Bạn đang đọc Sữa Chua Đánh Đá FULL – Chương 15: Sticker Thỏ Trắng
Gia đình Đá có một công ty khá lớn trong nước do ông nội mở, ông nội có ba người con, hai trai một gái.
Ba của anh là con thứ hai, phía trên có anh trai là Alpha, phía dưới có em gái là Omega.
Hiện tại ông nội đã có tuổi, trao quyền quản lí công ty cho con cả, ba anh thì trợ giúp bác, quan hệ cũng có thể gọi là hòa thuận.
Bác cả có hai người con trai đều là Alpha, cha Đá thì chỉ có mình anh, cả ba người từ nhỏ đều phải trải qua huấn luyện như nhau để trở thành người thừa kế tương lai.
Ông nội, bác cả và cha anh đều là những người nghiêm khắc, ba anh em dù sinh ra đã ngậm thìa vàng nhưng có tuổi thơ không êm đẹp như người ngoài nghĩ.
Bọn anh phải học song song tiếng mẹ đẻ và tiếng Anh cùng một lúc ngay từ khi còn rất nhỏ, từ sáu tuổi đã được huấn luyện về thể lực, chương trình học nặng hơn nhiều so với bạn bè cùng trang lứa.
Năm cả ba anh em phân hóa thành Alpha, thậm chí hè ông nội còn vứt cả ba người vào rừng học cách sinh tồn chỉ bằng một con dao và một cái la bàn.
Sau đó bọn anh phải học những thứ ở trường không dạy, phải học cách làm chủ cảm xúc hành vi của mình.
Ba người như mong muốn của gia đình lớn lên đều trở thành Alpha ưu tú, con cả của bác trai đã ra trường, hiện tại đang làm quen với công ty, con thứ của bác cả đang học đại học nhưng cũng đã có những thành tựu nhất định.
Đá cũng không hề kém cạnh, luôn giữ vững top 1 ở THPT K, thỉnh thoảng hứng thú đi thi lấy cái giải Toán Quốc gia cũng không hề gì.
Lớn lên trong môi trường như vậy nên Đá rất ít bạn cũng chẳng biết vui đùa là gì.
Tuy có anh trai xấp xỉ tuổi nhưng tính cách cũng không khác anh là bao, lạnh lùng ít nói.
Đá nghĩ thầm, hai người ồn ào nhất trong cuộc sống của anh chắc là mẹ và Cam đi, người từng làm anh vui vẻ cũng chỉ có họ.
Nói đi nói lại, để cười được thoải mái như thế này, đúng là đã rất lâu rồi.
Đá dịu dàng nhìn Sữa Chua, tay anh chuyển đến xoa xoa đầu cậu, rồi nhớ ra chuyện kết bạn, anh cầm điện thoại cậu lên đưa ra: “Mau mở ra, tôi muốn kết bạn Facebook.”
Sữa Chua cực kì chóng quên, ngay lập tức bị dời đi sự chú ý, cậu đè ngón tay lên nút cảm ứng mở khóa máy.
Thấy Đá lôi từ túi quần ra chiếc iPhone 11 màu xanh ngọc, mắt cậu tròn xoe, nhìn đẹp thật nha, tuy nhà cậu bán thiết bị điện tử, nhưng mà mẹ không cho dùng đồ đắt như vậy.
Trong lúc Sữa Chua mải ngắm iPhone thì Đá rất nhanh đã xong việc.
Anh ngẩng lên, bắt gặp ánh mắt ngưỡng mộ của cậu, buồn cười đưa điện thoại của mình ra: “Muốn xem không?”
“Được sao?” Cậu ngập ngừng không dám đưa tay ra nhận.
Tim Đá như được ngâm trong suối nước nóng, mềm nhũn, tại sao lại ngoan như vậy? Anh định nói nếu đồng ý hẹn hò thì muốn gì anh cũng cho tất, xem chiếc iPhone nhỏ đã là gì.
Nhưng sợ dọa Sữa Chua ngại ngùng chết, Đá vẫn là ngậm miệng, cầm tay cậu đặt điện thoại vào.
Sữa Chua mải mê vuốt ve một lúc, sau đó nhìn giờ hiển thị trên điện thoại, tá hỏa phát hiện sắp muộn rồi, nếu không về nhà ba mẹ sẽ lo chết mất.
Cậu vội vội vàng vàng trả đồ cho Đá, vừa dọn cỏ khô vừa nói: “Muộn mất rồi, mình phải về nhà.”
Đá “ừm” một tiếng, mục đích ngày hôm nay đã đạt được phần nào rồi, anh cũng xem như là thỏa mãn.
Trước khi Sữa Chua chạy đi anh còn dặn: “Nếu thấy tin nhắn nhất định phải trả lời nhớ chưa?”
Cậu gật gật đầu rồi trở về nhà.
Buổi tối Đá làm xong bài tập rất nhanh, không có việc gì bèn mở điện thoại lên gửi sang cho Sữa Chua một cái tin nhắn.
[Ice]: Xin chào, là Đá đây.
Đá mất kiên nhẫn chờ mãi chờ mãi, chờ đến nỗi anh phảng phất sắp hóa đá như hòn vọng phụ rồi.
Mãi tới gần mười giờ thông báo từ Messenger mới sáng lên, cũng không thể trách Sữa Chua, bây giờ cậu mới làm hết bài tập, học sinh ngoan không đụng tới điện thoại cho đến khi xong bài.
[Sữa Chua]: *Sticker
Đá trầm ngâm nhìn nhãn dán trên màn hình, một con thỏ trắng núp sau khe tường ngại ngùng bước ra nói xin chào.
Anh hơi mỉm cười, không biết tìm ở đâu, giống em ấy quá đi.
[Ice]: Giống cậu ghê.
[Sữa Chua]: Là sao vậy?
[Ice]: Dễ thương giống cậu.
Đá mặt vô biểu tình gõ chữ gửi đi, trong đầu tưởng tượng ra khuôn mặt của Sữa Chua bên kia, chắc là lại đỏ hết lên rồi, đáng tiếc anh nhìn không được.
Quả thực là như vậy, Sữa Chua bây giờ đang nằm sấp trên giường, tay cầm điện thoại còn đang sáng, đầu nhỏ vùi hẳn vào gối mềm chỉ lộ ra hai tai hồng hồng.
Sao người này lại…!lại hay nói những thứ kì vậy? Đã vùi một lúc mà mặt vẫn còn nong nóng, Sữa Chua hơi giận dỗi đánh một câu gửi đi, sau đó tắt điện thoại chuẩn bị ngủ.
[Sữa Chua]: Đến giờ đi ngủ rồi, lúc khác nói tiếp, tạm biệt.
Đá: “…” Thật là hối hận, biết vậy thì không chọc em ấy nữa cho rồi, đúng là tự chuốc họa vào thân mà.
______
P/S: đây là sticker mà bé Sữa Chua dùng:img.