Sủng Ái Quân Sư

Chương 110: Người Kì Lạ


Đọc truyện Sủng Ái Quân Sư – Chương 110: Người Kì Lạ


Kiều Diễu Minh,
Như đã giới thiệu từ trước, nàng nói đẹp thì là đẹp hơn hoa, nghiêng nước nghiêng thành, các công tử nhà quý tộc thì phải đứng xếp hàng hỏi cưới, các chàng tiều phu thân phận thấp bé thì chỉ biết suốt ngày đêm mơ mộng tới.
Nhưng đâu ai ngờ được, chưa được bao lâu thì nàng lại được ban hôn với thái tử Đường Thiên Long, ai nhìn vào cũng thấy hai người họ môn đăng hộ đối, trai tài gái sắc.
Khi còn bé, Diễu Minh tiểu thư cũng như bao thiếu nữ mới lớn khác, nàng thầm thích, thầm yêu, thầm ái mộ thái tử, nhưng đó là chuyện của quá khứ…..
Bây giờ thì…..giải thích sao đây nhỉ
– Ông chủ, có sách mới chưa?
Đây là Dao Dao, tỳ nữ thân cận của Diễu Minh tiểu thư.

Sao nàng lại đến tiệm sách tàn tạ này đây chứ?
– Cô nương lại đến mua loại sách đó nữa à?
– Ta chỉ là mua giúp thôi,….
– Cô nương không cần nói tránh, lão phu hiểu ý cô nương mà.
– Ta thật sự….
– Rồi, rồi, rồi.

Ta hiểu mà, để ta đi lấy sách cho cô nương.

Sách lần này bán rất chạy, cô nương đến đúng ngày thật đấy.
– Ờ.
Ôi cái ông chủ này….Cô nương nhà người ta lạnh lùng ít nói ông không biết thì thôi, đã vậy còn một lòng trung thành với chủ.


Ông làm vậy….có khác nào vu oan cho cô ấy….
– Đây! Khó khăn lắm ta mới nhập về đây được hai loại.

Cô mau chọn đi!
Ông chủ đưa cho Dao Dao hai cuốn sách.

Cuốn thứ nhất tên là ” Quý Nhân Bạch Lâu”, còn cuốn thứ hai thì tên ” Sủng Ái Quân Sư”.
Dao Dao nhìn qua nhìn lại một hồi lâu liền hỏi ông chủ.
– Quý Nhân Bạch Lâu bao nhiêu?
– Ừm….Vì cô là khách quen ở đây nên ta sẽ giảm chút đỉnh cho cô vậy.
– Đã bảo là ta mua giúp rồi mà.
– Ừm…Vậy 6 hào rưỡi, chịu không?
– Còn Sủng Ái Quân Sư?
– Đồng giá luôn!
– Vậy ta lấy Sủng Ái Quân Sư trước, để lại cho ta một cuốn Quý Nhân Bạch Lâu này.

Ta còn 3 hào, coi như là tiền đặt cọc.
– Được chứ, được chứ.

Cô nương cứ yên tâm.
Dao Dao lạnh lùng rời đi, về Kiều phủ đưa vật phẩm cho chủ nhân.
Về đến, cô mới lén lút rút cuốn sách ra từ chiếc tay nải, vào phòng đưa ngay cho cô chủ.
– Tiểu thư, đây là sách mới nhất, nghe nói bán rất chạy ạ.
– Tỷ mau đưa cho ta! Đưa cho ta!
Diễu Minh mắt sáng như mắt cú, vội vàng đòi cuốn sách mới.

Vừa nhận được sách về tay, cô liền mở ra đọc.
– Tiểu thư, nếu để lão gia nhìn thấy sẽ lớn truyện đấy ạ.
– Cha toàn ra ngoài bảo vệ biên cương, sẽ không biết đâu.
– Còn lão tổ phụ nữa ạ.
– Gia Gia bận đi giúp bệ hạ làm việc nước, hơi đâu mà để ý chứ.
– Còn phu nhân nữa ạ.
– Mẹ ta thường có việc phải vào cung.
– Vậy thôi tiểu thư cứ đọc đi.

– Dao Dao thở dài, mặc cho cô chủ đọc, chợt nhớ có việc, liền nói.


– A, ta có đặt cọc cho ông chủ một cuốn khác, lần sau nếu tiểu thư muốn đọc thì ta liền đem tiền đến lấy.
– Vâng, cứ như vậy đi ạ.
Ôi, tôi nói thật, cái cô tiểu thư này, liệu có gả được cho anh thái tử nhà chúng ta không đây.

Cái sở thích đó, bị tướng công biết được thì coi như toi luôn rồi.
– Mà khi nãy sao tiểu thư lại về sớm thế ạ? Ta tưởng tiểu thư đi thả diều cùng Băng Cẩn công chúa?
– A!!! Dao Dao! Ta kể tỷ nghe! Chuyện tình nam nhân với nam nhân là có thật đấy!
– Tiểu thư vô tình thấy một cặp nam nhân tình tứ với nhau nên lại phát cuồng phải không?
– Tỷ….đi làm bà đồng hợp đấy, Dao Dao.
– Nhìn tiểu thư là ta rõ.

Tiểu thư dễ đoán như thế, kẻ nào không đoán được là kẻ ngốc.
– Ha ha ha ha ha…..!!! Mà Dao Dao! Cặp nam nhân đó,…vô tình lại là người quen của ta.

– Diễu Minh nói giọng bí ẩn.
– Là thái tử với tiểu đệ tử của lão tổ phụ ạ.
– Tỷ biết!!!? – Diễu Minh hốt hoảng lên tiếng.

– Biết chứ.

Lần trước đi mua đồ ăn sáng cho tiểu thư, thì vô tình thấy thái tử đeo mạng che tủm ta tủm tỉm ngọt ngào với tiểu đệ tử đó.
– Đỉnh thế!!! Đáng ra tỷ phải đưa ta đi cùng chứ!!!
– Biết làm sao ta gọi đây.

Từ khi nghe tin thái tử và tiểu Ngôn bình an trở về, tiểu thư liền ngủ ngon giấc hơn hẳn, có đánh cũng chẳng chịu dậy, không phải sao?
– Ừ thì….ta biết rồi….
Cô càu nhàu, ngồi đọc sách tiếp, đọc một hồi lâu liền thấy điểm gì đó hơi sai sai, cô liền la lối.

– Cái gì vậy!!!! Tên thái tử Cố Bạch Long này, sao mà có thể đối xử vô tình như vậy với Mộ Tịch chứ!!! Bực bội! Mộ Tịch cũng thật là! Sao mà dễ tha thứ như vậy chứ!
– Tiểu thư, xin đừng to tiếng quá ạ.

Vả lại cũng đến giờ rồi.

Nên đi thôi ạ.
– Ừ, chắc ta sẽ mua một ít bánh quế hoa cho Tiểu Tịch, một ít chè cho mọi người….
Dao Dao lắc đầu, phải đích thân lôi cô tiểu thư này đi thôi, đếm xong thì chắc đến mai, thật là.
Đi ra ngoài, cô liền thấy cây hoa tử đằng tim tím đã treo khắp trên hiên ngoài phòng.

Nhìn vậy cô liền cười, lại nhớ đến chuyện cũ.

Để nhớ lại xem nào, đã hơn 1 năm rồi nhỉ? Hai đêm trước ngày loạn chính trong cung, cô đã vô tình gặp được một người kì lạ.
………………….
* Mọi người ơi, nói mọi người nghe nho nhỏ cái này nek!!!!(^∇^)ノ
** Thật ra Lộc định cho bé Minh đi đóng vai ác.༼⁰o⁰;༽
*** Nhưng một hồi suy nghĩ thì lại muốn cho tất cả mọi nhân vật là người tốt.╰(⸝⸝⸝´꒳`⸝⸝⸝)╯
**** Cứ nghĩ đến ả hoàng hậu kia đã đối xử như thế nào với Châu quý phi là tui lại….(ノಠ益ಠ)ノ
***** Tui là tui không muốn làm cho cái ghế hoàng hậu thêm dơ đâu nên thương tình cho bé Minh đóng vai chính diện luôn.(人*´∀`)。*゚+
****** Bye Bye nhé.(・∀・).


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.