Bạn đang đọc Sủng Bảo Bối Thành Nghiện – Chương 6
Chẳng mấy chốc đã đến cuối tuần.
Sau khi nhắn tin cho Hàn Chấn Phong, Triệu Vy sửa soạn một chút rồi được người của anh đưa đến khách sạn Hàn Gia.
* Khách sạn Hàn Gia
Triệu Vy đi theo vệ sĩ đến trước cửa phòng khách sạn.
Tâm trạng cô lúc này vô cùng hồi hộp và có chút khẩn trương.
Người vệ sĩ đưa cô đến nơi thì cũng đã đi.
Triệu Vy nhìn xung quanh trên tầng này cũng chỉ có duy nhất một căn phòng, có lẽ đây là phòng nghỉ riêng của Hàn Chấn Phong.
Hít thở một hơi cô đưa tay gõ cửa.
Cánh cửa tự động mở ra.
Căn phòng được thiết kế theo phong cách châu Âu đầy đủ tiện nghi.
Chính giữa đặt một chiếc giường lớn.
Triệu Vy đưa mắt nhìn người đàn ông đang ngồi trên chiếc ghế mang phong cách hoàng gia.
Tay anh nâng ly rượu nhàn nhã nhấp trên môi.
Phong thái đó thật đẹp và đầy ma mị khiến Triệu Vy nhất thời ngây ngốc.
“Triệu Vy tôi đã đoán đúng em chắc chắn sẽ đến tìm tôi.”
Hàn Chấn Phong đặt ly rượu xuống bàn, ánh mắt đen láy xoáy thẳng vào Triệu Vy khiến cô có chút ngẩn ngơ.
Giờ phút này cô biết anh nguy hiểm thế nào.
Cô đã chiêm ngưỡng được vẻ mặt lạnh lùng băng lãnh mà người ta thường đồn đoán rồi.
Cô biết người này cô không thể day vào nhưng hiện tại cô đang cần tiền chữa trị cho các em nhỏ.
“Phải tôi cần anh giúp đỡ.
Anh muốn điều kiện gì cứ đưa ra tôi đều đáp ứng.”
Hàn Chấn Phong từng bước tiến đến chỗ cô.
Triệu Vy có chút hồi hộp.
Một tay vén vài sợi tóc cô ra sau tai, một tay ôm lấy eo cô kéo sát lại.
Giọng nói ma mị đầy mê hoặc tiếp tục vang lên:
“Em rất thông minh, biết rõ tôi giúp người sẽ có điều kiện.
Nếu em đã nói vậy thì tôi nói luôn.
Tôi sẽ trả toàn bộ chi phí cho ca phẫu thuật của Tiểu Trí cũng như sẽ tổ chức khám bệnh cho các đứa nhỏ khác ở cô nhi viện.
Bất cứ đứa bé nào bị bệnh sẽ lập tức điều trị, mọi chi phí tôi sẽ lo.
Và Triệu Vy à, điều kiện của tôi rất đơn giản.
Đó là em chỉ cần làm tình nhân của tôi mà thôi.”
Triệu Vy nhìn sâu vào đôi mắt của người đàn ông.
Cô không ngờ anh sẽ đưa ra điều kiện như thế.
Hiện tại cô chỉ mong các em nhỏ có thể mạnh khoẻ và được sống trọn vẹn với lứa tuổi của các em.
Đắn đo suy nghĩ và cô đưa ra quyết định của chính mình.
“Tôi đồng ý! Tôi sẽ làm tình nhân của anh cho đến khi anh tìm được người khác ưng ý hơn.
Lúc đó tôi mong rằng giữa chúng ta không ai nợ ai.
Tôi biết toàn bộ tiền anh bỏ ra cho các em nhỏ là rất lớn có lẽ tôi cả cuộc đời cũng không thể trả hết nhưng trong thời gian làm tình nhân của anh, tôi sẽ cố gắng khiến anh hài lòng, tôi mong anh phần nào xoá nợ cho tôi nhé!”
Hàn Chấn Phong nghe cô nói thế liền bật cười nhẹ.
Anh nhìn cô gái trước mặt này.
Quả thật xinh đẹp tựa thiên sứ khiến anh cứ ngỡ chạm vào sẽ biến mất.
“Được! Tôi đồng ý với em.
Triệu Vy, chào mừng em- cô tình nhân bé bỏng của tôi.”
Triệu Vy lúc này hơi căng thẳng cả người cứng ngắc.
Nếu bình thường anh đối đãi nhẹ nhàng tuy ít cười nhưng đầy quan tâm.
Bây giờ vẫn là anh nhưng lại có một mặt khác khiến cô hơi lạ lẫm.
Nhưng như thế nhìn anh thật đẹp và vô cùng có sức hút làm cô có phần say mê.
Hàn Chấn Phong đi đến tủ quần áo lấy ra một chiếc đầm ngủ đưa cho cô.
Anh nói:
“Mau tắm trước một chút.
Tôi đã pha sẵn nước tắm cho em rồi.
Tôi biết ngày nay em rất bận nên chưa kịp tắm rửa gì.
Đi tắm một chút cho thoải mái, tôi gọi người mang thức ăn lên.
Tắm rồi ăn tối cùng tôi.”
Triệu Vy nhìn anh một hồi rồi xoay bước đến phòng tắm.
Chần chừ cuối cùng cũng đi vào.
Đã đâm lao thì phải theo lao dù sao anh cũng không ngược đãi cô.
Khoảng nửa tiếng sau thì Triệu Vy tắm xong.Trên người lúc này đã được thay bằng chiếc váy ngủ màu trắng làm bằng chất liệu phi bóng.
Độ dài vừa đủ qua mông, dây váy mỏng làm lộ hai đầu vai thon và xương quai xanh gợi cảm.
Làn da trắng hồng cùng gương mặt tựa thiên sứ làm cô càng trở nên quyến rũ hơn.
Hàn Chấn Phong nhìn cô có phần say đắm khiến cô hơi ngượng.
Anh đưa tay về phía cô
“Lại đây”
Triệu Vy đi đến tay đặt vào tay anh.
Hàn Chấn Phong nắm tay cô rồi ấn cô ngồi trên đùi mình.
Ánh mắt vẫn như thế nhìn cô không có ý định dời đi.
Trên bàn lúc này đã được đem lên vài món ăn chủ yếu là món nhẹ vì đã là buổi tối.
Triệu Vy khuôn mặt hơi ửng hồng, giọng nói dịu dàng vang lên:
“Anh…anh đừng nhìn như vậy!”
Hàn Chấn Phong khẽ cười
“Em xinh đẹp như vậy khiến tôi say mê.
Nói thử xem có phải tôi có được bảo bối rồi không?”
“Nói năng hàm hồ.
Anh chẳng phải là chưa ăn tối sao, tôi cũng đói bụng rồi.
Chúng ta… chúng ta nên ăn thôi.”
Hàn Chấn Phong nghe thế liền lấy thức ăn cho vào chén của cô.
Cẩn thận đút cô ăn làm Triệu Vy vô cùng bối rối.
Cô có phản kháng nhưng vô hiệu vì vậy đành mặc kệ cho anh đút.
Ăn xong Hàn Chấn Phong vào tắm, Triệu Vy ngồi trên ghế có chút hồi hộp.
Khoảng một lúc thì anh cũng tắm xong, bước ra trên người chỉ quấn mỗi chiếc khăn ngang hông.
Cơ thể hoàn hảo tỉ lệ vàng hiện ra trước Triệu Vy làm cô khẽ nuốt nước bọt.
Trời ạ! Bình thường anh đã rất phong độ bây giờ càng trở nên quyến rũ hơn.
Phút chốc cả khuôn mặt bắt đầu đỏ lên.
Hàn Chấn Phong đi đến chỗ cô ngắm nghía một lúc rồi nói:
“Bảo bối, em đang nghĩ cái gì?”
“Không có gì đâu mà!”
“Vậy sao?”
Hàn Chấn Phong bỗng bế cô lên, Triệu Vy hoảng hốt vòng tay ôm lấy cổ anh.
Anh ôm cô đến giường thả nhẹ xuống m, chính mình đè lên cô.
Triệu Vy lo lắng:
“Hàn tổng!”
Hàn Chấn Phong đưa tay sờ lên gò má hồng, ánh mắt sâu thẳm nhìn người con gái bên dưới.
Tiếng người đang ông quyến rũ vang lên trong đêm:
“Gọi Chấn Phong”
Triệu Vy nhìn anh cắn nhẹ môi dưới.
Anh quả là có sức mê hoặc.
Khuôn miệng nhỏ khẽ mở, tiếng gọi ngọt ngào cất lên:
“Chấn Phong”
Hàn Chấn Phong nhếch miệng.
Anh từ từ cúi đầu xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng của thiếu nữ.
Ban đầu anh nhẹ nhàng dẫn dắt sau đó nụ hôn càng trở nên nồng nàn hơn.
Hôn một lúc anh chuyển sang hôn hai gò má, mi mắt rồi đến đầu vai chuyển đến xương quai xanh gợi cảm và cuối cùng là ở chiếc cổ thanh mãnh ngát hương thơm.
Triệu Vy bị anh làm cho mơ hồ, tiếng kêu nhỏ như làm nũng thốt ra:
“Ưm… Chấn Phong”
Anh như bị nguồn điện chạy trong mình.
Tiếng kêu thật êm tai kích thích cơn d*c vọng trong anh.
Nhưng hiện tại anh muốn từ từ dẫn dẫn dắt không làm cô sợ vì vậy chính mình tự kiềm hãm.
“Vy, bảo bối, em thả lỏng một chút đừng căng thẳng.”
Triệu Vy nghe lời thả lỏng người.
Hàn Chấn Phong tiếp tục hôn xuống rãnh ng*c sâu đầy mê hoặc.
Hai bầu ng*c tròn trịa hiện ra.
Lúc này anh đã cởi váy của cô chỉ còn lại chiếc quần l*t.
Anh nhìn cô đê mê rồi vùi mình vào bầu ng*c mềm mại.
Hàn Chấn Phong khẽ hôn lên và mút nhẹ hai đ*nh hồng.
Triệu Vy khẽ run người.
Anh chơi đùa cùng đôi gò b*ng một lúc thật lâu.
Hàn Chấn Phong tiếp tục di chuyển đến vùng bụng phẳng lì và cuối cùng là hoa huy*t của cô.
Anh hôn nhẹ lên đó.
Tuy cách lớp quần mỏng nhưng anh vẫn cảm nhận được Triệu Vy đang run rẩy.
Anh tiếp tục hôn xuống k*ch th*ch cô, tay bắt đầu cởi chiếc quần l*t ra.
Triệu Vy lúc này có chút xấu hổ.
Cô đưa tay che lại nhưng bị anh gỡ ra.
Đặt một nụ hôn lên mu bàn tay cô, giọng nói trầm thấp vang lên:
“Đừng sợ! Tôi muốn xem.
Vy, em thật đẹp, thật đáng yêu!”
“Anh…anh đừng nói nữa mà!”
Hàn Chấn Phong nở nụ cười rồi hôn xuống.Triệu Vy bị kích thích r*n rỉ.
Hàn Chấn Phong trêu chọc nơi đó thật lâu, anh đưa một ngón tay vào thăm dò.
Triệu Vy khẽ cong người vì có dị v*t xâm nhập.
Nhưng anh trấn an cô, nhẹ nhàng di chuyển ngón tay cho đến khi nghe cô r*n rỉ một cách thoải mái thì gia tăng tốc độ.
Nhận thấy hoa huy*t đủ ướt và có thể đút ba ngón tay vào Hàn Chấn Phong lúc này không chờ được nữa.
Anh đặt cự v*t tại nơi nữ tính nhẹ nhàng đẩy vào.
Cảm giác đầu tiên đó chính là quá khít và chặt chẽ.
Triệu Vy cảm thấy đau vì vậy cô siết chặt mình làm anh rịn mồ hôi.
Anh kêu cô thả lỏng người sau đó từ từ đưa cự v*t vào và cuối cùng đẩy mạnh một cái.
Triệu Vy cong người, nước mắt rơi xuống hai bên mắt.
“Ưm…đau…đau quá!”
“Ngoan, em chịu một chút sẽ hết ngay.
Đừng sợ!”
Triệu Vy thút thít, Hàn Chấn Phong cũng từ từ chuyển động cho cô quen.
Anh trườn người lên hôn cô an ủi.
Thân dưới vẫn tiếp tục chuyển động dần dần cho đến khi nghe tiếng cô r*n rỉ cơ thể thả lỏng hơn thì anh tăng tốc ra vào.
“Bảo bối của tôi! Em thật mê người!”
Thân dưới tiếp tục đẩy mạnh khiến Triệu Vy rên rỉ không ngừng.
Mãi cho đến khi cô mệt lã người mê man ngất đi thì lúc này anh cũng đạt đến cực khoái, đưa toàn bộ t*nh d*ch vào trong cô và buông tha cho cô.
Lau người cho cô một chút, thay chiếc váy ngủ khác, chính mình cũng tắm lại rồi Hàn Chấn Phong bế Triệu Vy lên giường.
Đặt một nụ hôn lên trán của cô, cuối cùng cô cũng thuộc về anh.
Đưa tay tắt đèn, kéo chăn đắp cho cả hai rồi ôm cô vào lòng, nói nhỏ:
“Bảo bối ngủ ngon!”
Sau đó cũng thiếp đi..