay lớn đặt trên bả vai cô, một bàn tay khác lại vòng ngụ ở bên hông của cô, sau đó từ trên đỉnh đầu truyền xuống tiếng nói trầm nồng của anh.
“Đi theo anh, đừng sợ.” Anh nói.
Hà Phi vụng về mặc anh dẫn dắt, thân thể của cô cứng ngắc, bộ pháp lộn xộn. Nhưng là âm nhạc phi thường lãng mạn, đang tấu là âm nhạc cổ điển của Anh.

“Đừng nghĩ đến bước nhảy, nhìn anh thôi.” Cánh tay đặt sau lưng cô siết chặt chạm vào da thịt cô, giọng nói của anh so với âm nhạc lại càng mê người.
Cô ngẩng đầu, ngây ngốc nhìn vào một đôi mắt đen đặc sâu hun hút, cảm thấy chính mình giống như bị lốc xoáy trong đôi con ngươi đen nồng như mực kia nhiếp đi hồn phách. Anh vòng trụ cô, nhẹ nhàng đung đưa. Âm nhạc êm đềm như ở trong mộng, đôi mắt đen của anh lấp lánh, cô nhìn thấy chính mình trong đó, màu mắt của anh cũng giống như là mộng, mộng mơ mà lại chân thật.
Một bước xoay tròn tao nhã, Lương Chấn Y thuận thế đem cô vào trong lòng, làm ặt cô đặt trên ngực anh. Anh thỏa mãn dưới đáy lòng thở dài, tư vị ngọt ngào này tuyệt vời giống như trong tưởng tượng của anh vậy. Tóc cô cọ vào trên cổ anh, đáy lòng anh vốn tịch mịch đột nhiên thật sâu rung động. Mùi hương nhàn nhạt trên người cô mê hoặc anh xúi giục trái tim anh, anh tâm ngứa khó nhịn, siết chặt cánh tay, ôm chặt thân hình mềm mại tuyệt vời của cô, khát vọng đối với cô khiến anh vừa hưng phấn vừa đau khổ.
Một đôi nam nữ cũng đi theo vào sàn nhảy khiêu vũ.
Hà Phi dán vào trong ngực Lương Chấn Y rắn chắc ấm áp. Cô ngửi được trên người anh thoang thoảng mùi thuốc lá, đêm tối lại thập phần mê hoặc người, bị anh ôm như vậy làm cho cô phảng phất có cảm giác vui sướng. Cô nghe tiếng tim đập đều đều mạnh mẽ của anh, mỗi một tiếng đập đều chấn động tiến vào chỗ sâu trong lòng cô. Thân thể của anh nóng quá, da thịt như thiêu đốt, đến nỗi cô rướm mồ hôi trong vòng tay nóng bừng bừng của anh.
Cô nhắm mắt lại, than nhẹ. Anh vì sao lại ấm áp như vậy? Bàn tay đặt ở trên lưng cô, là kiên định mạnh mẽ như vậy, thật giống như anh có năng lực dễ dàng giải quyết mọi khó khăn của cô, giống như cái gì cũng không thể dao động anh, kinh sợ anh. Bên hông của cô phát ra một trận hưng phấn run rẩy. Trên người anh mùi nước hoa sang trọng tràn ngập chóp mũi cô, giống như mê hồn dược, đem cô mê man đầu óc choáng váng. Không uống rượu, nhưng là cô cảm thấy chính mình say, say ngã vào tình cảnh mê hoặc như vậy, vào lồng ngực tựa như trong mộng như vậy.
Cô không dám mở to mắt, không dám đối mặt sự thật. Cô cảm thấy hoảng hốt, đây là mộng, đây là mộng, đây là mộng. . . . . . Một lần lại một lần trấn an chính mình. Là mộng, cho nên hai chân cô như nhũn ra, đầu gối vô lực, lồng ngực căng cứng, bụng như thiêu như đốt.

Đêm nay Lương Chấn Y quả thực là ma quỷ hóa thân, mê hoặc cô đến không còn sức chống đỡ, chỉ có thể yếu đuối ỷ ở trong ngực anh. Hơi thở nóng bỏng của anh phả vào sau gáy cô, cô hưng phấn đến hồ đồ, trực giác cảm thấy cả người giống như muốn hòa tan. Cô cơ hồ yếu ớt đến nỗi đứng không vững, toàn bộ ỷ lại trên hai cánh tay anh kiên định chống đỡ cô. Của anh ôm làm hại cô trở nên yếu đuối, không thể tin được chính mình sẽ có lúc vô dụng như vậy, mơ mơ màng mang theo anh khai vũ, đi theo cước bộ của anh, tùy ý anh xoay tròn.
Trời ạ! Mình nên làm gì bây giờ? Hà Phi tham lam hít sâu hương vị trên người anh, lưu luyến lồng ngực rộng lớn của anh. Lý trí cảnh báo cô không nên vô sỉ như vậy mà ngã vào lòng một người đàn ông khác, nhưng dục vọng của cô lại đang thúc giục cô đầu hàng, muốn cô dựa vào càng gần, đem mặt vùi vào càng sâu.
Sau đó Hà Phi kinh hãi phát hiện cô đang cùng Lương Chấn Y khiêu vũ quá kề sát nhau, cô nhưng lại hạnh phúc đến phát run, tội lỗi hi vọng một khúc này vĩnh viễn không ngừng. Cô bi ai nghĩ, đây nhất định là khảo nghiệm của ác ma, cô không qua được một cửa này, anh chết tiệt rất mê người, vô cùng mê người; mà hóa ra ý chí của cô lại bạc nhược như vậy, cô phát hiện mình đáng chết đem mặt vùi càng thêm sâu vào trong ngực anh, cùng anh gắt gao ôm nhau.
Muốn chết, nếu là Lương Chấn Y cùng cô trong đêm đầu tiên, cô bắt đầu hoài nghi mình có thể kháng cự được. Anh đem cô mê hoặc đến hồn bay phách lạc, mất hồn mất vía, ý chí bạc nhược, lý trí cũng thành cái đinh gỉ, đành phải nhắm mắt lại, không dám lại nghĩ đến cỗ rung động sâu trong lòng kia, vì cái gì lại rối loạn như vậy? Tựa vào trong ngực anh nhẹ nhàng đung đưa thân thể, Hà Phi nhắm chặt hai mắt, không dám hỏi chính mình liệu không phải là có một chút. . . . . . yêu Lương Chấn Y?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.